Chồng nhắn tin cho thư ký 40 cuộc mỗi ngày
Qua nhiều tháng tôi nhận thấy anh gọi cho cô ta khoảng 30 cuộc gọi/tháng dù ngày nào cũng làm việc cùng.
Ảnh minh họa
Chúng tôi lấy nhau dựa trên tình yêu mãnh liệt mặc dù gia đình không thích tôi lấy anh. Bằng sự quyết tâm của mình anh đã thuyết phục được ba mẹ tôi, rồi chúng tôi thuộc về nhau. Cuộc sống êm ấm, anh xin học bổng và đi học nước ngoài, chúng tôi có với nhau hai đứa con, kết quả của tình yêu. Sau bao nhiêu năm học tập nước ngoài tôi vẫn ở nhà mẹ ruột nuôi và chăm hai con. Khi anh học xong, kinh tế vững, chúng tôi ra riêng. Cuộc sống tưởng chừng hạnh phúc không ai bằng, công việc tốt, nhà cao cửa rộng, con khôn, vợ đảm (tôi tự nhận thấy mình cũng không tệ trong việc bếp núc và nuôi dạy con cái).
Video đang HOT
Rồi anh luôn đi công tác xa nhà và có một lần tôi phát hiện tin nhắn, mail của anh rất tình cảm với một cô gái (tôi thỉnh thoảng vẫn dùng điện thoại chung với chồng và laptop của anh). Khi tôi hỏi thì anh lúng túng và thú nhận đó là người làm việc chung với anh, giữa anh với cô ta không có việc gì sai cả. Tôi yêu cầu anh chấm dứt việc mail cho cô ta theo kiểu tình tứ đó, anh xin tôi tha thứ và hứa sẽ không liên lạc. Một thời gian sau, tôi bị bệnh phải nằm bệnh viện, anh luôn tỏ ra bận rộn vì công việc và bận hơn khi phải vào viện chăm sóc tôi.
Sau khi xuất viện, tôi cũng bắt gặp các mail và điện thoại của hai người đó, trong khi anh luôn nói với tôi về sự bận rộn của công việc nhưng trong mail viết cho cô ta là tình nguyện giúp đỡ người phụ nữ đó mọi việc. Tôi biết họ vẫn còn gặp nhau trong những chuyến công tác xa nhà của chồng tôi, anh lại nói đó chỉ là công việc, nói ra sợ vợ nghĩ lung tung. Đó là lần thứ hai tôi quyết liệt phản đối hành động đó của anh và anh đã không liên lạc với cô ta nữa.
Giờ anh đã lên chức, tuyển nhân viên. Sau ngày tuyển nhân sự anh liên tục khen cô gái mới xin vào làm có tính vui vẻ và năng động, lại dễ thương. Tôi có linh tính xấu về cô ta. Mỗi tháng tôi trả tiền điện thoại và trong hoá đơn thanh toán có kèm theo danh sách các cuộc gọi, tin nhắn. Qua nhiều tháng tôi nhận thấy anh gọi cho cô ta trung bình 30 cuộc gọi/tháng dù ngày nào cũng làm việc cùng nhau. Anh nói vì cô ta là thư ký nên cần liên hệ thôi. Còn nhắn tin thì nhiều không xuể, qua danh sách nhà mạng đưa về có tháng trong hai ngày anh và cô ta nhắn tin đến 40 lần. Khi kiểm tra lại thời gian nhắn tin thì luôn nhằm đúng vào ngày anh đi công tác xa. Anh gọi cho tôi chỉ trong vòng 1-2 phút là tắt máy, vậy mà gọi cho cô ta lúc nào cũng 5-10 phút trở lên và luôn là lúc anh đi công tác mới gọi lâu đến vậy.
Chồng tôi luôn nói họ chỉ là đồng nghiệp không hơn không kém, thật sự có phải tôi đa nghi không? Chuyện gì đã xảy ra với chồng tôi? Tại sao anh ấy lại mail, nhắn tin và điện thoại cho đồng nghiệp nhiều như vậy? Đó có phải là hành động bình thường không? Hãy giúp đỡ tôi. Cho tôi một lời khuyên hay một báo động đỏ về chồng của mình.
Theo VNE
Cảm giác vô dụng bủa vây tôi mỗi ngày
Tôi cố gắng học nhưng đầu óc không thể tập trung nhiều như trước, hoạt động thể thao tôi cũng tham gia nhưng thấy chán, đâm ra cáu bẳn, lúc nào cũng trầm ngâm suy nghĩ đến nỗi quẫn trí.
Tôi 26 tuổi, không biết có phải do những áp lực lúc mẹ sinh ra và sự la mắng hồi nhỏ của mẹ mà tôi thành một con người ngờ nghệch? Ở lứa tuổi này, đáng lẽ ra một người bình thường phải có tất cả, công việc ổn định trong xã hội, những mối quan hệ bằng hữu tốt, có thể tự chăm lo cho bản thân, còn tôi chẳng có gì cả. Cách đây nhiều năm, tôi được chẩn đoán là rối loạn cảm xúc và trầm cảm, tự chạy chữa nhiều nơi và cũng có thuyên giảm. Tôi đi đến bác sĩ tâm lý nhưng không chỗ nào mang lại cho mình kết quả hay lời khuyên tốt. Giờ tôi sống bám víu vào gia đình, làm việc nhà xong rồi lại coi tivi, chẳng biết làm gì hơn, cảm giác vô dụng luôn bủa vây mỗi ngày.
Tôi đi làm nhưng cũng không được việc, đầu óc lúc nào cũng ngờ nghệch, bị đồng nghiệp ghét vì ít giao tiếp, mọi người tiếp xúc với tôi đều nhận xét tôi khờ khạo và không vui vẻ. Tôi quyết định nghỉ việc và tìm việc làm khác nhưng cũng chẳng có gì thay đổi. Kết quả cuối cùng tôi nghỉ việc và sống ở nhà như một người nội trợ. Giờ gặp lại bạn bè cũ ai cũng có cuộc sống tốt và công việc ổn định, có người đã có gia đình, tôi cũng có cảm giác mọi người xa lánh vì mình không được như họ.
Tôi vẫn chưa có người yêu và có lẽ một người thất bại, không biết tự lo cho bản thân, chắc cũng chẳng ai muốn lấy. Tôi cố gắng học nhưng đầu óc không thể tập trung nhiều như trước, hoạt động thể thao tôi cũng tham gia nhưng thấy chán, đâm ra cáu bẳn, lúc nào cũng trầm ngâm suy nghĩ đến nỗi quẫn trí. Tôi không biết mình phải làm gì. Tôi không biết sử dụng internet nhiều, biết đến mục Tâm sự này từ người hàng xóm đang lướt web khi nói chuyện với tôi. Tôi không mong mọi người thông cảm cho mình, tôi chỉ muốn viết ra để vơi đi nỗi buồn.
Theo Blogtamsu
10 lý do bạn cần một cái ôm mỗi ngày Từ khi sinh ra, những cái ôm âu yếm của bố mẹ đã khiến chúng ta thấy bản thân mình là người đặc biệt và xứng đáng được yêu thương. Một cái ôm có thể nhắc nhở bạn về những điều tốt đẹp đó và củng cố lòng tin, lòng tự trọng trong tim bạn. 1. Một cái ôm mang lại cảm giác...