Chồng nằng nặc đòi l.y hô.n, tôi đưa ra một thứ khiến anh ta hối hận xin bỏ qua
Khi tôi chìa ra tờ giấy, chồng đọc xong liền từ bỏ ngay ý định l.y hô.n và chuyển sang nịnh nọt vợ.
Tôi lấy chồng được 6 năm nhưng phần lớn thời gian là chung sống không hạnh phúc. Chỉ được vỏn vẹn hơn 1 năm đầu là thực sự hòa bình, yêu thương nhau. Cho đến khi tôi mang bầu, sinh con, tưởng chồng sẽ chín chắn nào ngờ đó cũng là lúc chồng đổi thay. Lúc dó tôi chỉ nghĩ đến con, không quan tâm đến sự có mặt hay không có mặt của chồng.
Mải chăm con, ăn uống nhiều để có sữa tốt cho con nên tôi thay đổi về ngoại hình, biết là chồng chán nhưng tôi cũng đành chấp nhận, biết sao được vì con còn nhỏ, đó mới là ưu tiên số một. Kh đã chán nhau, người ta sẽ tìm mọi cách để tránh nhau, không còn bận tâm đến nhau nữa. Chồng tôi cũng vậy, anh ấy ít dần đi thời gian ở nhà, vui chơi với vợ con thay vào đó là chơi bời, ăn nhậu.
Con còn nhỏ, tôi cũng muốn gia đình yên ổn, con lớn lên trong tình yêu thương của bố mẹ sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn… Nhưng dù tôi cố gắng đến mấy cũng không để san lấp khoảng cách giữa hai vợ chồng. Khi con đã cứng cáp, tôi lao vào luyện tập, lấy lại sắc vóc. Ai cũng nhận ra sự thay đổi của tôi, khen ngợi tôi trẻ, đẹp như thủa còn chưa chồng.
Sự thay đổi của tôi mang tính tích cực, xây dựng hạnh phúc gia đình, nhưng nỗi lực đó vô ích, chồng tôi không bận tâm tới vợ. Anh ấy vẫn lao vào những cơn say triền miên, tiề.n bạc không đưa cho vợ đồng nào. Hàng ngày tôi mòn mỏi chờ đợi chồng về, nhưng khi anh ấy về lại buông những lời trách móc, thóa mạ vợ con.
Khối tài sản lớn sắp có của vợ đã làm chồng thay đổi ý định muốn l.y hô.n. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi đã nhờ vả nhà chồng, nhưng mọi sự góp ý không có tác dụng, ngược lại chồng tôi còn đổ lỗi cho tôi là đi nó.i xấ.u chồng. Nhà chồng cũng chán nản vì chứng kiến cảnh vợ chồng tôi không quan tâm nhau, hay xảy ra xích mích. Chồng tôi dạo này còn đề cập nhiều đến l.y hô.n, mặc dù lý do không đưa ra thực sự thuyết phục.
Mỗi lần chồng tức giận, anh ấy lại buông ra những câu làm vợ tổn thương: “Tôi chán quá rồi cái nhà này, giờ tôi chỉ muốn sống một mình, tự do. Cô đồng ý l.y hô.n đi, để tôi được sống không phải lo nghĩ, ràng buộc. Cô thử nghĩ mà xem, tiề.n bạc thì không có, làm ra đồng nào hết đồng đấy, muốn đi uống bữa rượu, bữa bia cũng phải đi vay mượn. Mấy năm nay, có mua thêm cái gì giá trị về nhà đâu”.
Nhiều lần bị chồng thách thức, tôi cũng thấy mình bị thiếu tôn trọng. Tôi cũng chán cảnh sống mà túng thiếu, vợ chồng lục đục, hở ra là giận dỗi đòi l.y hô.n. Tôi cũng rất muốn đồng ý chia tay, để tôi được chăm con cho tốt hơn. Cứ nghĩ đến tương lai của con sẽ sống ở một gia đình không đầy đủ, tôi lại thấy nhói đau, nước mắt trào ra vì thương con.
Bị chồng nằng nặc đòi l.y hô.n, bất đắc dĩ tôi đã phải cho anh ta thấy nếu có l.y hô.n tôi cũng sẽ sống thoải mái, đầy đủ. Tôi chìa cho chồng xem tờ biên bản họp gia đình nhà tôi. Trong đó bố mẹ đẻ thống nhất chia tài sản, cụ thể là đất cho mấy anh chị em nhà tôi. Tôi là con gái, nhưng cũng được chia đều giống như anh trai. Một mảnh đất rất có giá trị, nếu bán đi cũng được vài tỷ đồng. Bố mẹ tôi cũng sẽ sớm hoàn thành thủ tục sang tên đất cho tôi.
Chồng đọc xong, anh ta bỗng dưng thay đổi hẳn, không còn ca.o ngạ.o, đòi vợ l.y hô.n nữa. Chồng lúc đó nghĩ rằng cuộc sống sau này sẽ bớt khó khăn, vất vả nên đã chuyển sang nịnh nọt vợ bỏ qua. Anh ấy xin lỗi vợ, cho rằng thời gian qua cũng bởi vì chuyện tiề.n nong mà hai vợ chồng lục đục. Giờ sắp có tài sản lớn, sẽ không còn cảnh xích mích nữa.
Tôi cũng biết chồng bước vào ngưỡng tuổ.i trung niên nên có áp lực nhất định, không có tiề.n, không có địa vị trong xã hội sẽ nảy sinh tâm lý tự ti, chán nản. Vợ chồng tôi tạm thời sống yên ổn, thoải mái bên nhau. Nhưng tôi vẫn còn mối lo, liệu rằng sau này được chia đất rồi, anh ấy có đòi bán để tiêu hoang phí.
Tôi chưa thật sự tin tưởng vào chồng, nên giờ vẫn còn băn khoăn không biết có nên nghe chồng hay là nhân cơ hội này để l.y hô.n?
Hối hận vì đổ vỡ hôn nhân chỉ sau một câu lỡ lời với chồng
Sau 2 năm gặp lại, lời giải thích của chồng cũ khiến tôi nhận ra sai lầm của mình đã dẫn đến l.y hô.n.
Tôi vốn là con gái phố, có học thức lại trẻ trung, xinh đẹp, ai cũng bảo tôi số sướng, sau này sẽ lấy đại gia... Tôi nghe vậy mà chỉ thấy buồn cười, vốn tôi không ham về vật chất, mặc dù tôi rất quý trọng đồng tiề.n nhưng không hề có tính dựa dẫm. Mà chẳng hiểu sao tôi lại yêu anh chàng ở vùng ngoại thành, không đẹp trai, không giầu có, tính tình chân chất.
Khi yêu, hai chúng tôi đã hiểu rõ về con người của nhau, gia cảnh của nhau nên quyết định cưới hoàn toàn dựa trên sự tự nguyện. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức trọng thể, linh đình ở cả hai bên. Tôi hạnh phúc vì chọn được người đàn ông của đời mình, lại được gia đình nhà chồng chào đón nồng nhiệt.
Sau khi cưới, chúng tôi nhanh chóng có nhà riêng, số tiề.n mua nhà từ tiề.n, vàng hồi môn bán đi, cộng với sự hỗ trợ của bố mẹ đẻ tôi và một khoản vay mượn nữa. Những tưởng cuộc sống tốt đẹp cứ thế mà diễn ra, số nợ kia không đáng lo ngại vì tôi và chồng đều có thu nhập tốt.
Nhưng đúng là trước và sau khi cưới sao lại khác nhau một trời một vực như thế, chồng tôi lộ vẻ cục mịch, chi ly tính toán từng đồng. Đã vậy, mẹ chồng nảy lòng tham, dù không ở cùng nhưng cứ liên tục hỏi han, vay mượn tiề.n bạc của vợ chồng tôi. Mẹ chồng còn xúi con trai bớt tiề.n để gửi về cho bà, đề phòng nhỡ đâu l.y hô.n.
Cảm thấy có lỗi khi để xảy ra l.y hô.n chỉ vì một câu lỡ lời. Ảnh minh họa
Thời gian gần đây công việc của chồng tôi có vẻ chững lại do công ty làm ăn đi xuống, cắt giảm lương rất nhiều. Hàng tháng lương của chồng dù có nhưng cũng không được bao nhiêu. Kinh tế gia đình, lo con ăn học phần lớn do tôi cáng đáng, nhiều lúc khó khăn còn phải xin cả tiề.n bố mẹ đẻ để đóng tiề.n học cho con.
Hai vợ chồng cũng từ đó mà nảy sinh bất hòa. Thấy chồng thỉnh thoảng đi uống bia rượu, trong khi tiề.n lại không kiếm được là bao. Tôi cũng thấy bất bình, không thể chấp nhận được người chồng an phận, thiếu ý chí làm ăn như vậy. Anh ấy ngoài việc công ty, không nhận bất kỳ việc nào để làm thêm.
Một lần hai vợ chồng cãi nhau, tôi buông lời mỉ.a ma.i: "Anh thử xem ở thành phố này, người ta chạy xe ôm còn có thu nhập cao hơn anh. Nếu không có vợ và bố mẹ vợ, liệu anh có sống nổi không mà thấy anh đi bia rượu suốt. Bạn anh em thấy đầy người giàu có, sao anh không bằng một góc của bạn anh vậy?".
Sau câu nói của tôi, chồng tỏ ra tức giận nhưng không nói gì. Anh ấy lẳng lặng ngồi vào chiếc máy tính, còn nhắn tin, gọi điện cho ai đó suốt cả đêm. Sáng ra, tôi thấy chồng chìa ra tờ đơn l.y hô.n, như bị tổn thương tôi ký ngay. Chúng tôi l.y hô.n chóng vánh như vậy đó, không ai đau khổ, không ai trách móc nhau câu gì.
Chồng tôi không mang bất cứ tài sản gì ngoài những vật cá nhân, anh ấy để tôi nuôi con. Tôi cứ nghĩ chia tay rồi, mọi thứ sẽ khép lại, tôi không còn chung sống với người chồng vô tâm như vậy nữa. Nhưng mọi thứ quá khó với tôi, mỗi ngày bên con tôi lại nhận ra giá trị của người chồng, người cha trong gia đình.
Đã 2 năm trôi qua, giờ vừa gặp lại tôi vẫn còn ám ảnh với câu nói giải thích của chồng cũ: "Anh không thể chung sống với người co.i thườn.g, mang anh ra so sánh. Anh là trụ cột gia đình, công việc có khó khăn, do khách quan. Anh đi uống bia rượu để giải tỏa căng thẳng, cùng đồng nghiệp động viên nhau, chứ anh có uống nhiều đâu. Bây giờ công ty làm ăn phát đạt, lương anh tăng gấp mấy lần. Nếu thấy khó khăn mà từ bỏ, thì giờ đâu có được thành quả như hôm nay".
Tôi bắt đầu thấy hối hận vì câu nói có phần xúc phạm đến chồng. Hôn nhân của tôi đổ vỡ cũng chỉ vì những lời lẽ thiếu kiềm chế. Bây giờ tôi cảm thấy có lỗi, hối hận với chồng cũ. Tôi có nên chủ động xin lỗi, cầu mong anh ấy quay lại với tôi không? Mong nhận được lời khuyên!
Chồng đưa con riêng về rồi ngủ lại với vợ cũ, tôi lại choáng váng khi anh nói một câu lạ đời Tôi tức nghẹn, điên cuồng gọi vào số của chồng nhưng anh đã tắt máy. Hôm sau, chồng tôi bình thản trở về như chẳng có chuyện gì. Thấy tôi tức giận, anh còn quát mắng to hơn: Lúc mới quen chồng, tôi không ngại chuyện anh từng có một đời vợ. Chồng và vợ cũ từng có khoảng thời gian mặn nồng...