Chồng ngoại tình rồi tự về khai với vợ
Vy được gần 2 tuổi,chồng ở nhà hơn một năm trời, không tìm được việc làm, vì một chút mâu thuẫn và tự ái mà chàng lại dang dở.
ảnh minh họa
Chồng tôi sống những tháng ngày trầm uất và buồn chán: chơi game, bè bạn… và những cuộc vui chắc để quên đi sự bế tắc của mình trong cuộc sống.
Hai vợ chồng ở cùng bố mẹ chồng. Họ nghĩ tôi không biết cách bảo ban chồng làm ăn. Thiết nghĩ, hơn ai hết chính bản thân tôi mới là người mong chồng đi làm lo cho vợ con. Nhưng tôi cũng thấy mình kém cỏi khi không nói được chồng, hoặc cách nói của mình chưa đạt đến cảnh giới để chồng nghe theo. Chàng vẫn hồn nhiên đi chơi đêm hôm chẳng cần nói với vợ một tiếng, vẫn những trận liên đấu ảo cả đêm, những lần trở về trong mùi rượu và thuốc lá.
Từng ấy thứ trong năm năm qua đã đẩy gia đình của đàn ông 29 và đàn bà 25 đến một ngã ba đường mà mỗi người đang nhìn về một hướng.
Chồng chán nản bất cần vì gặp khó khăn trong công việc, vợ mệt mỏi vì cứ một mình lầm lũi lo cho con. Họ trách nhau rằng không biết cảm thông chia sẻ, động viên an ủi và xót xa. Họ nghĩ rằng tình yêu đã hết, ở với nhau chỉ vì trách nhiệm với cục vàng đang ngày càng khôn lớn.
***
Và một con đường mới…
Cơ hội cho công việc của chồng mở ra, cũng là công việc chàng rất thích, được làm những chiếc bánh, những thứ mà chàng vẫn tự hào là chàng nấu ăn giỏi và rất khéo tay.
Chồng tôi đi làm được hai tháng. Tháng đầu rất ok, thường xuyên mang đồ ăn hay gì đó về cho vợ, kể về công việc ở chỗ làm vui vẻ và hào hứng.
Sang tháng thứ hai, chồng lấy lý do công việc phải ở lại muộn, 11h mới về được, tôi tin chồng nên cũng ok, về muộn được một thời gian, chồng lại lý do về muộn thế mà sáng 5h đã phải đi thì mệt lắm nên hôm nào muộn quá anh ngủ luôn chỗ làm nhé. Ừ thì cũng ok.
Khổ, ai nói tôi ngu cũng được chứ từ trước đến giờ bị bệnh tin chồng, không bao giờ nghĩ rằng có chuyện nọ chuyện kia, dù không phải tôi không nghi ngờ.
Video đang HOT
Rồi chuyện gì đến cũng đến, con đường mới ấy đang dẫn chúng tôi ra biển…
Chồng tôi bị phát hiện ngoại tình sau vụ xô xát với người yêu cũ của cô nhân tình bé bỏng, làm cùng chỗ với chồng tôi.
Lúc đầu thấy mấy vết bầm tím trên mặt chồng, tôi còn tưởng chàng đi gây thù chuốc oán với hội chơi điện tử nào đấy, chồng bảo “bị đánh ghen đấy” tôi cười phá lên không tin. Xong ngẫm một lúc tôi bảo:
“Ừ thế thì mong là bị đánh ghen, chứ nếu bị hội nào thù ghét oánh cho thì khổ cả đời vì chúng nó chả để mình yên đâu.”
Chồng giật mình.
“ Sao tốt với anh thế, đến lúc này vẫn nghĩ cho anh à?”
“Ừ, vợ chồng mà!”
“Nhưng anh đã lừa dối em, những lần trước em nghi ngờ là oan cho anh đấy, nhưng lần này là thật.”
“Thật hả anh?”
“Ừ!”
“Bao lâu rồi?”
“Gần 2 tháng.”
“Bạn cùng chỗ làm à?”
“Ừ!”
“Cầm tay cầm chân hay ôm hôn gì chưa?”
“Chưa…”
“Thật không?”
“À, rồi…”
“Đến đâu rồi? Ngủ với nhau chưa?”
“Rồi, anh xin lỗi!”
“Ơ, ngủ với nhau thật à? Ơ, sao nhanh thế, mới quen mà!?”
“Không biết tại sao, anh cũng không muốn, lúc đầu chỉ nghĩ là vui vẻ bạn bè thôi, trêu đùa tý, ai ngờ lại thành thế này…”
“Anh có yêu không?”
“Không biết nữa nhưng không thể nói là không được.”
Và rồi từ đó tôi tìm được sợi dây kết nối mọi thứ lại với nhau. Tự nhiên một tháng gần đây chồng không về nhà thường xuyên, cách ly hẳn với vợ, thường xuyên trách móc tôi không biết cách sống với nhà chồng, không khéo léo, không khí gia đình căng thẳng nên không muốn về nhà.
Chồng tôi nói đúng.
Tôi ương bướng và ăn thua trẻ con, việc gia đình không thể nói ai đúng ai sai được, phải biết nhịn và khôn khéo nhưng tôi lại làm không nổi. Tôi cũng tự ngụy biện cho mình rằng gần hai năm vật lộn một mình nuôi con, chồng thì sờ sờ bên cạnh, nhiều lúc nó làm tôi phát điên.
Không phải tôi khôngbiết chồng đang chán. Đang được chồng yêu thương nhường nhịn, giờ quay ra lạnh lùng hắt hủi mình, phụ nữ có tự cao đến mấy lúc này cũng thấy tủi thân lắm. Nhận thấy mình sai một nửa trong cơ sự này, tôi cố gắng thay đổi, sống hòa hợp hơn với nhà chồng, tôi thật lòng làm vậy và tôi đã làm được.
Tưởng mình thay đổi thì chồng sẽ tốt hơn, vậy mà chồng vẫn đi biền biệt, tự nhủ là vì công việc, chồng ở nhà lâu quá nên đi làm thấy vui nên ham mê cũng tốt.
Ai ngờ, hai từ tôi chỉ toàn nghe người ta nói, giờ chính mình thốt lên mới thấy đau.
Theo VNE
Chia tay vì em gái là 'kì đà cản mũi'
Đi đâu anh cũng chở cô theo. Anh nói ở đây cô bé không quen biết ai nên để ở nhà sợ cô buồn. Từ ngày đó, chúng tôi không biết đi riêng là thế nào. Nếu muốn đi riêng thì phải sau 22h khi anh đưa cô em về nhà rồi chúng tôi mới lượn lờ lòng vòng được.
Trong đời bạn nhận được ôi quen anh cũng hơn nửa năm, không phải thời gian quá dài nhưng chúng tôi như yêu nhau từ kiếp trước rồi. Chúng tôi giống nhau ở cả cái tính tự ái cao và nóng vội nên cả hai đều phải cố gắng kiềm lại để không xảy ra mâu thuẫn gì.
Gia đình tôi khá giả, còn gia đình anh phải ở trọ, nợ nần nhiều (ngày xưa, nhà anh cũng ổn định nhưng không hiểu mẹ anh làm gì mà nợ nần chồng chất). Ba mẹ anh không có việc làm ổn định nên anh phải ráng làm nhiều để trả nợ giúp gia đình. Vì điều đó, tôi càng thương anh hơn. Bạn bè khuyên tôi bỏ anh để sau này khỏi khổ nhưng tình yêu mà, biết làm sao khi đã yêu rồi. Chúng tôi dự định cuối năm nay làm đám cưới nhưng khi em gái anh xuất hiện thì mọi việc đảo lộn hết.
Em gái anh năm nay 20 tuổi, từ nhỏ sống với bà con bên nội ở tỉnh khác. Hàng tháng, anh chu cấp cho cô bé đó. Anh rất cưng chiều em gái nhưng cô ấy ăn chơi, đua đòi với bạn bè, không biết suy nghĩ đến hoàn cảnh gia đình, khiến ai nhìn vào đều nghĩ cô là một tiểu thư nhà giàu. Năm nay, cô ấy chuyển về sống cùng gia đình anh và mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Đi đâu anh cũng chở cô theo. Anh nói ở đây cô bé không quen biết ai nên để ở nhà sợ cô buồn. Từ ngày đó, chúng tôi không biết đi riêng là thế nào. Nếu muốn đi riêng thì phải sau 22h khi anh đưa cô em về nhà rồi chúng tôi mới lượn lờ lòng vòng được.
Tôi không chịu đựng được, nói với anh thì anh bảo làm sao bỏ em gái ở nhà được (tối nào cô ta cũng đòi đi và anh không bao giờ từ chối). Có lần giận quá, tôi không đi chung nữa, cứ để hai anh em đi chơi với bạn bè, vậy mà anh vẫn vui vẻ đi khi không có tôi. Anh đưa em gái đi chơi đến 21h30 và 22h lại về nhà tôi ngồi. Anh bảo tôi thông cảm cho anh, anh yêu tôi nên tranh thủ thời gian đến bên tôi nhưng nhiều khi mới ngồi được 5-10 phút, cô em gái đã gọi điện thoại kêu anh về ngủ.
Không những nghe lời em gái mà nhiều khi đang đi chơi với tôi, ba mẹ anh gọi đi mua cái này, dì, cậu mợ gọi đi mua cái kia, anh cũng tranh thủ chạy đi mua đem về rồi mới đi chơi tiếp. Tôi nói: "Chắc sau này có gia đình riêng, đang ăn cơm với vợ, có ai sai đi đâu cũng bỏ ăn mà đi" thì anh lại bảo: "Lúc đó khác rồi, không ai nhờ nữa đâu nhưng nếu rảnh thì mình cứ đi...". Không chỉ một lần mà rất nhiều lần như thế rồi, mặc dù họ biết anh đang đi chơi với người yêu.
Hôm nay, tôi chịu đựng hết nổi rồi nên nói chia tay với anh. Tôi không thể chịu đựng người yêu của mình như vậy. Tôi không thể chịu đựng khi mà tối nào cũng phải chờ đợi anh. Còn anh lại trách tôi suốt ngày kiếm chuyện, không thông cảm và hiểu cho anh. Tôi phải thông cảm và hiểu như thế nào đây khi anh không thể sắp xếp thời gian riêng tư? Anh nói anh yêu tôi rất nhiều nhưng anh tôn trọng quyết định của tôi và cũng bực mình vì tôi không chịu hoà đồng đi chung cùng em gái.
Chia tay anh, tôi đau khổ kinh khủng. Tôi buồn nhưng không thể ở nhà khóc hoài. Buổi tối, tôi gọi bạn bè đi cafe, anh chở em gái đi ngang và thấy tôi, anh nhắn tin nói tôi chưa gì mà đã đi với người này, người kia, làm vậy người ta cười đó, không ngờ tôi là người như thế... Trong số bạn bè đó có cả người yêu cũ của tôi nên anh hiểu lầm, kêu tôi kiếm chuyện để quay về bên tình cũ. Tôi không biết phải làm sao nữa. Chia tay hay quay lại? Hay phải làm gì tiếp theo? Ai giúp tôi một lời khuyên nhé!
Theo VNE
Những điều tuyệt nhiên không nên nói với chồng Dù đã là bạn đời, bạn thoải mái chia sẻ cùng ông xã mọi điều, nhưng có những câu nói tế nhị, mất lòng chàng mà bạn nên tránh xa. Khi thân mật, hầu như không có gì là bạn không thể chia sẻ với bạn đời. Tuy nhiên theo Allwomanstalk, có những câu nói hay cảm xúc bạn nên giữ riêng cho...