Chồng nói “cô gái nào gặp anh mà chả say mê”
Khi tôi và chồng cãi nhau vì không hài lòng vì chuyện gì đó, anh thường gắt gỏng và nói “Cẩn thận nhé, cô gái nào gặp anh mà chả mê. Không có em anh cũng không thiếu gì con gái bám lấy đâu”.
Từ khi lên chức Phó giáo sư anh mới thế, chứ trước chồng có bao giờ “khệnh” với tôi thế đâu. Lâu dần tôi cũng mệt mỏi, vì phải chiều chồng hơn chiều vong. Mỗi lần anh bước vào nhà tắm là anh sai tôi đủ điều, nào là kỳ cọ lưng, gãi đầu, xong rồi “em ơi lấy cho anh cái khăn tắm”, “em ơi, quần anh đâu”. Ngày nào cũng thế, một tháng 30 ngày thì 29 ngày tôi phải hầu chồng như vậy.
Khi tôi góp ý “anh chủ động làm để em còn cho con ăn”, anh lại bắt đầu điệp khúc “Em là vợ anh, tất nhiên anh không gọi em thì gọi ai. Là vợ có mỗi việc đó mà không chiều được chồng thì vứt. Em hiểu là người phụ nữ xưa Công, Dung, Ngôn, Hạnh đủ cả, chồng gọi một dạ hai thưa,…Còn phụ nữ bọn em ngày nay đúng là ăn hại lắm”. Nói thật nghe những lời triết lý của chồng tôi mệt lắm. Thì cũng phải ừ cho xong để anh sớm im lặng.
Rồi nữa, bữa ăn tôi phải bón cho con ăn, nhiều khi có miếng gì ngon lại phải bón cho cả chồng. Nếu có lỡ quên thì tối đó, anh lại ý ẩm này nọ (Ảnh minh họa).
Rồi nữa, bữa ăn tôi phải bón cho con ăn, nhiều khi có miếng gì ngon lại phải bón cho cả chồng. Nếu có lỡ quên thì tối đó, anh lại ý ẩm này nọ. Tôi cũng mệt lắm chứ. Cứ sáng sáng tôi lóc cóc đi chợ, rồi nấu cháo cho con, chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, còn anh thức dậy là ôm cái ti vi xem bản tin Chào buổi sáng.
Xong xuôi, tôi lại vội vàng chuẩn bị quần áo cho cả anh đi làm, rồi mặc quần áo cho con đi học. Lúc 3 bố con anh đi rồi, mới tới lượt tôi ăn sáng. Chắc các chị em có gia đình rồi cũng hiểu được cảm giác của sự bận rộn đó. Thậm chí nhiều hôm, tôi vội vàng phóng xe lên cơ quan, mua tạm bắp ngô, gói xôi lên ăn cho đỡ đói. Đôi khi nghĩ cũng tủi thân.
Tối tối về chồng lại sai lặt vặt, khi đi ngủ anh lại kêu mệt, rồi sai tôi nào là bóp đầu, đấm chân…Chỉ khi anh đi ngủ tôi mới yên thân. Mà tới giờ anh ngủ thì cũng hơn nửa đêm rồi. Nhiều hôm tôi cũng nói với anh “Em cũng đi làm về cũng mệt lắm. Anh cho em nghỉ ngơi một chút, chốc khỏe em dậy em làm cho”. Tôi nói rằng mình đau đầu quá nhờ anh lấy giúp tôi cốc nước uống thuốc, anh lại nói “Cái ngữ vợ đâu mà sai chồng ầm ầm thế”.
Video đang HOT
Chồng đã không hiểu còn bày đặt triết lý phụ nữ cổ xưa dạy tôi. Dạo này, anh còn hay nói bóng gió rằng có em sinh viên này, sinh viên nọ để ý đến anh. Rồi cô giáo vụ ở trường đã có chồng suốt ngày liếc mắt đưa tình với anh,… Khi tôi và chồng cãi nhau vì không hài lòng vì chuyện gì đó, anh thường gắt gỏng và nói “Cẩn thận nhé, hễ con gái gặp anh là mê. Không có em anh cũng không thiếu gì con gái bám lấy đâu”.
Mới đây, chỉ vì tôi quên không là cho anh bộ vest trong ngày hội của trường mà anh giận dỗi ra mặt. Anh nói tôi không đảm đang, rồi tôi là người phụ nữ kém không biết chiều chồng. Anh còn trêu tức tôi bằng cách nghe điện thoại của mấy cô sinh viên, rồi buông lời cợt nhả này nọ khiến tôi phát ớn: “Ừ anh là phở của em chứ với người ta thì anh chỉ là cơm nguội thôi em à”, “Ừ chỉ có mình em là nhận ra giá trị của anh thôi”,…
Lúc đó, tôi chỉ muốn hét vào mặt anh là “hâm vừa thôi, chứ ông không là trưởng khoa, không là PGS thì chẳng ai ngó tới đâu, cái đồ hoang tưởng”. Nói thật, tới nay tôi đã mệt mỏi vì sống cùng người chồng này lắm rồi.
Theo ĐSPL
Vợ cho tôi tiền đi 'chơi gái'
Chúng tôi lấy nhau vì tình yêu. Mọi thứ tốt đẹp, tình cảm mặn nồng, hai gia đình đồng ý tán thành chuyện chúng tôi ngay từ khi dẫn nhau về ra mắt. Nhưng...
Cuộc sống vợ chồng không màu hồng như tôi nghĩ...
Ban đầu, nói chung, bố mẹ hai bên không phản ứng gì, tất cả đều yêu thương chiều chuộng tôi.
Tôi cũng yêu thương, lo lắng cho vợ rất nhiều. Khi yêu nhau thì tôi chiều chuộng, còn khi về làm vợ chồng, tôi vẫn không hết lãng mạn, lúc nào cũng chiều theo sở thích của vợ.
Vợ tôi là một người rất tốt, hiền lành, ngoan ngoãn. Thú thực là tôi rất mê cô ấy, mê ngay từ cái nhìn đầu, tiên, mê cả ánh mắt, nụ cười và đặc biệt là lối ứng xử của vợ. Là một người học cao nên vợ lúc nào cũng rất điềm tĩnh trong mọi vấn đề. Có nhiều lần tôi nóng giận, vợ từ từ phân bua và biến tôi thành một kẻ thua cuộc tâm đầu ý hợp. Nói chung, tôi không thể không dành những lời có cánh cho vợ.
Hai đứa yêu thương nhau như vậy, lấy nhau về cố gắng đi làm kiếm tiền để không phụ lòng bố mẹ mình. Nói chung, hai vợ chồng tu chí, tính chuyện làm ăn, nhưng thời gian đó, chẳng may vợ lại mang bầu. Nói là chẳng may vì chúng tôi chưa tính chuyện sinh con, đang còn muốn từ từ để xây dựng gia đình, để lo kinh tế. Nhưng trót rồi nên chúng tôi cũng giữ lại để sinh. Và chúng tôi sinh ra một đứa con gái kháu khỉnh, nhìn rất đáng yêu.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. (Ảnh minh họa)
Thời gian đó, tôi lao vào làm việc nhiều gấp mấy lần trước với suy nghĩ, cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho vợ con đỡ khổ. Tiền bạc tôi đưa hết cho vợ, hàng tháng lương cũng đưa cho vợ để cô ấy tiện chi tiêu. Tôi chỉ giữ lại một chút ít tiêu pha, nhậu nhẹt với anh em mà thôi.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. Tôi cứ để mặc vợ con ở nhà, tự lo cho nhau, hàng thán tôi đưa tiền và bảo vợ cần gì thì cứ chi tiêu thoải mái, không phải tiết kiệm. Những lúc như thế vợ tôi chỉ cười mà không nói gì. Tôi còn tưởng vợ thích như thế. Vì kinh nghiệm của mấy ông bạn đi trước truyền lại rằng, đàn bà thích quản ví tiền của chồng nên chỉ cần đưa tiền đầy đủ cho họ hàng tháng thì không phải lo gì chuyện khác bên ngoài cả.
Tôi cũng nghe theo lời họ nên cứ lao vào công việc và vẫn nhớ đưa tiền cho vợ đều đặn. Tôi quên hết tất cả những gì tôi cần làm cho vợ từ trước đến giờ. Tôi thậm chí còn lao vào gái gú, ngoại tình. Tôi nuôi hẳn cô bồ nhí theo kế sách của mấy anh em cùng làm.
Mấy ông này bảo, đời là mấy tí, có vợ rồi thì không thể chấm dứt được, nhất định phải chơi. Làm đàn ông là phải thế mới gọi là có bản lĩnh. Tôi cũng nghe theo lời họ thể hiện tí 'bản lĩnh' của mình. Tôi lao vào ăn chơi, gái gú liên miên và một lần, vợ tôi bắt gặp khi chúng tôi cùng nhau cười nói, ôm vai bá cổ vào nhà hàng nơi mà vợ tôi cũng ngồi tiếp khách ở đó. Tôi thật không ngờ là lại có sự trùng hợp như vậy dù tôi đã tìm một nhà hàng khá xa, để tránh tai mắt.
Sau lần ấy, vợ tôi bắt đầu trở thành con người khác. Vợ không còn bận tâm tới tôi nữa, đặc biệt là không đả động gì đến tôi, lãnh cảm với tôi, chỉ biết chăm chăm vào đứa con gái nhỏ. Tôi có nói gì, có làm gì vợ cũng mặc kệ, coi như không biết. Có hôm tôi cố tình đi tối ngày, thậm chí là tối không về nhà, thế mà vợ không thèm gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Sáng hôm sau tôi thảng thốt vì chuyện đó. Về nhà hỏi vợ tại sao thì cô ấy bảo: "Anh muốn đi đâu em cũng không quản được anh, nên tốt nhất là không nên quản".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? (Ảnh minh họa)
Lấy nhau mới được 2 năm, tôi không ngờ tình cảm vợ chồng mình lại đến lúc như thế này. Bây giờ, sau khi phát hiện tôi ngoại tình một lần, vợ càng ngày càng lạnh nhạt với tôi. Vợ sống như một cái bóng trong nhà, chỉ làm việc nhà nấu cơm nấu nước cho tôi rồi lại đi làm, tối về thì chơi với con nhỏ. Vợ chẳng màng gì tới người chồng như tôi cả.
Tôi vẫn đưa tiền cho vợ như trước, không rút bớt, không tăng lên vì mức lương của tôi cũng không tăng lên được nữa. Có hôm, tôi đi chơi bảo nhậu với anh em, phải đi khao mọi người, tôi bảo vợ đưa thêm tiền mà cô ấy vỗ vào tay tôi mà bảo: "Anh cầm lấy mà còn bo cho các em, thêm cái khoản ấy khá tốn kém đấy".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? Trước đây, tôi đâu phải là hạng lăng nhăng gì, chỉ là lầm lỡ nhưng tôi đã thôi rồi, vậy tại sao vợ cứ thù hằn mãi, cứ đay nghiến tôi. Sống thế này thì nào giống vợ chồng. Biết rõ tất cả mọi chuyện là do tôi gây ra nhưng tôi đâu nghĩ vợ lại khiến tôi khó xử như vậy. Bây giờ tôi phải làm sao đây, thật tình tôi đau khổ lắm rồi. Tôi đã mong vợ tha thứ mà không được, vậy tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Gã chồng mạt hạng Chị cay đắng khi có một người chồng đốn mạt như vậy, thế mà trước đây chị từng tự hào có một người chồng hào hoa, phong độ... Thấy hắn đưa điện thoại cho cô con gái 12 tuổi nói: "Con bảo với bác Hà là bố đi ra ngoài bỏ điện thoại ở nhà nhé", chị không giữ được bình tĩnh quát...