Chồng nghiện chat với gái: Tôi sai ở chỗ nào?
Tôi đã từng tin tưởng đến mức thần tượng chồng tôi, luôn nghĩ rằng đó là một người đàn ông bản lĩnh nhưng tình cờ tôi đã phát hiện ra sự thật cay đắng…
Tôi như đang đi trên thiên đàng bị dìm xuống địa ngục. Cảm giác trong tôi ngoài sự ghen tuông thông thường của một người vợ, còn là sự sụp đổ của lòng
Tôi đang buồn quá, thậm chí là stress rất nặng khi một ngày đẹp trời tôi phát hiện ra chồng tôi nghiện chat trên mạng với các em gái.
Trước đây, tôi tin tưởng đến mức thần tượng chồng tôi, luôn nghĩ rằng chồng tôi là một người đàn ông bản lĩnh. Dù vẫn biết anh chat chit thường xuyên trên mạng nhưng chẳng bao giờ tôi tỏ thái độ gì, luôn tôn trọng mọi riêng tư của chồng, vì tôi nghĩ người đàn ông bản lĩnh như anh sẽ chẳng bao giờ làm điều gì dại dột.
Bản thân anh cũng nói với tôi rằng anh chỉ đùa chút cho vui trên mạng thôi, không bao giờ anh cho số điện thoại thật hay hẹn hò gì đâu. Và thật đáng buồn, tôi tin vào đó như tin vào một định luận bất biến.
Cho đến một ngày, tôi nhận được E-mail toàn bộ nội dung những cuộc chat chit của chồng tôi và một cô gái, họ hẹn hò nhau offline, đi ăn rồi làm những gì nữa thì tôi cũng không dám tìm hiểu tiếp vì biết nhiều quá thì tim đau lắm.
Tôi như đang đi trên thiên đàng bị dìm xuống địa ngục. Cảm giác trong tôi ngoài sự ghen tuông thông thường của một người vợ, còn là sự sụp đổ của lòng tin, sụp đổ của thần tượng. Ba mẹ con tôi luôn thần tượng chồng tôi như là một nhân vật xuất hiện từ trong truyện cổ tích, không một tì vết.
Kể từ đó, tôi bất đầu để ý kiểm tra tất cả những mối quan hệ của chồng tôi, điều mà trước đây tuyệt nhiên tôi không bao giờ làm. Nhưng càng tìm hiểu tôi càng sợ hãi đến tuyệt vọng, điều mà tôi tin tưởng bấy lâu rằng chồng tôi sẽ không bao giờ đối xử như vậy với vợ con thì càng bày ra như một hiện thực cay đắng.
Video đang HOT
Anh ấy nói với tôi rằng toàn là các em gái rủ rê, quyến rũ anh ấy chứ anh ấy không bao giờ chủ động. Nhưng sự thật là nếu không ai rủ anh thì anh sẽ rủ.
Tôi sai ở chỗ nào? Tôi có gì không xứng đáng để anh phải tìm kiếm những điều mới lạ bên ngoài? Tôi cũng nhìn lại mình. Tuy vóc dáng của phụ nữ 2 con không còn thon thả như thời con gái nhưng tôi có cái mặn mà, nuột nà của đàn bà mà các cô gái trẻ không có.
10 năm làm dâu, gia đình chồng chưa bao giờ phải phàn nàn bất cứ điều gì về tôi (Đấy là mẹ chồng tôi nhận xét như vậy chứ tôi cũng không tự nói ra).
Tôi tự tìm hiểu sách báo và hỏi kinh nghiệm của người khác về cách chiều chồng. Chồng tôi về đến nhà là trở thành một ông vua. Cơm dẻo, canh ngọt, vợ đẹp con khôn. Việc chuẩn bị nước nóng và quần áo cho chồng tôi đi tắm là việc tôi làm thường xuyên hằng ngày.
Nếu các em gái bên ngoài nhìn thấy cảnh chồng tôi khi trở về nhà, dù sớm dù muộn, 2 thằng con trai giống anh như tạc, sạch sẽ thơm tho, thằng bá cổ, thằng níu chân đòi bố bế hay chỉ cần bố cho thơm một cái chắc cũng không nỡ lòng nào giằng bố chúng ra khỏi tay mẹ con tôi.
Những việc nội trợ trong nhà không bao giờ phải đến tay anh. Ngày Tết anh cất công mua cành đào rồi gửi qua bưu điện cho bạn chat của anh, còn ở nhà thì ai mua sắm gì cũng được anh không quan tâm.
Tôi, hình thức không xấu xí, vượng phu ích tử, trong bếp thì biết nội trợ, tận tâm tận lực với chồng và gia đình nhà chồng, ra ngoài thì biết giao tiếp quan hệ, trong phòng ngủ thì quyến rũ gợi cảm, chịu khó ăn mặc làm đẹp, thích tạo ra những bất ngờ lãng mạn với chồng … Vậy tôi sai chỗ nào? Tôi sai vì tôi đã chiều chồng tôi quá? Tôi sai vì tôi đã già và cũ rồi? Tôi sai vì khi biết chồng tôi như vậy, tôi cũng chỉ khóc mà thôi, không có những cuộc chất vất, không cãi vã nặng lời, tôi vẫn vậy, vẫn cúc cung tận tuỵ với anh và khóc, và buồn sao?
Tôi phải làm gì đây?
Theo Afamily
Chia sẻ: Muốn có con nhưng chẳng cần chồng
Bạn ơi, hoàn cảnh gia đình của mình khá giống bạn, nhưng không phải vì thế mà mình ham muốn có con mà không cần chồng.
Bạn cũng biết, khi 1 đứa con sinh ra đời mà không có đủ cha, đủ mẹ cùng sánh bước từ thời ấu thơ cho tới lớn thì quả thật rất tội nghiệp. Có mẹ không cũng chưa chắc đủ hết về mọi mặt, nhất là ảnh hưởng khá sâu về mặt tâm lý. Rồi khi lớn lên, đứa trẻ đó bỗng hỏi bạn về người cha của nó, bạn trả lời như thế nào? Và nó bảo bạn tìm cha cho nó, bạn nghĩ sao? Chẵng nhẽ bạn tìm cha của đứa trẻ trên google hay trong bệnh xá?
Rồi chưa kể chuyện này sẽ ảnh hưởng tới mối liên hệ về sau, con của bạn, con của người đàn ông giấu mặt, sau này chúng gặp nhau như thế nào? Huyết thống ra sao? Mình khuyên bạn nên sống 1 mình, mẹ của bạn mong bạn có con, mong có cháu bồng, chứ còn mẹ của mình chỉ muốn mình buôn bán nho nhỏ gì đó rồi sống cùng mẹ thôi. Chứ mẹ không đòi hỏi phải lấy chồng, phải có con.
Người ta hay nói xa nói gần với mẹ mình rằng, "mai mốt đây con cô đi lấy chồng cô sống với ai. Họ hàng những người em ruột so đo tính toán, họ từng đối xự tệ với cô, làm em mà lại ăn hiếp cô, khi cô có tiền mấy người đó gọi cô là "chị hai", còn khi không có, họ xem cô như người dưng vậy, thậm chí kêu bằng bà này bà nọ. Họ đối xử tệ như thế với mẹ mình, tình nghĩa mờ mờ ảo ảo, thân thuộc thế đấy thì làm sao mình nỡ bỏ mẹ đi lấy chồng?
Mình không biết sao để khuyên bạn, nhưng nếu không có người nào thích hợp thì bạn nên ở vậy. (ảnh minh họa)
Mình có mấy bà dì, là dì ruột của mẹ ở bên quận 7, suốt cuộc đời họ đâu có tấm chồng nào đâu, bây giờ sống về già cũng tốt mà. Khi xưa, nhà ngoại của mình là hội đồng, là tá điền ở Mỹ Tho, Gò Công, nhà bà ngoại rất giàu, có đến mười mấy người con gái, vài người con trai. Khi mấy bà dì lớn đến tuổi lập gia đình, họ chọn được người ưng ý nhưng ông bà cố ngoại thì không cho. Nên cho đến tận bây giờ họ chẳng có 1 người đàn ông nào bên cạnh, cho dù như vậy thì họ vẫn sống rất tốt và sống thọ nữa.
Mình không biết sao để khuyên bạn, nhưng nếu không có người nào thích hợp thì bạn nên ở vậy. Sinh con nuôi cũng được nhưng lớn lên nó bỏ mình ra đi thì buồn. Thật ra, trong lòng mình cũng muốn lấy chồng, 50% là muốn, 50% còn lại thì không, cũng như bạn nói đó. Không biết là do xã hội hay thời thế mà người đàn ông bao đời nay, hễ có vợ con rồi thì xem như tôi đòi, sai khiến này nọ, có chăm chút đấy nhưng họ hay gia trưởng áp đặt "gái phải theo chồng". Đối xử không khoa học, rồi say khướt tỉnh mê trong quán nhậu cho là sành điệu, kí kết hợp đồng xung quanh nhiều gái đẹp họ cho là hợp thời. Đó là người biết kiếm ra tiền, còn không kiếm ra tiền, họ biện họ cho việc nhậu nhẹt với mấy cô, về tối mịt đánh đập vợ con. Không thấy mặt mũi thì họ cho là "vợ ơi, anh buồn đời nên mới thế, em không biết tâm lý của anh mỗi thời mỗi lúc là gì nên anh khóc đây, để cho vợ cảm thương mà tha thứ hết lần này đến lần khác vợ nhé !!! Anh yêu vợ nhất trên đời sau mẹ của anh thôi mà"....
Điệp khúc xã hội, điệp khúc mơ hoang của các đấng mày râu. Bạn cũng biết đó, thời nay phụ nữchúng ta thật khổ, cả ngày đi làm, chịu bao nhiêu áp lực, lúc chưa có chồng thì có thể giúp đỡ cha mẹ việc này việc nọ, lấy chồng rồi thì cũng phải đi làm, tối mịt về nhà, phải chăm bẵm con cái, tắm rửa cho con, đút con ăn, rồi kiểm tra học hành. Còn chồng nữa chứ, nấu ăn, rửa bát, lau nhà, chà sàn, giặt giũ, chưa kể những lúc bệnh có ai bên cạnh không nữa, rồi chưa kể bản thân chăm sóc cha mẹ già yếu ra sao. Không làm tròn thì lại bị cho là đứa bất hiếu, sau này không dạy con cái được.
Thến nên, mình khuyên bạn, nếu muốn có con thì cứ lấy chồng, còn không, nếu muốn ở vậy thì hãy ở vậy thôi, đừng có con làm gì cho con khổ ra. (ảnh minh họa)
Rồi chồng con bù khú bạn bè đi nhậu đi đá banh, đi tìm hiểu cách nói chuyện thú vị của các cô. Chưa kể việc chăm chút bản thân cho thơm tho trước khi lên giường không mấy ông chồng bèn bày ra nhiều cách để chê này chê nọ, để kiếm ở với mấy cô nàng style body ở bên ngoài. Đúng là trần gian này cái gì cũng có hết đó, tuy nhiên bản thân mình nên tìm cách nào bỏ bớt hay giảm bớt tình tiết cuộc sống. Sinh ra trên đời, lo toan hết 1 cuộc đời rồi, còn chi đâu mà thảnh thơi.
Thà rằng không có chồng, không con cái, chứ có con bên cạnh mà chồng không bên cạnh thì tâm lý người phụ nữ thường hay bất ổn, áp lực những chuyện nho nhỏ lên đứa con.
Mẹ của mình và một người dì cũng có đứa con gái, con một, đều trải qua những tháng ngày tinh thần lúc này lúc khác, buồn tủi, sống thờ chồng đấy thôi. Mẹ của mình thì lấy chồng người miền Trung, còn dì ruột mẹ mình lấy chồng người Bắc, 2 dì ruột đều bị gia đình phản đối, không thích....
Thến nên, mình khuyên bạn, nếu muốn có con thì cứ lấy chồng, còn không, nếu muốn ở vậy thì hãy ở vậy thôi, đừng có con làm gì cho con khổ ra. Nuôi cháu và phụng dưỡng cha mẹ cũng được. Lấy chồng cho ra chồng, nếu không ra chồng thì chỉ có nước ly dị mà thôi. Khi đó, có con rồi thì ít ra, con còn biết mặt cha.
Chúc bạn sống vui và hạnh phúc!
Theo VNE
Đêm tàn của những đau thương (P.14) Dính dáng đến anh là sai lầm duy nhất của cô, cô sẽ không để sai lầm sinh thêm sai lầm khác. Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, trong lòng Hoàng cảm thấy hao hụt rất nhiều. Không biết cảm giác này xuất phát từ đâu, nhưng trong trí nhớ, lại loáng thoáng cảm nhận được đớn đau. Đớn đau nơi nào không...