Chồng ngoại tình khi bị đá mới quay về qùy trước chân tôi
Nỗi cay đắng của người phụ nữ là lấy phải người chồng tệ bạc có mới nới cũ. Chẳng người phụ nữ nào có thể chấp nhận cảnh “ kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng”. Nhưng lấy chồng an phận nhà chồng, thông minh, xinh đẹp cũng không bằng may mắn.
Đàn bà sướng khổ nhờ chồng, cũng vì thế mà sau khi lấy chồng được hơn 1 năm tôi đã tự xác định được tương lai của bản thân mình chẳng thể sướng nổi. Mặc dù lấy chồng không phải sống cảnh làm dâu vì bố mẹ chồng tôi sống ở quê, một năm vợ chồng tôi chỉ cần về quê lo lễ tết, thăm ông bà dăm ba lần là được. Nhưng cái khổ của tôi không nằm ở mẹ chồng mà nằm ở ngay người chồng tệ bạc.
Sau khi kết hôn không bao lâu chồng tôi đã bộc lộ rõ bản chất con người mình. Bao nhiêu việc nhà anh đổ hết lên đầu tôi, công việc ở cơ quan anh trì trệ, luôn giậm chân tại chỗ, trong khi chồng người ta thì ngày ngày tiến lên, làm hết chức nọ vụ kia thì chồng tôi mãi vẫn chỉ là một nhân viên quèn lương ba cọc ba đồng.
Kể từ khi lấy nhau chưa bao giờ tôi được biết đến đồng lương của anh. Hễ hỏi là anh nói tháng này trả nợ người này người kia, hay tháng này đi làm muộn, phạm lỗi bị sếp phạt gần hết lương… đến nỗi vì quá chán ngán mà tôi không buồn hỏi gì thêm nữa. Nhưng chưa dừng lại ở đó, cứ đầu tháng là anh lại ngửa tay ra xin tiền vợ. Nếu tôi đưa tiền cho anh thì như muối bỏ bể, bao nhiêu tiền cũng không thấm vào đâu, còn nếu vùng vằng không đưa thì y như rằng hai vợ chồng lại lôi nhau ra cãi vã. Đó là chưa kể đến chuyện vợ chồng tôi còn son chưa có con cái gì vướng bận.
Cứ nghĩ đến cảnh chồng như thế này tội lại chẳng dám sinh con, có con cái rồi trăm khoản tiền đổ lên đầu lúc đó tôi biết tính thế nào. Bạn bè, đồng nghiệp nhiều lần nhắc khéo tôi “Em mà không quản lý chồng cẩn thận thì có ngày mất chồng như chơi, đàn ông là dễ thay lòng đổi dạ, có mới nới cũ, không khéo nó ngoại tình tứ tung bên ngoài đó…”.
Video đang HOT
Những lúc công việc bộn bề, đầu óc quay cuồng tôi chẳng còn thời gian mà nghĩ đến việc chồng có ngoại tình hay không, đôi khi tôi chỉ biết tặc lưỡi cho qua “ngưỡng đàn ông ấy mà ngoại tình được em càng mừng, chưa hết tháng đã hết tiền thì lấy đâu ra tiền mà nuôi gái…”. Rồi đôi khi nghĩ lại tôi cũng ngờ ngợ, chồng tôi mặc dù lương thấp thì mỗi tháng cũng được đến 4 – 5 triệu, cơm ăn ở nhà, quần áo vợ mua thì tiêu gì hết ngần ấy tiền… từ đó tôi sinh nghi.
Biết vợ bắt đầu tính toán nên sau này mỗi tháng chồng tôi cũng đưa về cho tôi 2 triệu, số còn lại chồng tôi nói tiêu linh tinh hết, trả nợ hết, ăn uống cơ quan hết rồi. Mặc dù cầm tiền của chồng nhưng tôi vẫn bán tín bán nghi chuyện chồng ngoại tình, vì thế ngày ngày tôi vẫn dành thời gian theo dõi chồng. Đầu tiên tôi khai thác thông tin trên facebook của chồng, sau đó đến bạn bè, đồng nghiệp của chồng. Cho đến một hôm chính tay tôi bắt được quả tang anh ngoại tình với một cô gái trẻ thì anh mới chịu thừa nhận.
Tưởng đâu sau lần “tan hoang cửa nhà” ấy chồng tôi đã ăn năn, hối hận mà quay về làm người đàn ông tử tế. Ai ngờ đâu vẫn đóng đó, đàn ông sở khanh vẫn muôn đời sở khanh.
Vì bị tôi quản lý toàn bộ số lương hàng tháng nên chuyện chồng tôi ngoại tình “lần 2″ mới vỡ lẽ. Cô ả kia vì không thể moi được ở chồng tôi đồng nào nên mới “đá” anh không thương xót. Sau khi bị người tình “đá” chồng tôi mới quay về nhà quỳ dưới chân tôi xin tha thứ, nhưng lúc đó thật sự trong lòng tôi không còn đủ bao dung, rộng lượng để tha thứ cho gã chồng bội bạc ấy nữa, nên tôi nhất quyết đòi ly hôn, còn chồng vẫn ngày ngày cầu xin sự tha thứ ở tôi.
Đã hơn 1 tuần, ngày nào anh cũng nhắn tin, gọi điện nài nỉ tôi cho anh về nhà, tha thứ cho anh để anh có thể làm lại từ đầu. Giờ đây tôi không biết mình có nên mủi lòng tha thứ cho anh nữa không? Sợ rằng mai đây “ngựa theo đường cũ”, khi “nhà êm cửa ấm” rồi chồng tôi sẽ bay nhảy ra ngoài mà ngoại tình lần 3, lần 4.
Theo ĐSPL
Mất 10 năm để trả thù chồng cũ, tôi hả hê với những gì đạt được
Tôi lên facebook viết những status thật dài tố cáo con người vô lương tâm và ích kỷ đó. Tôi đi kể lể với hết người này tới người nọ rằng chồng cũ đã đối xử tệ bạc thế nào với mẹ con tôi. Tôi dạy con tôi coi như không có bố.
Tôi và chồng cũ có với nhau một mặt con. Yêu nhau và đến với nhau từ 2 bàn tay trắng, chúng tôi đã nỗ lực làm lụng để ổn định được kinh tế gia đình. Thế nhưng điều đáng buồn là khi gia đình bắt đầu có kinh tế cũng là lúc cuộc hôn nhân của chúng tôi đi vào ngõ cụt.
Có vị trí lý tưởng trong công ty, có tiền, chồng tôi bắt đầu sa ngã vào nhậu nhẹt và trai gái. Dù đau đớn nhưng vì con còn quá nhỏ và muốn hàn gắn gia đình nên tôi đã từng rất nỗ lực để yêu lại chồng. Song càng rộng lượng tha thứ thì chồng tôi vẫn lén lút giấu vợ và ngày càng chìm sâu trong tội lỗi. Cuối cùng, quá thất vọng, quá hận người chồng nhu nhược, tệ bạc này, tôi đã dứt khoát ly hôn với con người bội bạc ấy.
Trong quá trình ly hôn, chồng liên tục gây áp lực lên phía tôi, hết giành quyền nuôi con tới giành cả tài sản chung mà tôi cũng có phần góp vào. Cuối cùng, tôi giành được quyền nuôi con nhưng tiền nong gần như bị anh ta chiếm đoạt hết sạch. Nhiều đêm liền, tôi ôm con nằm trong căn phòng thuê ọp ẹp, chật chội mà rơi nước mắt.
Càng nằm nghĩ tới người chồng nông nổi cạn nghĩ đã đạp đổ hết hạnh phúc gia đình trong phút chốc mà tôi càng uất hận. Anh ta không chỉ phản bội tôi mà còn cạn tàu ráo máng, để mẹ con tôi ra đi với 2 bàn tay trắng. Tình nghĩa bao năm chung sống bên nhau với anh ta chẳng có giá trị gì.
Tôi cay cú tìm mọi cách để cho mọi người biết được bộ mặt thật của anh ta. Tôi lên facebook viết những status thật dài tố cáo con người vô lương tâm và ích kỷ đó. Tôi đi kể lể với hết người này tới người nọ rằng chồng cũ đã đối xử tệ bạc thế nào với mẹ con tôi. Tôi dạy con tôi coi như không có bố.
Thế nhưng, vật vã với những tháng ngày tìm cách trả thù chồng cũ như thế cũng là lúc tôi nghiệm ra được: càng cay cú, càng tìm cách trả thù, người đầu tiên chịu khổ là tôi chứ chẳng phải anh ta. Tôi càng nhắc về chồng, càng để ý thì càng không sao quên được anh ta và lại càng đau khổ. Bỏ được anh ta, đáng lẽ tôi nên bắt đầu sống cho bản thân mình mới phải.
Sau khi suy nghĩ thế, tôi bắt đầu sống cho bản thân mình và cho con gái. Còn chồng cũ, tôi coi như cục đá ở bên đường và chẳng bao giờ thèm nghĩ đến anh ta nữa. Tôi bắt đầu biết nuông chiều bản thân để trở nên xinh tươi, rạng ngời hơn. Tôi không tiếc tiền chi cho quần áo, spa và mĩ phẩm làm đẹp. Chỉ sau vài tháng ngắn ngủi, cả người tôi như được lột xác. Ngoài ra, tinh thần tôi cũng phấn chấn hơn rất nhiều.
Sau 10 năm, tôi bắt đầu có được những thứ mình từng mong ước, có vị trí thành đạt và mua được xe. Mẹ con tôi cũng không cần đi thuê nhà nữa mà sống ở một căn tập thể xinh xắn, sạch sẽ.
Tôi hả hê khi biết chồng cũ sau khi cưới vợ hai cũng đã li dị và thậm chí còn bị cô ta lừa một vố lấy hết tài sản. Coi như nhân quả báo ứng, tôi cũng không còn căm hận anh ta nữa. Đôi khi nghĩ lại, tôi muốn cảm ơn anh ta vì có sự bội bạc của anh ta thì tôi mới cố gắng vươn lên và có bước lột xác hoàn toàn như thế.
Tôi cũng nghiệm ra, khi cánh cửa này đóng lại nghĩa là có cánh cửa khác mở ra. Do đó những phụ nữ từng bị chồng phụ bạc như tôi chẳng việc gì phải đau khổ và uất hận. Bạn nên nhớ, ở đời cái gì cũng có thể xảy ra, nhưng hãy để cho dù điều gì xảy ra bạn cũng sẽ không làm tổn thương mình vì bạn luôn biết bảo vệ và trân quý chính mình.
Theo Blogtamsu
Về đi em, bỏ lại những bon chen dòng đời... Về thôi em, bỏ lại những bon chen dòng đời, bỏ lại những mệt mỏi hao gày tấm thân, về lại nơi mái nhà che chở cho em dù mưa dù nắng. Về thôi em, con tim em cần yêu thương lắm rồi, thứ mà em đã tạm lãng quên quá lâu. Thứ em phó mặc với duyên trời. Xã hội rộng lớn...