Chồng ngoại tình tại vì bị “bỏ rơi”?
Có tin được hay không khi chị em tôi tận mắt thấy anh đang nằm đè lên người phụ nữ lạ mặt ngay trên chiếc giường hạnh phúc của hai vợ chồng suốt 4 năm qua?
Khi bị vợ phát hiện chuyện ngoại tình, lẽ ra anh ấy phải lo làm lành với vợ. Đằng này, anh ấy lại lo lắng giúp cô ta đối phó với vợ của mình. Tôi đã nghĩ giờ mình như người thứ ba vậy! Anh toàn lấy lý do vì “thiếu thốn” nên mới đi “cải thiện” như thế. Nếu như chồng ngoại tình, tôi cũng có thể tha thứ vì bản thân mình, vì đứa con thơ nhưng đằng này, anh ấy lại cố tình trêu tức tôi hay lo lắng cho người phụ kia là điều tôi không thể chấp nhận được.
Giờ nhớ lại trước đây cũng đôi lần có những cuộc điện thoại lạ gọi đến, anh lấm lét nhìn tôi rồi vội từ chối nghe. Tín hiệu tin nhắn đến, anh ấy cũng xóa vội. Đến khi tôi hỏi thì anh ấy quay mặt đi, chẳng một lời thanh minh hay bao biện gì. Rồi anh lấy hết lý do này đến lý do khác để chứng tỏ mình trong sáng. Lần đó, tôi đã bỏ qua. Tất cả cũng chỉ vì tôi quá tin chồng.
Lần sau và lần sau nữa cũng vậy, anh đều cố gắng bao biện cho mình, rằng “anh chỉ trêu chọc cho vui chứ tình yêu anh dành hết cho em rồi”. Biết tính chồng có hơi trăng hoa, việc trêu ghẹo con gái, tôi cũng thấy bình thường! Ngay cả khi có vợ rồi nhưng anh vẫn có nhiều con gái theo, tôi cũng đã thấy như bình thường. Tôi chỉ cần biết hai vợ chồng yêu nhau là đủ.
Có lẽ vì vậy cho nên tôi có hơi chủ quan trong các mối quan hệ của chồng mình. Hơn nữa, lúc nào anh cũng bảo “Chỉ có vợ con là nhất!” nên tôi cũng không để ý nhiều đến các mối quan hệ của anh! Chồng làm nghề lái xe nên tôi đã từng coi đó như là bệnh nghề nghiệp của anh ta… nhưng giờ đây, tôi không thể hờ hững với tính cách ham vui của anh được nữa!
Hôm ấy, chồng tôi quên điện thoại ở nhà, mới sáng sớm mà đã có số điện thoại lạ gọi đến. Chuông reo đến lần thứ 3, tôi mới bấm nốt nghe, phần vì tò mò, phần vì thấy có gì đó không yên tâm trong cú điện thoại này. Linh cảm của một người vợ yêu chồng đã khiến tôi nghe trộm cuộc gọi của chồng nhưng chưa kịp nói gì thì ở đầu bên kia đã tuôn ra những lời yêu đương, nhớ nhung nồng cháy của một cô gái. Nói thật là những lời đó, có lẽ tôi cũng còn ít khi nói với chồng mình nên tôi rất sốc. Tôi tắt máy, ngồi thừ ra, suy nghĩ… Tôi bấm bụng đoán già đoán non chồng đã “lả lướt” đến mức nào? Bệnh nghề nghiệp của chồng đã có cơ hội “phát tác” ư? Tự nhiên tôi sinh ra cái tính ghen tuông, chỉ cần một giọng con gái trong điện thoại thôi cũng đủ để tôi mất ăn mất ngủ.
Từng lời của chồng làm tôi đau đớn. Không có thì thôi, nhưng cứ mỗi lần thấy điện thoại của chồng đổ chuông là lòng tôi lại như có xát muối. Không cần biết là ai, đàn ông hay phụ nữ, cứ anh ấy có điện thoại là nỗi hờn ghen trong tôi lại ùa về. Và vợ chồng tôi lại giận nhau. Nhưng lại một lần nữa tôi sống trong im lặng vì khi đó tôi đang mang thai ở tháng thứ 7.
Tôi có thể khóc trước mặt cái người đàn ông phản bội mình và “tình địch” xa lạ kia không?
Khi chuẩn bị đẻ, tôi sang bên nhà bố mẹ ở cho tiện sinh hoạt và để ông bà tiện chăm sóc cháu. Hàng ngày, anh vẫn qua thăm nom hai mẹ con. Sau hơn một tháng, tôi quyết định về nhà. Thực ra là tôi cũng đã gọi điện cho chồng sang đón nhưng anh ấy tắt máy. Thế nên tôi nghĩ tự về để tạo bất ngờ cho anh cũng hay. Bởi vì hầu như hôm nào anh ấy cũng nói nhớ hai mẹ con, rằng ở nhà một mình rất buồn.
Video đang HOT
Sáng hôm ấy, tôi bế con, còn em gái tôi xách đồ, hai chị em đi bằng taxi. Em gái tôi mở cổng, rồi cùng vào nhà. Căn phòng im ắng, chiếc xe máy của chồng vẫn còn dựng ở nhà chứng tỏ anh còn chưa đi làm. Hơn một tháng không “gần” chồng khiến lòng tôi xốn xang, náo nức. Bước chân vào căn nhà của mình, tôi thấy rất ấm cúng. Khi ấy tôi chỉ muốn lao đến bên chồng, để anh ôm cả hai mẹ con. Không hiểu sao tôi lại có cảm giác như vậy.
Có tin được hay không khi chị em tôi tận mắt thấy anh đang nằm đè lên người phụ nữ lạ mặt ngay trên chiếc giường hạnh phúc của hai vợ chồng suốt 4 năm qua?
Cái lưng trần rắn chắc, mái tóc húi cua của người đàn ông tôi tin yêu ấy đang say đắm mà không để ý đến sự có mặt của chúng tôi. Bố của đứa con gái hơn một tháng tuổi của tôi đây ư? Tôi loạng choạng không dám tin vào mắt mình nữa!
Khi anh kịp ngước lên nhìn, mắt tôi đã đỏ hoe. Tôi không thể khóc thành lời, nói đúng hơn là không thể khóc được. Tôi có thể khóc trước mặt cái người đàn ông phản bội mình và “tình địch” xa lạ kia không?
Em gái tôi ngọng líu lưỡi, nó vội chạy lại đỡ lấy đứa con tôi đang bế trên tay. Khi ấy tôi những tưởng mình có thể không đứng nổi. Đây gọi là phản bội ư? Nó quá sức chịu đựng với người vợ đang ở cữ như tôi.
Khi ấy tôi nghĩ đến “bệnh nghề nghiệp” của anh, đến những cuộc điện thoại lạ trước đây và quay mặt bước đi. Em gái tôi ú ớ, lúng túng bế cháu chạy theo. Có lẽ nó cũng không thể tin vào mắt mình, rằng ông anh rể đang “mây mưa” với một cô gái khác.
Tôi về lại bên nhà mẹ đẻ, đóng cửa kín mít. Lúc này tôi không muốn nói chuyện với ai. Tôi không biết chồng mình đã “lả lướt” bao nhiêu lần với cô ta nữa? Chắc gì đây đã là lần đầu? Những khi số điện thoại của chồng hiện lên, tôi lại nóng ran cả người. Một cảm giác lo sợ mất chồng cứ lấn át tâm trí tôi…và tôi hiểu, tôi còn rất yêu anh! Tôi cần có anh vì con gái tôi còn quá nhỏ, nó mới hơn một tháng tuổi, nó cần có một người cha để dựa dẫm.
Phải chăng tại tôi không thể giữ nổi trái tim của chồng mình?
Em gái khuyên tôi nên tìm gặp thẳng người phụ nữ kia để nói chuyện và tôi cũng đã hẹn gặp cô ấy. Sau mấy lần theo dõi chồng tôi, cuối cùng em gái tôi cũng biết được địa chỉ của người phụ nữ ấy. Tôi đã chuẩn bị tinh thần, sẽ nói những gì với cô ta, sẽ mắng, sẽ làm cô ta mất mặt chẳng hạn. Vậy mà khi mặt đối mặt, tôi lại lúng túng, đau khổ và đột nhiên bật khóc. Nếu như không có em gái đi cùng, có lẽ tôi lại bỏ chạy một lần nữa, ngay như cái lần chứng kiến cái cảnh chồng lên giường với cô ta.
Đây là một cuộc đánh ghen ư? Đánh ghen mà người khóc lóc, bị động cuối cùng lại là tôi? Tìm gặp tình địch của mình là yếu đuối, thua cuộc? Phải chăng tại tôi không thể giữ nổi chân của chồng? Cô ta nói: “Chị không có quyền can thiệp vào đời sống riêng tư của anh ấy”.
Tôi nghe mà ức đến nghẹn lòng! Là vợ anh ấy, có gì là tôi không thể biết, còn gì riêng tư của chồng mà tôi có thể làm ngơ? Chả lẽ khi biết chồng lăng nhăng với người phụ nữ khác mà vẫn xem như không?
Tôi chỉ định bảo cô ta hãy tránh xa chồng mình, rồi ngày mai thôi, tôi sẽ tha thứ cho anh. Nhưng cô ta nói chính chồng tôi tìm đến, rồi cũng chính anh lo lắng và tìm cách để cô ta đối phó với tôi. Anh còn biết chắc tôi sẽ tìm gặp cô ta để đánh ghen nữa. Những lời ấy nghe sao xót xa quá!
Phải chăng hơn một tháng ở bên nhà ông bà Ngoại chính là tôi đã cho “tình địch” một cơ hội? Tôi cứ dày vò bản thân, cố gắng tìm ra cái sai của mình. Chồng như thế phải chăng tại bị mình “bỏ bê” cả tháng trời? Chẳng nhẽ đấy là lý do để anh “cải thiện” nhu cầu của mình mỗi khi không có vợ bên cạnh?
Một vài cuộc gọi đến của chồng, những tin nhắn giải thích hời hợt của anh không đủ để tôi tha thứ. Tiếng khóc của đứa con gái đang nằm trong nôi khiến tôi như có lửa đốt trong lòng!
Theo VNE
Em đang lừa dối bạn trai mình ở quê
Em có quan hệ với người khác bị người yêu ở quê xa không biết, em cảm thấy rất day dứt lắm.
Mỗi lần gặp anh, em đều cảm thấy vô cùng đau khổ khi mình đang lừa dối anh. Em không biết phải nói với anh điều này như thế nào, thậm chí cũng không biết có nên nói cho anh hay không? Trong lòng em đấu tranh dữ dội nhưng không tìm ra cho mình lối thoát.
Em và anh là một đôi. Nhưng không phải là yêu nhau say đắm mà là do gia đình mai mối. Nhà anh ở gần nhà em, bố mẹ hai bên đều biết nhau cả. Hai bác bên nhà cũng rất quý mến em, coi em như con dâu. Bố mẹ em cũng ưng anh vì anh hiền lành, tốt tính, công việc lại ổn định. So với em thì anh yêu em nhiều hơn là em yêu anh. Vì nghĩ những điều kiện như vậy nên em nhận lời yêu anh và để hai gia đình tính chuyện lâu dài.
Hiện tại chúng em đã là người yêu của nhau được hơn 1 năm. Mọi người dự tính sang năm sẽ tổ chức đám cưới cho chúng em. Em vẫn còn đang học năm cuối ở thành phố, hàng tháng anh lên thăm em đều đặn 3 lần vào ngày cuối tuần. Anh rất tốt với em, lúc nào lên cũng mua quà, chăm sóc cho em từng ly từng tí. Mặc dù một tháng em mới về quê một lần nhưng anh vẫn qua nhà em thăm hỏi bố mẹ em luôn. Ai cũng nói anh sẽ là một chàng rể tốt, một người chồng tốt.
Em day dứt vì có quan hệ với người khác khi có người yêu (Ảnh minh họa)
Em cũng rât trân trọng anh và cảm thấy hài lòng với chuyện tình cảm của mình mặc dù yêu nhau xa em chưa bao giờ cảm thấy nhớ nhung. Cho tới khi em bắt đầu say nắng người đàn ông khác, em mới nhận ra tình cảm của em và anh không phải là tình yêu. Có lẽ em chỉ cảm thấy an toàn với mối quan hệ đó chứ hoàn toàn không phải là tình yêu.
Em và người mới nhanh chóng yêu nhau, chúng em si mê nhau rất nhiều. Em cũng không ngờ mình có thể thích một người nhanh đến như vậy. Chúng em thường xuyên hẹn hò, đi chơi, đi ăn với nhau và rồi em cũng đưa anh về phòng trọ. Chúng em đã làm chuyện đó, điều mà em chưa bao giờ cho phép người được gọi là người yêu em được làm chuyện đó.
Giờ em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ. Em còn cảm thấy có lỗi với người yêu của mình ở quê nhà nhiều lắm. (Ảnh minh họa)
Hai đứa em đã như vậy tới 3 tháng nay rồi và em cảm thấy rất hạnh phúc với tình cảm đó. Em biết điều ấy là không nên nhưng em không dừng lại được. Tuy vậy, em cũng biết tình cảm này không thể nào đi tới đâu được. Anh và em quê quán quá xa nhau. Anh nói rằng học xong anh ấy cũng sẽ về quê để làm việc. Còn em cũng không muốn đi đâu xa nhà cả, em muốn được sống ở quê mình, gần bố, gần mẹ.
Giờ em luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng, lúc nào cũng sợ sự việc bị bại lộ. Em còn cảm thấy có lỗi với người yêu của mình ở quê nhà nhiều lắm. Em không biết mình phải làm gì nữa. Mong mọi người cho em một lời khuyên!
Theo VNE
Có nên níu kéo anh khi tôi ít có khả năng làm mẹ Tôi yêu anh, cần anh, không muốn mất anh. Tôi nên giữ anh làm của riêng mình, hay rời xa để anh có thể tìm hạnh phúc mà không cần áy náy với tôi? Tôi và anh yêu nhau được 2 năm, cùng vượt qua bao khó khăn thử thách trong tình yêu, từng có lúc anh mắc lỗi, tôi mắc lỗi và...