Chồng ốm liệt giường, vợ “đi “cặp” một lúc ba người
Vợ tôi làm cho nhà nước nên tuy thu nhập không cao nhưng bù lại cô ấy có nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình. Mọi việc trong nhà đều do một tay vợ lo toan, sắp xếp ổn thỏa.
Sau 1 tuần theo dõi sát sao thì tôi đã biết được sự thật cay đắng. Cô ấy cặp kè một lúc với sếp, trưởng phòng và anh hàng xóm sát vách nhà tôi. Đó là con số mà tôi biết còn thực tế danh sách ngoại tình của vợ là những ai tôi vẫn chưa thể xác định.
Cuộc sống hôn nhân của tôi đã kéo dài được 7 năm. 2 năm đầu chúng tôi đã có những tháng ngày vợ chồng vô cùng hạnh phúc, bình yên. Tôi là một kĩ sư xây dựng nên thu nhập cũng tương đối khá đủ để lo cho vợ, con có được cuộc sống đủ đầy. Vợ tôi làm cho nhà nước nên tuy thu nhập không cao nhưng bù lại cô ấy có nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình. Mọi việc trong nhà đều do một tay vợ lo toan, sắp xếp ổn thỏa. Tôi chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là nghĩ cách kiếm thật nhiều tiền. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi đi và hạnh phúc thêm trọn vẹn khi vợ tôi hạ sinh được quý tử đầu lòng.
Vợ tôi đi ngoại tình với 3 người đàn ông…
Nhưng bi kịch bất ngờ rơi xuống gia đình bé nhỏ của tôi và như một cơn lũ lớn cuốn đi tất cả những gì tôi đang có. Trong một lần đi giám sát công trình ở Nam Định vì hụt chân nên tôi bị ngã từ tầng 3 xuống đất. Nhờ phúc ông bà tổ tiên nên thoát khỏi lưỡi hái tử thần nhưng tôi đã vĩnh viễn mất đi đôi chân và phải gắn bó với chiếc xe lăn đến suốt đời.
Điều đó đồng nghĩa với việc tôi không thể ra ngoài công trường để kiếm tiền như trước nữa. Chỉ trong phút chốc tôi trở thành kẻ ăn bám, trở thành một kẻ tàn phế, vô dụng. Tôi đã vô cùng đau khổ và nhiều lần tìm đến cái chết nhưng bất thành. Có lẽ kiếp trước tôi đã làm quá nhiều điều tội lỗi nên kiếp này ông trời bắt tôi phải trả hết.
Chồng ốm lại phải nuôi con nhỏ, thu nhập của vợ chẳng đáng là bao nên gia đình tôi từ khá giả rơi vào cảnh túng quẫn, nghèo khó. Bố mẹ, anh em, bạn bè ai cũng khó khăn nên không thể giúp đỡ. Tất cả mọi gánh nặng đều đổ lên vai vợ tôi. Khoản tiền tiết kiệm từ trước đến nay đã phải chi trả, thuốc thang lo chữa chạy, trị bệnh cho tôi. Số còn lại cũng đã cạn vì con trai suốt ngày ốm, đau.
Video đang HOT
Có một điều đau đớn hơn cả là tôi không thể “yêu” vợ. Bản thân tôi và cô ấy đều tự hiểu điều đó và né tránh. Chuyện tiền bạc, con cái cộng thêm việc quan hệ vợ chồng bất ổn đã biến vợ thành con người khác hẳn. Trước đây cô ấy hiền lành, nhu mì bao nhiêu thì giờ đây cô ấy ghê giớm, đanh đá, dữ dằn bấy nhiêu.
Nhưng thời gian 3 tháng trở lại đây, vợ tôi lại trở nên vui vẻ, yêu đời hơn rất nhiều. Tôi thấy cô ấy hay hát, hay soi gương và ngắm nghía kĩ trước khi đi ra ngoài. Cô ấy cũng bắt đầu ăn diện và trang điểm mỗi khi đi làm. Tôi thấy đó là tín hiệu vui vì dẫu sao vợ cũng đã bắt đầu cân bằng tâm lí và lấy lại tinh thần lạc quan như trước.
Tuy chỉ có một điều khiến tôi thắc mắc nhưng không dám hỏi vợ. Đó là vì sao tuy tôi không đi làm nhưng dạo gần đây cô ấy tiêu pha khá hoang phí. Từ thực phẩm, đồ ăn uống cho con, rồi quần áo, dày giép cô ấy mua sắm không tiếc tay. Cô ấy còn thuê một bà giúp việc đến để trông con vì dạo gần đây cô phải làm đêm nhiều hơn trước.
Tôi tặc lưỡi nghĩ chắc là do vợ đang cố gắng cày bừa kiếm tiền lo cho gia đình. Nghĩ như thế tôi lại thấy xót xa, thương vợ vô cùng.Không một chút hoài nghi vợ nếu không bất ngờ nhận được tin nhắn của cậu em họ: “Em thấy chị Tâm đi cùng một người đàn ông sang trọng vào khách sạn đấy, nhìn họ rất tình cảm. Anh cẩn thận bị cắm sừng đấy”.Tôi nghe mà chết điếng. Cô ấy có thể mắng nhiếc, chửi bới gì tôi cũng cam lòng. Nhưng sao lại nỡ phản bội tôi? Từ trước đến nay tôi sợ nhất 2 từ ngoại tình.
Để biết được thực hư tôi đã nhờ cậu em ruột theo dõi vợ ngày, đêm. Và sau 1 tuần theo dõi sát sao thì tôi đã biết được sự thật cay đắng. Cô ấy cặp kè một lúc với sếp, trưởng phòng và anh hàng xóm sát vách nhà tôi. Đó là con số mà tôi biết còn thực tế danh sách ngoại tình của vợ là những ai tôi vẫn chưa thể xác định.
Cậu em tôi đã cẩn thận ghi lại hình ảnh của vợ và các người tình trong những lần hò hẹn. Vợ tôi vô cùng khéo léo sắp đặt để cho tất cả người tình không ai nghi ngờ việc vợ đang bắt cá nhiều tay.
Dù đã biết sự thực được 1 tuần nay và cầm trong tay bằng chứng chi tiết việc vợ phản bội nhưng tôi không dám làm to chuyện.
Ngày hôm qua, tôi lại vừa lén mở tin nhắn của cô ấy tâm sự với 1 người bạn: “Tao với chồng giờ chỉ sống với nhau vì chữ nghĩa, vì đứa con. Tao không thể chôn vùi tuổi thanh xuân của mình với một người chồng tàn phế suốt đời được. Nhưng nghĩ việc bỏ chồng lúc này tao lại sợ người đời dị nghị nên cứ tạm thời như thế đã. Đành tìm cách “giải tỏa” từ những người đàn ông khác vậy. Tao biết đó là tội lỗi nhưng không làm thế thì tiền đâu ra mà sống? Hơn nữa tao cũng chỉ là một người đàn bà bằng xương bằng thịt chứ không phải gỗ đá đâu mà “chay tịnh” mãi được”.Tại sao cô ấy không thẳng thắn chia sẻ hết thì chắc chắn tôi sẽ không níu kéo hay bắt cô ấy sống với kẻ tàn tật như tôi suốt đời. Thà cô ấy khiến tôi đau một lần còn hơn là chịu cảnh lừa dối như thế này.
Tôi đang vô cùng rối bời, mất niềm tin và chưa biết phải giải quyết chuyện nhà mình ra sao đây. Xin hãy cho tôi lời khuyên sáng suốt nhất.Tôi đã nghĩ đến chuyện li hôn nhưng nhìn đứa con trai bé bỏng phải sống cảnh li tán lại thấy đau lòng quá!
Theo Phunutoday
Viết cho cô gái có những điểm giống người vợ trong mơ của tôi
Có lẽ cách anh đưa vấn đề thẳng quá làm Rơm bất ngờ bối rối thấy rõ. Anh xin lỗi Rơm nhé.
Anh mới giặt một núi đồ xong, tranh thủ làm nốt mấy việc, nhưng anh vẫn băn khoăn phải làm gì đó để Rơm hiểu. Vì vậy, anh nghĩ ra cách viết thư cho Rơm qua trang Tâm sự để phần nào Rơm hiểu, hy vọng em sẽ bớt bối rối.
Thực ra, mình quen nhau cũng chưa lâu, thời gian gần gũi trực tiếp đếm trên đầu ngón tay còn chưa hết nữa. Có lẽ anh nói như hồi nãy làm Rơm sợ, sợ nhất vì "cái gì đến nhanh cũng sẽ đi nhanh". Ngay cả bản thân anh cũng sợ chứ không riêng gì Rơm đâu. Chính vì câu đó nên anh cũng không dám nói yêu đương hay là gì với Rơm cả. Anh chỉ dám nói là "Rơm là người anh quan tâm nhất xét trên mối quan hệ yêu đương". Vì ở em, anh thấy có những điểm mà anh mong chờ ở người vợ tương lai của anh. Quan trọng là điều đó, Rơm à.
Anh có niềm tin để nói về điều đó dựa trên cảm nhận, sự quan sát của bản thân anh, chứ không chỉ là qua Phượng đâu. Phượng là bạn anh nhưng không phải là bạn thân nên ít nói chuyện. Có lẽ Phượng cũng cảm nhận được ở anh và em có cái gì đó phù hợp nên mới giới thiệu anh và Rơm làm quen với nhau.
Ảnh minh họa
Đôi khi, nhiều người yêu nhau hàng năm hoặc nhiều hơn cũng chưa thể nói chắc chắn đến được với nhau. Ngược lại, có những người mới gặp nhau trong giây lát là biết mình không thể lấy ai ngoài người kia. Người ta hay gọi văn vẻ là "tình yêu sét đánh" đó em. Còn anh hay gọi là "tình yêu trời đất".
Nói thật với Rơm, anh cũng có nỗi lo của riêng anh chứ không phải không có. Ví dụ, lập gia đình thì trách nhiệm lớn hơn, nhiều hơn. Rồi cuộc sống, thói quen cũng phải thay đổi một phần nào đó để vợ chồng hòa thuận mà làm ăn, để bố mẹ hai bên yên tâm, không phải lo lắng cho hai đứa. Anh suy nghĩ nhiều lắm, nhưng đơn giản nhất là chỉ cần vợ chồng cùng nhìn về một hướng, cùng thương bố mẹ hai bên, dù khó khăn nào cũng sẽ cùng nhau vượt qua. Quan trọng là thuận vợ thuận chồng. Cuộc sống không phải là một đường thẳng nên phải cùng nhau vượt qua mới được. "Đi nhanh thì đi một mình, đi xa thì đi với bạn đồng hành", câu này đúng Rơm nhỉ.
Đọc đến đây, không biết Rơm còn lo nữa không. Nếu có, Rơm cho anh biết nỗi lo đó là gì nhé, coi như mình thực hành cùng nhau giải quyết một vấn đề đi nhé.
Anh muốn viết nhiều nữa, viết đến khi Rơm hết lo thì thôi. Tuy nhiên, nỗi lo có lẽ không bao giờ kết thúc, con người mà, cuộc sống mà. Chỉ khi mình bỏ hết trần tục quy y thì may ra mới hết lo âu. Còn sống là còn lo, người càng trách nhiệm càng lo nhiều.
Không biết em có tưởng tượng cuộc sống sau khi lập gia đình như thế nào. Riêng bản thân anh đã tưởng tượng ra rồi. Vợ chồng đi làm, chia sẻ mọi việc, giúp đỡ lẫn nhau, sau khi ổn định thì sinh con đẻ cái. Nếu thu xếp được thì vợ về quê sinh, rồi chồng tranh thủ về thăm, khi con cái cứng cáp thì vào để gia đình đoàn tụ. Rồi nhờ bà ngoại, bà nội phụ một thời gian. Còn nếu có lý do nào đó không về được thì cũng không khó khăn gì khi chăm vợ chăm con cả. Anh tự tin là anh thu xếp được. Xuất phát từ tình yêu, trách nhiệm và tự hào lên chức, anh sẽ làm bằng cả trái tim.
Có lẽ xa xôi quá. Trước mắt là vấn đề cưới. Vấn đề này cũng đơn giản và ít tốn kém lắm. Nhất là tổ chức ở quê. Mọi người xúm lại thế nào cũng ổn. Nên cũng không phải lo lắm.
Vậy rốt cuộc nỗi lo ở đây, theo anh nghĩ, là nỗi lo vô hình nào đó mà chính bản thân mình cũng không biết là gì, chỉ biết là lo thôi. Cũng như khi mới đi làm gia sư, hay những lần đến nhà em chơi, anh lo tới nỗi ngồi như trời trồng luôn. Không thể giải thích được em ạ. Dần dần rồi cũng qua đi cái cảm giác đó. Khi nhìn lại thấy buồn cười và thầm trách mình nhát quá. Suy cho cùng nỗi lo vô hình thì tự đến và tự đi. Đừng vì nó mà mình không dám tiến lên phía trước. Hãy vượt qua và chiến thắng bản thân, đúng không em? Anh hy vọng có thể phần nào đó giúp Rơm vượt qua trở ngại vô hình kia.
Giờ chắc Rơm ngủ say rồi. Mong ngày mai Rơm không bị nhức người vì trận bóng vừa rồi. Cố lên tiền vệ tài năng Rơm. "You think you can, you can. You think you can not, you are right".
Theo Blogtamsu
Chúng ta chỉ giả vờ quên thôi anh nhé! Ngày hôm qua, em đã khóc rất nhiều. Em khóc vì nhớ anh mà giả vờ như đã quên rồi. Em cứ giữ khư khư trong tay chiếc điện thoại, điện thoại không đổ chuông vậy mà em cứ cầm lên mở nguồn rồi lại tắt máy. Em giật mình, mừng vui khi có tiếng chuông đổ, rồi mọi mừng vui đổ vỡ...