Chồng ơi, hãy giúp em vượt qua giây phút yếu lòng
Em đã từng rất phản đối “phút giấy ngoài chồng ngoài vợ” của những câu chuyện bên lề. Nhưng rồi hôm nay chính em lại đang rơi vào “những phút giây” ấy.
Em đã từng rất phản đối “phút giấy ngoài chồng ngoài vợ” của những câu chuyện bên lề. Nhưng rồi hôm nay chính em lại đang rơi vào “những phút giây” ấy.
(ảnh minh họa)
Em đã từng nghĩ khi đã yêu thật lòng sẽ không bao giờ có phút giấy “trệch hướng”. Bởi đã yêu thì sẽ dành trọn tâm trí cho người mình yêu. Và em đã luôn như vậy từ trước tới giờ. Em vẫn luôn kiên định với tình yêu của em dành cho anh, chỉ khi “khoảng trống” trong lòng em quá lớn thì tình cảm của em tự nó “trệch hướng” với suy nghĩ của mình.
Thời gian đầu khi mới cưới, em luôn có cảm giác là người vợ hạnh phúc nhất trần gian bởi được yêu anh hết mình và cũng nhận được tình yêu nóng bỏng từ anh. Anh luôn dịu dàng ấm áp và lắng nghe mọi tâm sự của em. Những bữa cơm của vợ chồng mình thật đầm ấm. Nó luôn rộn rã tiếng cười của chúng mình. Giờ ngủ của anh và em luôn bị muộn bởi những lời thủ thỉ yêu mãi không thôi được. Giờ đi làm buổi sáng của anh luôn bị trễ bởi sự quyến luyên khó dứt của vợ chồng mặc dù chỉ xa nhau có nửa ngày. Cứ tạm biệt mãi mà vẫn chưa ra khỏ nhà được, đến khi chuông đồng hồ báo muộn lắm rồi anh mới vội vã ra xe. Ngày đó thật hạnh phúc anh nhỉ?!
Rội cuộc sống với bộn bề lo toan, dần chiếm hết thời gian ta dành cho nhau. Khi anh chính thức bước vào vị trí công việc mà anh hằng mong muốn cũng đồng nghĩ với những bữa cơm vắng anh của em ngày càng nhiều. Giấc ngủ của em cũng đến nhanh hơn bởi anh còn mải việc không thể cùng em đi ngủ, chỉ khi thấm mệt anh mới bước vào giường, vừa đặt mình xuống- tiếng mệt của cơ thể anh lại rung lên, rồi anh chìm vào giấc ngủ khi mình em nằm đó với nỗi cô đơn.
Thật hạnh phúc biết bao khi mỗi lần em ốm được nhìn thấy ánh mắt đầy lo lắng anh dành cho em. Anh cuống quýt đắp khăn vào trán, cuống cuồng nấu chào dù rằng cháo anh nấu “nếu không yêu khó mà ăn nổi”. Nhưng giờ đây, em có ốm nặng hơn đi nữa, thì công việc và những lo toan tiệc khách của anh cũng che khuất hết, anh không còn nghe được tiếng em gọi cần anh. Nằm ốm trong nỗi cô đơn vắng lặng, em thật sự thèm được ăn bát cháo “duy nhất vị tình yêu” của anh. Song em biết là không thể vì anh quá bận với lịch làm việc của mình.
Video đang HOT
Thời gian anh dành cho em ngày cành ít, những câu chuyện anh kể với em ngày càng thưa, anh dần coi chuyện đi sớm về khuya của mình là lẽ dĩ nhiên do tính chất công việc. Anh đã quên “xót vợ’ ngồi đợi anh đến tận khuya, thức suốt đêm chăm anh sau mỗi cơn say.
Một ngày kia, người ấy xuất hiện, quan tâm em, mang lại cho em những cảm giác mà em vẫn kiếm tìm, đợi chờ từ anh mà sao đợi hoài không thấy anh đáp lại. Thành công trong sự nghiệp đã ru anh ngủ quên em mất rồi.
Trống trải trong em ngày càng lớn, khao khát được anh yêu được anh quan tâm trong em càng lớn thì cái mà em nhận được là sư thờ ơ lạnh nhạt ngày càng nhiều.
Và khoảnh khắc đó, em đã nghĩ đến người đó. Nhớ đến ánh mắt ấm áp của người đó dành cho em, lòng em thắt lại. Em sợ mình sẽ không giữ nổi lòng mình, sự kiên định của tình yêu em dành cho anh sẽ lung lay. Và em biết, chỉ anh mới có thể giúp em vượt qua phút yếu lòng này. Chỉ tình yêu của anh mới lấp hết được những khoảng trống trong em. Em rất sợ. Hãy sưởi ấm em bằng tình yêu của anh. Đừng bao giờ buông tay em, chồng nhé.
Theo Afamily
Những điều chồng làm sau khi biết tôi ngoại tình khiến tôi rất biết ơn và trân trọng anh
Càng có cuộc sống an yên, đủ đầy tôi lại càng hiểu, phút yếu lòng của mình là sai lầm và càng biết ơn sự rộng lượng, vị tha của chồng.
Tôi đã "say nắng" người đàn ông gặp trong một chuyến công tác ngắn ngày. (Ảnh minh họa)
Tôi luôn có ý nghĩ coi thường những người phụ nữ vì lý do nào đó mà ngoại tình, và luôn tự nhủ bản thân mình sẽ không bao giờ làm chuyện ấy. Vậy mà, trong thực tế, mọi chuyện lại khác xa với suy nghĩ của mình. Tôi đã ngoại tình...
Tôi và chồng lấy nhau khi vừa tốt nghiệp đại học, khi ấy cả hai đều rất trẻ. Công việc tuy có ổn định nhưng những suy nghĩ còn non nớt, chúng tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng, yêu nhau và muốn sống cạnh nhau suốt đời.
Thời gian đầu kết hôn, giữa chúng tôi cũng nảy sinh khúc mắc nhưng mọi chuyện đều được giải quyết tốt và ngày càng yêu nhau hơn. Cuộc sống có nhiều khó khan, trở ngại nhưng bằng tình yêu và sự cố gắng của cả hai chúng tôi đã dần khắc phục và cũng mua được một căn hộ ở thủ đô.
Khi tôi sinh đứa con thứ hai thế là đã có đủ cẻ nếp cả tẻ. Cứ tưởng tình yêu, hạnh phúc như vậy đã đủ đầy, viên mãn, vợ chồng tôi chỉ cần sống và yêu nhau, tận hưởng những giây phút bên nhau đến hết cuộc đời... Vậy thật trớ trêu, kể từ khi tôi vô tình quen và "say nắng" người đàn ông khác.
Người đàn ông ấy tên C, tôi vô tình quen trong một chuyến công tác ngắn ngày. Anh hơn tôi 10 tuổi và là một người đàn ông thành đạt, lịch thiệp. Theo như C kể, anh đã có vợ và một con gái 5 tuổi nhưng hai vợ chồng đã chia tay nhau, con gái đang ở với anh.
Mới đầu tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản rằng chúng tôi là bạn bè, thi thoảng chuyện trò để hiểu về nhau hơn, nhưng rồi không hiểu sao những câu chuyện về C cứ ám ảnh tôi, theo tôi vào giấc ngủ hàng đêm. Tôi bắt đầu nghĩ về anh nhiều hơn và mong đợi những cuộc điện thoại của anh.
C cũng vậy, anh thường hay điện thoại, nhắn tin cho tôi, và chỉ mong được thường xuyên gặp để tâm sự nhiều hơn về cuộc sống. Tất nhiên là tôi đã từ chối vì tôi biết mình là gái đã có chồng. Nhưng rồi đến một ngày, không hiểu sao tôi lại không cưỡng nổi nỗi nhớ ấy và đã chủ động hẹn gặp anh vào buổi trưa.
Chúng tôi gặp nhau ở một quán cà phê nơi không có nhiều người qua lại và tiếp đến là ở một nhà nghỉ. Tôi đã phản bội chồng từ đó.
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành và vô cùng tin tưởng vợ. Nhưng sau một thời gian, chứng kiến những biểu hiện lạ của vợ thì bắt đầu nghi ngờ và phát hiện ra tôi đang có quan hệ tình ái với một người đàn ông khác.
Niềm tin bị phản bội, chồng tôi lồng lộn lên như một con thú, anh quyết tâm bắt tôi ly dị cho bằng được vì anh không bao giờ chấp nhận điều đó. Lỗi do tôi đã ngoại tình, nhưng đó chỉ là một phút yếu lòng của người đàn bà chứ chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ ly dị chồng để cưới một người đàn ông khác.
Tôi vẫn rất yêu chồng, thương con và muốn tiếp tục sống cùng chồng con ở căn hộ được làm nên từ những gom góp, vất vả của hai vợ chồng từ khi còn trẻ.
Bản thân tôi cũng hiểu được những gì mình nhận được từ chồng là quá lớn nên luôn trân trọng, biết ơn anh. (Ảnh minh họa)
Tôi đã cầu xin chồng tha thứ. Lúc đầu, anh không chấp nhận nhưng sau đó có lẽ anh nghĩ đến những gì đã trải qua nên đã cho tôi cơ hội. Bản thân tôi cũng hiểu được những gì mình nhận được từ chồng là quá lớn nên luôn trân trọng, biết ơn anh. Tôi dứt bỏ hết mọi thứ tình cảm, liên quan đến C mà chăm lo cho hạnh phúc gia đình.
Cũng phải mất đến 2 năm gia đình tôi mới ổn định lại như cũ. Những nếp sinh hoạt quen thuộc lại được duy trì, sáng ra chồng đưa hai con đi học, chiều tôi đón các con và lo cơm nước cho cả gia đình. Tối đến chúng tôi dạy con học, rồi cùng nhau xem phim, trò chuyện.
Càng có cuộc sống an yên, đủ đầy tôi lại càng hiểu, phút yếu lòng của mình là sai lầm và càng biết ơn sự rộng lượng, vị tha của chồng. Tôi đã gây ra lỗi lầm lớn đến vậy, nhưng tuyệt nhiên chồng không nói với bất kỳ ai, cũng như chưa một lần dằn vặt, đay nghiến vợ. Chính vì thế mà cơ hội hàn gắn hôn nhân của chúng tôi thuận lợi hơn những người khác.
Trải qua những chuyện tưởng chừng không thể tha thứ nhưng vẫn giữ được hạnh phúc của mình, tôi thấy rằng mình quá may mắn. Có lẽ ít người được như tôi nên trước khi có ý định ngoại tình mọi người hãy nhớ rằng hạnh phúc vốn dĩ mong manh lắm, chỉ một chút vô tâm, buông thả là vụt mất ngay. Hãy trân trọng những gì mình đang có, chấp nhận và giữ lấy hạnh phúc của mình. Đừng như tôi, khi sắp tan biến mới biết hạnh phúc quý giá đến nhường nào.
Theo Afamily
Vợ sắp cưới thường xuyên đi nhà nghỉ với người khác Em thừa nhận sau khi hai đứa chạm ngõ được hơn một tháng thì em đi nhà nghỉ với người đó, khoảng hai tháng một lần. Chuyện của tôi rất khó hiểu, mong các chuyên gia cho ý kiến. Tôi và người yêu quen nhau từ nhỏ, chính thức yêu nhau từ năm 18 tuổi, nhà ở gần nhau. Chúng tôi từng trải...