Chồng ‘né’ về quê vợ dịp tết vì sợ tốn tiề.n mừng tuổ.i
Tôi người miền Trung, còn chồng tôi người miền Bắc. Chúng tôi cưới nhau xong thuê nhà trọ ở Hà Nội vì cả hai đều làm việc ở đó. Thường thì nhân dịp nghỉ lễ mới có thể về thăm ông bà nội, còn ông bà ngoại ở xa nên thường dịp tết mới về. Ấy thế nhưng mỗi khi nhắc đến chuyện về tết bên ngoại là chồng cứ bàn lùi.
ảnh minh họa
Lúc đầu tôi không hiểu vì sao chồng không thích về ngoại vào dịp tết, sau này mới nhận ra là anh sợ tốn tiề.n mừng tuổ.i.
Video đang HOT
Nói về chuyện tiề.n mừng tuổ.i thì đúng là quê chồng khác quê tôi. Ở quê chồng, tết nhất chỉ mua cân đường gói chè đi tết cô bác chú mợ, còn trẻ con thì chỉ mừng tuổ.i đứa mười nghìn, hai mươi nghìn. Tổng cộng lại chắc chỉ hết tầm một triệu tiề.n mừng tuổ.i. Ở quê tôi thì khác, lớn nhỏ gì cũng mừng tuổ.i bằng tiề.n. Cháu ruột thì mừng tuổ.i năm trăm, cháu họ hàng thì đứa dăm chục, cô bác cậu dì cũng người một trăm, hai trăm. Thực ra thì mình mừng tuổ.i người ta chừng nào thì người ta mừng tuổ.i con mình chừng ấy. Chỉ có điều nhà tôi anh em họ hàng đông, cháu chắt nhiều mà mình thì chỉ mỗi đứa con, thành ra chi ra thì nhiều, thu lại thì ít.
Năm đầu tiên làm rể, anh hoảng hồn khi thấy tiề.n mừng tuổ.i hết những gần mười triệu đồng, trừ đi số tiề.n con được mừng tuổ.i thì hết những hơn 6 triệu. Chuyện này anh cứ nhắc mãi.
Phải nói thêm, chồng tôi là mẫu đàn ông vô cùng tiết kiệm. Cần mua sắm vật dụng gì anh đều tham khảo giá cả khắp nơi, tham khảo trên mạng, tham khảo cửa hàng này đến cửa hàng khác mới có thể mua một món đồ. Vậy nên số tiề.n 6 triệu đồng mừng tuổ.i không phải là nhỏ. Sau lần đó anh luôn nói với tôi rằng quê tôi quá nặng nề chuyện mừng tuổ.i. Thực ra chỉ nên mừng tuổ.i lấy may thôi, đằng này cứ so đo mừng ít mừng nhiều làm chuyện lì xì trở nên mang tính vật chất hơn là tình cảm. Tôi cũng đồng ý với anh là như thế. Vậy nhưng cứ mỗi khi tết về anh lại cứ nhắc chuyện đó khiến tôi khó chịu.
Mới đây thôi anh bảo tôi rằng anh đổi được rất nhiều tiề.n mệnh giá 20 nghìn và bảo tôi chỉ mừng tuổ.i cháu chắt mỗi đứa chừng ấy thôi, nội hay ngoại cũng vậy. Rồi anh kêu anh không thích tết, chỉ mấy ngày mà đi lại mệt mỏi, lại chi tiêu tốn kém hết cả tháng lương. Nói đi nói lại vẫn là muốn ám chỉ về ngoại tốn nhiều tiề.n quá.
Tôi càng nghe anh nói càng cảm thấy có chút chán và tự ái. Cả năm có mấy ngày tết, chi thêm ít tiề.n mà anh cũng than thở kêu ca mãi. Bực mình tôi liền bảo: “Nếu anh sợ tốn tiề.n thì tết nay không về ngoại nữa vậy”. Thật không ngờ anh nghe xong liền rất vui vẻ: “Đúng rồi đấy, tốt nhất là vài năm về tết một lần, hoặc em nhớ nhà quá thì đợi đến dịp nào nghỉ lễ ta về ngoại cũng được”. Sự hồ hởi của anh khiến tôi “cạn lời” không biết nói gì thêm nữa.
Tôi đoán chắc chồng tôi là “của hiếm”, vì đàn ông chẳng mấy ai tính toán từng chút một như thế, cũng chẳng muốn kể ra vì “xấu chàng thì hổ ai”. Nhưng thấy anh giục tôi đi mua mấy bộ quần áo để tết về cho mấy đứa cháu con chú em, lại bảo tôi năm nay đưa bà nội chừng này chừng kia để bà nội sắm tết chợt thấy buồn. Dù anh không nói thì tôi cũng sẽ gửi tiề.n biếu tết cả ông bà ngoại, nhưng giá như anh nhắc một câu tỏ ý quan tâm nhà vợ một chút thôi thì tôi đỡ buồn phiền biết bao.
Theo Giadinh.net
Bạn gái chỉ muốn chúng tôi luôn trong mối quan hệ bí mật
Tôi thích em lắm nhưng chỉ biết đứng xa nhìn em, lên trường hai đứa không dám nhìn nhau luôn, tình cảm dành cho nhau chỉ còn là những dòng tin nhắn.
Ảnh minh họa
Tôi 28 tuổ.i, là người miền Trung, em 27 tuổ.i, là người miền Bắc. Chúng tôi tình cờ cùng thi vào và làm việc tại một trường chuyên ở phía Nam. Tôi thi vào trường bằng năng lực, không hề có mối quan hệ nào. Em thi vào trường cũng bằng năng lực và một chút quan hệ với thầy hiệu phó. Suốt 4 tháng sống cùng nhau dưới môi trường ký túc xá, tôi cảm thấy thích em thật sự. Qua đứa bạn cùng phòng, tôi biết em cũng có tình cảm với mình. Tôi thích em bởi tính cách em nhẹ nhàng và lối suy nghĩ sâu sắc. Tôi là một chàng trai bộc trực, thẳng thắn và suy nghĩ có phần đơn giản. Tôi là người không giỏi kìm chế cảm xúc. Tôi thích em và thể hiện điều đó cho em với mọi người biết. Không ngờ điều đó lại tạo một áp lực lớn cho em.
Chúng tôi là giáo viên trẻ, mới về trường nên là tâm điểm của mọi sự chú ý, mọi cử chỉ và hành động của chúng tôi đều bị để ý. Mọi chuyện trở nên rắc rối khi trong đợt nghỉ vừa rồi, nhóm chúng tôi cùng đi Đà Lạt chơi 5 ngày và tôi thể hiện tình cảm với em trước mặt mọi người. Không ngờ điều đó lại gây áp lực cho em, em sợ mọi thứ, sợ mọi người bàn tán, sợ thầy hiệu phó biết chuyện sẽ la em, hơn hết em sợ ảnh hưởng đến tương lai của hai đứa, em sợ nếu chúng tôi yêu nhau sẽ ảnh hưởng đến chất lượng công việc. Em tránh mặt mọi người, suốt ngày chỉ ở trong phòng, trừ những lúc đi dạy. Tôi đã cố gắng thuyết phục em đương đầu với mọi chuyện mà em không chịu. Em bảo tôi hãy dừng lại, tôi thật sự rất buồn nhưng vẫn làm theo lời em.
Qua đứa bạn cùng phòng, em nhắn nhủ đến tôi là hãy chờ đợi, sau 1-2 năm khi hai đứa thật sự có chỗ đứng vững chắc trong trường rồi mới tính đến chuyện tình cảm. Tôi làm theo lời em, hai đứa cố gắng tránh mặt nhau, tôi thích em lắm nhưng chỉ biết đứng xa nhìn em, lên trường hai đứa không dám nhìn nhau luôn, tình cảm dành cho nhau chỉ còn là những dòng tin nhắn. Tôi thật sự buồn và mong muốn thời gian qua nhanh để được gần em, lo lắng cho em. Sống cách nhau vài bước chân mà cứ ngỡ như xa lắm, giờ tôi chỉ biết chờ đợi và âm thầm nhìn em.
Theo VNE
Chồng nói sẽ để tôi ở riêng để không xe.m thườn.g anh Tôi hay than phiền về việc con quấy để anh chia sẻ chứ không có ý gì, anh lại nói anh chịu nhục vì vợ con. ảnh minh họa Tôi 30 tuổ.i, làm kế toán cho công ty nước ngoài, người miền Bắc vào Nam sống, tính tình phóng khoáng, hướng ngoại. Chồng thua hai tuổ.i, đang làm sĩ quan quân đội, là...