Chồng nhất quyết không chịu về quê vợ ăn Tết
Chính vì chuyện ăn Tết ở quê nội hay ngoại mà vợ chồng mình cả tuần rồi giận nhau, không muốn nói chuyện, không khí gia đình căng thẳng.
Tết Nguyên đán sắp đến mà gia đình mình không khí rất nặng nề. Chồng mình Tết này cứ nhất quyết không về quê vợ khiến mình cảm thấy rất buồn, tủi thân. Mình thấy nhớ nhà, nhớ bố mẹ và thấy mình là một đứa con bất hiếu.
Mình sinh ra và lớn lên trong một gia đình nề nếp ở nông thôn, cách Hà Nội gần 50km. Bố mẹ đã vất vả nuôi mình và em trai ăn học, có công việc ổn định ở Hà Nội,
Hiện mình lấy chồng đã được 6 năm, con gái đã hơn 4 tuổi và đang mang bầu tháng thứ năm. 5 cái Tết qua, mình đều theo chồng đưa con về ông bà nội ăn Tết.
Năm nay, sau bao nhiêu cố gắng và tích góp cộng với sự hỗ trợ của hai bên nội ngoại, vợ chồng mình mua được một căn hộ chung cư 70m. Khỏi phải nói, vợ chồng tôi mừng vui thế nào.
Mọi năm, cứ đến ngày 27 hoặc 28 nghỉ Tết thì vợ chồng mình sắp xếp về quê nội luôn. Đến khoảng mùng 4 vợ chồng mình sẽ ra nhà ngoại một hôm để chúc Tết, năm nào được nghỉ ít thì đành cáo lỗi với bố mẹ.
Cuối tuần vừa rồi, mình có nói với chồng bàn kế hoạch về quê ăn Tết năm nay và ngỏ ý muốn về quê ngoại. Nhưng chồng mình kiên quyết bảo rằng anh sẽ không về quê cùng mình. Anh là con trai trưởng, anh phải về quê với bố mẹ.
Video đang HOT
Mình và anh bàn chuyện lời qua tiếng lại, càng lúc anh càng to tiếng rồi tỏ vẻ tức giận khiến vợ chồng căng thẳng. Mình đã nhẹ nhàng, dùng hết lời lẽ phân tích ngọt nhạt, nào là những năm trước chưa có nhà riêng, vợ chồng đi ở trọ nên việc nhang khói ngày tết không quan trọng, nhưng năm nay có nhà cửa dù nhỏ nhưng cũng cần phải trông nom, hương khói, do đó về ngoại ít ngày sẽ hợp lý hơn. Đó là chưa kể mình mang bầu, đi lại đường xa cũng khó khăn.
Mình hiểu và thông cảm cho chồng lý do về ăn Tết quê nội nhưng cũng mong chồng đặt vào hoàn cảnh của vợ. Bố mẹ mình cũng rất nhớ con nhớ cháu, mong con cháu về quê ăn Tết với ông bà. Bố mẹ mình chưa bao giờ trách cứ, luôn động viên con cháu về quê nội vì “con gái lấy chồng phải theo chồng” nhưng mình biết trong sâu thẳm ông bà rất tủi thân khi Tết nhất hàng xóm đông đủ con cháu quây quần.
Chồng mình nghe mình nói thì ban đầu im lặng nhưng rồi sau đó sầm mặt, cau có nói: “Biết thế này, ngày trước anh lấy vợ ở quê luôn cho xong” khiến mình chưng hửng và cảm thấy đắng lòng.
Chính vì chuyện ăn Tết ở quê nội hay ngoại mà vợ chồng mình cả tuần rồi giận nhau, không muốn nói chuyện, không khí gia đình căng thẳng. Việc chồng cứ nhất quyết không về quê ngoại khiến mình thấy rất khó xử. Mình phải làm gì để chồng thêm hiểu và thông cảm cho nỗi khổ tâm của mình đây? Có gia đình nào giống hoàn cảnh như nhà mình không? Mong mọi người chia sẻ. Mình xin cảm ơn.
Theo Blogtamsu
Thương vợ nhiều hơn sau lần về quê ngoại ăn cưới
Tôi yêu thương vợ nhiều hơn mỗi ngày chỉ để mong bù đắp những năm tháng thiệt thòi trước kia em phải chịu. Vợ đã hy sinh quá nhiều rồi.
Tôi cảm giác đời này mình nợ cô ấy nhiều quá (ảnh minh họa)
Tôi lấy vợ được gần 3 năm và có một bé trai gần 2 tuổi rồi. Vợ tôi là một người phụ nữ nhẹ nhàng, đảm đang, luôn yêu thương chồng con. Chẳng lúc nào cô ấy than thiền với tôi về chuyện mỗi lần tôi đi nhậu nhẹt về muộn. Tôi nhớ có lần đi liên hoan công ty mãi tận gần 1h đêm tôi mới mò về trong tình trạng say khướt, về đến nhà tôi vẫn thấy vợ ngồi đợi ngoài cửa. Tưởng cô ấy sẽ la tôi một trận, nhưng cô ấy lại nói chuyện với tôi rất nhẹ nhàng khiến tôi tự trách bản thân mình hư hỏng nhiều quá để vợ buồn phiền.
Sau lần ấy chẳng bao giờ tôi dám đi đâu về muộn nữa hoặc có gì tôi cũng phải gọi điện về báo cô ấy. Tôi sợ vợ tôi buồn, tôi sợ ánh mắt chỉ trực rơi nước mắt của cô ấy mỗi khi tôi nổi nóng vô cớ. Mặc dù tôi có quát mắng cô ấy thì cô ấy chỉ im lặng, không cãi lại nửa lời với tôi.
Hôm vừa rồi vợ chồng tôi về quê ngoại ăn cưới em gái ruột cô ấy lấy chồng. Tôi mới biết được vợ tôi trước kia đã cơ cực như thế nào, nếu không phải là vô tình nghe được câu chuyện hai mẹ con cô ấy tâm sự với nhau. Khiến tôi nhớ mãi, chẳng thể nào quên được từng lời mà mẹ vợ và vợ tôi nói.
- Thế là mai con Lan (em vợ tôi) cũng bỏ mẹ đi lấy chồng rồi. Từ giờ chỉ còn mỗi bà già này cô độc trong cái nhà này thôi.
- Mẹ đừng nói thế. Tuy chúng con đi lấy chồng nhưng thi thoảng vẫn về thăm mẹ được mà.
- Ừ. Thỉnh thoảng thôi. Giờ chúng mày lấy chồng, rồi đi làm thời gian đâu mà lo cho mẹ được nữa. Nghĩ mà mẹ thấy có lỗi với mày quá.
- Mẹ làm gì có lỗi với con đâu.
- Có. Ngày xưa nếu không vì bố mày mất sớm, thì mẹ đã chẳng bắt mày nghỉ học năm lớp 8 mà đi làm thuê đủ thứ để nuôi cái Lan phụ mẹ. Mẹ biết mày thích học lắm, chỉ vì mày nghĩ cho mẹ nên mới hy sinh như vậy. Sau này lớn lên, đến tuổi đi lấy chồng mẹ lại bắt mày lấy người mà mày không yêu qua mai mối, vì nhà bên đấy có điều kiện. Mẹ biết mày giận mẹ lắm đúng không?
- Có gì đâu mà giận hả mẹ. Là con tự nguyện mà. Ngày trước có khổ mấy, cơm chẳng có mà ăn nhưng con vẫn thấy vui vì được ở bên mẹ và em. Giờ đi lấy chồng rồi, không khổ như ngày xưa nữa. Chàng rể mẹ chọn cho con rất tốt và yêu thương con lắm mẹ à. Anh ấy chẳng bao giờ làm con buồn cả.
- Ừ. Thế còn được, chứ không mẹ áy náy với mày lắm. Có chuyện gì phải nói với mẹ đó, không được chịu đựng một mình nghe chưa. Tính mày hay tủi thân lắm đó.
-.......
Vợ không yêu tôi, không hề có tình cảm với tôi. Nhưng khi đã làm vợ tôi cô ấy luôn hết lòng vì tôi, luôn yêu thương tôi. Tôi cảm giác đời này mình nợ cô ấy nhiều quá. Bây giờ tôi mới hiểu vì sao cô ấy luôn có ánh mắt u sầu. Là vì cô ấy luôn nghĩ tới ngày xưa, ngày cô ấy phải bỏ học đi kiếm tiền nuôi em, bỏ lại những giấc mơ vẫn còn dang dở của mình. Lấy tôi cô ấy đã làm tròn trách nhiệm của một người vợ, cô ấy đã khiến tôi yêu thương cô ấy nhiều hơn mỗi ngày. Nhìn cô ấy tôi thương cô ấy hơn. Có lẽ tôi đã đúng khi lấy cô ấy, khi cả hai chưa hề có tình cảm với nhau.
Mấy hôm sau khi đám cưới kết thúc tôi xin phép đưa vợ về nhà. Tôi nói với cô ấy từ nay nếu khi nào cô ấy muốn về bên ngoại, cứ nói với tôi một tiếng tôi sẽ đưa cô ấy về. Vợ tôi xúc động nghẹn ngào ôm lấy tôi và nói "cảm ơn anh. Có lẽ em đã đúng khi lấy anh là chồng".
Sau này chúng tôi thường xuyên đưa con về ngoại chơi nhiều hơn, tôi bàn với em đưa mẹ vợ lên ở cùng cho vui. Cô ấy bảo không tiện, có nói ra thì mẹ cũng nhất định từ chối. Hai vợ chồng cứ tích cực về thăm mẹ là được rồi.
Tôi yêu thương vợ nhiều hơn mỗi ngày chỉ để mong bù đắp những năm tháng thiệt thòi trước kia em phải chịu. Vợ đã hy sinh quá nhiều rồi, hãy để những yêu thương chân thành của chồng xoa dịu những miền ký ức buồn khổ của vợ.
Theo blogtamsu