Chồng qua mặt nhiều lần… vợ ngậm bồ hòn làm ngơ
Tôi lấy anh ấy đến nay đã hơn 20 năm nay, có 2 đứa con. Cậu con trai đầu đang học năm thứ 2 đại học, cô con gái đang học phổ thông. Anh ấy hơn tôi 7 tuổi, hai vợ chồng đều có công việc tử tế, thu nhập thuộc loại trung bình.
Tôi gặp anh cùng cô đồng nghiệp. Ảnh minh họa.
Chúng tôi lấy nhau xuất phát từ tình yêu không có ai ép gả. Vợ chồng tôi sống rất hòa thuận và hạnh phúc. Chồng tôi rất có trách nhiệm với vợ con và gia đình, tôi không có gì để chê trách anh ở nết ăn ở.
Năm 2004 tôi phát hiện anh có mối quan hệ với 1 cô gái mại dâm làm nghề cắt tóc gội đầu ở gần nơi gia đình tôi ở. Khi đó tôi như điên loạn, nhưng cũng cố gắng trấn an mình và đã dùng biện pháp gọi cô gái đó đến nhà tôi nói chuyện với vợ chồng tôi. Tôi đã đặt thẳng vấn đề nếu anh chị thực sự yêu nhau tôi sẽ nhường cho anh chị được toại nguyện.
Nhưng chồng tôi đã không nhận là có quan hệ với cô gái đó, mà chỉ là chuyện qua đường thôi, rồi chuyện cũng qua đi theo thời gian và tôi cũng nguôi ngoai dần theo năm tháng.
Video đang HOT
Đến năm 2006, trong một lần tình cờ tôi đến cơ quan chồng lúc khoảng 18h, đến cửa phòng làm việc của anh. Tôi thấy đã tắt điện, tôi định quay ra, nhưng thấy cửa bất chợt mở. Tôi gặp anh cùng cô đồng nghiệp (cô này kém anh 2 tuổi, đã bỏ chồng vì lý do chửa ngoài dạ con và kết quả bị cắt dạ con không có khả năng sinh con) đi từ trong phòng làm việc của chồng tôi ra. Lúc đó tôi cũng hơi bất ngờ với việc gặp 2 người đi từ trong phòng ra, mà phòng thì lại tắt điện tối om, tôi thấy cũng bức xúc nhưng cố gắng kìm nén vì ở cơ quan xấu chồng hổ ai, sau đó tôi về nhà.
Tối hôm đó gia đình tôi có vị khách không mời mà đến là cô gái đó đến để thanh minh với tôi là những gì tôi nhìn thấy hôm nay chỉ là tình cờ (nhưng tôi nghe thông tin từ rất lâu là 2 người đã có những chuyến đi công tác cùng nhau). Tôi cũng không muốn tin những gì họ đồn là có thật nên cũng không kiểm tra, mà chỉ về nhà đem chuyện nói lại với chồng là mình nghe được những thông tin đó, nên xem xét và điều chỉnh bản thân mình nếu đó là đúng. Sau đó tôi cũng đề cập đến việc nếu 2 người thực sự có tình cảm với nhau thì tôi sẽ tránh sang 1 bên để cho 2 người được tự do.
Nhưng chồng tôi nói là không bao giờ có chuyện đó, mà chỉ là vợ hiểu lầm thôi. Sau đó tôi nghĩ đàn ông thì họ có mất gì đâu, nếu có thực sự là họ có quan hệ với nhau đi nữa thì anh ấy vẫn lựa chọn vợ con cơ mà, có chọn cô gái kia đâu, và đã tự động viên mình không suy nghĩ lung tung để ảnh hưởng đến gia đình và công việc.
Sau đó tôi cũng hoàn toàn không để ý đến mối quan hệ của bọn họ nữa, vì cô gái kia cả về hình thức và địa vị xã hội thua kém tôi rất nhiều. Cuộc sống gia đình tôi hoàn toàn bình yên và hạnh phúc từ đó đến gần đây.
Trong một buổi đi làm việc với cơ quan thông tin và cũng tình cờ tôi nhường quyền sử dụng sim điện thoại của tôi cho chồng tôi từ khoảng 2 năm trở lại đây, tôi đã nhờ họ tra giúp các cuộc điện thoại thì mới phát hiện ra họ vẫn liên lạc với nhau khoảng hơn 1 năm nay mà tôi không hề biết, về quan hệ công tác của họ không có gì ràng buộc với nhau, nhưng mỗi khi liên lạc ít nhất cũng phải 10 phút, có những cuộc lên đến 30 phút, nhất là những ngày anh đi công tác xa nhà thì liên lạc nhiều và dài hơn.
Tôi hết sức bực mình và phần nào đó cảm thấy bị chồng lừa dối. Tôi gặp anh nói thẳng vấn đề thì anh nói là những lúc gọi điện cho nó là bị say rượu điện trêu nó thôi, không có gì đâu, khoảng 20 ngày liên tục tôi vẫn truy vấn anh về mối quan hệ của 2 người và tôi cũng tự tìm hiểu thì được biết gần đây anh thường xuyên gọi taxi đến các nhà nghỉ, mà không phải quan hệ với 1 cô gái này, mà còn khoảng 3 hoặc 4 cô gái mà theo tôi đó là gái điếm.
Sau khi tôi đề cập đến chuyện này thì anh mới thừa nhận là có quan hệ tình dục với cô gái cùng cơ quan và xin tôi tha thứ, hứa là không bao giờ có chuyện đó nữa, còn các mối quan hệ kia thì không thừa nhận. Kể từ khi anh ấy thừa nhận chuyện đó thì tôi mới thấy mình quá tin chồng, họ đã quan hệ với nhau từ nhiều năm nay nhưng tôi không hề hay biết.
Anh ấy đã nhận lỗi, nhưng bây giờ cuộc sống gia đình tôi gặp rất nhiều khó khăn trong vấn đề tình cảm, tôi không thấy yên tâm và cảm thấy tình cảm không còn như xưa nữa, cách đây nửa tháng tôi đã viết đơn xin ly hôn gửi tới anh để được pháp luật giải quyết, nhưng anh không đồng ý. Tôi muốn tâm sự chia sẻ giúp tôi về chuyện này tôi nên giải quyết thế nào cho hợp lý.
Theo Vietnamnet
Con sẽ thôi trách hờn
Con đã biết vì sao mẹ lại dừng ngay ở ngã tư đó. Mẹ bảo con mua giùm người bán tăm dạo mấy bịch tăm tre. Con đang giận mẹ nên lầm lũi bước tới, đến khi ngẩng lên thì con giật thót cả người:
Bạn ấy chắc trạc tuổi con, cái khác là bạn khiếm thị. Bạn nhìn con bằng hai hốc mắt đen ngòm và lấy hàng cho con bằng cánh tay phải bị cụt tới khuỷu tay.
Con trả tiền, lầm lũi bước lên xe. Chỉ trong tích tắc, con đã nhận ra mình là kẻ quá ích kỷ; chỉ biết đòi cái này, muốn cái kia. Con chưa hề nghĩ mình đã làm gì để xứng đáng với tình yêu thương, sự chăm lo của ba mẹ. Mỗi sáng con thức dậy, quần áo đã có mẹ ủi sẵn, bữa điểm tâm đã được dọn lên, ăn xong là có ba đưa con đến trường. Con cần bất cứ thứ gì để phục vụ chuyện học hành, ba mẹ đều đáp ứng cho con.
Thế mà, con lại cho rằng mình là một đứa trẻ bất hạnh; thua sút bạn bè về mọi thứ: Con không được ở biệt thự như bạn Lan, nhà không có xe hơi như bạn Minh, ba không làm chủ tịch quận như bạn Thùy... Con đã quên mất một điều là các bạn ấy nhiều lúc đã rơi nước mắt khi nhìn con được ba mẹ đưa đón, họp phụ huynh, dắt đến nhà sách, vào siêu thị...
Và giờ đây, con lại biết thêm một điều nữa là có bạn bằng tuổi mình đã không được đến trường, không có cơm ngon, không được mặc đẹp mà phải vất vả mưu sinh chỉ với một bàn tay và đôi mắt mù lòa.
Mẹ ơi, con sẽ không đòi mua điện thoại đắt tiền, đồng hồ cao cấp, quần áo hàng hiệu. Con sẽ không bao giờ trách móc, hờn giận, nói những lời khiến ba phải buồn, mẹ phải khóc. Bởi con vừa nhận ra mình là một đứa trẻ hạnh phúc khi con đứng cạnh một mảnh đời bất hạnh... Cảm ơn mẹ đã cho con thấy mình thật nhỏ bé giữa cuộc đời này chứ không phải là "cái rốn của vũ trụ" như con hằng nghĩ...
Theo VNE
Còn ai nữa đâu mà về... Mỗi khi nhắm mắt, tôi lại thấy gương mặt hiền từ của mẹ, giọng nói ấm áp, bàn tay chai sần thô ráp của mẹ... Tất cả những thứ đó, khi mẹ còn, tôi thấy thật bình thường; chỉ khi mẹ mất đi rồi, nó mới trở thành hoài niệm làm buốt nhói trái tim. Bà xã hay nói tôi thật là lẩm...