Chồng nhờ tôi nuôi con của anh với người tình
Tôi đã chối từ và muốn chia tay người đàn ông tôi yêu tha thiết, nhưng khi anh quỳ gối xuống, khóc lóc và mong tôi đón nhận, tôi thực sự đã mủi lòng.
Ngày đó, anh vốn yêu tôi rất chân tình. Cũng vì cảm nhận được sự chân thành của anh và cũng yêu anh rất nhiều, tôi quyết định cưới. Chúng tôi kết hôn được 1 năm vẫn chưa có con, gia đình anh cũng sốt sắng lắm, vì anh là con trai duy nhất trong nhà. Tôi cũng lo lắng nhiều nhưng thời gian 1 năm đâu phải quá lâu, bạn tôi nhiều người lấy chồng tới vài năm chưa có con ấy chứ. Nhưng bố mẹ anh thì cứ thúc giục, không muốn kéo dài thời gian nên bắt chúng tôi khám rồi thuốc men.
Áp lực từ phía gia đình chồng, gia đình vợ, cả chuyện của ạn bè, tôi thực sự bị stress. Tôi bảo anh cứ từ từ, đợi thêm một thời gian nữa xem thế nào chứ cũng đâu vội gì. Người già thì hay tính xa lại hay lo lắng. Tôi thì thấy thế quá bình thường, 2 năm thì mới lo.
Anh cũng an ủi tôi yên lòng và cứ để tâm lý thoải mái thì mới lo con cái được. Thế nên, trong thời gian ấy, vợ chồng tôi sống vui vẻ lắm, thường xuyên tiệc tùng, tụ tập với bạn bè để giải tỏa cảm giác khó chịu trong người. Tôi cũng lao vào cuộc vui với bạn bè như thời trẻ để quên đi nỗi buồn, anh cũng vậy.
Tôi không cản trở anh, không ngăn cấm anh đi chơi nữa. Anh nhậu nhẹt với bạn bè tới khuya cũng được, chỉ cần nhắn cho tôi biết khi nào anh về là ổn. Thế nên, vô tình thời gian ấy, chính tôi là người tạo điều kiện cho anh ngoại tình.
Video đang HOT
Anh đã khiến cô ta có bầu. Khi cô ta mang cái tin này tới báo cho tôi, tôi đã khóc hết nước mắt. (ảnh minh họa)
Anh quen và cặp kè với một cô gái rất xinh, cũng bằng tuổi tôi. Nghe nói anh có vợ nhưng cô ấy cứ thích anh, vẫn tán tỉnh cưa cảm anh, chẳng ngại ngần chuyện đó. Anh cũng không tính chuyện ngoại tình đâu, tôi nghe bạn anh sau này kể lại như vậy, chỉ là cô ta đẹp lại quyến rũ anh nên đàn ông không cưỡng lại được. Anh cũng định tính chơi bời tí, và rồi, hậu quả khôn lường.
Anh đã khiến cô ta có bầu. Khi cô ta mang cái tin này tới báo cho tôi, tôi đã khóc hết nước mắt. Tôi gọi anh về để đối chứng, chỉ hi vọng anh nói mình bị lừa. Nhưng không, anh đã thừa nhận đứa con đó. Anh nói, đó là một lần anh lầm lỡ, đã không dùng biện pháp an toàn để tránh thai nên cô ta dính bầu. Vậy hóa ra, anh vẫn quan hệ với cô ta trước giờ chỉ là anh tính chuyện an toàn ư? Nói thế thì nói làm gì, dù sao thì cũng là phản bội và ngoại tình.
Tôi đã nói với anh, nếu thực sự anh cần người con gái đó, anh có thể ly hôn, và tôi sẽ ra đi. Nhưng không hiểu sao, anh lại quỳ xuống van xin tôi. Anh bảo, cô ta chỉ có mục đích phá hoại gia đình này chứ cô ta không muốn lấy anh, vì cô ta nghĩ, anh có lăng nhăng với cô ta thì sau này cũng lăng nhăng với người khác. Với lại, cô ta biết, anh không hề yêu cô ta. Nên chuyện kết hôn là không thể.
Và giờ anh nói trong nước mắt rằng: “Anh van em, dù gì thì chúng ta cũng khó có con, thế nên, em hãy cưu mang đứa trẻ, không thì mẹ nó sẽ bỏ rơi nó. Con không có tội em à. Em hãy coi con như con của em vậy và chăm sóc nó được không em? Sau này em sinh con, chúng ta sẽ có đứa chị, đứa em, anh van em đấy!”. Nghe nhưng lời thống thiết của anh, tôi chỉ biết khóc. Tôi không ngừng được nước mắt tuôn rơi, thực sự, tôi đã quá đau khổ, quá buồn phiền, nhưng từ bỏ đứa con đó, con không có người nuôi, tôi không đành lòng. Hay là tôi nhận nuôi con riêng của anh, vậy có phải tôi đã quá nông nổi không?
Theo VNE
Con riêng của chồng chửi tôi lăng loàn
... Vì cho rằng, tôi kết hôn với bố của chúng là cướp đi hạnh phúc và tinh yêu thương của chúng.
Dù biết, phận làm dì ghẻ con chồng, phận làm lẽ thì sẽ chịu nhiều áp lực, nhất là khi sống chung với con chồng, nhưng tôi không ngờ lại khiếp khủng đến vậy. Tôi lấy chồng khi 25, còn chồng tôi thì 53, gấp đôi tuổi tôi. Vì gia đình tôi không có điều kiện, tôi lại cũng chưa xin được việc khi ra trường nên cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ của người đó, tôi đã có công ăn việc làm ổn định.
Sau nhiều lần cám ơn, cám huệ, anh thổ lộ tình cảm với tôi. Tôi rất sợ vì anh và tôi quá chênh lệch về tuổi tác, hơn nữa, anh lại từng qua một đời vợ. Một cô gái như tôi lấy anh, liệu rồi thiên hạ có dị nghị hay không? Tôi rất sợ áp lực từ dư luận xung quanh.
Nhưng sự kiên trì của anh, cùng với sự tác động của bố mẹ, tôi đã gật đầu đồng ý làm vợ của anh, vì anh cũng đã lo lắng cho tôi rất nhiều. Không phải tôi lấy anh hoàn toàn vì của cải vật chất, trong đó có tình cảm ưa thích, sự ngưỡng mộ và lòng biết ơn. Cũng có thể nói là một cuộc hôn nhân để trả ơn và hi vọng có một cuộc sống an toàn, ổn định về kinh tế.
Chúng tôi cưới nhau, dù bố mẹ tôi không ưng cho lắm vì anh nhiều tuổi nhưng đó là giải pháp an toàn cho gia đình và tôi. Con anh có vẻ cũng không thích. Ở tuổi này, anh đã có con đi học đại học, và cũng gần bằng tuổi tôi. Con anh với tôi chỉ là tầng lớp bạn bè, nhưng giờ phải gọi tôi là dì hay là mẹ, có lẽ cô ta không thích.
Từ ngày về nhà chồng, con của chồng không thèm nhìn mặt tôi. (ảnh minh họa)
Từ ngày về nhà chồng, con của chồng không thèm nhìn mặt tôi. Ăn cơm mà có tôi là không ngồi cùng. Cô ta còn nói tôi với những lời lẽ khó nghe. Cô ta bảo tôi là đồ đàn bà hư hỏng, mất nết, lăng loàn vì dụ dỗ bố cô ta vào &'tròng' khi biết ông ta giàu có.
Thật ra, ai cũng mong muốn có một mái ấm ổn định, chồng giàu thì càng tốt. Tôi không chen chân vào hạnh phúc gia đình cô ta, vì mẹ cô ta đã ly hôn với bố, vậy có gì đâu. Lẽ ra, lấy một người chồng đã có vợ và con lớn, sự thiệt thòi là ở tôi, chứ đâu phải ở ai khác. Tôi luôn đối xử tốt với mọi người trong gia đình anh, vậy mà con anh chẳng bao giờ cho tôi một cái nhìn thiện cảm, chứ đừng nói là câu chào.
Lúc nào cô ấy cũng coi tôi như cái gai trong mắt. Cả ngày không nói một lời, hễ tôi đi ra là cô ấy đi vào. Cuộc sống tưởng hạnh phúc, nào ngờ như địa ngục. Tôi có công việc, có tiền bạc nhưng đổi lại là gì, hạnh phúc trong căn nhà ấy ư, tôi còn không có được một nụ cười của người sống cùng, làm sao mà hạnh phúc.
Thật ra tôi đâu có tội tình gì, tôi luôn hòa nhã, luôn quan tâm người khác và đối xử tốt với con cái của anh. Vậy mà con anh lại chửi bới tôi như vậy, là cướp cha của chúng. Tôi đau khổ quá, tôi đã đi sai đường sao, giờ đâu còn cơ hội cho tôi lùi lại. Vả lại, anh cũng ở độ ngoài 50, không trẻ nhưng chẳng phải già để con cái không cho anh cơ hội đi bước nữa. Thật sự tôi quá buồn và thất vọng, không biết nên làm thế nào bây giờ!
Theo VNE
Chưa từng được chồng cho dù chỉ 10.000 đồng Vậy mà, anh còn tính cả chuyện đi ngoại tình, lại còn có con riêng ở bên ngoài và bế về, bắt tôi nuôi con anh. Từ khi quen nhau đến khi chúng tôi cưới nhau cũng không phải là quãng thời gian ngắn ngủ. Thấm thoát đã 4 năm trời. Cho đến giờ phút này, tôi cũng không hiểu tại sao tôi...