Chồng nằng nặc đòi li hôn vì “Anh chỉ yêu anh ấy”
Nếu một ngày chồng bạn thốt lên “Hãy giải thoát cho anh, anh chỉ yêu anh ấy”, bạn sẽ phải làm sao?
Tâm sự của một người phụ nữ 32 tuổi:
Chào các anh chị, hiện tại tôi đang rất hoang mang và cần một lời khuyên.
Vợ chồng tôi kết hôn đã 6 năm, anh hơn tôi 6 tuổi. Thời gian đầu thực sự là khoảng thời gian rất áp lực vì tuổi tác cũng không còn trẻ mà chúng tôi mãi vẫn chưa có con. Lúc đó tôi không hề nhận ra chồng mình luôn cố gắng trốn tránh việc “quan hệ” với vợ, tôi chỉ nghĩ đơn thuần anh ấy hơi yếu sinh lý nên mặc cảm và còn ra sức động viên chồng. Sau hai năm cố gắng không thành, chúng tôi quyết định sinh con bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm và con trai tôi sinh ra khỏe mạnh trong niềm hạnh phúc của cả hai bên họ hàng.
(Ảnh minh họa)
Nhưng mấy ai biết được chữ ngờ, vừa sinh nhật con tròn 4 tuổi, anh ấy quỳ dưới chân tôi và mong tôi giải thoát cho anh để anh và người tình – một người đàn ông khác – dọn về chung sống với nhau. Hóa ra sự lạnh nhạt, cáu gắt bấy lâu nay, những lần anh kêu mệt mỏi khi tôi đề nghị gần gũi, những thực phẩm bổ dưỡng nhằm cải thiện chuyện gối chăn mấy năm liền không có tác dụng chỉ đơn giản vì “Anh không thể dối lòng mình, anh không có tình cảm với em, anh chỉ yêu anh ấy”. Hóa ra mẹ con tôi chỉ là cái bình phong để che mắt người đời, để không ai nghi ngờ một người bảnh bao lại giỏi kiếm tiền như anh tại sao chưa chịu yên bề gia thất.
Từ ngày sinh con anh nói tôi toàn tâm toàn ý ở nhà chăm con, anh lo kiếm tiền, tôi chưa hề nghĩ đến việc sẽ có ngày mình rơi vào tình trạng này. Hiện giờ chồng tôi đưa ra hai lựa chọn, một là kí đơn ly hôn, con trai chúng tôi sẽ do anh và người đàn ông kia sẽ nuôi, anh sẽ trả cho tôi một khoản tiền đủ để sống sung túc và đi tìm một người đàn ông yêu thương tôi thực sự. Hai là cứ tiếp tục cuộc sống hạnh phúc giả vờ che mắt người đời, người tình của anh sẽ dọn về ở chung và vẫn chu cấp cho hai mẹ con đầy đủ.
(Ảnh minh họa)
Thực sự tôi vẫn nghĩ anh ấy là một người đàn ông tốt, vì anh nói không muốn tôi sống đến già mà không nhận được sự yêu thương cho đúng nghĩa của một người vợ, nhưng anh cũng không thể bỏ con anh. Vậy nên giờ tôi phải quyết định hoặc gửi con lại cho chồng và đi tìm hạnh phúc mới, hoặc có con nhưng chịu đựng một cuộc sống giả vờ rằng mình đang hạnh phúc trong căn nhà từ nay sẽ không hề có tình cảm vợ chồng. Phải nói thêm rằng chồng tôi là một người có quan hệ rộng và kinh tế khá vững, trong khi tôi đã ở nhà nội trợ mấy năm nên nếu ra Tòa ly hôn rất có thể tôi sẽ không nhận được quyền nuôi con tôi nữa. Giờ tôi biết phải làm sao?
Một ý kiến trả lời từ bà Helena, chuyên gia tư vấn tâm lý Hôn nhân, Trung tâm Sức khỏe hôn nhân và gia đình HF, nói:
Video đang HOT
Chào chị, trước hết chúng tôi hi vọng được chia sẻ với những gì chị đang trải qua, thực sự việc phải đối mặt với việc người bạn đời đầu gối tay ấp suốt mấy năm nay bỗng nhiên thừa nhận mình là người đồng tính là một cảm giác tồi tệ không phải người vợ nào cũng dễ dàng chấp nhận. Tuy nhiên hiện nay chúng ta cần bình tĩnh để phân tích các mặt thiệt hơn để có thể đưa ra cách giải quyết tốt nhất cho chị và anh ấy.
Chúng ta không kì thị những người đồng tính, có thể nói đồng tính không xấu. Sinh ra là nam giới nhưng lại không thể yêu thương nữ giới không phải là sự lựa chọn của họ, nhưng hơn tất cả, họ luôn luôn khao khát lựa chọn được sống thật với giới tính của chính bản thân mình. Chúng tôi biết chị đã rất đau khổ, nhưng có lẽ anh ấy cũng phải trăn trở rất nhiều trước khi quyết định nói với vợ sự thật này. Như chị nói, chính chị cũng cảm nhận được anh ấy là một người đàn ông tốt, anh ấy không muốn chị phải chịu đựng cuộc hôn nhân không có tình yêu từ chồng, và anh mong muốn cho chị cơ hội tìm kiếm một hạnh phúc mới trước khi tuổi đời không còn trẻ nữa. Điều đó tốt cho cả anh và chị, cả hai đều có thể tìm được hạnh phúc bên người yêu thương.
(Ảnh minh họa)
Vấn đề ở đây có lẽ là sự ích kỉ của chồng chị trong chuyện giành quyền nuôi con vì tài chính của anh ấy tốt hơn, hay nghĩ thoáng hơn là anh muốn chị không vướng bận trong việc đi tìm hạnh phúc mới. Về việc này, tôi xin được đưa ý kiến cá nhân như sau:
- Trước hết chị và anh nên tìm lúc thật bình tĩnh để nói chuyện thẳng thắn với nhau, chắc hẳn chị cũng nhận ra sự lạnh nhạt trong tình cảm vợ chồng. Và nếu chị không muốn tiếp tục cảnh có chồng mà như không, anh chị có thể tiến hành thủ tục ly hôn và tìm kiếm đối tượng khác, người có thể dành cho chị một tình yêu nam nữ thực sự, một gia đình vẹn tròn hạnh phúc.
- Về chuyện con cái, cháu bé cũng phần nào biết nhận thức, chúng ta không nên đường đột tách cháu ra khỏi bố hoặc mẹ, anh chị nên bàn luận xem ai là người có thể nuôi dưỡng cháu và đem lại cho cháu một tương lai vui vẻ nhất, đôi khi tài chính không phải vấn đề quan trọng nhất quyết định trẻ có sống tốt hay không. Hãy nói chuyện thẳng thắn với anh ấy nếu chị muốn giành quyền nuôi con, phân tích cho anh ấy hiểu, phân chia trách nhiệm tài chính và lịch vui chơi, chăm sóc con cho hợp lí giữa cả hai người.
- Nếu trong tình huống xấu nhất anh chị phải ly hôn và xây dựng gia đình mới, hãy cố gắng coi nhau như những người bạn thân để cùng cố gắng thấu hiểu và chia sẻ. Dẫu trái tim không thể nảy sinh tình cảm nam nữ, vợ chồng cũ vẫn có thể giúp đỡ và cảm thông cho nhau bằng cả tấm lòng.
Hi vọng chị sẽ sớm tìm được cho mình quyết định đúng đắn nhất.
Theo Afamily
Người vợ đòi li hôn và bức thư cảm động của chồng đã khiến cô đổi ý...
Cuộc đời là vậy đấy, tình yêu cũng là vậu. Khi một người nào đó được tình yêu bao bọc, cảm giác hứng thứ sẽ mất dần và người ta thường có xu hướng lơ là, quên mất mình đang sở hữu một kho báu...
Chồng tôi là kỹ sư, tôi yêu anh ấy vì sự tự nhiên và yêu cái cảm giác ấm áp khi tôi tựa vào bờ vai của anh.
Sau 3 năm hẹn hò, 2 năm hôn nhân, tôi nhận ra rằng tôi cũng đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Lý do khiến tôi yêu anh bây giờ lại biến thành nguyên nhân khiến tôi cảm thấy bồn chồn không vui.
Tôi là một người phụ nữ đa cảm và cực kỳ nhạy cảm khi yêu, tôi luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn giống như những đứa trẻ khao khát kẹo. Chồng của tôi thì ngược lại, ở anh luôn thiếu sự nhạy cảm và khả năng man lại cảm xúc lãng mạn trong hôn nhân. Và tôi đã chán yêu anh.
Một ngày nọ, tôi quyết định nói với anh rằng tôi muốn ly hôn.
Anh ấy đã vô cùng shock, và hỏi tôi "Tại sao?".
Tôi nói với anh rằng "Em mệt mỏi rồi. Trên thế giới này vốn cũng có quá nhiều thứ không thể nào giải thích nổi mà."
Anh đã im lặng suốt cả đêm và có vẻ suy nghĩ rất nhiều và hút thuốc rất nhiều. Cảm giác thất vọng của tôi chỉ có tăng thêm vì nghĩ rằng anh ấy là người không biết thể hiện suy nghĩ cảm xúc của mình, tôi còn có thể hy vọng được gì từ anh ấy. Cuối cùng, anh hỏi tôi "Anh có thể làm gì để khiến em thay đổi ý định của mình?"
Người ta vẫn thường nói "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời" và tôi nghĩ là mình cũng đang dần mất niềm tin vào chồng. Tôi nhìn thật sâu vào mắt anh ấy và nói "Nếu anh có thể trả lời và thỏa mãn được trái tim em, thì em sẽ thay đổi quyết định này.
Anh hãy nói cho em biết, em muốn đóa hoa đang mọc trên đỉnh núi đối diện, và nếu chúng ta đều biết đường rằng, nếu hái bông hoa đó thì người hái sẽ chết. Liệu anh có hái bông hoa đó cho em không?" Và chồng tôi đã bảo rằng "Ngày mai anh sẽ trả lời em." Và mọi hy vọng của tôi cũng chìm dần theo câu trả lời này của anh ấy.
Sáng hôm sau, khi tôi thức dậy thì anh ấy đã đi ra ngoài, để lại cho tôi bức thư viết tay.
"Em yêu,
Anh sẽ không hái bông hoa đó cho em đâu, nhưng hãy cho anh cơ hội giải thích vì sao mình lại làm như vậy..."
Và những dòng tiếp theo của anh đã khiến trái tim tôi tan vỡ...
"Khi em sử dụng máy tính, em luôn làm rối tung các phần mềm trong máy rồi lại ngồi khóc trước máy tính. Nên anh phải giữ lại mấy ngón tay này để còn giúp em giải quyết các hậu quả trên máy tính. Em luôn để quên chìa khóa ở nhà, vì vậy anh phải giữ lại đôi chân này để chạy thật nhanh về nhà mở cửa cho em vào.
Em thích đi du lịch nhưng cứ hay lạc đường ở những thành phố mới, nên anh phải giữ lại đôi mắt mình để còn dẫn đường cho em. Em lại còn hay bị đau bụng, chuột rút mỗi khi "đến ngày" nên anh phải giữ lại lòng bàn tay này để còn xoa và giúp em làm ấm bụng nữa.
Em thích đứng ở cửa và nhiều khi anh lo lắng rằng vợ mình mắc phải chứng "tự kỷ". Nên anh phải giữ lại cái miệng này để kể chuyện cười cho em nghe, những lúc em thấy buồn chán.
Em cũng rất hay chúi mắt vào màn hình máy tính (hành động này rất có hại cho mắt đấy nhé) nên anh phải giữ lại đôi mắt này để khi chúng ta già đi, anh vẫn còn có thể cắt móng tay giúp em và gỡ những lọn tóc rối đã bạc màu của em.
Anh cũng muốn được nắm tay em đi dạo trên bờ biển, tận hưởng ánh nắng mặt trời và bãi cát tuyệt đẹp... Và nói với em rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như khuôn mặt của em...
Vậy nên, em yêu à, trừ khi anh chắc chắn rằng còn có ai khác có thể yêu và chăm sóc em tốt hơn anh thì anh sẽ không đi hái bông hoa đó và chết trước em đâu..."
Tôi đã không thể nào kìm được nước mắt trước sự chân thành của anh và tiếp tục đọc...
"Giờ em đã có câu trả lời cho câu hỏi tối qua, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy ở cửa trước ra đi. Đang đứng ở ngoài cửa, cầm theo bánh mì nóng, sữa tươi mà em thích nhất đây."
Tôi vội vàng chạy ra ngoài mở cửa và thấy anh đang lo lắng đứng đó, hai tay ôm chặt bình sữa và bánh mì.
Tôi chắc rằng trên thế giới này sẽ chẳng có ai yêu tôi hơn anh nữa nên tôi mặc kệ cái bông hoa ở đỉnh núi ảo tưởng kia đi luôn.
Cuộc đời là vậy đấy, tình yêu cũng là vậu. Khi một người nào đó được tình yêu bao bọc, cảm giác hứng thứ sẽ mất dần và người ta thường có xu hướng lơ là, quên mất mình đang sở hữu một kho báu.
Tình yêu cũng xuất hiện dưới nhiều hình dáng khác nhau, từ ồn ào đến nhẹ nhàng sâu lắng. Hoa và những khoảnh khắc lãng mạn chỉ là những thứ gia vị điểm xuyết, trang trí trên bề mặt. Có hay không có chúng thì món ăn tình yêu vẫn đậm đà và ngon lành.
Theo PNVN
Yêu anh say đắm 3 năm, nhưng cứ nghĩ tới chuyện kết hôn là tôi thấy cuộc đời u ám... Tôi cũng không biết nên làm thế nào bây giờ nữa, một bên anh giục cưới, bên thì còn lưỡng lự... Tôi và anh quen nhau từ khi tôi học năm 3 đại học, còn anh đã đi làm. Tình yêu của hai đứa mới đầu rất giản dị và hạnh phúc, anh là người tốt, hiền lành, chiều chuộng tôi lắm. Cũng...