Chồng nhiều đêm mặc áo chú rể lang thang đòi đón dâu
Sau đó, có kinh nghiệm, buổi tối tôi khóa chặt cửa, cất kỹ chìa khóa. Hai lần đầu, anh chỉ dậy đi loanh quanh trong nhà, buồn bực đập cửa đòi đi.
Tôi và anh học chung từ hồi lớp 10, ròng rã 3 năm yêu nhau lén lút dưới mái trường phổ thông. Rồi vào đại học là quãng thời gian yêu đương công khai, vui buồn lẫn lộn. Nhưng chúng tôi sống rất chân thành và trong sáng.
Tốt nghiệp đại học, anh được nhận vào làm ở một công ty liên doanh, tôi làm cho một nhà xuất bản sách. Hai năm sau, khi đôi bên đều ổn định công việc, anh cầu hôn và tôi đồng ý. Nhưng sự việc lại không như ý. Trước ngày cưới 2 tháng, tôi theo chân một nhóm tổ chức chuyến từ thiện lên vùng cao. Tôi rủ anh đi cùng và chúng tôi tách đoàn, đi riêng thăm thú khắp nơi sau khi hoàn thành việc tặng quà các em nhỏ.
Khi trở về, xe khách của chúng tôi gặp nạn. Tôi bị ngất ngay tại chỗ. Đến khi tỉnh lại đã là 2 ngày sau nhưng bạn trai tôi vẫn hôn mê. Nghe mọi người kể lại, khi đội cứu hộ tìm thấy chúng tôi, anh đang ôm chặt lấy tôi. Tôi được anh che cho nên chỉ bị gãy chân, còn anh đập đầu vào khung xe nên chấn thương nặng. Một tuần sau anh tỉnh nhưng bị ảnh hưởng thần kinh.
Những ngày sau đó, tôi đã chứng kiến bạn trai mình gào khóc, đòi đi tìm xác tôi. Anh tưởng tôi chết trong vụ tai nạn, nên cứ khi nào tôi rời khỏi mắt anh, anh lại lao đi tìm. Nhưng có những lúc anh rất tỉnh táo, ngồi ăn cơm ngoan, gặp ai cũng hồ hởi nói chuyện, thậm chí anh vẫn nhớ rõ các dự án anh đang thực hiện và đòi mang máy tính đến bệnh viện để tiếp tục công việc.
Ảnh minh họa
Cả nhà ai cũng đau lòng, tôi khóc đến sưng đỏ hai mắt và vẫn kiên quyết lấy anh. Tôi tin rằng với sự kiên trì của mình, dần dần bệnh tình của anh sẽ ổn định.
Ngày cưới, chúng tôi chỉ tổ chức bữa tiệc nhỏ, mời họ hàng tới dự. Nhìn anh cười sung sướng, vuốt ve mãi chiếc cà vạt đỏ và bông hoa hồng trước ngực áo mà tôi rơi nước mắt.
Video đang HOT
Dù trước đó tôi đã căn dặn anh rất nhiều nhưng trong lễ cưới, thỉnh thoảng anh lại thất thần hỏi áo vest của anh đã chỉnh tề chưa? Giày đi trên chân nhưng anh nhất quyết đi tìm.
Việc bái lạy tổ tiên diễn ra ổn thỏa, tôi cũng thầm thở phào. Nhưng đến khi dự tiệc, anh lại cấm mọi người uống rượu, anh cứ lảm nhảm việc uống rượu hại thân, ảnh hưởng tới người khác, gây tai nạn xe cộ, việc vui thành tang gia… Thấy anh ăn nói không kiêng nể, lại nhớ đến nguyên nhân vụ tai nạn do tài xế say rượu, nên mọi người đều thay rượu thành nước ngọt chiều ý chú rể. Tiệc cưới làm qua quýt và nhanh chóng kết thúc.
Khỏi phải nói, đêm tân hôn của chúng tôi tệ hại cỡ nào. Lúc đầu, anh đòi đuổi tôi về, bảo tôi rằng chưa cưới xin gì, tôi ở lại phòng anh như thế sẽ khiến mọi người coi thường. Về sau, cứ tắt đèn là anh đòi xuống đất ngủ, nhường giường lại cho tôi. Vì thế mà mãi sau ngày cưới 1 tháng, chúng tôi mới chính thức trở thành vợ chồng.
Cuộc sống vợ chồng đầy nỗi bi hài, khi anh tỉnh táo, anh giúp tôi rất nhiều việc, yêu thương chăm sóc tôi cẩn thận. Nhưng khi anh phát bệnh, anh lại gào khóc, nhốt mình trong phòng kín. Ra đường, nhìn thấy xe khách màu đỏ là anh run rẩy, sợ hãi. Thấy người nào uống rượu là anh đánh người ta.
Ảnh minh họa
Vì thế mà 5 năm qua, đi đâu tôi cũng phải canh chừng anh. Điều đáng buồn nhất là, trong 5 năm, số lần nửa đêm tôi dậy đi tìm chồng không biết bao nhiêu mà kể. Những đêm bất chợt tỉnh giấc, anh thường mơ màng về một đám cưới đáng lẽ phải diễn ra. Vì vậy anh âm thầm mặc bộ vest chú rể, sau đó đi lang thang ngoài đường đòi đón dâu.
Lần đầu tiên phát hiện sự việc là khi chúng tôi cưới được 2 tháng, nửa đêm tỉnh dậy, không thấy chồng nằm bên, tôi lo sợ đến vỡ tim, tìm khắp trong nhà không thấy. Tôi gọi điện ầm lên cho bố mẹ chồng và các anh chị em. Cả nhà tỏa ra đi tìm thì thấy chồng tôi đang nằm co ro ngủ trên ghế đá ở vườn hoa gần nhà. Lúc tỉnh lại, anh không chịu về mà bảo anh phải đi đón dâu. Cho tới khi tôi ôm anh khóc, nói rằng tôi là cô dâu của anh, tôi là vợ của anh lâu rồi thì anh mới chịu về nhà với tôi.
Sau đó, có kinh nghiệm, buổi tối tôi khóa chặt cửa, cất kỹ chìa khóa. Hai lần đầu, anh chỉ dậy đi loanh quanh trong nhà, buồn bực đập cửa đòi đi. Lần thứ ba, anh trèo cửa sổ ra ngoài lúc nào tôi chẳng hay. Đến khi mẹ tôi gọi điện nói anh đang ngủ gật trước cửa nhà tôi, tôi mới vội vã sang đón anh về. Suốt quãng thời gian qua, không khi nào tôi dám ngủ say, lúc nào cũng phải sờ sang bên cạnh xem anh có ngủ ngoan không.
Tôi không biết mình có thể chịu đựng được việc này đến bao giờ? Khi nào thì anh mới tỉnh lại?
Theo Tinngan
Tôi có chiêu "độc" để ngoại tình công khai 5 năm qua mà vợ không biết
Tôi biết hầu hết đàn ông bây giờ hầu hết đều ngoại tình, người có ít, người có nhiều, nhưng đàn ông thông minh sẽ có cách ngoại tình khác với đàn ông bình thường.
ảnh minh họa
Thỉnh thoảng vào đọc báo, thấy mấy gã đàn ông bị vợ bắt quả tang chuyện ngoại tình rồi "hành cho ra bã", tôi thấy những người đó kém thông minh lắm. Người ta đã bảo: "ăn vụng" thì phải biết "chùi mép", đằng này đã lén lút rồi còn làm cho người khác sinh nghi thì bị bắt là đúng rồi.
Như tôi đây, tôi cũng có hàng tá bồ, tôi đã công khai ngoại tình 5 năm trời nhưng vợ tôi vẫn không biết chuyện gì. Cô ấy vẫn thương tôi, yêu tôi và chăm sóc tôi hằng ngày. Tôi nói như thế để cho mọi người thấy rằng, làm điều gì đó thì cũng cần động não và chọn cách thông minh để làm. Ngoại tình cũng vậy.
Tôi thấy con người ta ai cũng chịu tác động của các quy luật tâm lý. Nắm vững các quy luật đó thì bạn dường như cầm chắc phần thắng. Chả thế mà người ta phải đọc kỹ thuật "đắc nhân tâm" để áp dụng trong cách đối nhân xử thế hay sao ? Tôi là dân kinh doanh chính hiệu nhưng tôi thường xuyên đọc sách tâm lý học. Do đó, tôi có thể "đọc vị" tâm lý người khác rất dễ dàng.
Với phụ nữ , chuyện này cũng không có gì khó. Như với vợ tôi chẳng hạn, cô ấy là tuýp phụ nữ truyền thông, thích được quan tâm, chăm sóc. Thế nên, điều tối kỵ nhất đó chính là làm cho cô ấy mất đi cảm giác an toàn. Tôi luôn cố gắng giữ lời hứa với vợ, làm cho cô ấy thỏa mãn cảm giác được yêu thương. Tôi có nguyên tắc riêng của mình cho chuyện này. Ví dụ, một tuần tôi sẽ ăn cơm ở nhà bao nhiêu lần, rồi cộng thêm những lần tôi giả vờ đi họp, báo cắt cơm rồi lại đột ngột xuất hiện ở nhà để cho vợ thấy rằng, tôi luôn hướng về gia đình, luôn cố gắng về ăn cơm với cô ấy dù bận rộn thế nào. Thế nên vợ tôi nhiều lần cảm động phát khóc.
Sau khi đã tạo được lòng tin đối với vợ, tôi sẽ được cô ấy cho lại một thứ, đó là sự tự do. Trong mắt vợ tôi, tôi luôn là người đàn ông chỉ có công việc và gia đình. Tôi cố ý đem việc về nhà làm để cho vợ tôi thấy được rằng, tôi bận rộn đến mức nào. Rồi tôi mua thêm một chiếc điện thoại, giấu thật kỹ, tôi lưu số trong danh bạ bằng tên "Sếp" rồi thỉnh thoảng bấm gọi để vợ tôi thấy rằng, tôi luôn bị sếp bắt làm nhiều việc.
Dĩ nhiên tôi là thằng đàn ông thông minh, tôi cũng khá thành đạt nên gái xinh vây quanh tôi rất nhiều. Tôi cũng không có trái tim sắt đá đến mức từ chối hết tất cả những ánh mắt đong đưa của các em, dù tôi yêu vợ và không muốn bỏ gia đình mình. Tôi lao vào cuộc tình với các em chân dài để thỏa mãn cảm xúc của chính mình. Tôi biết, nếu để vợ phát hiện ra thì tôi chỉ có nước chết chắc vì vợ tôi đã từng tuyên bố sẽ ly hôn nếu biết chuyện tôi ngoại tình.
Với những gì đã chuẩn bị từ trước, tôi đã có một "nền tảng" khá vững chắc, ít nhất là tôi đã chiếm được niềm tin của vợ. Mà tôi cũng khá cẩn trọng và luôn tìm cách "đánh phủ đầu", đánh đòn tâm lý với vợ. Ví dụ, nếu như những người khác cứ tỏ ra giấu diếm, lén lút thì tôi cứ nhơn nhơn. Tôi luôn nghe điện thoại trước mặt vợ, lưu hết số của nhân tình vào máy, nếu khi nào vợ tôi tỏ ý nghi ngờ, tôi sẽ đưa luôn điện thoại cho vợ nghe. Tôi không bao giờ giữ điện thoại khư khư bên mình, tôi không khóa điện thoại bằng mật khẩu. Vợ tôi ban đầu cũng hay lấy điện thoại của tôi để kiểm tra lắm, nhưng sau cũng đâm chán vì không phát hiện ra chuyện gì, vì tôi đã dặn trước các cô người tình của mình rồi. Hơn nữa, chúng tôi chỉ nói chuyện yêu đương khi gặp mặt nhau chứ không bao giờ nói qua điện thoại.
Tôi cũng thỉnh thoảng mời người tình của mình đến nhà ăn cơm với tư cách là đồng nghiệp. Chúng tôi nói nhiều đến công việc trong lúc ăn. Vợ tôi thấy thế thì càng tin rằng, những cô chân dài đó chỉ quan hệ với tôi theo kiểu công việc mà thôi. Thực ra thì để làm được điều này, tôi cũng phải giao kèo và tốn một số tiền không nhỏ để mua chuộc các em.
Thứ hai, tôi luôn rạch ròi chuyện ngoại tình và chuyện chăm sóc gia đình. Tôi rất hiếm khi ra ngoài vào giờ "giới nghiêm" hoặc vắng mặt quá lâu. Nếu thích vi vu với người tình, tôi sẽ giả vờ đi công tác, thế là dù đã có cả tá người tình và có đến 5 năm ngoại tình nhưng tôi vẫn là người chồng, người cha tuyệt vời, ít nhất thì trong mắt vợ tôi, tôi chưa bao giờ là gã đàn ông tệ bạc.
Tôi biết hầu hết đàn ông bây giờ hầu hết đều ngoại tình, người có ít, người có nhiều, nhưng đàn ông thông minh sẽ có cách ngoại tình khác với đàn ông bình thường. Tôi thì vẫn áp dụng cách làm của mình suốt 5 năm qua và cho đến giờ, tôi vẫn giữ được một gia đình hạnh phúc trong lúc vẫn có riêng cho mình những người tình ngọt ngào.
Theo blogtamsu
Đêm tân hôn, mẹ vợ công khai lắp camera trong phòng hai vợ chồng Đêm tân hôn, tôi chỉ ôm vợ ngủ mà không dám làm gì. Bởi đêm tân hôn, mẹ vợ công khai lắp camera trong phòng hai vợ chồng. ảnh minh họa Tôi bị "cảm nắng" nữ đồng nghiệp của mình ngay ngày đầu tiên đi làm. May mắn của tôi là được em trực tiếp hướng dẫn công việc sẽ phải làm ở...