Chồng nói dối đi công tác để tắm biển với bồ
Tôi thực sự chẳng biết phải làm như thế nào nữa, ly dị thì không đủ can đảm mà tha thứ thì không dám chắc chồng có bỏ được thói trăng hoa…
Chồng tôi đã nói dối đi công tác để đi tắm biển với người tình
Tôi và chồng tôi cưới nhau được 6 năm, đã có với nhau 2 mụn con. Một cháu trai đầu, năm nay đã 5 tuổi và cháu gái thứ 2 năm nay cũng đã 3 tuổi. Chồng tôi là trưởng phòng sản xuất của một doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài, còn tôi là một giáo viên cấp 1 của một trường tiểu học ở Hà Nội.
Cưới nhau đã 6 năm, tôi chưa bao giờ nghi ngờ chồng và cũng không nghĩ có ngày chồng lại lừa dối, phản bội lại tôi. Thế nhưng điều đó là sự thật. Và thật tồi tệ, sự thật ấy tôi chỉ phát hiện ra khi người tình của anh gửi những bức hình thân mật của hai người đến tận cơ quan tôi.
Chuyện là cách đây hơn 1 tháng chồng tôi bảo phải đi công tác trong Đà Nẵng vào 3 ngày cuối tuần. Vốn tin tưởng chồng nên tôi cũng chẳng mảy may nghi ngờ. Sau chuyến công tác, chồng tôi cũng về nhà và vợ chồng tôi cũng chẳng co xích mích gì với nhau cả, cuộc sống vợ chồng cũng rất bình thường. Tôi cũng đinh ninh rằng chồng tôi đi công tác, chứ chẳng nghĩ là anh ấy lại nói dối tôi để đi tắm biển với người tình.
Thế mà cách đây hơn 1 tuần, tôi có nhận được một gói quà gửi đến tận cơ quan ghi là bạn cũ gửi. Về nhà tôi mở ra xem, thì hóa ra là những bức hình chồng tôi thân mật cùng với một người phụ nữ ở trên bãi biển Cửa Lò- Nghệ An và cả trong phòng ngủ khách sạn. Cô gái ấy trẻ và rất xinh, tôi đoán là sinh viên mới ra trường.
Kèm theo những bức ảnh, người gửi còn gửi cho tôi cả tên và số điện thoại để liên hệ. Tôi đã điện thoại lại cho họ hỏi cho rõ đầu đuôi thì được biết người gửi những bức hình này cho tôi chính là người con gái đã thân mật với chồng tôi trên bãi biển và phòng ngủ trong ảnh.
Cô ta kể với tôi rằng, mối quan hệ của chồng tôi và cô ta không phải mới bắt đầu mà đã kéo dài được gần 1 năm, kể từ khi cô ta bước chân vào công ty chồng tôi làm việc, và đã được chồng tôi giúp đỡ rất nhiều. Cô ấy xin lỗi tôi vì đã là người thứ 3 xen ngang vào gia đình tôi, nhưng cô ta lại khẳng định rằng cô ta và chồng tôi đến với nhau hoàn toàn bằng tình yêu.
Video đang HOT
Cô ta còn nói, giữa tôi và chồng tôi không còn tình yêu nữa, vì thế mong tôi chấp nhận ly dị để cô ta và chồng tôi được sống bên nhau, vì dù sao thì cô ta cũng đang mang thai đứa con của chồng tôi.
Tôi đã rất sốc và đã hỏi chồng tôi. Ban đầu anh ta từ chối, nhưng khi nhìn thấy những bức ảnh thì anh ta đã thừa nhận, nhưng lại khăng khăng khẳng định rằng giữa anh ta và cô gái kia chỉ là “Bóc bánh trả tiền” chứ không có ý định là sẽ bỏ vợ con để sống với cô ta. Rồi xin tôi tha thứ cho lỗi lầm của anh ấy và hứa sẽ không tái phạm.
Còn về cái thai trong bụng thì anh ta nói chưa chắc đã là con của anh ta. Hơn nữa, nếu mà là con anh ta thật thì anh ta cũng sẽ bắt cô gái kia phá thai bằng được.
Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc hôn nhân của mình lại có ngày rơi vào hoàn cảnh như thế này. Cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc một ngày nào đó sẽ ly dị chồng, để các con tôi phải sống cảnh gia đình ly tán.
Nhưng để tha thứ cho người chồng bội bạc kia thì tôi không có đủ can đảm. Vì tôi không dám tin rằng bây giờ và mãi mãi về sau anh ấy sẽ chung thủy với mẹ con tôi. Tôi không biết phải làm gì bây giờ, mong độc giả hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh bất chợt đến rồi bất chợt đi
Chỉ vài ba lần gặp gỡ, vài ba lần đón đưa... Chẳng hiểu tại sao anh lại ảnh hưởng tới em đến thế...
Anh bất chợt đến rồi lại bất chợt bỏ đi. Em chẳng hiểu, cũng không đủ can đảm để hiểu...
Em nhớ ...
Nhớ những lần lang thang cùng anh trên những con đường lung linh sắc màu của Quận 1.
Nhớ những câu chuyện lở dỡ không đầu không cuối.
Nhớ cái lần ngồi sau xe anh trong cái đêm gió lạnh của Buôn Mê, anh hỏi "Có lạnh không?" "Lạnh!" "Sao lạnh được, anh chắn hết gió rồi còn gì"....
Nhớ hình ảnh cực kỳ manly lúc anh cầm cây gậy đánh BiA khiến em ngây ngất.
Nhớ những lần chát chít tới tận 1-2h sáng với những câu chuyện không muốn dừng.
Nhớ cái sự ngượng nghịu của anh khi em nũng nịu bắt anh nói cái câu "Chúc angel ngủ ngon"
Nhớ những lời hứa mà anh chưa bao giờ thực hiện.
Nhớ những tin nhắn em vẫn thường gửi chỉ 2 từ "Anh ơi!". Chẳng hiểu sao em thích gọi anh bằng 2 từ "Anh ơi!" Nghe thích thú và đầm ấm vô cùng,...
Anh đột ngột bước vào rồi đột ngột bước ra. Chỉ vài ba lần lại khiến em buồn đến vậy sao?
Em đặt tình cảm vào một góc khuất để nuôi dưỡng và tiếp tục lao vào những "hoài bão" hay "tham vọng" để lấp đi khoảng trống. Tự lựa chọn cho mình sự chờ đợi...để rồi tự chối bỏ những cơ hội mới. Lạnh lùng và vô tình với người khác, để rồi nhận lại được là sự vô tình và lạnh lùng
Thôi kệ! Quen rồi! Em chấp nhận tất...
Đôi lúc tự hỏi mình "Có phải em đang đánh cược với cuộc đời mình chăng?" Bận rộn để quên đi cái cái cảm giác chờ đợi. Hình như là em đang thế! Cố tạo cho mình những thứ để làm, tạo những sở thích để chơi, tạo sự bận rộn để quên! "Đàn ông cần phụ nữ thôi nhắc đến từ chờ đợi. Bởi vì họ cảm thấy mệt mỏi không phải với cảm giác được đợi chờ, mà sợ hãi cái trạng thái bị ràng buộc đó. "Chờ đợi" là một hành động cao cả và to tát, nhưng ràng buộc lại là sự phiền nhiễu đến bực mình!"
Chính bởi thế em cần quên đi từ "chờ đợi". Em đang tỏ ra sống vô cùng thoải mái, vô cùng vui vẻ...Và hình như có tác dụng thật...Tác dụng trong việc quên đi những cảm giác về anh.
Sự nghiệp - Thứ đàn ông cần. Anh là đàn ông, anh cần những thứ đàn ông cần. Còn em, em cần anh nên em cần phải nghĩ cho anh. Nghĩ cho anh nên không bám lấy anh, không làm phiền anh, không cản trở anh, không khiến anh nghĩ ngợi. Và em cũng chẳng cần ai phải nghĩ cho em! Chỉ vậy thôi!
Ngoài trời đang mưa!
Em đi dưới mưa về! Một cái áo khoác gió! Tóc ướt mèm! Trời lạnh, lạnh lắm! Đôi lúc nghĩ có cần một sự đón đưa không? Em không muốn, em không cần, em tự xoay sở được! Thật không? À! Dối lòng đấy! Đôi lúc cũng cần lắm...
Em muốn gột rửa mọi suy nghĩ....
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không đủ can đảm dứt bỏ tình đồng tính Em gần 20 tuổi mà không xác định được công việc, không chịu đi làm, chỉ suốt ngày online này nọ. Tôi là les. Tôi và em quen nhau cũng hơn hai năm và trải qua nhiều cung bậc cảm xúc: đau khổ, vui vẻ, hạnh phúc... Tuy nhiên, em có nhiều điều làm tôi mệt mỏi. Khi làm gì trái ý em,...