Chồng ngoại tình, mẹ chồng bênh chằm chặp
Nghĩ đến chuyện sống trong một gia đình, không được ai coi trọng, ngay chính người chồng của mình cũng hắt hủi mình, em đã cạn kiệt niềm tin.
Còn lời nào để nói nữa, còn đâu để hi vọng nữa, em cảm thấy quá mệt mỏi rồi. Sống thế này cũng là sống sao anh?
Ngày xưa, anh yêu em nhiều biết bao nhiêu thì bây giờ, anh chỉ coi em là người dưng nước lã. Có người đàn bà khác chen vào trái tim anh, anh chẳng còn nhớ gì đến em, người vợ cùng anh kể vai sát cánh bao nhiêu năm nữa. Lúc này đây, em cảm thấy tủi thân vô cùng, em cảm thấy buồn bực vì tại sao mình cứ mãi si tình, cứ yêu một người đàn ông chẳng cho mình chút hi vọng nào.
Khi em sinh con, anh cực kì chiều em. Em còn cảm tưởng, đây sẽ là mái ấm hạnh phúc nhất của em. Nhiều niềm tin, nhiều hi vọng, em tin rằng, với sự ấm áp của người chồng, người ta, anh sẽ là người mang lại cho em hạnh phúc. Dù mẹ không ưng em, em cũng cam tâm chịu tất cả, vì em nghĩ, có anh yêu em là được rồi.
Ở nhà chồng, bao nhiêu áp lực đè lên đầu. Anh có thể không cho rằng, chuyện đó là to tát, nhưng với những người phụ nữ như chúng em, ở gia đình chồng, bị mẹ chồng ghét bỏ, chèn ép, đó quả là điều kinh khủng nhất trong cuộc sống này. Sống chung với mẹ anh, bị mẹ soi mói từng tí một, để ý từng tí một và có việc gì không hay không phải, mẹ anh lập tức nói ra nói vào, khiến em nhức hết cả đầu.
Ở nhà chồng, bao nhiêu áp lực đè lên đầu. Anh có thể không cho rằng, chuyện đó là to tát, nhưng với những người phụ nữ như chúng em, ở gia đình chồng, bị mẹ chồng ghét bỏ. (ảnh minh họa)
Đến lúc mang bầu, em không thể làm được việc nhà, mẹ anh còn nói này nói nọ rằng em chỉ được vài bữa, bây giờ thì lười chảy thây. Em nào có lười hả anh, chỉ là, em cảm thấy mình mình không nên làm quá nhiều việc khi mà bụng to như vậy, ảnh hưởng tới con cái. Mẹ không thông cảm, đỡ đần em, lại còn nói suốt ngày. Anh cũng chẳng bận tâm tới em nhiều lúc em bụng mang dạ chửa. Anh chỉ mải mê đi làm, kiếm tiền với lý do nuôi con.
Khi có con rồi, anh mới thực sự thể hiện được tình yêu của mình. Nhưng cũng chỉ được vài tháng đầu, sau đó, anh bắt đầu thay đổi thái độ, lạnh lùng, nhất là khi em và mẹ thường hay không ăn ý nhau việc chăm sóc con cái. Em thích làm theo cách của em, với lại, đó là con em, mẹ cũng không nên can thiệp quá nhiều. Mẹ cứ làm như em không hề thương con mình vậy, cái gì mẹ cũng bắt em làm theo ý mẹ. Những cách chăm sóc trẻ dân gian và truyền thống thật sự đã cũ rồi, không hợp với thời hiện đại.
Video đang HOT
Em nói với mẹ rằng, mẹ phải biết tìm hiểu khoa học, đọc tin tức ở trên mạng rồi áp dụng vào cuộc sống này. Chứ lúc nào mẹ cũng ôm khư khư cái tư tưởng của mình từ ngày trước thì thật sự, em và mẹ mãi mãi mâu thuẫn và không thể sống cùng nhau.
Nói về chuyện kinh tế, từ ngày có con, anh chẳng đưa tiền cho em như trước. Lẽ ra, số tiền anh đưa cho em hàng tháng phải hơn vì bây giờ, em còn phải chăm lo bỉm sữa cho con. (ảnh minh họa)
Ngày đó, em nói anh chuyện xin ra ngoài ở riêng, anh cau có mặt mày, khó chịu với em. Anh nói em là láo, không có ý thức chăm sóc bố mẹ chồng. Chăm sóc làm sao được anh vì ngay cả một câu nói thiện cảm, mẹ cũng chưa bao giờ dành cho em. Vợ chồng mình vì chuyện của mẹ, vì cả chuyện kinh tế mà cãi nhau nhiều lần…
Nói về chuyện kinh tế, từ ngày có con, anh chẳng đưa tiền cho em như trước. Lẽ ra, số tiền anh đưa cho em hàng tháng phải hơn vì bây giờ, em còn phải chăm lo bỉm sữa cho con. Nhưng không, anh đột nhiên nói, lương lậu anh không cao nên phải hạn chế chi tiêu và anh cũng muốn em hạn chế. Nói thật với anh, một tháng có mấy triệu, em đâu có điều kiện để tiêu pha gì lung tung khi mà trăm thứ cần phải dùng đến tiền. Cả tiền của em nữa, em cũng thấy không có đủ… Anh đừng biến em thành người vợ vô hình.
Em đã khóc rất nhiều, cố gắng bằng mọi giá để giữ được tình cảm tốt đẹp này. Chưa bao giờ em khiến anh phải lo lắng vì em. Nhưng, chính anh lại khiến em thất vọng. Anh đã từ bỏ em, đã chạy theo người đàn bà khác. Anh ngoại tình với người ta, thảo nào, anh không còn quan tâm em và con nữa, với lại, anh cũng đã không đưa tiền cho em như trước. Em đau khổ nhận ra, mình đã quá ngu muội khi tin vào chồng, cứ hi vọng rằng, trong gia đình này, sẽ có anh đứng về phía em. Có vài hành động nhỏ khiến em không vui nhưng con người mà, ai chẳng có khuyết điểm…
Em thương con lắm. Khi nào anh thực sự không cần mẹ con em nữa, hay là hãy cho em một câu trả lời thích đáng lúc này, để em ra đi mà vui vẻ, hả anh? (ảnh minh họa)
Nhưng cái khuyết điểm của anh quá lớn. Anh đã biến em thành người phụ nữ bị cả gia đình anh coi thường. Bây giờ, em tố giác chuyện chồng ngoại tình với mẹ, vậy mà mẹ anh không nói gì, còn bênh vực anh. Mẹ anh bảo &’mày có làm gì thì nó mới thế, chứ tự nhiên nó lại đi ngoại tình à?’. Tự nhiên người ta cũng sẽ đi ngoại tình đấy, chẳng phải vì vợ người ta làm sao đâu… Đàn ông mà, họ vốn lăng nhăng, họ thích có mới nới cũ, họ cảm thấy chán vợ thì ngoại tình thôi…
Cuộc sống bây giờ với em hoàn toàn bế tắc. Em thật sự không còn dám tin vào anh, càng cảm thấy mệt mỏi vì mẹ anh đối xử với em như thế. Còn con đường nào cho em đây, hay là em phải ra đi, phải về nơi em đã từng sống, hay là em phải làm mẹ đơn thân, phải tự lập cuộc sống của mình. Em thương con lắm. Khi nào anh thực sự không cần mẹ con em nữa, hay là hãy cho em một câu trả lời thích đáng lúc này, để em ra đi mà vui vẻ, hả anh?
Theo Khampha
Mẹ chồng khuyên tôi nên ly dị
Chuyện thật bất ngờ khi mẹ gọi tôi vào phòng và nói rằng, 'mẹ mong con hãy ly hôn, vì mẹ biết, con trai mẹ không mang lại hạnh phúc cho con'.
Nó chỉ làm khổ con thêm thôi nếu như con cứ tiếp tục sống với nó. Nhiều khi mẹ đã ích kỉ giữ con ở lại, mong con là con dâu của mẹ, mẹ muốn con chăm sóc con trai của mẹ và không muốn con trai mẹ cô đơn. Nhưng thú thực, mẹ cũng từng làm vợ, mẹ cũng từng trải qua những tháng ngày đau khổ. Nhìn con mẹt xót lắm. Mẹ quyết định nói ra điều này mong con suy nghĩ kĩ, mẹ thật lòng mong con có cuộc sống tốt hơn'. Những lời của mẹ ngấm vào trái tim tôi, tôi cảm động vô cùng.
Thực ra, cuộc sống vợ chồng của tôi không hạnh phúc. Tôi sống chung nhà chồng, làm con dâu của mẹ và phục vụ nhà chồng. Tôi và mẹ không phải là quá thân thiết nhưng có nhiều chuyện tôi có thể tâm sự được với mẹ, chỉ riêng chuyện của chồng là tôi không nói bao giờ. Vì tôi luôn nghĩ, dù có nói gì thì mẹ cũng bênh con trai mẹ, tôi chỉ là phận làm dâu mà thôi. Tôi đâu dám nói gì chồng mình chứ.
Chồng tôi, ngày yêu nhau, gia đình tôi đã ngăn cấm không muốn tôi lấy anh. Bố mẹ tôi bảo, anh không có chí hướng, chẳng có công việc ổn định, chỉ sợ sau này tôi sẽ khổ. Tôi cũng nghĩ nhiều về chuyện này nhưng tình yêu mà, làm sao có thể nói trước được điều gì chứ. Tôi yêu anh, quyết định lấy anh vì tôi nghĩ, thà là lấy người mình yêu còn hơn, sau này có chuyện gì xảy ra thì ít nhất cũng không ân hận vì mình đã chọn người yêu mình và cũng là người mình yêu. Nếu lấy người không yêu thì có lẽ tôi còn ân hận hơn nhiều. Chính vì thế mà dù sống với chồng không hạnh phúc, chịu nhiều khổ đau, tôi vẫn câm nín, không dám than vãn với ai. Bố mẹ tôi, tôi càng không dám tâm sự gì, tôi quá khổ tâm rồi.
Bây giờ con tôi đã được hơn 1 tuổi, chồng thì không đi làm, cứ ăn bám nhưng không hề yêu thương hay quan tâm con. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi, ngày đầu mới cưới, anh tỏ ra là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình. anh cũng cố gắng kiếm việc, đi làm rồi lo cho cuộc sống vợ chồng. Anh còn tính toán chuyện tương lai, nhưng thời gian sau đó, anh chán vì công việc chẳng ra đâu vào đâu, nay đây mai đó nên anh nản, anh chẳng đi làm nữa, cứ ở nhà ăn bám mấy đồng lương của vợ. Bị hàng xóm nói nhiều, anh đâm ra khó chịu, cau có, rồi dở chứng với vợ con. Từ những câu nói gắt gỏng đến chuyện chửi bới, đánh đập và xúc phạm. Anh không còn nói lời yêu thương, ngọt ngào nữa. Anh cũng thôi cả chuyện ân ái vợ chồng. Thú thực, suốt ngày bị chồng chửi bới, đánh đập, tôi chẳng còn thiết tha chuyện vợ chồng nữa chứ không phải là anh.
Tôi còn nhớ như in cái ngày mình mang thai, anh chưa một lần đưa tôi đi khám. Tiền tôi phải tự lo. May mà tôi còn đi làm lại còn có tiền nghỉ thai sản và cả của hồi môn, tôi lén giấu đi nên có tiền lo cho con. Từ ngày mang thai tới ngày sinh, anh chưa từng hỏi tôi thích ăn gì, muốn gì, cần gì, anh coi tôi không ra gì. Tôi thật sự thấy lạc lõng trong gia đình mình. Mẹ chồng thấy tôi buồn cũng đã động viên tôi nhiều. Chỉ là tôi không dám ca thán gì, cứ cam chịu như vậy cho tới ngày sinh con.
Bây giờ con tôi đã được hơn 1 tuổi, chồng thì không đi làm, cứ ăn bám nhưng không hề yêu thương hay quan tâm con. Lúc nào anh cũng chỉ biết quát tháo, khó chịu mà thôi. Tôi có con, anh vẫn đánh đập thường xuyên. Lâu dần những vết thương ấy đã chai sạn, không còn có cảm giác đau nữa. Tôi không thể hiểu nổi tại sao anh lại hành động như thế. Sống với bố mẹ, ngay cả bố mẹ anh, anh cũng không coi ra gì. Mẹ anh có tham gia thì anh bảo mẹ anh đừng can thiệp, chuyện của vợ chồng anh để anh giải quyết. Anh có tôn kính gì mẹ anh đâu...
Trước đây, tôi đã từng có ý định này, bây giờ được mẹ chồng tiếp thêm sức mạnh, thực sự tôi muốn bỏ chồng thật. (ảnh minh họa)
Nghĩ mà uất ức, sống thế này thực sự tôi muốn từ bỏ nhưng vì nghĩ tới bố mẹ mình, tôi không dám làm chuyện đó. Ngày trước không nghe lời bố mẹ, chọn cuộc hôn nhân này, bây giờ lại bỏ chồng về thế còn ra gì nữa. Với lại, con còn quá nhỏ, tôi để con không có gia đình thì quá thiệt thòi cho con.
Thế rồi, mẹ chồng biết tôi quá khổ vì con trai bà nên bà đã nói với tôi về chuyện ly hôn. Mẹ khuyên tôi hãy từ bỏ cuộc hôn nhân này, sống như thế chỉ khổ cả đời. Mẹ bảo, mẹ đã từng trải qua những chuỗi ngày như vậy với bố chồng tôi, nên mẹ hiểu cảm giác của tôi, mẹ thật lòng khuyên tôi nên từ bỏ.
Trước đây, tôi đã từng có ý định này, bây giờ được mẹ chồng tiếp thêm sức mạnh, thực sự tôi muốn bỏ chồng thật. Tôi quá sợ những tháng này bị đánh đập, bị hành hạ, nếu tiếp tục sau này con tôi khéo cũng bị cha nó đánh. Tôi không biết nên chọn con đường nào đây, tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Khampha
Chán ngán vì vợ quá ngoan hiền Nếu trước đây anh ao ước cưới được một người vợ hiền, dịu dàng bao nhiêu thì giờ đây anh lại thấy ngao ngán, nhiều lúc phát bực vì có một người vợ như thế. Trong bữa cơm tối, đông đủ cả nhà, em trai anh hào hứng nói: "Thứ bảy này con đưa Hương về ra mắt cả nhà. Hương ngoan và...