Chồng nhất quyết ly hôn vì vợ thẩm mỹ quá xấu
Ngày ấy, chính chồng nói với tôi là anh cho tôi đi làm mũi, làm mắt hai mí, làm cằm để cho vợ anh thật xinh đẹp.
Anh bảo, anh cho tiền tôi là mong tôi đẹp hơn chứ không phải lại để tôi thành ra thế này. Giờ thì làm sao anh dám để tôi đối diện với ai, bạn bè anh sẽ cười vào mặt anh… (ảnh minh họa)
Anh bảo, nhà có điều kiện thì khó khăn gì khoản đó. Người ta đẹp lung linh, mình tội gì không đẹp. Một khi đẹp thì người khác phải nể mình, phải ngước nhìn, đi đâu cũng tự tin, làm gì cũng uy tín.
Anh nói vậy vì anh không cam tâm vợ xấu hơn những người phụ nữ khác. Gia đình có điều kiện, anh không đành lòng để vợ mình thua kém người khác. Mặc dù tôi không thích nhưng nghe chồng nói cũng mủi lòng. Tôi nghĩ cho cùng, bản thân mình cũng có thiệt thòi gì đâu. Thôi thì cứ phẫu thuật thẩm mỹ một lần, mà làm cho cẩn thận thì chẳng lo gì.
Ban đầu là cái mũi, ôi chao, thật là đẹp. Mũi thon gọn, cao thẳng, nhìn thật là mê. Chồng tấm tắc khen. Cũng định bụng làm xong cái mũi là đẹp lắm rồi, đừng ham hố nữa. Nhưng chồng lại bảo &’mắt em hai mí thì đẹp lắm đấy’. Thế là, tôi lại tiếp tục đi thẩm mỹ mắt. Mà làm cái mắt thì dễ thôi, cũng chẳng có gì đáng lo ngại.
Video đang HOT
Tôi lại một lần nữa đi làm mắt. Chuyện làm mắt chẳng có mấy khó khăn. Và bỗng chốc, khuôn mặt tôi trở nên đẹp hơn. Vì đẹp nên tôi bị mê phẫu thuật thẩm mỹ. Tôi liều đi gọt hàm, bơm môi, bơm mặt. Rồi tôi phát hiện khuôn mặt của mình đã thay đổi hoàn toàn. Tôi không những không xinh đẹp mà còn trở nên xấu hơn, nhìn giả tạo lại còn cứng đơ khuôn mặt. Càng thấy xấu tôi lại càng sửa. Sửa thì càng hỏng. Và rồi, khuôn mặt tôi nhìn không thể ưa nổi.
Từ một người phụ nữ có nét đẹp thanh thoát, nhìn cũng khá là ăn hình, giờ tôi do phẫu thuật thẩm mỹ mà trở thành người đàn bà đáng sợ. Mọi người nhìn tôi lắc đầu ngao ngán, chỉ vì cái thói nghiện thẩm mỹ, và vì một lần thẩm mỹ hỏng của tôi. Cái cằm của tôi giờ nhọn hoắt ra, nhìn cứ méo xệch méo xoạc, chẳng ra làm sao. Đến tôi còn không thể mê nổi khuôn mặt của mình.
Có điều, tôi không ngờ phản ứng của chồng tôi lại mạnh như vậy. Khi biết vợ phẫu thuật hỏng, anh la hét ầm nhà, bảo tìm chỗ nào uy tín còn đi làm lung tung, giờ thì xấu ma chê quỷ hờn. Anh bảo, anh cho tiền tôi là mong tôi đẹp hơn chứ không phải lại để tôi thành ra thế này. Giờ thì làm sao anh dám để tôi đối diện với ai, bạn bè anh sẽ cười vào mặt anh…
Nghe anh nói vậy, tôi buồn lắm… Nhưng chuyện chưa dừng ở đó, anh còn muốn ly hôn với tôi chỉ vì tôi đi phẫu thuật thẩm mỹ hỏng. Anh bảo, anh không thể yêu thương một người vợ xấu như thế, lại không phải là người vợ trước đây của anh vì khuôn mặt tôi quá khác. Thật ra, tôi nào đến nỗi xấu như vậy. Chỉ là, nhìn mặt tôi giả giả, không đẹp như lúc chưa làm thẩm mỹ mà thôi.
Cũng tưởng anh nói đùa, nhưng không ngờ, ngay ngày hôm sau, anh đưa tờ đơn ly hôn, ném trước mặt tôi mà rằng, &’cô hãy kí đi, tôi không muốn sống với cô nữa. Tiền tôi cho cô từng ấy, cô mang đi để lo cho mình, còn tôi và cô ân đoạn nghĩa tuyệt’.
Tôi chết lặng vì câu nói của chồng. Anh làm thật, là anh muốn bỏ tôi vì tôi xấu, không đẹp như anh mong đợi. Lúc tôi xấu, anh bảo tôi đi thẩm mỹ. Lúc tôi thẩm mỹ hỏng, anh cũng bỏ tôi. Vậy hóa ra, giữa tôi và anh không còn tình yêu mà chỉ là tình nghĩa vợ chồng. Giờ thì cạn tình cạn nghĩa. Vậy là, anh không yêu tôi mà chỉ yêu cái thứ sắc đẹp giả tạo ngoài kia sao? Đúng là, lòng người khó đoán. Ai biết được ngày mai… Thôi thì, tôi dại thì phải chịu chứ còn cách nào giải thoát cho tôi hơn là ly hôn bây giờ?
Theo Eva
Tôi bị mẹ chồng "hành hạ" vì... quá xấu
Tôi tức giận, không nhịn nổi nữa, định quay ra nói với mẹ tại sao bà có thể suy nghĩ hạn hẹp như vậy? Thì Mạnh lên tiếng "Mẹ ơi, làm thế thì tan nửa nát nhà mất... Con sẽ không có thêm con nữa đâu!"
Ngày còn đi học, tôi luôn tự ti và mặc cảm về ngoại hình của chính mình, các bạn nam trong lớp toàn gọi tôi là "Ngân vịt" còn những bạn nữ xinh đẹp thì thường hoặc là họ chơi với tôi để nổi bật cho chính họ, hoặc là không cho tôi chơi cùng vì sợ ngoại hình của tôi sẽ làm kém long lanh đội hình của họ. Tôi cao chưa đầy mét rưỡi, với làn da ngăm, mắt một mí, mũi to bè và làn da lấm tấm mụn. Để vượt qua nỗi mặc cảm, tôi vẫn tự động viên mình rằng, mình vẫn còn lành lặn, tốt bụng và có đầu óc.
Cho đến ngày tôi học năm cuối đại học, tuy không thay da đổi thịt, nhưng nhờ biết chăm sóc bản thân, da mặt tôi đỡ mụn hơn, biết trang điểm và ăn mặc hơn một chút thì bây giờ vẫn xấu nhưng không đến nỗi xấu tệ. Thế mà tôi lại may mắn gặp được chồng tôi bây giờ là Mạnh, anh cao to, không quá đẹp trai kiểu bóng lộn mà đẹp kiểu chín chắn, từng trải. Khi yêu nhau, bạn bè tôi thường xuýt xoa khen rằng tôi tốt số, vớ được anh vừa giỏi, gia đình điều kiện mà hình thức lại đẹp. Còn anh, tuy không nói nhưng tôi vẫn biết được sự tò mò và cuối cùng là không tin nổi tôi là bạn gái anh. Họ nói đại loại như: "Mãi chưa yêu ai, tưởng mày (chồng tôi) phải lựa chọn người thế nào... chứ thế này thì... chẹp...", còn một số ít đồng nghiệp nữ đã từng để ý đến anh trưởng phòng phong độ thì nhìn và cười nhạt với tôi.
Đến cả khi ra mắt gia đình anh, tôi nhận ra ánh mắt thất vọng của họ khi anh nói kiên quyết yêu và lấy tôi. Nhận được sự phản đối kịch liệt từ gia đình, nhất là mẹ anh, nhưng tình yêu của anh, sự kiên quyết của anh đã buộc lòng họ phải chấp nhận người con dâu là tôi.
Trở thành dâu con trong một nhà, vì sẵn không thích nên mẹ chồng thường hay bóng gió mỗi khi xem chương trình có cô gái nào xinh đẹp: "À, người ta vừa đẹp lại vừa tài năng" "À thời buổi này thì tốt gỗ làm sao mà đủ. Tốt nước sơn trước rồi người ta mới xem có tốt gỗ hay không".
Những lần như vậy, Mạnh luôn là người ở giữa, vừa xoa dịu tôi, vừa khuyên bảo mẹ, kể với mẹ về những đức tính tốt của tôi: "Ngân gia cảnh nghèo khó, thời sinh viên cô ấy đã tự trang trải cuộc sống và nuôi cả đứa em ăn học, cô ấy có đầu óc, học hành giỏi giang, nhân ái, hay giúp đỡ người khác..."
Biết tình mẹ chồng, tôi cũng nhẫn nhịn và khéo léo trong cư xử, quan tâm bà nhiều, khi bà không vui thì hỏi han, hay mua quà cáp quan tâm bà... Dần dà, nỗi giận trong bà cũng nguôi ngoai và bà cũng hiểu tại sao con trai bà yêu tôi.
Khi tôi có bầu song sinh, cả hai bên gia đình đã rất hạnh phúc. Mẹ chồng tôi cũng hay mua sắm, nấu nướng các món ngon bổ dưỡng cho tôi. Tôi thấy bà hay nói chuyện với bố chồng: "Năm nay nhà ta có lộc lớn quá, đúng là chuyến đi năm ngoái của vợ chồng ta thật màu nhiệm, cầu mong nó sinh hai bé trai hoặc bé trai bé gái khỏe mạnh, đẹp đẽ".
Nhưng tôi sinh ra lại là hai bé gái. Vợ chồng tôi vẫn rất yêu hai thiên thần bé bỏng của mình. Nhưng mẹ chồng tôi có vẻ thất vọng. Mỗi lần giúp tôi bế con là bà lại thở dài thườn thượt và nhanh nhanh chóng chóng để đi làm việc khác.
Một lần, tôi nghe được cuộc nói chuyện của mẹ với chồng tôi: "Không phải mẹ không yêu cháu, dù sao cũng là cốt nhục của con. Nhưng cứ nhìn ngoại hình giống hệt con Ngân thì mẹ lại buồn. Con trai đã đành, con gái thì sau này chúng nó lớn lên, lại trở thành xấu xí sẽ lại bị gia đình khác dè bỉu." Bà tiếp "Rồi nữa, ai chẳng muốn được người khác khen ngợi con cháu mình. Dẫn cháu đi chơi mà người khác, dù là lời khách sáo nhất cũng ngượng ngập không thể nói ra miệng thì mẹ phải làm sao?" và bà liền ướm hỏi con trai "Hay con xem thế nào phải cho mẹ một thằng cu nữa chứ? Trai gái mẹ đều quý nhưng có cháu trai còn nối dài hương hỏa gia đình. Mẹ sợ đứa nữa nó lại giống hệt mẹ nó thì cháu mẹ hóa ra cá sấu à? Nó làm hỏng hết gen nhà mình rồi. Mẹ chỉ cần là con của con, còn mẹ của đứa bé là ai đối với mẹ cũng như nhau cả!", bà quyết định nói thẳng mong muốn nguyện vọng của mình.
Tôi tức giận, không nhịn nổi nữa, định quay ra nói với mẹ tại sao bà có thể suy nghĩ hạn hẹp như vậy? thì Mạnh lên tiếng "Mẹ ơi, làm thế thì tan nửa nát nhà mất... Con sẽ không có thêm con nữa đâu!" thì mẹ chồng tôi uất quá, gục xuống sàn. Bây giờ bà đang nằm trong viện càng được cớ nói chồng tôi. Tôi mừng vì chồng vẫn trân trọng, yêu và bảo vệ mình, nhưng cũng vừa buồn vì mẹ chồng, cũng không biết làm cách nào cho bà nguôi ngoai. Xin cho tôi một lời khuyên!
Theo Phunuonline
Đau khổ tuột cùng khi phát hiện ra lý do vợ cũ nhất quyết ly hôn Thời gian trôi qua cũng được gần 2 năm kể từ ngày tôi và vợ cũ ly hôn. Năm đó con tôi học lớp 7, vào một hôm Dì nó đến nhà thăm mua cho nó rất nhiều quà. Tôi gặng hỏi cô ấy về vợ cũ thì cô ấy chỉ khóc.... Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc, một người...