Chồng ơi, đừng làm em sợ!
Mấy năm làm vợ làm chồng, có với nhau một mụn con, đã bao giờ em thấy chồng cầm vào cái chổi, chồng nấu nồi cơm hay luộc tí rau. Ấy vậy mà…
Mấy hôm nay, thời tiết nóng nực, được hôm mát trời, chồng thay tính đổi nết làm em sợ. Tối về nhà, như bao ngày khác, em vội vàng đi chợ, rồi lao như bay về cho kịp bữa cơm. Thế mà, về đến nhà, em thấy, cơm nước tinh tươm, nhà cửa gọn gàng, quần áo xếp gọn trong tủ. Em ngớ người ra tưởng có mẹ đến chơi nhà. Nhưng không, chẳng có ai, chỉ có mình chồng ngồi đó đang cho con ăn. Hành động cho con ăn của chồng làm em thấy sợ…
Hôm nay, em dặn chồng đi đón con, em thấy chồng không thắc mắc gì đã là một kì tích. Nhưng chuyện đó không làm em bận tâm như chuyện chồng cho con ăn mà con lại ăn một cách ngon lành. Em còn sợ hơn là bằng cách nào đó vừa trông con chồng lại vừa dọn dẹp, nấu nướng xong xuôi…
Mấy năm làm vợ làm chồng, có với nhau một mụn con, đã bao giờ em thấy chồng cầm vào cái chổi, chồng nấu nồi cơm hay luộc tí rau. Lần nào em sai, chồng chả càu nhàu khó chịu, rồi bảo em lắm chuyện, việc của đàn bà. Bao lần em nói chồng là bấy nhiêu lần chồng mắng em, bảo đàn ông các anh không làm việc đó. Nói mãi cũng chán. Mấy năm nay rồi, em cứ chấp nhận thân phận của bà nội trợ, thậm chí là osin, vú em trong gia đình. Em cắn răng chịu đựng vì nghĩ cho cùng, chăm sóc chồng con cũng là vun vén cho gia đình này. Chỉ cần chồng không ngoại tình , gái gú là em yên tâm lắm lắm rồi!
Ấy vậy mà, hôm nay về nhà, em lại chứng kiến một cảnh tượng chưa từng thấy. Rồi em hỏi tại sao , hay là có biến mà chồng lại tự tay vào bếp, dọn dẹp nhà cửa đồ đạc, còn nấu một mâm cơm quá ngon và không phàn nàn khi cho con ăn, đón con. Chồng cười bảo &’Thì cũng phải có hôm này hôm khác, không làm thì bảo là vô tâm vô tính, không quan tâm vợ con. Làm rồi thì lại hỏi như trả khảo là sao?!’.
Tất nhiên, thấy việc lạ thì phải hỏi chứ chẳng sao cả. Em chỉ là sợ có biến gì đó thôi, tự nhiên sao chồng em lại thay đổi 180 độ mà không lấy một lời càu nhàu…?
Video đang HOT
Việc làm này của chồng khiến người làm vợ như em suy diễn. Anh thương vợ thật hay anh đang làm việc gì mờ ám mà cảm thấy có lỗi với vợ. Hay là, anh thấy người ta làm việc nhà cũng chẳng hèn như anh nghĩ? Phải chăng, anh là thật lòng, thật tâm?
Đàn ông các anh lười biếng, việc nhà với các anh nhẹ như trở bàn tay. Ai bảo anhkhông làm được, chỉ là anh không chịu làm mà thôi. Hôm nay, đồ đạc tinh tươm, cơm nước đàng hoàng, em càng thấy, anh chẳng thua xa gì đàn bà bọn em đâu, thậm chí còn nấu ăn ngon là khác. Vậy tại sao các anh không chịu làm?
Thôi thì, dù là lý do gì đi chăng nữa, dù là ngoại tình, dù là thành tâm hối cải thì em cũng mong chồng phát huy, dọn dẹp nhà cửa, cho con ăn giúp người vợ khổ cực suốt bao năm này. Em sẽ từ từ tìm hiểu xem, lý do vì sao anh lại như vậy.
Theo khám phá
"Chồng ơi, em trót đã ngã vào đời người đàn ông ấy"
Giữa đêm, anh nghe tiếng vợ mình khóc rưng rức. Quay sang hỏi, chị thì thào: "Em trót yêu anh ấy thật rồi".
Câu chuyện đêm hôm ấy đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của vợ chồng anh. Trước nay nó đã không bình lặng giờ lại càng thêm sóng gió. Có người đàn ông nào mà bình tâm được khi giữa đêm vợ nhớ người tình khóc tức tưởi. Đã vậy chị lại còn mạnh dạn thú nhận tất cả khiến anh bẽ bàng...
Nhưng bây giờ bảo ly hôn thì anh không đành. Cũng một phần do lỗi tại anh mà mới ra cơ sự ngày hôm nay...
Anh chị lấy nhau chưa đầy năm thì anh quyết ra nước ngoài lao động với hi vọng kiếm được nhiều tiền mang về. Chị buồn rầu khi vừa biết tin có bầu thì chồng lại muốn đi xa. Chị đã khuyên nhủ anh nên ở nhà, đợi vợ sinh nở xong, con cứng cáp rồi đi cũng không muộn. Nhưng ngày đó anh ham làm giàu, một hai, sống chết đòi đi luôn.
Giọt máu trong bụng còn chưa kịp làm cho cái bụng chị lùm xùm thì chị đã phải tạm xa chồng. Ngày anh đi, chị khóc ròng rã vì cô đơn. Chị sợ những tháng ngày sống xa chồng, lẻ bóng, không có ai chia sẻ cảm xúc ngọt ngào khi được làm cha, làm mẹ... Nhưng anh bỏ ngoài ta mọi lời khuyên can của chị để ra đi.
Sự cô đơn trong tâm hồn dễ làm người ta đồng điệu với nhau hơn. Mọi khoảnh khắc của giai đoạn làm mẹ chị đều đồng hành với người đàn ông đó - một người đàn ông không phải chồng chị. (Ảnh minh họa)
Anh đi được một thời gian, gia đình bên chồng bắt đầu hoài nghi về cái thai. Đó là một sai lầm lớn khi anh chị không nói chuyện về đứa bé. Bố mẹ chồng nghi ngờ chị lăng nhăng với ai đó bởi vì chồng không có nhà mà lại mang bầu. Mặc dù chị đã đưa cho họ xem tờ giấy khám thai với tuổi thai nhưng hai cụ nhất mực không tin. Một khi người ta đã nghi ngờ, người ta có đủ lí do để không tin vào sự thật.
Tủi cực khi vắng chồng, cô quạnh, một thân một mình trong những tháng ngày ốm nghén, chị rơi vào trạng thái trầm cảm... Thật may, đó cũng là ngày tháng có người đàn ông ấy bên cạnh. Anh là bạn thân của chồng chị, còn chưa có vợ. Mặc dù biết hoàn cảnh như vậy dễ gây hiểu lầm nhưng không đành lòng để chị một mình vật lộn anh đã luôn ở bên giúp đỡ chị mỗi ngày.
Nhưng cái gì đến cũng phải đến, sự cô đơn trong tâm hồn dễ làm người ta đồng điệu với nhau hơn. Mọi khoảnh khắc của giai đoạn làm mẹ chị đều đồng hành với người đàn ông đó - một người đàn ông không phải chồng chị. Anh cùng chị cảm nhận đứa bé lớn dần lên trọng bụng, là người chạy đến nhà chị giữa đêm đông lạnh để đưa chị tới viện vào ngày sinh, là người bế đứa bé đầu tiên, là người nghe thấy tiếng khóc đầu tiên...
Trong khi đó chồng chị, mỗi lần anh điện thoại về chỉ là những câu hỏi vừa nhanh vừa thủ tục. Cũng không thể làm gì khác được khi tiền cước điện thoại đắt qua. Lần nào gọi qua mạng thì anh cũng chỉ kịp nhìn con 5, 10 phút rồi lại đến giờ đi làm. Có chồng nhưng chị cứ cảm thấy chông chênh và hụt hẫng mỗi khi đối diện với anh. Và sau những cảm giác đó, chị lại được bù đắp bằng sự ấm áp và ngọt ngào của một người đàn ông khác.
Số tiền hàng tháng anh gửi về, chị lặng lẽ gửi ngân hàng đợi chồng về tự quyết. Chị cặm cụi đi làm cũng đủ cho hai mẹ con chị sinh sống. Có lẽ anh đã không hiểu được rằng thứ thiếu lớn nhất trong nhà này chính là sự xuất hiện của người chồng, người cha chứ không phải bạc tiền...
Chị đem lòng yêu bạn của chồng. Dù chị biết trăm vạn lần không được phép như thế nhưng chị không kiểm soát được con tim mình. Trước ngày chồng về nước, người đàn ông đó hẹn gặp chị và nói lời từ biệt. Anh chuyển đi nơi khác sinh sống bởi vì anh biết tình cảm của anh dành cho vợ bạn là điều không chấp nhận được.
Hôm đó hai người khóc như mưa... Mặc dù giữa hai người chưa có điều gì đi quá giới hạn.
Anh trở về nhà, bên vợ, bên con... Anh thấy hạnh phúc khi được làm cha và gia đình mình giờ đã khá giả hơn trước. Nhưng hàng đêm nằm bên vợ, anh thấy một khoảng trống quá lớn. Con anh không thân thiết với anh còn vợ thì luôn bật khóc mỗi lần anh quan tâm. Dường như chị cảm thấy có điều gì hối lỗi.
Cho đến đêm trước, chị thú nhận với anh tất cả... Chị nói không thể ngừng nhớ về người đàn ông đã đồng hành cùng chị trong suốt những giai đoạn đáng nhớ nhất của cuộc đời, mà người đó thì không phải anh.
Anh đã cố gắng chấp nhận và tha thứ cho vợ. Nhưng sáng hôm sau, chính chị là người chủ động đề nghị ly hôn. Anh hỏi chị có đi tìm người đàn ông đó không, chị lắc đầu. Chị không tìm người đàn ông đó bởi vì chị cảm thấy hổ thẹn và có lỗi nhưng chị vẫn ly hôn với anh bởi vì trái tim chị nguội lạnh mất rồi.
Anh đồng ý và mong vợ cho mình cơ hội. Anh sẽ học cách chinh phục lại chị thêm một lần nữa. Chị lặng lẽ ra đi... Chị sẽ để cho trái tim mình lành lại, nếu như chồng chị có thể làm chị yêu thêm một lần nữa, biết đâu chị sẽ quay về.
Theo VNE
"Chồng ơi, hình như anh làm mạnh quá nên con đòi ra rồi đây này"! Bảo chồng mình kiêng cái gì, chứ kiêng cái khoản này đúng là đánh đố lão. Bình thường 2 đứa đã quá hòa hợp, ngày nào cũng phải chiến ít nhất 1 lần, giờ mà bảo lão cai thà bảo lão chết còn hơn. Vợ chồng mình cưới nhau được 2 năm và còn 1 tháng nữa là mình có em bé. Hai...