“Chồng ơi! Dừng lại đi… con khóc rồi kìa”
Bao nhiêu cảm xúc bị dồn nén trong hơn nửa năm nay bị gói gọn lại để bung tỏa trong 5 phút thì làm sao mà Trường làm được cơ chứ. Nhưng làm được hay không đó là việc của Trường. Trường không nhanh, con mà dậy khóc thì 1 phút cũng không có mà dùng.
Loan mới sinh con tới nay đã được hơn 3 tháng. Mà nghe bác sĩ nói sau sinh 3 tháng, chuyện sinh hoạt vợ chồng có thể trở lại bình thường nên Trường háo hức lắm. Ăn chay trong vòng 6 tháng liên tiếp, Trường tự phong tặng cho mình danh hiệu người đàn ông dũng cảm. Mà cũng đúng, vừa hay tin Loan mang thai, một số người bạn của Trường đã thi nhau trêu chọc:
- Có cần không? Anh đây phím cho và em. Đảm bảo rau sạch, tươi ngon!
Trường nghe xong chỉ biết cười trừ. Gì chứ chuyện này không bao giờ Trường làm. Trường yêu Loan, nếu chỉ vì nhu cầu sinh lý mà phản bội lại người con gái mình yêu thì Trường còn đáng mặt đàn ông nữa chứ. Trường thà ăn chay, chịu dày vò về thể xác một chút nhưng tâm hồn luôn được thanh thản còn hơn.
Vậy là tối đầu tiên hai vợ chồng gần gũi lại tan tành hoàn toàn vì tiếng khóc của con trai nhỏ. (Ảnh minh họa)
Đêm nay, vợ chồng Trường quyết định “tập trận” lại. Cả hai chuẩn bị chu đáo lắm. Cái cảm giác này có khi còn mãnh liệt hơn cả đêm tân hôn ấy chứ. Nhưng hỡi ơi, đang trong giây phút nồng nàn thì:
- Chồng ơi! Dừng lại đi… con khóc rồi kìa.
Và thế là ngay lập tức, Loan khoác vội chiếc áo choàng tắm vào người, hấp tấp chạy sang phòng con. Bỏ lại Trường với cảm xúc hụt hẫng, chơi vơi. Giống như một kẻ đang ăn một tô mì nóng hổi, thơm ngon sau một ngày dài nhịn đói thì bị kẻ khác đi qua hất đổ ý. Vậy là tối đầu tiên hai vợ chồng gần gũi lại tan tành hoàn toàn vì tiếng khóc của con trai nhỏ.
Video đang HOT
Ngày hôm sau, hai vợ chồng rút kinh nghiệm, đợi tớ nửa đêm mới nhập cuộc. Nhưng ông trời như thích trêu ngươi Trường. Hai vợ chồng vừa đóng cửa phòng lại thì cậu quý tử lại cất tiếng oe oe. Cảm giác như nó đang hô khẩu hiệu:
- Mẹ là của con đấy! Bố không được phép động vào đâu.
Trường không nhanh, con mà dậy khóc thì 1 phút cũng không có mà dùng. (Ảnh minh họa)
Và phải tới gần một tuần sau đó, Trường mới được thỏa ước nguyện nhưng là như kiểu 5 phút nữa là tận thế:
- Nhanh lên anh, về đích gấp rút đi không con khóc bây giờ!
Bao nhiêu cảm xúc bị dồn nén trong hơn nửa năm nay bị gói gọn lại để bung tỏa trong 5 phút thì làm sao mà Trường làm được cơ chứ. Nhưng làm được hay không đó là việc của Trường. Trường không nhanh, con mà dậy khóc thì 1 phút cũng không có mà dùng.
Trường đi làm cả ngày, vì thế chỉ có tối về mới có cơ hội gần gũi Loan. Trước đây thì cứ ăn tối xong, thích là vợ chồng chui vào phòng, đêm dài, tha hồ làm gì thì làm. Nhưng bây giờ, cơm nước các thứ xong lâu rồi, Trường ngóng đỏ mắt, chờ dài cả cổ mà Loan vẫn bận bịu chưa rảng rang đề “lâm trận” được. Không ru con ngủ thì cho con ăn. Mà cậu quý tử của Trường cũng lạ, lúc thường thì không sao, cứ nhằm lúc bố mẹ chui vào phòng đóng cửa thì khóc. Nhiều lúc bực mình, Trường còn lẩm bẩm:
- Con với cái, mất dạy thế không biết. Không cho bố làm ăn gì cả.
Rồi hôm nọ, được ngày con trai ngủ sớm. Trường mừng hơn bắt đượ.c vàn.g. Cơm nước vừa xong, bát đũa còn chưa rửa, Trường đã kéo tuột Loan vào phòng ngủ. Khâu dạo đầu thuận lợi, vừa mới định xông lên công thành thì Loan đã ngồi phắt dậy, báo hại Trường đa.u đớ.n. Linh vội vã bỏ đi, ném lại cho Trường câu:
- Em xin lỗi. Chồng cố chịu đau nhé! Con khóc rồi, em phải sang ngay.
Khóc dở mếu dở hơn, con trai Trường lại nhè đúng tuần bố nó bị trọng thương mà ngủ ngon lành một mạch từ tối đến sáng, cấm khóc một tẹo nào. Thật là khổ kêu trời trời không thấu!
Nghe bạn bè kể chuyện con nhỏ nhà họ ngủ sớm mà Trường thèm nhỏ nước dãi, ước ao chỉ đơn giản như thế thôi mà cũng không được. Nhà Hoàng mới chỉ có một quý tử mà hai vợ chồng đã “vất vả” thế này, nếu mà sinh đôi hoặc 3 năm hai đứa thì chắc Trường lên chùa ăn chạy tịnh mất thôi!
Theo Một thế giới
Chồng ơi em đã ngoạ.i tìn.h mất rồi
Chồng ơi! Cho em xin lỗi vì em đã trót ngoạ.i tìn.h. Em biết em là người đàn bà xấu xa lắm, đã có con, có chồng rồi mà em vẫn ngoạ.i tìn.h, Em không thể biện minh cho những lỗi lầm của mình, cũng chẳng thể đổ lỗi do ai hết bởi, tất cả những điều đó là do bản thân em tự gây nên.
Chúng mình lấy nhau đã gần 4 năm rồi và có với nhau một cô con gái thật xinh xắn, dễ thương. Anh là một người chồng tốt, hiền lành. Anh không bài bạc, rượu chè, gái gú, anh dành tất cả thời gian bên vợ con và gia đình. Đến bây giờ em cũng không hiểu tại sao mình lại lấy anh nữa... vì anh hiền hay anh giàu có? Có lẽ vì anh giàu có nên em mới quyết định chọn anh để xây dựng gia đình, để mình đỡ vất vả về sau.
Nhưng anh biết không, thật sự thì em không có nhiều tình cảm dành cho anh kể từ ngày em gặp chàng trai ấy. Em yêu anh ấy và anh ấy cũng rất yêu em. Nhưng cũng vì sĩ diện, vì cuộc sống khó khăn nên em đã từ bỏ tình yêu của mình, để chọn anh - một người đàn ông nhiều tiề.n, giàu có.
Ngày đi đăng ký kết hôn cùng anh, em không thể quên được những cảm xúc ấy. Lúc đó chỉ em ước giá như người đang đăng ký kết hôn cùng em không phải là anh, mà là chàng trai ấy! Nhưng em đã không thể làm gì được bởi vì giữa hai chúng ta đã có những ràng buộc giữa hai bên gia đình.
Nếu cho vợ lựa chọn lại, vợ vẫn lựa chọn người ấy (Ảnh minh họa)
Nếu như ngày ấy, em quyết liệt hơn thì giờ đây, em đâu phải khổ tâm thế này! Chồng biết không, thật sự em không có một chút cảm giác gì khi ở bên anh bởi lúc nào em cũng nhớ người ấy. Tuy rằng người ấy giờ cũng đã có gia đình nhưng vẫn còn yêu em nhiều lắm!
Thi thoảng chúng em cũng lén lút gặp nhau... và những lần gặp nhau đó, hai đứa đều trao cho nhau những giây phút rất hạnh phúc trong nhà nghỉ. Chỉ khi ở bên người ấy, em mới thật sự là em, là ngườiphụ nữ hạnh phúc, được tận hưởng niềm yêu thương trọn vẹn.
Nhiều lúc nhìn thấy chồng, em chỉ muốn nói lời xin lỗi và đề nghị chia tay cho nhẹ lòng... nhưng nghĩ đến đứa con, đến tương lai của mình, em lại không đủ can đảm làm điều đó. Đứa con còn quá nhỏ để sống xa cha, xa mẹ. Nó cần một cuộc sống yên ấm, hạnh phúc bên gia đình luôn tràn ngập tiếng cườinày!
Chồng à! Nếu như chồng biết được sự thật này chắc chồng sẽ thất vọng lắm... vì chồng luôn tin tưởng vợ mà! Nhưng chồng biết không, em lại rất yêu người ấy. Nếu cho vợ lựa chọn lại, vợ sẽ chọn người ấy bởi vì chỉ có ở bên người ấy, vợ mới cảm nhận được hạnh phúc thật sự.
Nếu có kiếp sau, chồng đừng gặp vợ nhé! Vì vợ không phải là người con gái tốt, vợ không xứng đáng với tình yêu và niềm tin của chồng. Vợ chỉ xin chồng một điều này thôi... nếu chúng mình chia tay, chồng hãy cho vợ nuôi con nhé! Vì có con bên cạnh vợ mới cảm thấy vui và được an ủi phần nào rồi!
Theo Khám Phá
"Chồng ơi cứng chưa, vợ nóng hết cả người rồi này!" "Chồng ơi cứng chưa? Vợ nóng hết cả người rồi này!". Giọng Chi thì lanh lảnh làm đám bạn vừa đến, đứng bên ngoài chưa kịp gõ cửa cứ nghĩ là vợ chồng Chi đang cao hứng làm "chuyện đó" nên bỏ về hết cả. - Con có bầu rồi, bố mẹ muốn giữ con lại để nuôi cả cháu phải không ạ!...