Chồng nghe theo bố mẹ nên ly hôn tôi
Tôi và anh xuất thân từ hai gia đình bình thường, đủ ăn đủ mặc. Tại thời điểm cưới nhau, công việc chúng tôi ổn định, thu nhập tạm đủ để lo cuộc sống.
Lúc yêu nhau, tôi luôn nói cả hai sẽ tự lập, đừng tạo gánh nặng với gia đình hai bên về việc phải có của để dành cho mình. Vì vậy trước khi cưới, ba mẹ anh bảo sẽ cho một miếng đất để xây nhà, tôi nói anh xin phép không nhận, để dành miếng đất đó cho vợ chồng anh trai anh, có thu nhập kinh tế ít hơn chúng tôi, đặc biệt là anh trai chồng còn phải nuôi hai con riêng. Thay vào đó, chúng tôi tự góp tiền chung để mua một mảnh đất nhỏ với mong muốn vài năm sau có thể xây nhà riêng cho mình.
Lúc cưới nhau, chúng tôi đều không có tiền để dành nhiều, tôi cố gắng cân bằng chi tiêu trong gia đình để vừa có khoản phụng dưỡng cha mẹ hai bên (đều về hưu) vừa chi tiêu được trong gia đình, lại có thể tiết kiệm để vài năm sau xây nhà riêng. Sau đám cưới một tháng, anh về thông báo với tôi là gia đình anh xây nhà thờ tộc, muốn vợ chồng tôi và vợ chồng anh trai đóng góp 15 triệu mỗi gia đình. Tôi đồng ý và trích quỹ tiết kiệm của hai vợ chồng để góp. Sau này, trong một lần về thăm bố mẹ chồng, tôi vô tình nghe được câu chuyện giữa anh và mẹ chồng. Thì ra anh lén tôi ứng lương của công ty để đóng góp luôn phần của vợ chồng anh trai.
Tôi không ý kiến gì vì xây nhà thờ là điều nên làm, chỉ hơi buồn một chút vì sao anh phải giấu vợ, trong khi tôi luôn ủng hộ mọi việc nếu nó nằm trong khả năng tài chính của chúng tôi. Vợ chồng có phải lúc nào cũng bình yên đâu, sẽ có những lúc lục đục. Mỗi lần cãi nhau, anh lại bỏ về ở nhà ba mẹ vài ngày. Rồi anh kể hết những mâu thuẫn và cách sinh hoạt của vợ chồng tôi, thậm chí còn đưa tin nhắn của tôi với anh cho ba mẹ xem. Cứ dăm bữa nửa tháng, ba mẹ chồng lại gọi hai chúng tôi về để phân xử, giảng hòa. Tôi có cảm giác cuộc sống vợ chồng không có chút riêng tư nào cả.
Video đang HOT
Có một đợt việc đầu tư đất đai sinh lãi rất lớn, với ước muốn nhanh có được số vốn để xây nhà, tôi bàn với chồng gom hết tiền tiết kiệm, vay một khoản để góp với chị chồng đầu tư đất. Hai tháng sau khi mua đất, ba mẹ chồng ngỏ ý muốn vay của vợ chồng tôi 300 triệu để xây nhà cho vợ chồng anh trai, tiện thể ba mẹ cũng chuyển từ quê ra ở chung. Tôi nói với ba mẹ rằng hiện tại chúng con không có tiền, nếu cần thì bán miếng đất chung với chị chồng để lấy tiền cho mượn, hoặc chờ đến năm sau khi chúng con trả xong khoản vay đất sẽ vay giúp để xây nhà. Cả hai phương án tôi đưa ra đều không được gia đình chồng đồng ý. Chị chồng không chịu bán đất vì sợ lỗ vốn. Bố mẹ vẫn muốn xây nhà trong năm nay thay vì phải chờ sang năm sau.
Cuối cùng, bố mẹ chồng đưa ra ý kiến là muốn vợ chồng tôi vay ngân hàng. Thành thật mà nói, tôi không đồng ý. Vì chuyện này mà tôi với chồng xảy ra cuộc tranh cãi lớn. Vợ chồng tôi hàng tháng đã phải chi trả 10 triệu tiền vay, giờ thêm một khoản nợ nữa tôi sợ không thể kham nổi. Tôi nói với chồng nếu có thể bàn bạc và đưa ra kế hoạch trả nợ như thế nào, tiền trả nợ từ đâu ra, tôi sẽ sẵn sàng đứng ra vay giùm; còn với thu nhập hiện tại của hai vợ chồng thì tôi không thể nào đồng ý. Anh là người hiểu rõ chi phí hàng tháng của chúng tôi như thế nào vì tôi luôn công khai tài chính.
Điều tôi không ngờ là anh lén tôi đi vay từ các quỹ tín dụng trên mạng với lãi suất cao ngất ngưởng. Khi phát hiện ra sự việc, tôi hơi sốc. Với một khoản tiền lớn như vậy mà anh có thể lén vợ để làm một mình. Hơn nữa cả gia đình anh đều biết và cũng để cho anh làm. Khi tôi thưa chuyện, gia đình chồng còn trách ngược tôi là vì không chịu đứng ra vay giùm nên anh mới phải lén đi vay. Bố mẹ chồng tôi còn nói nếu không chịu vay giùm thì bán miếng đất vợ chồng tôi mua trước khi cưới để trả lại tiền cho bố mẹ chồng (vì theo lời bố mẹ chồng là tiền anh hùn vào mua là tiền bố mẹ chồng cho anh). Tôi đồng ý bán đất, gởi lại toàn bộ số tiền cho bố mẹ chồng
Sau đợt đó, thái độ của gia đình chồng với tôi không còn được nguyên vẹn. Mọi chuyện tôi làm đều để lại sự khó chịu với nhà chồng. Anh đứng giữa vợ và gia đình, tôi biết anh có điều khó xử. Những cãi vã nhỏ nhặt của vợ chồng trở thành những điều lớn lao trong gia đình chồng. Rồi dường như không chịu được, mẹ chồng gọi cho mẹ tôi và nói muốn chúng tôi ly hôn để anh có thể cưới vợ mới.
Đối với tôi, lời nói của ba mẹ chồng không đau lòng bằng hành động của chồng. Anh dường như không vượt qua được sức ép từ gia đình nên ký đơn ly hôn. Sau ly hôn vài ngày, anh điện thoại cho mẹ tôi và khóc. Anh bảo không muốn ly hôn nhưng anh không thể quay lại, anh đã sai khi kể mọi chuyện của vợ chồng cho gia đình nghe. Tôi cũng không hiểu anh có ý gì khi khóc với mẹ tôi. Buồn hơn là gia đình anh tính toán từng chi phí lúc chúng tôi sống chung và yêu cầu tôi hoàn trả. Anh biết không nên lấy khoản tiền này nhưng nếu thế thì biết ăn nói sao với gia đình. Tôi đồng ý trả vì đó là điều cuối cùng có thể làm để anh không phải khó xử với gia đình. Mọi chuyện anh làm đều phải nghe theo ý ba mẹ, kể cả việc bảo vệ hạnh phúc gia đình cũng không dám làm.
Vợ lấy tôi chỉ để chứng minh mình không ế
Từ khi cưới nhau, vợ luôn có tâm lý sẵn sàng ly hôn với tôi bất cứ lúc nào, khiến cuộc sống vợ chồng mệt mỏi...
Tôi kém vợ 2 tuổi, gia đình lại khó khăn, công việc cũng bấp bênh. Còn vợ, gia đình có điều kiện, bố mẹ nuông chiều, có công việc khá ổn định. Khi chúng tôi cưới nhau, vợ đã ngoài 30 tuổi.
Ảnh minh họa
Tôi cũng không hiểu tại sao cô ấy lại chấp nhận yêu và cưới tôi, người kém mình về nhiều mặt. Mãi sau này cưới xong, tôi mới hiểu rằng, thời điểm ấy vợ tôi cãi nhau với chị dâu cô ấy, người chị dâu nói cô ấy không lấy nổi chồng bởi cái tính chảnh chọe, nên cô ấy muốn lấy chồng nhanh, để chứng tỏ cho người chị dâu kia thấy rằng, cô ấy không những có khả năng lấy chồng, mà lại là chồng trẻ, đẹp trai nữa.
Cưới nhau xong, chúng tôi sống ở nhà tôi. Căn nhà nhỏ, chỉ có 2 tầng, nhưng có đến 3 cặp vợ chồng sinh sống, đó là bố mẹ tôi, vợ chồng anh trai và chị dâu tôi và vợ chồng tôi nữa.
Tính vợ tôi từ bé lúc nào cũng tỏ ra mình sành sỏi, và xem thường người khác, vì luôn nghĩ họ kém cỏi hơn mình. Cô ấy cũng không tôn trọng bố mẹ tôi, vì luôn cho rằng họ nghèo, không sạch sẽ và không có học. Chị dâu tôi cũng chỉ bán hàng tạp hóa ngoài chợ, nên bị vợ tôi xem thường, cô ấy ít khi nói chuyện.
Sống ở nhà tôi, nhưng vợ không quan tâm, không chia sẻ với bất kỳ ai, cũng không nói chuyện với ai ngoài tôi, vì thế mọi người trong gia đình cũng không ưa cô ấy. Khiến cô ấy càng khó chịu, vì cho rằng không ai quý mến mình. Lúc nào vợ cũng cáu kỉnh và luôn có tâm lý, xách vali bỏ đi bất cứ lúc nào, khi cảm thấy cuộc sống không như ý.
Đã thế, bố mẹ vợ tôi lại chiều con gái, mỗi lần sang chơi lại luôn nói với vợ tôi rằng, nếu khổ quá về với bố mẹ, không việc gì phải chịu đựng thêm. Thế là vợ tôi lại càng được đà, suốt ngày làm mình làm mẩy với tôi, dọa bỏ đi, dọa viết đơn ly hôn, dù chúng tôi đã có với nhau một đứa con chung.
Có lần cô ấy còn nói với tôi rằng, vẫn chưa ly hôn với tôi, vẫn chịu đựng cuộc sống vợ chồng và sống ở nhà tôi chỉ vì không muốn người chị dâu cô ấy hả hê khi thấy cô ấy bỏ chồng. Không muốn để chị ta coi thường cô ấy, chứ chẳng phải do yêu thương hay cần sống với tôi.
Thái độ của vợ khiến tôi cảm thấy cuộc hôn nhân này thật mệt mỏi, muốn níu giữ, muốn vun vén, nhưng chẳng biết sẽ tan vỡ khi nào, khi cô ấy không muốn vun vén, xây đắp nó.
Tìm bạn đời có điều kiện tương đồng Tôi 41 tuổi, đã ly hôn khá lâu, có một con gái 8 tuổi. Hiện tôi sống cùng con tại TP HCM. Tôi sinh ra và lớn lên ở một thành phố lớn ở miền Bắc, từng học thạc sĩ và làm việc ở nước ngoài (châu Á) sau khi tốt nghiệp đại học tại Hà Nội. Hơn 10 năm trước, tôi quyết...