Chồng ngoại quốc dọa giế.t hai mẹ con khi tôi đòi chia tay
Con bé đang ngủ, nghe tiếng anh đán.h tôi nên tỉnh dậy, trước mặt con anh vẫn đán.h đậ.p tôi, nói không được phép bỏ anh.
Ảnh minh hoạ
Tôi và chồng lấy nhau được gần 4 năm nay và có b.é gá.i. Chồng tôi là người Hàn Quốc, anh đồng ý qua Việt Nam sống và lấy tôi. Thời kỳ đầu cưới nhau công việc của anh chưa ổn định nên cuộc sống khá vất vả, tôi chưa một lần than vãn với anh về tiề.n bạc thiếu đủ hay tỏ thái độ gì với anh cả. Đến năm 2016, khi công việc của anh dần ổn định hơn, thu nhập tốt hơn thì anh bắt đầu có nhiều biểu hiện lạ, đi nhậu 1h-2h sáng mới về, có hôm đến 3h-4h sáng, có hôm qua đêm bên ngoài. Những lúc như vậy vợ chồng tôi cãi vã nhiều lắm. Rồi vì con tôi lại bỏ qua mọi chuyện. Anh thay đổi được mấy hôm lại đâu vào đấy. Đến tháng 11/2016, có lần tôi thấy nhiều tin nhắn tình cảm của anh dành cho người phụ nữ khác, tôi với anh cãi nhau lớn. Anh nói không có gì mà tôi làm lớn chuyện. Sau vụ đó tôi hay để ý anh đi đâu, làm gì với ai. Rồi tôi biết anh có đến quán massage và được gái phục vụ từ A-Z. Khi tôi đưa bằng chứng anh nổi khùng, đòi đán.h tôi. Sau đó chúng tôi gần như ly thân.
Sau khoảng thời gian hơn 2 tháng, anh quay về cầu xin mẹ con tôi cho thêm cơ hội để sửa sai, anh sẽ thay đổi. Tôi vì muốn con có ba, lại mềm lòng chấp nhận. Rồi tôi và chồng ra ngoài ở riêng, không ở chung với gia đình tôi nữa (vì khi vợ chồng sống ly thân, gia đình tôi cấm, không cho anh về nhà). Tôi, anh và con thuê một căn hộ ở riêng. Anh vẫn chứng nào tật đó, chỉ thay đổi một thời gian ngắn lại lý do nọ kia về muộn triền miên. Tôi quá mệt mỏi và quyết định sẽ quay về nhà mẹ để sống. Tôi nói với anh rằng mình không thể tiếp tục chịu đựng cuộc sống như vậy nữa, tôi sẽ về nhà ngoại sống. Đêm đó anh về lôi tôi ra đán.h thừa sống thiếu chế.t. Con bé đang ngủ, nghe tiếng ồn ào tỉnh giấc dậy, trước mặt con anh vẫn đán.h đậ.p tôi, nói không được phép bỏ anh. Qua ngày hôm sau anh không cho tôi ra khỏi nhà đi làm, không cho tôi đưa con đi học.
Tôi quyết định thu dọn quần áo để về nhà mẹ, anh quỳ trước mặt tôi và con, khóc và cầu xin mẹ con tôi đừng đi, cầu xin cho anh cơ hội cuối cùng để anh sửa sai. Anh sẽ thay đổi. Tôi lại mềm lòng chấp nhận lời xin lỗi của anh. Anh có nhiều thay đổi, không đi nhậu về khuya, đi đâu làm gì cũng thông báo cho tôi biết. Cách đây hơn một tuần, khi tôi đi 2 ngày 2 đêm về quê để họp lớp cấp 3 thì biết được anh đi chơi về khuya và ngủ khách sạn với gái. Tôi có hỏi thì anh chối, nhưng đến khi đưa bằng chứng anh im lặng. Anh nói tôi không được bỏ anh, nếu không anh sẽ giế.t m.ẹ con tôi. Giờ tôi vẫn sống chung nhà với anh và con nhưng không biết phải làm sao, nên tiếp tục như thế nào đây? Các anh chị hãy cho tôi xin lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Kiếp yêu -Phần 6
- Mẹ em đỡ chưa?
- Mẹ em đỡ rồi !
- À quên không nói với em Thư chính là con cô Tình đó.
Tôi ngạc nhiên:
- Vâng em đi tắm đây, anh ngủ ngon.
- Em ngủ ngon !!!
Hôm sau đi học Duy bận nên không đưa tôi đi, tan học thấy bố tôi đón Thư , tôi quay đi thì bố gọi Tâm con, tôi dừng chân.
- Chú nhầm người rồi.
- Con....bố xin lỗi , về ở cùng với nhau đi , mẹ con ốm vậy cần có người chăm sóc.
- Tôi lo được ông đừng lo.
Thư kéo tay tôi.
- Tối qua chị bàn với mẹ bảo đưa mẹ con em về rồi xin lỗi, không biết em là em gái .
Chị ta thay đổi chóng mặt tỏ ra vô cùng thân thiết.
Video đang HOT
- Tâm con, hãy nghĩ cho mẹ con , bố sẽ điều trị cho mẹ con, mẹ con bệnh nặng lắm.
- Tôi không tin!
- Mẹ con bị ung thư má.u con à !
- Tôi không tin...tôi không tin...
Tôi chạy lên xe và chỉ muốn về nhanh tới nhà , thấy mẹ ngất trên sàn tôi hô ...mẹ ơi rồi cầm điện thoại cho Duy.
- Mẹ em lại ngất rồi anh đến giúp em với.
- Anh đến ngay đây.
Tôi cõng mẹ xuống núi.
- Mẹ ơi mẹ , cố gắng lên đừng làm con sợ nhá mẹ.
Xuống tới chân núi Duy vẫn chưa đến tôi gọi taxi đưa mẹ nhập viện....bác sĩ nói.
- Bệnh trầm trọng rồi sao còn không nhập viện điều trị .
- Mẹ cháu bị sao vậy bác sĩ?
- Làm con mà không biết mẹ bị bệnh gì à? Mẹ cháu bị ung thư má.u giai đoạn cuối rồi thuố.c mạnh thì có thể kéo dài thêm 1 năm.
Tôi ngã quỵ , Duy chạy tới.
- Mẹ sao rồi ( tôi nhìn Duy vừa cười vừa khóc )
- Mẹ em ốm rồi phải thế nào đây, mẹ em bị ung thư má.u em sắp mất mẹ rồi.
- Em bình tĩnh , anh sẽ nghĩ cách.
Tôi suy sụp bước vào giường , mẹ tôi đã tỉnh.
- Sao mẹ không nói với con, sao mẹ không điều trị đi?
- Tiề.n đó mẹ còn cho con ăn học, mẹ không dùng được, đằng nào cũng chế.t sớm hay muộn khác gì nhau đâu.
- Con không học nữa, mẹ điều trị ....con không học nữa!!!!
- Kìa em đừng làm mẹ mệt thêm, mọi việc sẽ có cách giải quyết.
Một lúc sau bố tôi đến , chắc mẹ tôi nhờ ai nhắn:
Bố: em có ssao không? ( mẹ Thư và cô ta cũng tới )
Em không sao !
Tình: em dại quá sao không nói sớm về ở với mọi người đi em. Chị xin lỗi đã trách em ( họ thay đổi thật nhanh )
Thư: Anh Duy cũng ở đây ạ. ( Thư nhìn Duy trìu mến )
- Uh, anh cũng vừa tới.
Bố: Con tính đi để mẹ ngất như thế, con thấy yên lòng không, về ở cùng đi con. ( mẹ tôi rơi nước mắt, tôi đành gật)... Ngay hôm sau, mẹ tôi xuất viện về nhà đó.. ở họ đon đả, nồng hậu 1 căn biệt thự rất to trước mắt tôi, cuộc sống của họ khác hẳn với tôi và mẹ.. đưa mẹ vào nằm nghỉ, tôi đi dọn phòng thì bố tôi nói:
- Có giúp việc, con không cần làm, để đó họ làm.
Thư: phải đấy, em để đấy ( bố tôi vừa đi ra, cô ta đổi giọng) mày ở nhờ không làm thì ai làm hộ mày ( cô ta hẩy vai) tôi cũng tự dọn dẹp rồi đi nấu cháo cho mẹ. Mẹ con Thư đã rủ nhau đi spa..
- Con không thoải mái thì bảo mẹ nhé, mẹ và con về.
- Không sao mẹ, họ đều đối xử tốt với con.
- Vậy mẹ yên tâm rồi.
Bố: Bây giờ mẹ sẽ nhận điều trị tại nhà. Anh tin còn nước, còn tát nếu không anh sẽ đưa em ra nước ngoài?
- Không cần đâu, em thấy ổn ( tôi để lại bát cháo và thấy ông đút cháo cho bà..) tối hôm đó, đang ngồi ăn cơm với mẹ con họ đon đả.
- Tâm học giỏi nhỉ, thi là đậu luôn à?
- Vâng ( không đậu luôn thì thế nào?)
Bố: con Thư thi đi thi lại mới đỗ, không biết em có bao che không đấy?
- Không, em có bao che gì đâu, con nó thi bằng năng lực với lại con nó đang qua lại với cậu Duy à, Cậu ta bố mẹ khó tính chắc gì đã ưng con ( bố tôi lườm).
Thư: Anh Duy đa tài lại hoàn hảo về mọi mặt, sẽ hiếm có người hợp với anh ý ( cô ta nói kháy tôi)..đang ăn thì Duy gọi, tôi ra ngoài nghe..
- Lát ra ngoài chút đi..
-...
- Em còn chăm mẹ.
- 10p thôi, anh chờ em ( tôi cúp máy đi vào, bố tôi đã ăn xong ) tôi đi lên thay đồ thì Thư quát lên:
- Đi đâu, dọn dẹp rồi đi ăn sẵn thế à ( tôi lại dọn thì cô giúp việc nói để cô làm nên tôi được ra ngoài..)..ra tới cổng Duy đã chờ sẵn..
- Sao lâu vậy, đi thôi ( Duy kéo tay tôi đi)..ra tới sân chơi trẻ con tôi ngồi trên xích đu và Duy đẩy:
- Em về nhà ổn không?
- Cũng tạm ổn ạ.
- Vậy thì tốt rồi, em chịu khó nhé ( Duy vuốt má tôi và hôn môi tôi nhưng tôi thụt lại) Sao vậy em ngại à ( tôi đứng dậy)
- Về thôi, muộn rồi anh.
- Mai anh đưa em về ra mắt nhà anh nhé.
- Sao gấp vậy?
- Gấp rồi ( Duy cười)
- Nhưng em chưa chuẩn bị mà.
Hôm sau tôi bảo mẹ
- Mẹ ơi, anh Duy nói con về ra mắt.
- Thật sao, tốt quá, cậu ý là một chàng trai tốt..
- Nhưng con còn thiếu sót và lại chúng con mới qua lại được 2 tháng.
- Mẹ thực sự muốn nhìn thấy con mặc váy cưới. Mong ước lớn nhất của mẹ đấy.
Theo Afamily
Đừng bắt em phải khóc Phần 1 - Trâm con chiều nay về sớm ăn cơm cùng bố mẹ với hai anh con nhé. Bố mẹ có chuyện muốn nói với con. - Chuyện gì vậy bố? - Con sắp xếp công việc về sớm đấy nhé, Không thôi hôm nay bố bảo chú Cường ( tài xế) chở con đi làm chiều bố dặn chú ấy đón con đúng...