Chồng muốn tôi có con với kẻ khác
Vì vô sinh, chồng muốn tôi có con với người bạn thân của anh ấy để giấu đi sự thật.
Tôi có đọc được những lời tâm sự về câu chuyện éo le của các cặp vợ chồng hiếm muộn, vô sinh trong các bài viết Tái hôn mà vẫn không hạnh phúc; và tôi nghĩ tới hoàn cảnh của vợ chồng mình. Câu chuyện của vợ chồng tôi thật buồn. Tôi có cảm giác tạo hóa đang cố xoay vần để vợ chồng tôi hôm nay phải đối diện với nỗi đau khổ này. Chúng tôi yêu nhau, đến với nhau nhưng lại không thể có con vì anh bị vô sinh. Điều chua xót hơn cả là chính chồng tôi muốn tôi có con với người đàn ông khác. Liệu rằng mái ấm này của chúng tôi có thể giữ gìn được không khi có sự xáo trộn như vậy?
Chúng tôi kết hôn đã khá lâu mà vẫn chưa có con. Chúng tôi yêu nhau một thời gian dài mới cưới, có thể nói là tình cảm vợ chồng vô cùng thắm thiết mặn nồng. Anh là người đàn ông tốt, người chồng yêu thương vợ. Nhưng lấy nhau về nhiều năm mà vợ chồng tôi vẫn không có con nên cả hai bên gia đình đều rất lo lắng. Cách đây 2 năm, vợ chồng tôi quyết định đi khám. Kết quả cho thấy chồng tôi không có khả năng sinh con.
Vì vô sinh, chồng tôi muốn tôi quan hệ với người bạn thân để kiếm một đứa con (Ảnh minh họa)
Khoảng thời gian đó anh đau khổ và sụp đổ hoàn toàn. Anh sống vất vưởng như một cái bóng không hồn. Tôi đã ở bên chồng, động viên anh rất nhiều mặc dù trong lòng tôi cũng không giấu nổi một nỗi buồn. Nhưng ngay cả khi biết chuyện tôi cũng không bao giờ nghĩ sẽ bỏ chồng tìm hạnh phúc mới. Tôi vẫn nghĩ vợ chồng là cái duyên nhiều kiếp nên không thể nào dứt bỏ nhau được.
Tôi bàn với chồng chuyện sinh con nuôi nhưng anh không chịu. Anh không dám đối diện với việc mọi người rồi đây sẽ biết anh là người đàn ông không có khả năng sinh con. Anh muốn tôi tự kiếm lấy một đứa con, hai vợ chồng sẽ vờ như đó là con của anh để không ai biết sự thật. Nhưng tôi không muốn điều đó. Tôi sự tình cảm vợ chồng vì đây mà tan vỡ.
Với tôi chỉ có chồng là tất cả, tôi không thể nào làm “chuyện ấy” với bất cứ một người đàn ông nào khác được trong khi anh lại muốn tôi “thử” với người bạn học cùng thời đại học. Anh nói đã nhờ người đàn ông đó rồi. Anh ta ở cách xa chúng tôi rất nhiều và hứa sẽ giữ bí mật chuyện này vĩnh viễn. Sở dĩ anh muốn tôi có con với anh ta chứ không phải là đi xin tinh trùng ngẫu nhiên là bởi vì anh ta là người có ngoại hình điển trai, học giỏi. Anh muốn vậy để đứa con sau này cũng có tương lai sáng lạn, thông minh ngời ngời không hổ danh dòng họ nhà anh. Và như vậy, với mọi người trong gia đình, anh vẫn làm tròn bổn phận làm con, vẫn không bị bại lộ chuyện anh không thể làm bố.
Video đang HOT
Giá mà vợ chồng tôi có một đứa con thì hạnh phúc viên mãn biết chừng nào (Ảnh minh họa)
Nhưng thực sự với tôi điều ấy quá khó khăn. Tôi không thể nào làm được việc đó. Làm sao có thể chấp nhận chung chăn gối với một người mình không quen, không yêu và càng không phải là chồng mình. Tôi chẳng thà chấp nhận cảnh xin con nuôi hoặc cùng lắm xin tinh trùng của một người không quen biết nào đó chứ không thể lên giường với người đàn ông khác đó.
Giờ đây, mỗi ngày chồng tôi lại giục giã bắt tôi chấp nhận chuyện đó nhưng tôi hoàn toàn không muốn. Anh cầu xin tôi vì nói rằng đó là cách tốt nhất để anh ấy không bị bẽ mặt với mọi người và gia đình. Tôi nên làm gì lúc này để có quyết định tốt nhất cho vợ chồng mình đây?
Theo VNE
Hận tôi, em nói dối có con với kẻ khác
Ngày hôm ấy, sau khi em nói đã mang bầu với người tình cũ, tôi tát vào mặt em và đuổi ra khỏi nhà. Em bình tĩnh tới mức đáng sợ.
Thật ra, em không láo nhưng em rất thẳng tính. Ngày đó, có nhiều lần em và mẹ cãi cọ nhỏ, vì có chút không hợp ý nhau trong khoản ăn uống, rồi quan điểm trang trí nhà cửa. (Ảnh minh họa)
Em không hề run sợ, cũng không hề rơi một giọt nước mắt dù tôi tát em cái như trời giáng, còn xúc phạm em đủ thứ. Vậy mà cuối cùng, em xách vali ra đi trong tư thế như đã chuẩn bị từ trước rồi.
Dù tôi đã chính tay tát em và chính miệng đuổi em đi nhưng lúc đó, có chút luyến tiếc. Em phản ứng ngoài mong đợi. Chưa bao giờ nhìn em lại đáng sợ như vậy. Sự lạnh lùng khiến tôi kinh ngạc, em đó sao?
Trước ngày yêu nhau, chúng tôi là một cặp đôi đẹp, ai cũng nói chúng tôi trời sinh một cặp. Tôi tự hào vì mình yêu được em, song tôi luôn cảm thấy mình lép vế so với em dù bạn bè có nói chúng tôi tương xứng. Tôi thấy em xứng đáng có những tình yêu lớn hơn tôi, có những người đàn ông yêu thương em hơn tôi. Nhưng em nhận lời chung thủy với tôi, làm tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi nghĩ, đời này tôi sẽ yêu thương em, không bao giờ lạnh lùng với em và đối xử với em thật tốt, suốt đời sẽ là như vậy.
Nhưng đúng là lời hứa chỉ mãi là lời hứa. Ngày em về nhà tôi, bố mẹ tôi có vẻ không ưng em. Cũng chẳng hiểu sao lại như vậy vì trong mắt tôi, em là người con gái tuyệt vời, đảm đang tháo vát, khéo léo, lại chịu thương chịu khó. Có lẽ, mẹ tôi không ưa cái sự khéo léo của em. Con dâu mẹ chồng biết đâu mà lần. Tôi cũng nhiều lần nói với mẹ, nhưng mẹ vẫn không thích em thì tôi biết làm sao được.
Thật ra, em không láo nhưng em rất thẳng tính. Ngày đó, có nhiều lần em và mẹ cãi cọ nhỏ, vì có chút không hợp ý nhau trong khoản ăn uống, rồi quan điểm trang trí nhà cửa. Tôi cũng đã nhẹ nhàng khuyên bảo, nói em phải chiều ý mẹ vì mẹ là người lớn, em cũng nín nhịn cho qua. Nhưng mẹ tôi cũng hay nhiều chuyện thật, mẹ không thôi mà còn mang chuyện đó sang hàng xóm nói làm em nuôi mối thù trong lòng khi hàng xóm nhìn em bằng con mắt khó chịu, soi mói.
Mẹ tôi là người tôi tôn kính, chẳng mấy khi tôi cãi lời mẹ, thế nên, lúc nào tôi cũng muốn em làm vừa lòng mẹ tôi. Lúc chúng tôi có ý định sinh con, mẹ nói, nhất định phải tính toán ngày giờ, tìm mọi cách, mọi chế độ ăn uống này nọ để cho em sinh con trai. Sinh con gái là mẹ không hài lòng, mẹ thích phải là cháu trai đầu lòng thì mẹ mới vui. Thế nên, tôi cũng nghe theo lời mẹ, tìm mọi cách, tìm mọi loại biện pháp để có thể cổ vũ cho em.
Nào ngờ chuyện này khiến em khó chịu. Lúc nào mẹ cũng bắt em ở nhà để ăn uống, canh chừng để săn con trai. Điều này có lẽ làm em khó chịu vì tính em ưa tự do từ ngày trước tới giờ. Tôi cũng thấy mẹ có chút quái dị nhưng vẫn phải động viên em vì tôi thương mẹ. Em bực mình, mẹ càng cấm, em càng đi chơi, thậm chí còn đi chơi khuya. Em mặc kệ tôi gọi điện, nhắn tin. Em chỉ nói đi chơi với bạn và hẹn giờ về.
Rồi nhiều lần như thế em làm tôi khó chịu. Tôi bực bội vì em hay đi chơi mà không ăn cơm ở nhà. Thật ra em quá đáng nhưng mẹ tôi cũng gây cho em quá nhiều áp lực. Còn tôi phận làm con, đứng ở giữa thật khó vô cùng.
Rồi nhiều lần như thế em làm tôi khó chịu. Tôi bực bội vì em hay đi chơi mà không ăn cơm ở nhà. Thật ra em quá đáng nhưng mẹ tôi cũng gây cho em quá nhiều áp lực.(Ảnh minh họa)
Hôm rồi, tôi có nói với mẹ rằng mẹ hãy nhịn em một tí. Nhưng em không chịu vì mẹ gây ức chế cho em nhiều quá. Khi đó em đã mang bầu nhưng là con gái, và mẹ tôi lại càng bực tức hơn. Em thấy mẹ không hài lòng lại càng tỏ ra khó chịu, cuộc sống hết sức căng thẳng và tối đó, em với mẹ cãi nhau nảy lửa. Tôi đã tát em một cái thật đau vì can tội cãi mẹ. Tôi không bao giờ muốn ai làm phật lòng mẹ tôi. Thế là em khóc lóc, nói tôi không thương em. Càng thấy em như thế tôi càng mắng, càng nói em nhiều hơn. Có lẽ, vì lúc mang bầu em cáu giận nhiều vả lại thấy tôi đánh em nên em tủi thân và hận tôi.
Một buổi tối, em gọi tôi ra và nói lời xin lỗi. Em nó có chuyện nghiêm trọng muốn nói với tôi. Em thú nhận, đứa con trong bụng là con gái nhưng đó là điều may mắn của tôi vì đó không phải con tôi. Đó là con của người tình cũ của em. Trong thời gian em đi ra ngoài chơi, em đã qua lại với anh ta và em biết chắc kết quả này. Em nói, mong tôi tha thứ và em muốn ra đi vì không còn mặt mũi nào nữa.
Và đó là lý do vì sao tôi tát em như trời giáng, đuổi em ra khỏi nhà ngay trong ngày hôm đó. Dù em gây ra tội với tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy yêu em, luyến tiếc em. Em lạnh lùng đáng sợ.
Nhưng thời gian trôi đi, tôi cứ vẫn sống như thế. Cho tới hơn 1 năm sau, tôi tình cờ gặp lại em. Thật lạ, em vẫn sống gần trong khu phố ấy, em chẳng đi đâu cả. Chỉ là, em không muốn sống cùng gia đình tôi nữa. Đứa con giống hệt tôi, nhìn thì ai cũng biết, tôi chính là bố cháu. Nhìn con gái đáng yêu mà nước mắt tôi tràn ra. Tôi hiểu, sự thật là tất cả những điều em nói trước đây đều là giả dối. Em vì hận tôi, vì chán ghét gia đình tôi nên em mới chọn cách này lừa gạt tôi. Em không muốn chung đụng với gia đình mà chịu bao áp lực như vậy. Giờ em làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình trong căn nhà tập thể em đã thuê.
Tôi thật hối hận, tôi muốn đón em về lắm, nhưng còn bố mẹ tôi, liệu họ có chấp nhận em hay không. Tôi lo lắng vô cùng, có phải tôi là gã vô trách nhiệm quá hay không?
Theo VNE
Cần xử thật nghiêm đối tượng trộm chó để răn đe kẻ khác! Cái vòng luẩn quẩn "trộm chó đánh dân, dân đánh chết trộm chó" sẽ chưa chấm dứt, nếu như các cơ quan chức năng không có giải pháp thỏa đáng với nhóm tội phạm này. Câu chuyện đau lòng về 3 thanh niên bị bọn trộm chó dùng súng xung điện bắn trả dẫn tới 3 thanh niên tử vong ở đường Nguyễn...