Chồng ngoại tình sau 7 năm yêu tôi mặn nồng
Trong thời gian ở nước ngoài, anh đã có quan hệ với cô cùng đoàn, là người của đơn vị khác cử đi học. Tôi hỏi lại chồng và anh thú nhận khi mới sang mọi thứ rất bỡ ngỡ, rất buồn và nhớ vợ con nên đã sai lầm.
Chúng tôi từng là gia đình hạnh phúc, quen nhau từ lúc còn là sinh viên, 6 năm yêu nhau, 7 năm gắn bó vợ chồng, anh luôn thương yêu và lo lắng cho gia đình. Cuộc sống tuy không giàu, cũng tạm ổn, vợ chồng đều có công việc làm ổn định. Tôi làm y sĩ ở bệnh viện, chồng làm kỹ sư ở một tập đoàn lớn. Mọi vấn đề kinh tế trong gia đình do chồng gánh vác, lương tôi chỉ phụ thêm để chi tiêu hàng ngày, còn lại mọi việc lớn nhỏ đều do anh lo liệu.
Tôi có hai đứa con gái xinh xắn, ngoan ngoãn nên rất hài lòng với gia đình mình, tự hào về hạnh phúc đang có cũng như về người chồng yêu quý nếu gần đây không phát hiện ra một chuyện tày trời, anh đã ngoại tình. Đầu năm vừa qua, cơ quan anh có đợt học tập nâng cao trình độ ở nước ngoài thời gian 6 tháng, anh được cử đi học. Tôi rất tin tưởng và động viên chồng tham gia, mong muốn anh được bằng bạn bằng bè.
Anh lúc đầu không muốn tham gia vì công việc hiện tại rất tốt, lo tôi ở nhà vất vả chăm sóc hai con. Tôi động viên anh đi, nghĩ thời gian ngắn như vậy không ảnh hưởng gì nhiều đến công việc hiện tại, đi học về sẽ có nhiều cơ hội thăng tiến hơn, việc gia đình con cái, một mình tôi có thể đảm đương được.
Tôi tiễn chồng đi trong niềm vui, tự hào vì mình làm được một việc có ý nghĩa cho chồng. Suốt thời gian xa cách, vợ chồng tôi thường xuyên liên lạc qua điện thoại, và chat. Anh luôn nói nhớ thương vợ con, còn tôi cố gắng chu toàn mọi việc và mong ngóng chồng trở về. Ngày đó cũng tới, anh trở về, gia đình viên mãn.
Video đang HOT
Sau đó một vài ngày, vô tình dùng máy tính của chồng, tôi vào hộp chat của anh và phát hiện một sự thật. Trong thời gian ở nước ngoài, anh đã có quan hệ với cô cùng đoàn, là người của đơn vị khác cử đi học. Tôi hỏi lại chồng và anh thú nhận khi mới sang mọi thứ rất bỡ ngỡ, rất buồn và nhớ vợ con. Người phụ nữ kia luôn ở bên cạnh động viên chia sẻ nên trong một lần không tỉnh táo, anh đã sai lầm, đánh mất chính mình. Rồi họ thống nhất chỉ dừng lại ở đó và khi nào về Việt Nam sự việc sẽ kết thúc bởi cô gái kia cũng có gia đình rồi, thực sự không yêu thương gì cả, chỉ là tình cảm nhất thời thôi.
Mọi thứ đến với tôi quá bất ngờ, không thể hình dung tại sao một người như chồng tôi lại có thể suy nghĩ và hành động tồi tệ đến thế. Anh luôn mẫu mực, thương yêu vợ con hết lòng, đứng đắn trong mọi quan hệ lại có thể sa ngã một cách dễ dàng như thế, trong khoảng thời gian quá ngắn, khi tình cảm vợ chồng còn rất mặn nồng. Anh rất hối hận, sự việc xảy ra do không kiểm soát được mình, để xảy ra sự việc đã sai rồi, sau đó lại tiếp tục như vậy càng sai lầm hơn nhưng không hiểu sao không dừng lại được. Anh cũng không thể nói với tôi vì sự việc này có giải thích bằng cách nào cũng là điều sai trái, không một người vợ nào có thể tha thứ, chấp nhận được.
Giờ tôi đã biết rồi nên anh không giấu nữa, anh nói tôi muốn trừng phạt bằng cách nào cũng được, anh chấp nhận hết nhưng xin cho anh được ở lại với mẹ con tôi. Tôi đau đớn và thất vọng, muốn phá tan mọi thứ, gia đình này, hạnh phúc này, tất cả chỉ là giả dối. Tôi không còn muốn nhìn mặt người chồng bội bạc này nữa nhưng không làm được như vậy, tôi thương hai đứa con gái bé bỏng, chúng không có tội. Chồng tôi rất yêu các con và các cháu cũng vậy, thực lòng dù giận chồng lắm nhưng tôi vẫn còn tình cảm với anh.
Tôi nói chuyện với người phụ nữ kia, cô ta cũng nói đúng như chồng tôi nói, rằng không biết sao lúc ở bên đó lại làm như vậy và bây giờ về Việt Nam, gặp lại chồng con cũng cảm thấy rất xẩu hổ, mặc cảm tội lỗi vô cùng. Cô ta nói yêu chồng con và không muốn mất gia đình, chồng cô ta không biết gì cả nên mong tôi tha thứ. Chồng tôi cũng thực sự hối hận, nhìn anh khổ sở và tội nghiệp nên tôi biết. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định bỏ qua cho chồng lỗi lầm này. Nhưng nói thì dễ còn để thực sự tha thứ được không dễ chút nào, tôi giờ lại đang khổ sở với chính suy nghĩ của mình.
Lúc nào trong đầu cũng có suy nghĩ chồng mình đã phản bội, từng ôm ấp người phụ nữ khác để rồi tôi lại dằn vặt chồng, lại làm khổ chính mình. Anh biết tôi sẽ cần có thời gian để quên đi mọi chuyện nên sẵn sàng chấp nhận hết mọi thứ, kể cả các cơn nóng giận của tôi. Anh mong tôi hãy tha thứ, bỏ qua cho lỗi lầm này. Tôi không biết phải làm gì để cho mọi chuyện được qua đi, để gia đình bình yên trở lại. Việc tôi tha thứ cho chồng có phải là việc làm đúng? Liệu anh còn có thể phản bội tôi lần nữa không? Thực sự tôi cũng không biết khi nào mới có thể vui vẻ trở lại được. Tôi viết lên câu chuyện của mình, mong được các bạn chia sẻ và giúp tôi, xin cảm ơn.
Theo VNE
Chồng mất hứng với tôi từ khi có bồ
Những lúc gần gũi anh đang cố ép bản thân, không còn yêu tôi nữa. Tất cả những gì tôi làm anh đều thấy giả tạo.
Từ ngày tôi chính thức lên tiếng về việc anh công khai cặp bồ tới nay cũng một tháng, trong tôi luôn giằng xé việc mình sẽ nín nhịn để làm lại hay tìm cách trả thù cho hai người đó nhận sự đau khổ như tôi đang trải qua. Một tháng qua không dài cũng không ngắn, nhưng đối với tôi nó như một vách núi cao, một vực sâu không thể vượt qua.
Bản thân tôi đã cố gắng học lại cách yêu thương, cố gắng sống đúng với cảm xúc của mình, quan tâm tới chồng hơn để cho con có thêm cơ hội sống trong tình thương trọn vẹn. Ngoài giờ làm việc tôi về nhà lo lắng tất cả từ những việc nhỏ nhặt nhất để anh được thoải mái hơn mặc dù bản thân cũng ngày càng gầy và thấy gần như kiệt sức với công việc.
Thậm chí khi anh nói nhu cầu tình dục của anh cao, tôi cũng dẹp bỏ tất cả những tủi hổ, đau thương trong tâm trí, gạt đi những hình ảnh của anh và cô ta lúc trên giường làm cho tâm trạng mình thật thoải mái để có thể cùng anh gắn kết, với hy vọng hoang đường anh sẽ cùng tôi bắt đầu lại từ đầu.
Thật không ngờ, kết quả cho việc cố gắng của tôi là con số 0 khi chồng nói thật sự không còn cảm hứng gì với vợ, những lúc gần gũi anh đang cố ép bản thân và cũng không còn yêu tôi nữa. Tất cả những gì tôi làm anh đều thấy giả tạo và khi tôi nhắn tin, hỏi han sức khỏe anh cũng cho đó là sự kiểm soát.
Lời nói của anh như nhát dao đâm tôi thêm lần nữa vào đúng vết thương chưa kịp liền miệng. Tôi thấy tim mình như bị bóp nghẹt, đầu óc trống rỗng. Tôi suy nghĩ thật nông cạn rằng mình cố gắng quên đi tất cả mọi thứ sẽ trọn vẹn, chồng sẽ yêu thương hoặc chí ít anh sẽ thấy hối hận, muốn quay lại với gia đình.
Kết quả cho việc cố gắng thay đổi của tôi lại chính là sự lạnh nhạt của anh, thậm chí trong thời gian qua khi tôi luôn nhận được những cuộc điện thoại và tin nhắn từ số máy lạ nhắn lại với những lời lẽ mất dạy. Tôi chia sẻ cùng anh và nói có thể tin nhắn đấy từ chính cô bồ nhắn tới, hy vọng anh hãy nghĩ về cảm giác của vợ khi bị phản bội mà có thái độ và kiên quyết chấm dứt với cô ta, anh lại bênh vực ra mặt. Trong mắt và suy nghĩ của chồng tôi có lẽ chỉ còn có cô trợ lý giám đốc đấy thôi.
Tôi thấy mình hoàn toàn bế tắc, có những lúc muốn lên tận công ty anh hoặc về quê cô bồ đó làm to chuyện nhưng cứ suy nghĩ mãi: Mình làm vậy sẽ được gì, có khi người bị tổn thương lại chính là mình vì người đàn bà đó không biết liêm sỉ, tìm mọi cách chen vào cuộc sống nhà mình, lên giường với chồng mình và khi mình làm như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới chồng, anh sẽ bị tổn thương. Đồng nghiệp trong công ty sẽ không còn tôn trọng anh nữa và đôi lúc cũng nghĩ anh là người đàn ông không biết nghĩ tới vợ, mình lên đấy hoặc làm gì tới cô bồ của anh thì người khổ chắc cũng lại là mình và con.
Hàng đêm tôi đã khóc rất nhiều, thương cho bản thân tại sao lại yêu chồng mù quáng, thương cho con vì còn nhỏ đáng lẽ được hạnh phúc nhưng lại phải chịu cảnh này. Có lẽ bây giờ tôi nên buông tay, tự tìm cho mình một cuộc sống mới, đừng cố níu kéo người đàn ông bội bạc ấy nữa. Nhưng tôi vẫn lo lắng không biết khi lớn lên con sẽ thông cảm cho quyết định của mẹ nó hay không?
Mẹ tôi khi biết chuyện bà rất tức giận và đứng về phía tôi hoàn toàn. Đây cũng là niềm an ủi cho tôi và con trong những ngày qua. Thật lòng khi yêu rất khó quên, tôi đã yêu và tin chồng một cách mù quáng để giờ đây phải rơi vào tình trạng này.
Tôi hy vọng trong tương lai sẽ quên được người chồng này và tìm cho con một hạnh phúc thật sự mà cháu đáng được hưởng, cũng như tìm cho mình một bờ vai để nương tựa những lúc cô đơn và hụt hẫng. Chắc chắn người đó sẽ xứng đáng hơn anh để tôi có thể trao trọn niềm tin và tình yêu như từng trao cho người chồng của mình.
Tôi sẽ cố quên và học lại cách sống để làm gương cho con và cũng cho bản thân không khổ. Đã có rất nhiều người vượt qua được thì tôi cũng hy vọng mình làm được.
Theo VNE
Nhu cầu cao nhưng không thể quan hệ với vợ Vợ là cô gái rất hợp và yêu tôi, nhưng từ khi mới quen con tim tôi không cảm thấy rộn ràng. Giờ mỗi lần gần gũi tôi không có cảm xúc. Tôi 35 tuổi, cái tuổi không còn nhỏ nữa để không thể kiểm soát lòng mình. Tôi kể câu chuyện ra đây bởi giờ mình rất rối trí, không biết phải...