Chồng ơi, giàu có làm gì khi mà đến cái ôm chúng ta cũng tiết kiệm với nhau?
Hay là nhà mình to quá, giường của mình rộng quá nên chúng ta không thể quay lại ôm nhau?
Em từng mơ ước sẽ lấy được một người đàn ông thành đạt, giàu có. Em khao khát một gia đình mà ở đó, con cái chúng ta sẽ chẳng bao giờ thiếu ăn thiếu mặc. Còn vợ chồng mình thì thoải mái mua sắm, chi tiêu.
Khi gặp anh, một người cũng tham vọng đầy mình, em biết anh chính là bến đỗ cuối cùng của cuộc đời em. Chúng ta đến với nhau bằng tất cả tình yêu, khi ấy, cả em và anh chỉ có 2 bàn ta trắng. Thế nhưng tình yêu mộc mạc của anh đã lấp đầy hạnh phúc trong em. Để rồi sau 2 năm yêu nhau, em chính thức nhận lời làm vợ anh.
Thời gian đầu của hôn nhân, cả em và anh đều ngập tràn hạnh phúc. Em đi làm về sẽ tranh thủ vào siêu thị mua đồ để nấu ăn cho anh. Còn anh dù bận cách mấy cũng không bao giờ quên về ăn cơm với vợ. Nhiều hôm anh đi công tác, anh lại dặn em muối cho anh hũ dưa cà…
Anh này, nhà mình rộng và trống trải quá. (Ảnh minh họa)
Sau khi em sinh con, không thể toàn tâm toàn ý chăm sóc anh, chúng ta bắt đầu xa nhau. Mặc dù mình vẫn sống cùng một ngôi nhà, vẫn ngủ chung trên một chiếc giường, thế nhưng em và anh đều giữ khoảng cách. Anh thì chẳng bao giờ kể với em về công ty, về những dự án của mình. Còn em bận rộn với con cái, bỉm sữa nên không có nhiều thời gian cho anh.
Em thừa nhận kinh tế gia đình mình ngày càng khá lên. Anh kí được nhiều hợp đồng, mang nhiều tiền về cho vợ con. Nhưng anh à, có bao giờ anh nhìn lại và thấy mình đã quá khác xưa? Đúng là bây giờ, gia đình mình đang sống trong căn hộ sang trọng ở thành phố. Con có đầy đủ điều kiện để khôn lớn, trưởng thành. Ai nhìn vào cuộc sống của em cũng ngưỡng mộ, trầm trồ.
Nhưng… Anh không còn muốn ăn cơm nhà, mỗi sáng đi làm, anh vội vã rời đi mà chẳng tạm biệt em và con. Những nụ cười thưa thớt, ngay cả câu yêu thương cũng bị anh lãng quên từ lâu lắm rồi. Anh có nhớ tất cả những điều đó không? Không, chắc chắn là không, anh nhỉ?
Video đang HOT
Hay là nhà mình to quá, giường của mình rộng quá nên chúng ta không thể quay lại ôm nhau? (Ảnh minh họa)
Anh này, nhà mình rộng và trống trải quá. Dù trong không gian ấy, chúng ta có đắp lên bằng những món đồ nội thất sang trọng, hiện đại cũng không thể lấp đầy không khí ấm cúng của gia đình. Đã rất lâu rồi, em sợ cái cảm giác mở cửa về nhà, sợ nhìn thấy ngôi nhà của chúng ta lạnh lẽo, tối đen.
Nhiều khi em nghĩ, hay là nhà mình to quá, giường của mình rộng quá nên chúng ta không thể quay lại ôm nhau? Thậm chí có lúc, em mơ một giấc mơ với người khác là rất đỗi tầm thường, nhưng với em lại là mơ ước. Đó là em, anh và con được sống một cuộc sống bình thường. Anh sẽ cười, hoặc bảo em vô lý, nhưng suốt quãng thời gian qua, em nhận ra cái giá phải trả cho sự giàu có là quá đắt đối với em và con, anh ạ. Và đến giờ phút này, em chấp nhận đánh đổi tất cả chỉ để chúng ta có thể ngồi chung một mâm, ăn với nhau một bữa cơm và trao nhau cái ôm nồng nàn.
Chồng này, nếu có một điều ước, anh có muốn được trở về những ngày tháng ấy và cùng em sống hạnh phúc hay không?
Theo Afamily
Từng níu kéo vợ ngoại tình, tôi quyết ly hôn khi nghe một câu không thể dung thứ
Tôi vẫn cố kiềm chế nhưng rồi mọi thứ như giọt nước tràn ly khi cô ấy nói ra những câu không thể chấp nhận được.
Tôi lờ mờ phát hiện vợ có người đàn ông khác sau khi cô ấy chuyển sang công việc mới. Vợ tôi trước đây học ngoại ngữ, sau khi ra trường có đi làm dịch thuật một thời gian nhưng công việc khá nhàm chán, sếp lại o ép khắc nghiệt nên cô ấy quyết định nghỉ.
Tôi luôn nghĩ công ty là nơi mỗi người dành rất nhiều thời gian hằng ngày nên đó phải là nơi khiến ta cảm thấy dễ chịu. Tôi ủng hộ quyết định của vợ và củng cố thêm niềm tin cho cô ấy nộp đơn nghỉ việc.
Chúng tôi đã có vài tháng khá chật vật khi vợ chưa thể tìm được công việc mới, mọi chi tiêu trong nhà đều trông vào đồng lương của tôi. Thu nhập của tôi không phải thấp nhưng để chi trả tất cả các khoản sinh hoạt trong nhà thì khó lòng dư dả.
Cũng may vợ tôi biết vun vén khéo léo nên các khoản vẫn đâu vào đấy. Mấy tháng sau, nhờ được bạn bè giới thiệu nên vợ tôi đi phỏng vấn và trúng tuyển vào làm trợ lý kinh doanh cho một công ty nước ngoài. Mang tiếng là trợ lý kinh doanh nhưng công việc chủ yếu là phiên dịch cho sếp người nước ngoài nên nhìn chung cũng phù hợp với ngành học của vợ.
Vợ tôi ban đầu cũng lo lắng lắm. Những ngày đầu đi làm chưa quen việc, bị các "ma cũ" ở đó bắt bẻ này kia, nhìn vợ về nhà mặt buồn rười rượi mà tôi thương vô cùng. Tôi luôn động viên vợ và tin rằng khó khăn rồi cũng sẽ qua, nhất định năng lực của cô ấy sẽ được mọi người nhìn ra.
(Ảnh minh họa)
Cô ấy cũng dần dần thích nghi được với công việc. Vì đặc thù là công ty về xây dựng nên vợ tôi phải theo sếp đi công tác ở các tỉnh. Thường thì các chuyến đi chỉ kết thúc ngay trong ngày, tỉnh nào xa lắm mới phải đi qua đêm. Tôi cũng là người hiểu chuyện nên cố gắng sắp xếp công việc để có thể giúp vợ chuyện con cái, nhà cửa.
Thế nhưng tôi nhận ra vợ mình bỗng có những biểu hiện lạ khi chăm chút vẻ bề ngoại hơn, hay lén lút gọi điện nhắn tin cho ai đó và đặc biệt, nếu ai đã có gia đình sẽ biết rằng chỉ cần người bạn đời của mình thay đổi trong chuyện giường chiếu sẽ nhận ra ngay.
Mọi chuyện ngày càng đi xa hơn nhưng tôi vẫn cố coi như không biết chuyện gì đang xảy ra mà chỉ bóng gió nói với vợ về chuyện nhà nọ nhà kia với những mong vợ sẽ hồi tâm chuyển ý. Cho đến một ngày, giọt nước tràn ly khi cô ấy đã nói những lời tôi không thể tha thứ.
Hôm đó vợ tôi không phải đi công tác nhưng tối muộn vẫn chưa thấy về. Con thì bắt đầu ấm ấm người từ khi ở trường mẫu giáo về nên cứ hỏi mẹ. Đến tối thì thằng bé sốt cao. Tôi vừa bế vừa lau người cho con. Cả buổi tối con chỉ ở trên vai bố mà miệng vẫn gọi mẹ.
Tôi gọi điện cho vợ không biết bao nhiêu cuộc nhưng vợ không nghe máy. Hôm đó gần 3 giờ sáng vợ tôi mới mò về nhà
"Điện thoại em đâu sao anh gọi không được. Em làm gì mà giờ này mới về? Con sốt cao gọi mẹ suốt."
"Trẻ con sốt là chuyện bình thường. Em đi kiếm tiền chứ có phải đi chơi đâu mà anh thắc mắc. Anh là bố nó, anh không lo được cho nó chắc?"
Tôi vẫn cố kiềm chế nhưng rồi mọi thứ như giọt nước tràn ly khi cô ấy nói ra những câu không thể chấp nhận được.
"Tôi không phải thằng đần. Cô đừng để tôi đến tận nơi bắt quả tang các người. Nếu không vì thương con, tôi cũng không để cô yên đến ngày hôm nay đâu".
"Không để yên thì anh định làm gì? Con thì quấy, chồng thì lắm mồm. Toàn thấy phiền phức."
(Ảnh minh họa )
Tôi không thể kiềm chế được nữa mà tát vợ một cái thật đau rồi đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Tôi không cần biết cô ấy đi đâu và làm gì. Loại đàn bà đến con mình mà còn không yêu thương lo lắng thì đâu xứng đáng được hưởng niềm hạnh phúc gia đình.
Tôi sẽ ly hôn và nhận nuôi con để cho cô ta thoải mái đến với người đàn ông giàu có kia. Rồi cô ta sẽ phải hối hận vì những điều mình đã làm. Tôi sẽ nuôi nấng con trở thành một cậu bé hạnh phúc mà không cần người mẹ vô tâm đó.
Theo Eva
Ôm bụng bầu tới nhà trai xin cưới, hotgirl tỉnh lẻ "ngớ người" khi mẹ chồng buông 1 câu Người tính không bằng trời tính, tôi không ngờ được người khám thai cho tôi hôm ấy lại chính là mẹ của anh. Tôi và Tuấn yêu nhau qua lời giới thiệu của bạn bè, ban đầu tôi không thích Tuấn vì thấy anh còn quá trẻ con, gu của tôi là những người đàn ông già rặn, trưởng thành. Tôi có thể...