Chồng n.goại t.ình nhưng muốn tôi im lặng để con trọn vẹn gia đình
Anh n.goại t.ình và muốn tôi im lặng để con được trọn vẹn gia đình. Nhưng tôi sẽ không để anh và cô gái kia phá nát những thứ tôi đã tạo dựng bằng cả thanh xuân của mình.
Tôi biết trong mắt anh, tôi bây giờ không còn đẹp như những năm đầu chúng ta gặp nhau trong kỳ nghỉ ở quê nhà. Tôi cũng biết, người mẹ của đứa con 5 t.uổi như tôi không mặn mà, hấp dẫn như cô gái anh đang quen.
Nhưng tôi vẫn nhớ anh từng nói mình hận ba, người đã bỏ rơi mẹ con anh, khiến anh phải khóc trong t.ủi n.hục mỗi lần bị bạn bè gọi là ‘đồ không cha’. Tôi tin anh hiểu mẹ mình đã đau khổ thế nào khi phải sống trong phận ‘đàn bà bị chồng bỏ’.
Thế mà bây giờ, anh lại muốn con gái của mình phải lặp lại cuộc sống như anh ngày trước, muốn tôi khổ đau như mẹ anh năm nào. Chỉ vì d.ục v.ọng thoáng qua, anh đứng về phía cô gái trẻ ham vật chất và chưa từng một ngày đồng cam cộng khổ với mình.
Ngày phát hiện anh n.goại t.ình, tôi đ.au đ.ớn như vừa mất đi nửa cuộc đời. Bởi để có anh và cuộc hôn nhân này, tôi đã đ.ánh đổi bằng cả thanh xuân.
Advertisements
X
Tôi sẽ không để anh và cô gái kia phá nát những thứ tôi đã đ.ánh đổi bằng cả thanh xuân để tạo dựng. Ảnh minh họa: Sohu.
Video đang HOT
Chắc anh vẫn nhớ, ngày chúng ta quen nhau, cha mẹ hai bên đều không đồng ý. Mẹ tôi không chê gia đình anh nghèo. Nhưng bà sợ anh giống cha mình. Anh sẽ bỏ rơi con gái bà khi nó đã cho anh tất cả.
Còn mẹ anh lại tự ti. Bà không dám kết thân với gia đình giàu có, uy thế hơn mình. Bà khuyên anh nên từ bỏ tôi, chọn người phù hợp hơn. Mẹ tôi cũng vậy. Bà muốn tôi quên anh thật nhanh nên đã chuẩn bị cho con gái tu học ở nước ngoài.
Nhưng anh thấy đó, tôi đã từ bỏ tất cả để chọn anh. Tôi yêu anh nhiều đến nỗi bố mẹ phải xuống nước, đến nhà khuyên mẹ anh chấp nhận cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối.
Cưới anh, tôi từ bỏ ước mơ ra nước ngoài học để ở nhà cùng anh mở nhà hàng. Làm ăn thất bại, tôi cùng anh chạy vạy, vắt kiệt trí não, sức lực để gồng gánh gia đình.
Thế mà nay, khi trở thành giám đốc của một công ty lữ hành nhỏ, anh lại phản bội tôi để cặp kè với cô gái tôi đoán chỉ đến với anh vì t.iền. Ngày tôi phát hiện, anh bao biện rằng chỉ qua lại với cô ấy theo kiểu bóc bánh trả t.iền.
Tôi không đồng ý, anh liền đem con ra đe dọa. Anh khuyên tôi nên khôn ngoan, chọn im lặng để con được trọn vẹn gia đình. Rồi anh mong tôi nhượng bộ, đồng ý cho mình thoải mái n.goại t.ình.
Không đời nào có chuyện đó đâu anh ạ. Tôi sẽ không để anh và cô gái kia phá nát những thứ tôi đã đ.ánh đổi bằng cả thanh xuân của mình để tạo dựng đâu. Anh đã thua tôi ngay từ đầu rồi.
Tôi đã kịp trở thành người con dâu hoàn hảo trong mắt mẹ anh. Bà sẽ không bao giờ đồng ý chuyện anh n.goại t.ình, phản bội tôi đâu. Nếu biết chuyện, tôi nghĩ anh sẽ không thể lường được việc mẹ đau khổ, t.ủi n.hục đến nhường nào.
Vừa rồi, tôi chỉ dẫn theo con ngồi uống nước dưới khách sạn nơi anh và cô gái của mình đang ‘tâm sự’. Và tôi chỉ nhắn dòng tin: ‘Em và con đang ở dưới. Anh tâm sự xong thì ra chở mẹ con em về’ thôi.
Lần ấy, tôi vẫn giấu con bé. Con bé ngây thơ, nghĩ ba mình đang gặp đối tác làm ăn và muốn 2 mẹ con đến chia vui. Rất may là anh bỏ ngang chuyện ‘tâm sự’, xuống gặp mẹ con tôi sớm. Nếu không, tôi sợ sẽ không thể trả lời được hết những tò mò của con.
Anh có thể yên tâm rằng tôi không dại đi vạch áo cho người xem lưng. Tôi sẽ không lên công ty v.ạch m.ặt anh hay chạy ra đường, chặn xe, đ.ánh c.hửi anh và nhân tình trước bàn dân thiên hạ. Xấu chàng thì hổ ai.
Nhưng nếu có lần sau, tôi sẽ nhờ mẹ anh đi cùng. Anh biết không, mẹ đã bị đàn ông làm khổ đau một lần rồi, anh không cần chứng minh là bà đã đặt niềm tin sai lầm đến 2 lần đâu.
Sau chuyến công tác trở về, thấy đêm nào có mưa to là con lại co ro trong góc tối, tôi quyết điều tra nguyên nhân mới biết chuyện chấn động phía sau
Thương con bao nhiêu, tôi giận chồng bấy nhiêu. Tại sao anh lại dám l.àm c.huyện ấ.y khi tôi đi công tác chứ?
Chồng tôi từng nói trên đời này điều duy nhất mà anh không thể tha thứ chính là n.goại t.ình. Sinh ra trong một gia đình trọn vẹn, thế nhưng lại bị phá vỡ bởi người thứ ba, chồng tôi hiểu cảm giác thiệt thòi đó hơn ai hết.
Làm vợ chồng 7 năm nay, tôi chưa bao giờ mất niềm tin ở anh. Vậy mà điều tôi biết lúc này lại hoàn toàn trái ngược. Có lẽ mọi chuyện xuất phát từ nửa năm trước, khi tôi bắt đầu chuyển việc. Ở công ty mới, tôi có vị trí cao hơn công ty cũ, việc đi công tác cũng rất thường xuyên.
Chồng tôi là người đầu tiên phàn nàn vì chuyện này. Anh bảo một tháng tôi đi công tác đến 20 ngày là không vì gia đình. Phụ nữ chỉ cần có một công việc ổn định, không nhất thiết phải lăn ra làm như vậy. Tất nhiên tôi không đồng ý với quan điểm đó. Nhà tôi có người giúp việc. Chưa kể thời bây giờ, đàn ông hay phụ nữ cũng đều có quyền được tham vọng như nhau.
Chồng tôi là người đầu tiên phàn nàn vì chuyện này. (Ảnh minh họa)
Vài tháng trở lại đây, tình cảm của vợ chồng tôi nhạt dần. Chúng tôi ít nói chuyện, tâm sự với nhau hơn. Mỗi lần nhắc đến con hoặc công việc, tôi và chồng lại nảy sinh mâu thuẫn. Mặc dù vậy, tôi vẫn tin tưởng chồng mình chung thủy. Cho đến khi có một chuyện kỳ lạ xảy ra, tôi mới bắt đầu nghi ngờ.
Sau chuyến công tác 10 ngày vừa rồi, tôi về nhà và xin nghỉ phép một tuần để ở bên con, nhân lúc con chưa phải đi học lại. Đêm ấy đang đọc sách cho con nghe trước khi ngủ thì trời đổ mưa. Thấy mưa to gió lớn, con vòng tay ôm tôi chặt cứng, còn người liên tục run rẩy.
Lúc đó tôi cứ nghĩ con sợ mưa nên mới làm vậy. Nhưng đến chiều ngày mai, nhìn thấy trời mưa, con tôi lại chạy vào trong phòng ngủ rồi trùm kín chăn khóc. Cảm thấy không ổn, tôi vào hỏi chuyện con. Đầu tiên thằng bé không chịu nói, chỉ khóc nấc bảo bố bắt giữ kín. Sau khi được mẹ ôm vào lòng, con mới lắp bắp kể mọi chuyện.
Nói đi nói lại, chồng trách tôi đã dành nhiều thời gian cho công việc, bỏ rơi chồng con. (Ảnh minh họa)
Hôm ấy chồng tôi đưa con ra sân bóng rồi bỏ về nhà. Bọn trẻ chơi được một lúc thì trời mưa, con tôi cũng chạy về. Nhưng điều đáng nói là con đứng nhấn chuông mãi, chồng tôi vẫn không ra mở cửa. Khi người con đã ướt sũng, ngấm hết nước mưa, chồng tôi mới vội vã chạy ra mở cửa. Theo sau là một người phụ nữ.
Sợ con sẽ mách mọi chuyện, chồng tôi dọa không được nói cho mẹ biết. Chính vì thế mà bây giờ, mỗi lần trời mưa là con lại sợ lỡ miệng nói ra chuyện đó rồi sẽ bị bố quát mắng.
Hôm ấy về nhà, tôi đã chất vấn chồng một lúc lâu, cuối cùng anh cũng thừa nhận đã n.goại t.ình. Để biện minh, anh còn bảo đó chỉ là cách để anh giải tỏa sinh lý. Nói đi nói lại, chồng trách tôi đã dành nhiều thời gian cho công việc, bỏ rơi chồng con. Tôi thật sự thất vọng, bây giờ mà l.y h.ôn thì con thiệt thòi. Còn nếu cố gắng sống cùng nhau lại khiên cưỡng quá, mọi người cho tôi lời khuyên được không?
Cô thư ký của chồng gửi que thử thai 2 vạch để thách thức, tôi liền cho ả một phen bẽ mặt Mặc dù giận sôi người nhưng tôi vẫn đủ bình tĩnh để xử đẹp "tiểu tam" phá hoại gia đình nhà người khác. Tôi và Tuấn lấy nhau đến nay đã được 10 năm. Chúng tôi yêu nhau từ thời sinh viên, lập nghiệp từ hai bàn tay trắng. Hiện tại chúng tôi đã có một công ty nhỏ do Tuấn làm giám...