Chồng ngả vào lòng gái lạ vì vợ… quá giỏi
Và tôi không tin được khi anh khẳng định rằng anh đã có bồ và thấy hạnh phúc với người này. Cô bồ này chính là người đã giúp anh lấy lại được giá trị bản thân,
ảnh minh họa
Thú thực cho đến bây giờ tôi mới thấm thía lời khuyên của những người phụ nữ từng trải rằng đừng bao giờ nên lấy người kém hơn mình làm chồng bởi sự tự tin của người đàn ông sẽ giết chết hôn nhân. Có điều, khi hiểu ra sự thể thì đã muộn.
Tôi gặp anh khi vừa trải qua một cú sốc tình cảm lớn với mối tình đầu. Anh kém người yêu cũ của tôi một trời một vực và tất nhiên cũng thua kém tôi đủ thứ từ hình thức, học thức, địa vị cho tới hiểu biết xã hội. Tuy nhiên, có lẽ vừa bị thất bại trong tình yêu (mà nói đúng hơn là bị người yêu đá) nên gặp anh, một người giản đơn, hiền lành và tình cảm chân thành, tôi thấy trái tim mình bình yên trở lại.
Và tôi không tin được khi anh khẳng định rằng anh đã có bồ và thấy hạnh phúc với người này. Cô bồ này chính là người đã giúp anh lấy lại được giá trị bản thân. Ảnh minh họa.
Biết tôi yêu anh, và đặc biệt khi tôi dẫn anh đến những buổi tiệc tùng, gặp gỡ, chỉ qua vài phút tiếp xúc, là cả bạn bè, người thân đều nhận xét rằng lệch đôi quá, rằng anh không xứng với tôi. Tôi cũng hơn một lần suy nghĩ về điều này.
Hơn ai hết, tôi cũng cảm nhận được sự kém cỏi của anh và thú thực anh chưa từng bao giờ làm điều gì khiến tôi thấy cảm phục hoặc ấn tượng hay đánh giá quá cao. Tuy nhiên, ở bên anh tôi lại thấy mình luôn luôn được yên bình, không phải căng đầu đối phó như người cũ. Và hơn nữa, tôi luôn được yêu chiều một cách tuyệt đối.
Anh tỏ ra vô cùng tự hào vì có một cô người yêu vừa xinh xắn, vừa giỏi giang như tôi. Khi dẫn tôi đi gặp bạn bè, anh đã vô cùng hãnh diện mỗi khi giới thiệu về người yêu mình. Anh khoe thành tích của tôi, về công việc của tôi khiến tôi thấy mình vô cùng hãnh diện và tự tin.
Tôi luôn nghĩ rằng vợ chồng khi có sự bù đắp cho nhau sẽ bền vững hơn là khi cả hai người cùng quá thông minh, cao ngạo. Và đó là lý do tôi quyết định lấy anh.
Tôi đã vô cùng thấy hạnh phúc khi về nhà anh, tôi được bố mẹ và các em anh chiều chuộng và nể trọng. Tôi chẳng phải cậy cục lấy lòng bố mẹ chồng hay người nhà chồng vì ai cũng nhìn tôi với ánh mắt thiện cảm, ngưỡng mộ.
Video đang HOT
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong niềm vui trọn vẹn. Và những ngày tháng đầu chúng tôi đã có hạnh phúc tràn trề. Tuy nhiên, hạnh phúc đó ngắn ngủi qua đi, khi vợ chồng bắt đầu mua đất dựng nhà.
Khi mua mảnh đất tiền tỉ và tiền xây nhà, hầu hết tiền đều là của tôi vì anh thì lương ba cọc ba đồng, tháng nào cũng chưa đủ nuôi nổi gia đình làm sao có tiền dư dả để góp. Vì lẽ đó nên trong khi tôi miệt mài xoay sở lấy tiền mua đất, xây nhà thì anh chỉ biết bất lực cúi mặt nghe tôi điện thoại. Mỗi lúc như vậy anh lại than thở “nhiều lúc nghĩ cũng chán vì không kiếm tiền giỏi bằng vợ”.
Nghe anh nói vậy, tôi luôn động viên anh, tôi bảo “vợ chồng tiền ai cũng vậy, đừng rạch ròi mất hết tình cảm” nhưng điều đó không xoa dịu được tính sĩ diện của đàn ông. Anh vẫn giấu tôi từng tiếng thở dài và nhiều đêm tôi thấy anh bỏ ra hành lang hút thuốc với dáng vẻ lo lắng, nghĩ ngợi.
Thêm nữa, trong khi tôi thăng chức liên tục, từ phó phòng rồi trưởng phòng và trong ghế phó giám đốc dự bị thì anh vẫn là nhân viên hành chính của công ty nhỏ.
Cũng không hiểu sao, kể từ khi tôi lên chức, có xe đưa đón riêng và thường có nhân viên đến nhà biếu xén quà thì anh trở nên buồn khủng khiếp. Anh gần như trầm cảm kể từ dạo đó.
Anh không còn cùng tôi đi dự các buổi tiệc tùng hay các cuộc gặp gỡ nữa với lý do “anh bị lạc lõng”. Anh cũng ngại ngần khi ra ngoài gặp người khác.
Rồi sau dần anh không chỉ xa lánh người lạ, anh dần xa lánh tôi. Hàng ngày, anh vẫn chăm sóc tôi chu đáo nhưng tất cả mọi việc quyết định trong nhà anh đều phó mặc cho tôi. Khi tôi hỏi ý kiến thì anh đều bảo anh biết gì mà trả lời, em giỏi thế tự quyết cho nhanh. Mỗi khi như vậy, tôi luôn động viên chồng nhưng cũng cố tỏ ra mọi chuyện đang rất bình thường. Tuy nhiên, anh thì vẫn tỏ ra đau khổ lắm.
Đặc biệt, khi thấy nhà tôi đổi mới từng ngày, ai đến cũng chỉ khen tôi khiến anh càng suy sụp. Không chịu được cảnh tượng này, anh sinh ra nhiều thói hư, tật xấu. Anh thường xuyên nhậu nhẹt với bạn bè, thường tìm tới rượu và men say. Sau mỗi cơn say trở về nhà, anh lại chửi mắng tôi và bảo đời anh nhục từ khi lấy tôi.
Nghe anh nói mà nước mắt tôi trào ra và thấy thương thân mình. Trời ơi, tôi xinh đẹp, tôi giỏi giang, tôi chung thủy và một mực vì chồng là một điều tội lỗi sao? Ảnh minh họa.
Tôi nhịn anh nhiều nhưng rồi có hôm quá bực tôi cũng đã cao giọng phản đối anh, cũng có đôi chút quá lời dù sau đó tôi có xin lỗi anh. Tôi tưởng mọi chuyện sẽ dần êm đẹp nhưng sau một tuần đi công tác nước ngoài, trở về nhà, tôi thấy nhà tanh bành không bóng anh và trên bàn làm việc của tôi anh có một bức thư đại ý là anh thấy anh kém cỏi tôi nhiều quá, sống gần tôi anh chỉ mãi là một cái bóng vô hồn, anh cần phải thay đổi điều này vì dẫu gì chúng tôi cũng chưa có con. Anh chúc tôi hạnh phúc và khẳng định anh cũng sẽ đi tìm người phù hợp.
Choáng váng tôi không tin vào mắt mình nhưng khi gọi điện thoại cho anh sau 5 bảy hồi thì anh hẹn ra quán cà phê nói chuyện. Và tôi không tin được khi anh khẳng định rằng anh đã có bồ và thấy hạnh phúc với người này. Cô bồ này chính là người đã giúp anh lấy lại được giá trị bản thân, anh xin lỗi tôi và bảo rằng thực sự anh không thể làm cái bóng của tôi mãi.
Nghe anh nói mà nước mắt tôi trào ra và thấy thương thân mình. Trời ơi, tôi xinh đẹp, tôi giỏi giang, tôi chung thủy và một mực vì chồng là một điều tội lỗi sao? Tôi quá sốc và bối rối nên không biết mình nên làm gì và suy nghĩ ra sao cho đúng trong hoàn cảnh của mình. Có ai rơi vào hoàn cảnh của tôi không, hãy lý giải cho tôi và cho tôi một lời khuyên?
Theo Người Đưa Tin
Phải làm sao khi chồng ham 'gái lạ' mang bệnh về cho vợ?
Đây là người chồng 6 năm trời yêu thương, nâng niu tưởng chừng như có thể vì tôi mà chết. Cuối cùng, anh ta cũng chỉ như những gã đàn ông khác, không đủ lý trí trước cám dỗ "gái lạ".
Chào độc giả tâm sự , tôi rất hay vào mục đọc tâm sự của mọi người. Trước đây, khi xem tâm sự của mọi người tôi không tin là có thật. Nhưng bây giờ, khi chuyện xảy ra với mình, tôi mới nhận ra, mọi thứ đều có thể xảy ra, kể cả với chính bản thân tôi.
Tôi và anh ất quen nhau 3 năm rồi mới đi đếm đám cưới, nên có thể xem như là hiểu được nhau rất nhiều. Anh ấy luôn là người đàn ông chuẩn mực, là đứa con hiếu thảo khi biết lo cho gia đình.
Trong 4 người con thì anh ấy là người mà mẹ chồng tôi tin tưởng, đặt nhiều hy vọng nhất. Anh ấy chưa bao giờ làm điều gì thiếu suy nghĩ bởi lúc nào cân nhắc mọi chuyện và tỏ ra rất đứng đắn, đàng hoàng. Ngoài thời gian đi làm, anh ấy dành hết cho vợ con, gia đình. Anh cũng chưa bao giờ để em phải đụng tay vào bất cứ việc gì nặng nhọc. Nói chung anh ấy rất yêu thương vợ con nên thời gian trước đây, tôi hoàn toàn tin vào anh ấy.
Tôi đang mở một cửa hàng kinh doanh có mấy nhân viên để kiếm thêm. Ai cũng khen tôi may mắn vì có được người chồng vừa tài giỏi vừa yêu thương vợ con như anh, lại hiền lành, khéo léo, không bao giờ tiếp xúc thân mật với bất kỳ cô gái nào ở cơ quan.
Gia đình có lẽ sẽ luôn tràn ngập tiếng cười khi kinh tế ổn định, tối tối ôm con vui cười cho đến lúc chìm vào giấc ngủ. Rồi tai họa ập xuống...
Tôi phát hiện mình bị sùi mào gà. Tôi cứ vô tư nói với anh về triệu chứng của mình vì lúc đó chưa biết nó là bệnh gì. Anh vẫn bình tĩnh lắng nghe rồi khuyên tôi đi khám. Khi nhận được kết quả từ bác sĩ, tôi tái nhợt mặt mày khi biết mình mắc bệnh lây qua đường tình dục.
Khi bác sĩ yêu cầu gọi cả chồng đi khám, tôi gần như á khẩu và không giữ được bình tĩnh. Tôi gọi anh ấy chiều phải về ngay đi kiểm tra luôn. Thế nhưng, người chồng khôn ngoan của tôi vẫn một mực khẳng định rằng anh ta chưa bao giờ đi quan hệ với người khác bao giờ. Các bác sĩ cũng ra sức tìm hướng xoa dịu tâm trạng của tôi bằng muôn vàn lý do khác như nguyên nhân môi trường, nguồn nước, vệ sinh...
Thế mà, tôi cũng tin tưởng rồi điên cuồng lên mạng tìm hiểu nguyên nhân của căn bệnh. Không phải để biết mà chỉ để cố lừa dối bản thân, rằng người chồng tôi yêu vẫn là người tuyệt đối chung thủy.
Thế nhưng, khi tôi đem những tâm sự của mình kể cho một người bạn thân cũng làm trong ngành y, cô ấy đã nói thẳng tuột với tôi rằng "chẳng có nguyên nhân tự phát nào hết, họ nói thế chỉ để bảo vệ hạnh phúc cho gia đình người bệnh..."
Tôi hoàn toàn sụp đổ nhưng vẫn ngoan cố không muốn tin, cho đến khi ra phòng chờ gặp một người phụ nữ khác cũng có hoàn cảnh y chang như tôi. Thế nhưng, người chồng mẫu mực của chị ấy lại thú nhận tất cả.
Từ hôm đó, tôi trở về nhà trong hận thù nhưng cố giữ bình tĩnh để an ủi và để anh ta phải nói ra hết sự thật. Tôi vẫn nũng nịu lao vào lòng anh ấy, nói biết hết rồi, sẽ không trách anh ấy, sẽ bỏ qua cho anh ấy, chỉ cần anh ấy kể cho tôi nghe. Không hiểu sao lúc đó, tôi lại có thể làm được như vậy. Cuối cùng con cáo cũng lòi đuôi.
Anh ta thú nhận trong một lần nhậu say với sếp có được gái phục vụ cho bằng tay và bằng miệng. Tôi nghe xong rồi chết lặng. Dù đã cố tự trấn an bản thân sẽ giữ bình tĩnh, sẽ thử cố an ủi vài lời nhưng, ai sẽ là người an ủi tôi đây?
Đây là người chồng 6 năm trời yêu thương, nâng niu tưởng chừng như có thể vì tôi mà chết. Cuối cùng, anh ta cũng chỉ như những gã đàn ông khác, không đủ lý trí trước cám dỗ "cái lạ", một người đàn bà khác, để rồi mang bệnh về cho vợ con.
Tôi đã sống ly thân được gần một tuần, tôi và con ngủ riêng, còn anh ta một mình ở tầng dưới. Tôi cũng đã gọi điện cho mẹ chồng. Ngày nào bà cũng an ủi, động viên tôi, mắng chồng tôi. Còn mẹ tôi thì tôi giấu tiệt. Tôi không dám tâm sự với bất kỳ ai, người thân, nhân viên và đồng nghiệp.
Anh ấy đã khóc rồi van xin tôi tha thứ. Anh ấy bảo rất ân hận chỉ vì một lần say không giữ được mình mà mất tất cả. Thế nhưng, tôi chẳng còn biết sẽ còn bao nhiêu lần say nữa. Lòng tin trong tôi đã chết, tôi bắt đầu lãnh cảm với mọi thứ xung quanh.
Thế nhưng, còn con gái của tôi. Nó vẫn vô tư bi bô cười nói, gọi bố gọi mẹ. Nó yêu bố nó lắm. Nó đâu biết nỗi đau âm thầm trong lòng người lớn. Tôi phải làm sao đây? Xin hãy cho tôi một vài lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Đêm giao thừa vằng chồng tôi đã ngã vào lòng cậu bạn thân Đêm đó, khi đưa tôi ra về, P. bất ngờ đặt một nụ hôn lên môi tôi và không hiểu sao, khi đó tôi đón nhận nụ hôn ấy như thể tôi đang còn là gái son, chưa thuộc về ai. Rồi như bất kỳ một cặp đôi say tình nào, điểm dừng chân của chúng tôi là Tôi 29 tuổi, chồng tôi...