‘Chồng ngoại tình, vợ cũng phải xem lại bản thân mình’
Đôi khi, đàn ông ngoại tình không phải vì ham cảm giác lạ mà vì chán ngán những ứng xử của người vợ.
Những ngày gần đây, tôi theo dõi nhiều bài viết và bài phân tích của chuyên gia về chuyện ngoại tình trên báo VietNamNet. Tôi nghĩ mọi người đang có cái nhìn không thiện cảm với chuyện này.
Tôi là người từng có mối quan hệ ngoài chồng, ngoài vợ nhưng đã chấm dứt 2 năm trước.
Với quan điểm cá nhân, tôi cho rằng, đôi khi ngoại tình không phải xấu. Chồng ngoại tình, người vợ cũng nên xem lại bản thân mình.
Tất nhiên, tôi không đánh đồng hết phụ nữ đều như nhau. Thực tế có những người phụ nữ tốt nhưng chồng vẫn phản bội vì ham cảm giác lạ.
Bạn bè tôi cũng ngoại tình. Họ cho đây là điều bình thường, là xu thế. Đàn ông có tiền, việc gì phải khư khư chung thủy với người vợ già ở nhà.
Câu chuyện của tôi lại khác. Chính vì ứng xử thiếu tinh tế của vợ mà tôi phải tìm cảm giác bên người phụ nữ khác để xoa dịu tâm hồn.
Vợ chồng tôi lấy nhau năm 19 tuổi vì cô ấy dính bầu. Tuổi trẻ, chúng tôi nhìn mọi thứ toàn màu hồng, không lường trước được những khó khăn của cuộc sống. Con gái ra đời, nỗi lo cơm áo gạo tiền càng đè nặng. Vàng cưới bán hết sạch, tôi làm đủ thứ nghề tay chân: Xe ôm, bốc vác…
Tôi chỉ mong kiếm đủ tiền sinh hoạt phí, bỉm sữa nuôi con là được. Vợ tôi hết cữ, xin làm công nhân.
Chính vì quá khó khăn, cuộc sống của vợ chồng tôi ngột ngạt, cãi vã triền miên. Cả hai còn quá trẻ đã vội bước vào hôn nhân nên chưa biết cách điều tiết và dung hòa tính cách.
Chỉ cần tôi nói một câu khiến vợ tự ái, cô ấy sẵn sàng lao vào đấm đá, gào thét. Nhiều lần còn đập cả đồ đạc. Bố mẹ hai bên phải sang hòa giải.
Khi con gái vào lớp 1, tôi được người bạn rủ làm ăn chung về bất động sản. Tôi mày mò theo bạn. Vận may đến, tôi bắt đầu kiếm ra tiền, có tích lũy.
Video đang HOT
Vợ tôi đi học nghề làm đẹp, cũng kiếm ra tiền. Kinh tế gia đình ngày một khá giả, chúng tôi mua được xe ô tô và ngôi nhà liền kề khi bước sang tuổi 28.
Mọi người sẽ nghĩ, tài chính dư dả như vậy, tình cảm của chúng tôi sẽ tốt đẹp hơn. Thế nhưng, mọi thứ không thay đổi. Vợ tôi vẫn giữ thói xấu, mỗi khi giận dữ là đập phá đồ đạc. Cô ấy nói năng cay nghiệt với chồng.
Tôi đi làm về mệt mỏi, muốn đưa vợ con ra nhà hàng ăn uống, hâm nóng tình cảm. Vợ lại phá hỏng bữa ăn đó chỉ vì tối hôm trước tôi đi nhậu với đối tác về muộn.
Từ ngày lấy nhau, cô ấy chưa bao giờ biết là cho chồng bộ quần áo hay pha cho chồng cốc nước chanh mỗi khi đi nhậu về.
Lúc nào vợ cũng đòi hỏi tôi phải phục vụ vợ con. Có lần, vợ chồng hiềm khích, cô ấy quăng bát đĩa. Một chiếc bát vô tình bay vào đầu tôi. Hậu quả là tôi phải đi bệnh viện khâu mấy mũi.
Ở nhà, cô ấy cũng hiếm khi nói được lời ngọt ngào. Ngày xưa, tôi biết, việc chăm con những năm tháng đầu đời khiến cô ấy gặp áp lực. Hai đứa con cách nhau có một năm nên sự vất vả càng tăng. Tôi cũng cố gắng hỗ trợ vợ hết mức có thể.
Tuy nhiên, có những việc tôi không hể làm thay vợ được. Ví dụ: Cho con ăn uống, nấu cháo… Vì tôi thừa nhận mình vụng về khoản đó. Bù lại, tôi làm việc cật lực, kiếm kinh tế.
Tối đến cô ấy quy định tôi phải cho con đi ngủ lúc 9h. Thế nhưng hai đứa trẻ liên tục đòi mẹ. Chúng thích chơi với bố nhưng đi ngủ phải có mẹ vỗ về.
Mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu của vợ tôi cũng không tốt. Tết về nhà nội ăn cơm, vợ tôi ngại xuống bếp vì sợ hỏng bộ móng mới làm. Mẹ chồng nhắc nhở, cô ấy khó chịu ôm con bỏ về.
Tôi ở bên vợ cảm thấy khó chịu, mệt mỏi nhiều hơn là hạnh phúc. Tình cảm dần nguội lạnh. Tôi từng nghĩ đến ly hôn nhưng còn nhiều thứ ràng buộc. Hai đứa con còn nhỏ, tôi không muốn chúng phải khổ vì bố mẹ chia tay.
Trong lúc hôn nhân căng thẳng, tôi gặp Thu tại một bữa tiệc. Em trẻ và dịu dàng hơn vợ tôi nhiều lần. Lúc đó, “sugar baby” (chỉ những cô gái rất trẻ, xinh đẹp và quyến rũ. Những cô gái trẻ này thường sẵn sàng làm mọi thứ để được “bố nuôi” chu cấp cho cuộc sống sung sướng hơn bình thường) chưa phổ biến như bây giờ.
Chúng tôi ban đầu đến với nhau theo kiểu, tôi bỏ tiền ra bao nuôi thời gian dài để em chiều chuộng, cho mình được vui vẻ.
Nào ngờ, giữa chúng tôi nảy sinh tình cảm thật. Thu yêu tôi điên cuồng, không đòi hỏi tôi phải chu cấp tài chính. Tôi như chàng trai trẻ lần đầu biết yêu.
Thu giúp tôi vượt qua được những giai đoạn khủng hoảng tâm lý. Vì quá yêu cô ấy, tôi quyết tâm ly hôn vợ. Đúng lúc định làm đơn, vợ tôi lại mang thai.
Do ốm nghén, sức khỏe có vấn đề nên vợ tôi nằm viện giữ thai. Tôi chạy ngược xuôi lo cho vợ.
Thu quay ra ghen ngược. Cô ấy bắt tôi lựa chọn. Cuối cùng, tôi đành để em ra đi. Dẫu sao, tôi vẫn còn 3 đứa con cần chăm sóc.
Hiện cuộc sống của vợ chồng tôi bớt va chạm nhưng mọi thứ tôi làm chỉ là trách nhiệm và nghĩa vụ. Trong lòng tôi vẫn còn vương vấn hình ảnh của Thu…
Tôi nghĩ, nếu vợ tâm lý một chút, bớt cằn nhằn một chút và bớt ghê gớm với mẹ chồng. Có lẽ, tôi chẳng bao giờ nghĩ đến việc ngoại tình.
Mang bầu lần 5, vợ phát hiện sự thật cay đắng về chồng
Mỗi lần chồng ngoại tình, anh lại tìm cách dụ tôi mang bầu. Đến lúc phát hiện sự thật đó, tôi như hóa điên.
Tôi là bà mẹ của 4 đứa con và giờ đang mang thai bé thứ 5. Chồng tôi mở trung tâm dạy tiếng Anh. Kinh tế gia đình khá giả, vợ chồng con cái sống trong căn nhà 3 tầng khang trang.
Bố tôi trước đây là người kinh doanh bất động sản kín tiếng. Ông có 2 cô con gái, sau khi bố mất, toàn bộ tài sản, chia đều cho 2 chị em tôi.
Ảnh: B.N
Thời điểm kết hôn với chồng tôi bây giờ, anh chỉ biết nhà tôi khá giả, hoàn toàn không biết tôi sở hữu bao nhiêu tiền, có bao nhiêu mảnh đất... Hơn nữa, tính cách tôi khá đơn giản, không thích phô trương.
Người ngoài nhìn vào, thường nghĩ, chồng tôi kiếm tiền giỏi, lo cho cả nhà. Thực tế, kinh tế hai vợ chồng tôi hoàn toàn riêng biệt.
Mọi khoản đóng góp cho nhà cửa, con cái, sinh hoạt phí hàng tháng là chung. Anh tự nguyện đưa tôi 20 triệu/tháng. Tôi cũng bỏ ra số tiền tương tự. Tất cả các nguồn thu khác của anh tôi không để ý, anh cũng vậy, không biết tôi có bao nhiêu tiền, bao nhiêu tài sản.
Ba năm đầu hôn nhân, cuộc sống của chúng tôi khá êm ả. Thế rồi, tôi phát hiện anh có quan hệ ngoài luồng với nhân viên lễ tân.
Tôi dắt con gái đến thẳng nhà cô ấy đánh ghen. Bố mẹ cô ta phải lạy lục, van xin, hứa dạy dỗ con, tôi mới dừng lại. Chồng sợ xanh mặt, cắt đứt mối quan hệ đó. Tuy vậy, tôi vẫn quyết định làm thủ tục ly hôn.
Hai vợ chồng chưa kịp ra tòa thì tôi dính bầu. Lòng mẹ bao giờ cũng đắm đuối, thương con, tôi đành miễn cưỡng tha thứ cho chồng, giữ mái ấm cho các con.
Sinh con thứ 2 được một năm, chồng lại ngọt nhạt, nịnh tôi đẻ tiếp. Lúc nào, anh cũng tâm sự, muốn gia đình có thật nhiều con, cho vui cửa, vui nhà.
Tôi đẻ thường, sức khỏe tốt, anh cũng khéo chăm vợ bầu bí, sinh đẻ, không có gì khiến tôi phải phàn nàn. Suốt thời gian vợ ở cữ, anh trực tiếp giặt giũ, nấu nướng đồ ăn. Con quấy khóc đêm, anh thức trắng, dỗ con ngủ, cho vợ nghỉ ngơi.
Cứ thế, tôi liên tiếp sinh con thứ 3, rồi thứ 4. Riêng con gái đầu tôi kiêng 5 năm mới sinh, còn các lần sinh sau, mỗi lần cách nhau 17 tháng.
Tôi mừng thầm, cho rằng, sau lần 'lầm đường, lạc lối', chồng đã thay đổi, biết trân trọng, yêu thương vợ con hơn.
Vậy mà, con thứ 4 vừa cai sữa, tôi chết lặng khi biết chồng qua mặt mình, tiếp tục vụng trộm bên ngoài.
Hóa ra, hết lần này đến lần khác, anh lừa tôi mang bầu, để anh dễ dàng có thời gian cặp kè với các nhân tình. Vì trong thời gian tôi mang thai, hai vợ chồng nằm riêng, kiêng tuyệt đối mọi thứ.
Lần này, tôi không thể chịu đựng thêm nữa, quyết chấm dứt với chồng nhưng lá đơn ly hôn kí chưa ráo mực, tôi đau đớn biết mình mang thai lần 5. Đó là kết quả sau lần anh đi công tác về. Chồng giở chiêu bài cũ, xin lỗi - sửa sai- đóng vai người chồng mẫu mực.
Tôi nhận ra, anh đúng kiểu người tham lam, thích lăng nhăng, ra ngoài ong bướm nhưng nhất định không muốn bỏ vợ. Một đời quá dài, nếu tiếp tục sống với người chồng như vậy, tôi sẽ cảm thấy ngột ngạt, đau khổ.
Trường hợp, vợ chồng ly hôn, tôi tự tin khẳng định, tiềm lực tài chính của tôi thừa để nuôi 5 đứa con. Điều khiến tôi nghĩ ngợi nhiều nhất là các con sống thế nào khi thiếu vắng bố bên cạnh. Con gái đầu của tôi lại khá quý bố, cháu đang đến tuổi dậy thì, dở dở ương ương. Nếu cháu thấy gia đình đổ vỡ, bố mẹ ly tán, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tâm lý.
Tôi nên và cần làm gì để tránh cho các con sự ảnh hưởng tâm lý tiêu cực khi bố mẹ chia tay. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
"Sai lầm lớn nhất của cô chính là đến sau tôi" Từ khi nhận được cuộc gọi của người phụ nữ ấy, dù trong lòng sợ hãi nhưng tôi vẫn tự trấn an bản thân: "Chuyện trước sau gì cũng phải đối mặt, chi bằng cứ đối mặt sớm đi một chút". Nói đến "con giáp thứ 13" tôi tin rằng nhiều người chỉ ước có thể xẻ thịt lột da mới hả lòng...