Chồng nợ nần cờ bạc phải bỏ nhà đi lại còn cặp bồ
Vừa rồi anh trở về, trên người là bộ quần áo nâu, một túi vải có vài ba bộ quần áo, xin tôi được ở lại cùng với con.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên tại vùng quê nghèo của tỉnh Nam Định, năm 2001 tôi bước chân vào giảng đường đại học với một tâm thế vô cùng phấn khởi. Qua 4 năm học hành vất vả, lúc nào tôi cũng luôn cố gắng vì sự nghiệp học hành, vì nghĩ đến sự khó khăn vất vả của bố mẹ nuôi tôi suốt những tháng ngày qua. Cuối cùng tôi cũng tốt nghiệp đại học và có việc làm ổn định. Cũng như bao nhiêu người phụ nữ khác, tôi lập gia đình năm 2007, sau đó một năm sinh con. Những tưởng hạnh phúc đã mỉm cười, tuy nhiên sau khi sinh em bé xong chồng tôi đổ đốn, lao vào con đường cờ bạc và cho vay nặng lãi.
Cuộc sống của tôi ngày một êm ả trôi qua cho đến khi con tôi vừa tròn 2 tuổi thì anh gọi tôi tới quán cà phê nói chuyện. Anh nói vì chơi cờ bạc và cho vay nợ lãi nên đến giờ đã nợ rất nhiều, vì vậy nhà còn mấy cuốn sổ tiết kiệm hãy đưa cho anh để đi trả nợ. Khi đó tôi vô cùng hụt hẫng và thất vọng, đem toàn bộ tài sản 2 vợ chồng tích cóp bấy lâu để đưa cho chồng trả nợ. Sau hôm đó tôi những tưởng mọi việc đã êm xuôi. Nào ngờ một tháng sau chồng tôi nói còn nợ nhiều lắm. Đến nước đó thì ở nhà cũng chẳng còn gì để đem ra cầm cố và thế chấp được nữa. Tôi cũng nói, đến nước này thì hết đường rồi. Thế rồi, anh bỏ mẹ con tôi và lặng lẽ vào Sài Gòn. Tôi nhớ mãi lúc đó nhà còn một chỉ vàng (hồi cưới ông nội và bà ngoại tôi chung nhau để mua tặng) anh cũng mang đi nốt, sau khi anh đi các con nợ đều tìm đến gặp tôi, phải cắm cả sổ lương tôi mới vay được 50 triệu để trả tạm cho người ta. Sau đó, tôi đành phải làm quyết định ly hôn giả thì bọn nợ mới không đến tìm nữa.
Về phía chồng tôi, sau khi vào Nam sinh sống, được anh trai chồng cấp vốn khoảng 70 triệu cho làm ăn, anh mở mối đá, ngày cũng kiếm kha khá. 5 năm anh bỏ đi, Tết nào tôi cùng con cũng vào ăn Tết với anh để động viên anh sớm tu chí làm ăn lấy tiền trả nợ. Đúng là cuộc sống không mỉm cười với tôi, vào thời gian gần đây tôi phát hiện ra anh nợ nần thêm vì cờ bạc và ăn ở với một cô bồ như vợ chồng (sự việc tôi biết được là do cô bồ kia liên lạc trực tiếp với tôi đòi nợ và thông báo tình hình của anh). Tôi đã không tin điều đó là sự thật cho đến khi anh bỏ vào chùa sinh sống và thông báo với tôi toàn bộ sự việc. Tôi đau đớn vô cùng vì một lần nữa lại bị anh lừa. 5 năm nuôi con một mình tôi đã nếm trải bao cay đắng tủi nhục, giờ lại một lần nữa như vết dao cứa vào lòng. Thật sự lúc đó tôi vô cùng đau khổ. Vừa rồi anh đã trở về, trên người là bộ quần áo nâu, một túi vải có vài ba bộ quần áo và xin tôi được ở lại cùng với con. Ở vào hoàn cảnh thế này tôi nên xử lý như thế nào? Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên để tiếp tục sống.
Video đang HOT
Theo Giadinh.net
Sốc với màn kịch của người chồng nợ nần cờ bạc
Tôi choáng váng và cảm thấy ghê sợ tất cả. Tôi chờ đến khi chồng gọi điện về, tôi hỏi anh thì anh phủ nhận.
Năm nay tôi 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Nhưng vì trái ý bố mẹ tôi đã chấp nhận ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng để đi theo "tiếng sét ái tình".
Tôi và anh đăng ký kết hôn, trở thành vợ chồng hợp pháp dù không hề tổ chức đám cưới, không được gia đình hai bên thừa nhận. Cha mẹ tôi phản đối anh vì cho rằng anh lông bông, bất tài, sợ tôi lấy anh sẽ khổ. Còn cha mẹ anh thì biết gia đình tôi phản đối chê bai anh nên cũng không muốn chấp nhận tôi.
Tôi biết anh có rất nhiều tính xấu. Điều duy nhất tôi tin tưởng ở anh là cái cách anh thể hiện anh yêu tôi hết lòng. Hồi đó tôi cứ ngây thơ nghĩ rằng tình yêu chân thành của tôi có thể cảm hóa được anh.
Chồng tôi làm bảo vệ cho một quán bi-a, thu nhập của anh rất bấp bênh. Nên tôi phải toan tính từng đồng để lo cho cuộc sống chung của hai người. Cuộc sống yên ổn chưa được bao lâu thì "tai họa" lại ập xuống do chồng tôi nợ nần cờ bạc.
Chiều hôm ấy khi tôi vừa đi làm về thì một nhóm thanh niên mặt mày bặm trợn, bộ dáng chủ nợ ở đâu kéo đến nhà trọ, đập phá đồ đạc và bắt anh phải trả nợ. Anh sợ hãi quỳ xuống hứa sẽ trả nợ trong vòng một tuần. Sau đó anh thú nhận với tôi rằng chỉ cá độ bóng đá vài trận cho vui, ai ngờ lún sâu và mang nợ đến vài trăm triệu.
Nhưng nợ cũ chưa qua, nợ mới lại tới. (Ảnh minh họa)
Thương chồng, tôi muối mặt quay về nhà mượn tiền bố mẹ đẻ và các anh chị để trả nợ nhưng cũng không đủ. Chủ nợ nhận được 2/3 số tiền nên tạm thời để cho chúng tôi yên thân. Nhưng nợ cũ chưa qua, nợ mới lại tới. Anh lấy lí do vì nôn nóng trả tiền cho xong nên tiếp tục sa vào bài bạc.
Ám ảnh bị chủ nợ đến nhà đòi nợ, đập phá, đe dọa khiến cuộc sống của chúng tôi rối bời. Chúng tôi trốn nợ bằng cách thay đổi chỗ ở liên tục nhưng chủ nợ vẫn tìm ra. Rồi qua một người bạn, anh quyết định vào miền Nam làm ăn vài tháng, cũng là để tạm lánh đi một thời gian. Anh nói tôi hãy về nhà với bố mẹ đẻ, vợ chồng tạm xa nhau rồi đến khi nào anh kiếm đủ tiền trả nợ sẽ về đón tôi.
Hôm tiễn anh vào Nam, bạn anh đã lái xe đưa vợ chồng tôi ra sân bay. Khi máy bay cất cánh cũng là lúc tâm trạng tôi nặng nề vô cùng. Trên đường về, anh bạn chồng tôi mời tôi vào quán café, anh ta bảo có cách giúp vợ chồng tôi. Khi vào quán, anh ta gọi bia ra mời tôi, nói rằng uống bia mới bàn được việc. Tửu lượng của tôi kém, nhưng vì nghĩ anh ta là bạn chồng, lại được chồng tôi tin tưởng, nên tôi cũng tin anh ta.
Nào ngờ, vừa uống xong 1 chai bia thì tôi đã cảm thấy ngất ngưởng. Sáng hôm sau tỉnh lại, tôi bàng hoàng khi thấy mình ở trong khách sạn, bên cạnh là bạn chồng tôi. Anh ta xin lỗi tôi, nói vì say nên không làm chủ được bản thân. Anh ta hứa sẽ giữ kín bí mật này. Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ và nhục nhã, tự trách mình đã thất tiết với chồng.
Cái đêm nhơ nhớp mà tôi bị bạn của chồng lừa, chính là một màn kịch được dàn dựng từ trước. (Ảnh minh họa)
Một thời gian dài tôi đã sống trong đau khổ, dằn vặt, tâm trạng hết sức tồi tệ. Tôi nguyền rủa gã đàn ông kia đã lợi dụng lúc tôi không tỉnh táo rồi biến tôi trở thành kẻ đồng lõa. Sau lần đó gã có liên lạc với tôi nhưng tôi chỉ im lặng. Còn chồng tôi rất ít khi liên lạc với tôi. Mỗi lần anh gọi cho tôi đều là dùng sim rác. Anh nói sợ bị chủ nợ truy ra, nên có gì anh sẽ chủ động gọi cho tôi. Nhiều lúc tôi muốn được nghe tiếng chồng mà không biết phải gọi cho anh thế nào.
Cho đến sáng thứ hai vừa rồi, tôi biết được một bí mật động trời. Cái đêm nhơ nhớp mà tôi bị bạn của chồng lừa, chính là một màn kịch được dàn dựng từ trước, "đạo diễn" lại chính là chồng tôi.
Người đàn ông đó chẳng phải là bạn bè gì của anh, mà chính là chủ nợ. Anh đã gán nợ tôi cho "ông anh" kia, chuyện này do chính gã thú nhận với tôi. Gã nói vì thương tôi và không muốn tôi phải chịu dằn vặt vì một người chồng không xứng đáng.
Tôi choáng váng và cảm thấy ghê sợ tất cả. Tôi chờ đến khi chồng gọi điện về, tôi hỏi anh thì anh phủ nhận. Giờ đây tôi như một người mù giữa ngã ba đường và không biết nên tin chồng hay tin những gì người kia nói. Mọi người có thể cho tôi lời khuyên lúc này được không?
Theo Afamily
Yêu 9 năm, cưới được 4 năm, chồng cặp bồ, vợ không ghen còn khuyến khích theo nhân tình Đau đớn đến tột cùng nhưng tôi vẫn 'tác hợp' cho chồng và nhân tình vì có linh cảm rằng cô ấy là một người phụ nữ tốt, xứng đáng được yêu thương. Trước đây, nhiều người nhìn vào cuộc sống của chúng tôi sẽ phải xuýt xoa: vợ chồng tình cảm, có một đứa con xinh xắn, đã mua chung cư và...