Chồng ơi! Lỡ rồi…
Đấy chỉ tại lỡ thôi mà giờ mình đã lỡ với nhau được cả chục năm rồi! Chục năm ấy, với nhiều buồn vui cay đắng nhưng đôi tay vẫn nắm chặt nhau.
Ảnh minh họa
Khi còn trẻ vợ có bao nhiêu người theo đuổi, còn đang băn khoăn chưa biết chọn ai. Đành đi tâm sự với thằng bạn thân mà bây giờ nó lại thành chồng của vợ: “Tao chả biết chọn đứa nào, thằng này được cái này thì hỏng cái kia rõ chán…”
Nó nhìn chằm chằm bảo: Mày không biết yêu đứa nào… thì yêu anh đi!
Vợ lườm nó bảo: Mày điên à?
Nó cười hì hì: Thì tao điên vì mày!
Vợ: Ơ!
Nó thản nhiên nói: Cứ thử yêu tao xem! Mày sẽ thích ngay mà!
Nghĩ kĩ, vợ thấy thằng bạn mình cũng cao to đẹp trai, đầu to và óc cũng to chứ không phải bằng quả nho. Thế là nghĩ, hay cứ thử yêu nó xem sao? Ngay lập tức, y như kiểu nó đọc được suy nghĩ trong đầu vợ sao ấy. Nó bảo: Nghĩ gì nhiều. Cứ đồng ý đi.
Thế là đồng ý mất roài! Tự nhiên lại thành người yêu cái thằng biết nhau từ thời truổng cời, hàng họ nhìn thấy từ hồi chưa có. Thế rồi từ hôm sau nó cứ anh anh em em mà chả thèm đỏ mặt. Thế rồi cũng chả biết từ lúc nào vợ cũng anh em theo nó. Rồi lỡ yêu nó mất từ khi nào. Càng ngày càng thấy cái thằng bạn thân này rõ là đáng yêu hết sức. Như kiểu nó được làm bằng nam châm vĩnh cửu ấy! Kỳ thật!
***
Yêu nhau suốt hai năm cuối đại học. Vừa ra trường bảo đợi khi nào công việc ổn định kiếm được nhiều tiền thì hẵng cưới nhau. Thế mà được có nửa năm sau khi ra trường, hôm sinh nhật vợ nó tới bảo: Hôm nay anh có món quà đặc biệt tặng em.
Ngó mãi mà không thấy quà của nó đâu. Nghĩ chắc là nó có quà đặc biệt dành đến phút chót! Tới khi đi chơi khuya về vẫn không thấy. Vợ liền hỏi nó: Quà em đâu? Nó bảo tí nữa!
Thế rồi đợi tới tận khi điện tắt, lê tê phê mất rồi. Nhưng vẫn đủ tỉnh táo hỏi: Quà anh đấy à?
Video đang HOT
Nó cười: Anh tặng em hết!
Suy nghĩ một lát khoảng 2 giây gì đó vợ bảo: Không được đâu. Đợi đêm tân hôn đã.
Nó cũng suy nghĩ hơi lâu, tầm một giây bảo: Thôi, không đợi được đâu. Anh lỡ bóc quà ra rồi!
Vợ chỉ biết gật đầu
Bóc ra rồi mà. Lỡ bóc rồi lại bọc vào thì không đành, nên cứ dùng thôi!
Mà đã bóc đã dùng rồi thì tất sẽ dùng tiếp, dùng dở rồi mà quẳng đi chẳng phí. Để rồi một hôm vợ bảo thằng bạn thân: Em có con rồi! Nó đần mặt ra như kiểu: Ồ, hóa ra đó chính là cách các cụ tạo ra trẻ con à? Rồi nó ôm vợ vỗ vỗ vào lưng bảo: Yên tâm! Có anh đây rồi! Mình cưới nhau em nhé! Ừ, thì bác sỹ bảo cưới là phải cưới chứ. Không cưới thì chết à? Vợ ngậm ngùi: Chỉ tại lỡ thôi! Nhưng lại thấy bình yên, ấm lòng tới lạ! Như kiểu biết là đậu đúng bến của mình ấy! Lỡ, nhưng trên đời này cũng có nhiều cái lỡ rất hay như thế!
Khi biết tin vợ có thai, nó ôm ôm vợ vỗ vỗ vào lưng bảo: Yên tâm! Có anh đây rồi! Mình cưới nhau em nhé!
***
Lỡ yêu rồi cũng tại lỡ nên lấy nhau, nên thành vợ thành chồng. Lấy nhau rồi không còn gọi “nó” là “nó” nữa mà gọi là chồng. Nhưng nhiều khi vui vui vẫn mày tao như thường kiểu như:
Bụng tao to như thế này mày có yêu tao không?
Chồng bảo: May quá, dù có nằm úp vào mày tao cũng không phải chạm mặt mày!
Vợ đập gối vào đầu, vào mặt chồng chửi: Thằng khốn nạn. Mày lại lừa tao à!
Chồng nghiêm mặt:: Á à, con vợ này láo!
Vợ cười hì hì: Mày, tao xin lỗi!
Thế là lại hì hục mà kiểu gì cũng không chạm được mặt nhau. Đúng là thằng chồng của vợ mới phát hiện ra điều vô cùng thú vị. Nhắng nhít với vợ thế thôi, chứ đi ra ngoài là mặt lạnh như tiền với gái ngay. Đứa nào léng phéng đong đưa là chồng quay mông đi chỗ khác ngay. Hôm chồng kể, có em sinh viên tới thực tập ở công ty, thấy chồng ngon giai nên cứ theo hoài. Chồng hẹn ra rồi bảo: Này em, anh lỡ rồi! Cô ấy đỏ mặt e thẹn tưởng chồng bảo anh lỡ thích em rồi! Hóa ra chồng tưng tửng bảo: Anh lỡ yêu cái con mẹ xề ở nhà mất rồi! Cô ấy đần mặt, sau đợt thực tập ấy cũng biến mất luôn!
Vợ nghe thế vui ít buồn nhiều nên hỏi chồng: Chỉ là lỡ thôi à? Chồng vẫn tưng tửng: Thì rõ là lỡ mà! Vợ quay mặt vô tường: Đàn ông mà, thằng nào mà chả như nhau. Khi chưa có thì nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Khi có được rồi, hoa ra đống rác hết! Tên chồng vẫn không thèm an ủi cho đôi câu nên càng thấy ấm ức, tủi thân. Đấy chỉ tại cái lỡ.
***
Thế là từ ấy vợ cứ băn khoăn mãi, ngày ấy nếu không lỡ thì liệu có lấy nhau không? Không khéo yêu thêm tí nữa lại chán, lại đường anh anh đi đường em em đi không chừng. Mà nếu thế có khi lại hay. Tự dưng lại thích có một anh chồng hơn năm mười tuổi, không mày tao chí tớ được nhưng mà chín chắn, chăm vợ chăm con chu đáo, mình ở cạnh cũng cảm thấy bình yên và an toàn hơn. Chứ với thằng chồng bằng tuổi ở cùng mà khi nào cũng dập dềnh như là đang ngồi trên thuyền phao ấy! Chả biết nó có lật lúc nào không? Nhưng mà cũng chỉ tại lỡ mà trèo lên thuyền này cùng nhau rồi! Biết làm sao!
Thế là từ ấy vợ cứ băn khoăn mãi, ngày ấy nếu không lỡ thì liệu có lấy nhau không? (Ảnh minh họa)
Ngày lấy nhau nghèo rách. Vợ bầu bí ở nhà, chồng thì vừa ra trường đi làm. Được cái vợ nhu cầu không cao, ghén chỉ có chán ăn chứ không thèm ăn cái gì. Thỉnh thoảng chỉ đòi ăn bim bim mà có ăn cũng chỉ một gói là cùng. Một hôm trời trong gió mát, chồng mới rủ:
- Hay anh đưa em đi hóng mát nha!
Vợ bảo: Ngồi ở nhà cho đỡ tốn tiền xăng.
Chồng bảo: Đi chơi mà không tốn xăng mới hay. Thế là thấy chồng hùng hục chạy sang nhà hàng xóm mượn cái xe đạp chở vợ đi chơi. Có hai người nhưng mà là ba người. Gớm, nói đi dạo mà chồng đạp xe mướt mồ hôi. Vợ hỏi “Có mệt không?” Chồng cười Mệt muốn chết!. Vợ giận hờn “Vậy chết luôn đi!” nhưng khổ nỗi chồng vẫn cười đùa “Đợi cái tí nó nhìn thấy mặt đã!”
Mải nói chuyện chồng đi vào ổ gà làm vợ ê mông. Chồng mau mải nhảy xuống, xoa xoa mông vợ hỏi có sao không? Rồi cởi ngay cái áo lót xuống xe bảo vợ ngồi cho êm! Êm thật! Đó là chỗ ngồi êm nhất đời của vợ. Dù sau này có ngồi đệm, salon cũng không êm bằng nữa. Vợ ôm lưng chồng bảo: Thế này tớ muốn lỡ cả đời với ấy cũng được. Hôm ấy mùa hè mà gió mát kinh khủng!
Đấy chỉ tại lỡ thôi mà giờ mình đã lỡ với nhau được cả chục năm rồi! Chục năm ấy, với nhiều buồn vui cay đắng nhưng đôi tay vẫn nắm chặt nhau. Mặc kệ ai bảo lỡ như mình cũng đáng lỡ mà!
Theo Eva
Thư gửi người yêu cũ
Anh nói em là một kẻ yếu đuổi nhưng anh biết không em là kẻ yếu đuối trong số những người mạnh mẽ nhất.
Nắng chói chang, nền trời cũng xanh thẳm. Ta rong ruổi lặng im trên chuyến xe trở về nhà, cũng như tất cả những chuyến đi trước đây của ta, đi là để trở về, đi là để thêm yêu và trân trọng hơn những gì ta đang có. Núi cao, núi vòng quanh, núi mở ra bức tranh đồng quê mà đã rất lâu rồi ta mới thấy lại. Bản tình ca mùa hè bất chợt vang lên, nhịp nhàng nhịp nhàng, ta thấy mình xoay trong những bước nhảy của thời gian và tất cả những gì đã qua trở về như một cuốn phim trước mắt.
Bản nhạc hết, giấc mơ dừng...Nhắm mắt lại mà nghe...Dư âm vẫn còn đây...Dẫu biết...bản tình ca dành cho ta đã vỡ vụn***
Thư gửi người yêu cũ....
Người yêu cũ à! Phía sau một cô gái là gì anh biết không? Có một người đã nói rằng "Phía sau một cô gái là những nỗi nhớ xếp thành dãy..." Và với em nó chính là nỗi nhớ về những gì đã qua mà ta không thể nắm giữ, nỗi nhớ về những phần YÊU đã mất đi.
Chỉ mới hôm qua thôi ta vẫn còn nồng nàn gọi nhau bằng hai tiếng "Người yêu", chỉ mới hôm qua thôi ta vẫn trịnh trọng giới thiệu với người khác về hai chữ "người yêu". Nhưng ngày hôm qua là ngày đã qua và không bao giờ quay lại, còn ngày hôm nay mới thực sự là cuộc sống, và chúng ta trở thành những người khác trong cuộc sống của nhau. "Người yêu cũ"của nhau.
Người yêu cũ à! Anh nghĩ rằng em sẽ hận anh ư? Anh nghĩ rằng em sẽ gục ngã vì anh ư? Em đủ lớn để sống, đủ lớn để bước đi vậy thì cũng sẽ đủ lớn để chấp nhận mọi sóng gió của cuộc đời. Anh có thể đã làm em rất đau, đã khiến những giọt nước mắt đắng ngắt từ bờ mi em rơi xuống nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng em sẽ phải quỵ ngã vì nỗi đau, không đồng nghĩa với việc rằng em sẽ phải sống với nỗi đau mà anh mang đến. Cuộc đời này chỉ là một chuyến xe hà cớ gì ta phải hận, hà cớ gì ta cứ phải đau trong khi người gây ra nỗi đau cho ta thì đang hạnh phúc ở một trạm xe trước đó?
Ngày hôm qua là ngày đã qua và không bao giờ quay lại, còn ngày hôm nay mới thực sự là cuộc sống, và chúng ta trở thành những người khác trong cuộc sống của nhau. "Người yêu cũ"của nhau. (Ảnh minh họa)
Người yêu cũ à!.Anh đã xóa tên em trong danh bạ điện thoại, xóa tên em ra khỏi Friendslist của Yahoo Messenger, xóa tan hoang cái blog anh viết cho em, xóa hết những gì về em ra khỏi cuộc sống của anh nhưng có một thứ anh sẽ không bao giờ xóa được đó là "Kí ức". Anh có xóa được kí ức không? Có xóa được những kỉ niệm về nhau không? Có xóa được tiềm thức của gia đình và bạn bè chúng ta rằng chúng ta đã từng là một đôi? Liệu khi tình cờ nghe lại một bài tình ca cũ từng dành cho em, đi qua một con đường cũ ngập tràn kỉ niệm lòng anh sẽ không chút lăn tăn về những yêu thương đã có?
Còn em, em chọn cách bước đi, em chọn cách gói gém kỉ niệm và đau thương. Có thể ngày hôm nay đây em vẫn khóc vì anh, khóc vì một tình yêu đã mất. Có thể trên những hành trình tiếp theo trong chuyến xe cuộc đời sẽ có những phút giây buồn vui, thành công hay thất bại mà em nhớ đến anh nhưng nỗi nhớ đó không phải dành cho anh, nó dành cho quá khứ, dành cho những gì đã qua mà em vẫn còn nâng niu và trân trọng.
Người yêu cũ à! Anh nói em là một kẻ yếu đuổi nhưng anh biết không em là kẻ yếu đuối trong số những người mạnh mẽ nhất. Chúng ta đơn giản chỉ là những người đã từng đi chung trên một chuyến xe cuộc đời, trạm xe mà anh đã xuống với anh mang tên là "hạnh phúc", còn em vẫn sẽ ngồi lại, rong ruổi với hành trình của mình, hành trình kiếm tìm cũng mang tên "hạnh phúc".
Chúng ta đơn giản chỉ là những người đã từng đi chung trên một chuyến xe cuộc đời, trạm xe mà anh đã xuống với anh mang tên là "hạnh phúc", còn em vẫn sẽ ngồi lại, rong ruổi với hành trình của mình, hành trình kiếm tìm cũng mang tên "hạnh phúc". (Ảnh minh họa)
Người yêu cũ à! Đừng bao giờ ghét nhau anh ạ... Bản tình ca mang tên "Mười năm" mà chúng ta đã nghe ở quán Café năm ấy có lẽ sẽ không bao giờ còn được cất lên, nhưng mười năm sau khi gặp lại, khi chúng ta đã trở thành những kẻ xa lạ trong cuộc sống của nhau, em vẫn sẽ mỉm cười nhìn anh và nói "Chào anh! Em rất tốt còn anh thì sao?"
Người yêu cũ à! Kí ức về anh đã gói gém xong rồi và giờ là lúc em phải cất nó đi,em mang theo nó trong hành trình tiếp theo của mình. Anh nghe thấy chưa? Người phụ xe noí với em rằng "Trạm tiếp theo: Lạc quan"; "Trạm tiếp theo: Vui vẻ" ; "Trạm tiếp theo: Hạnh phúc".
Tháng 8...Tôi gửi đi một lá thư, điạ chỉ mang tên là Cảm giácNgười nhận thư mang tên Vĩnh viễn.
Theo VNE
Chê chồng già "yếu", có con với trai trẻ Chồng tôi già, hơn tôi 16 tuổi nên khó có con, giờ tôi đang có thai với người tình trẻ. Tôi phải làm gì? Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về cái thai này nhưng vẫn chưa tìm được một lối thoát cho mình. Tôi đã mong chờ đứa bé này lâu lắm rồi nhưng không phải trong tình huống này. Tôi không...