Chồng muốn tôi cho sếp sờ mông, miễn có tiền
Anh bảo, mình lả lơi có giới hạn chẳng mất gì mà vẫn có tiền mang về nhà. Tôi hỏi anh giới hạn là thế nào, anh thẳng thừng nói: &’Chỉ cần em không lên giường với nó, chứ sờ soạng, quờ quạng với đàn ông chả là gì’.
Tôi sinh năm 1978, chồng hơn tôi 3 tuổi. Chúng tôi có hai cô con gái. Tôi là người Hà Nội, anh quê ở Nam Định và ở rể trong nhà tôi. Năm 2010, bố mẹ cho chúng tôi một căn hộ chung cư ở khu tái định cư Việt Hưng. Từ ngày có nhà mới, không núp dưới trướng bố mẹ vợ, chồng tôi lộ rõ bản tính thực dụng của mình.
Có nhà riêng, anh ép vợ chuyển về làm việc gần nhà hơn để lo cơm nước cho gia đình. Tôi nghỉ việc và xin vào làm ở một công ty thương mại điện tử tại quận Long Biên cho gần nhà. Từ ngày về đó, công việc kinh doanh của tôi không được tốt cho lắm. Một phần vì kinh tế khó khăn chung, một phần do công ty của tôi có nhiều em trẻ đẹp, ăn nói ngọt nên họ hút khách hơn gái già như tôi.
Ngày trước, mỗi tháng tôi thu nhập khoảng 10 triệu đồng nhưng một năm trở lại đây tôi chỉ nhận được mức thu nhập từ 5 đến 6 triệu đồng. Với số tiền đó, tôi không đủ chi tiêu cho sinh hoạt trong gia đình.
Ảnh minh họa
Đầu tháng lấy lương, chồng tôi không quên hỏi “tháng này em được bao nhiêu”. Anh hỏi vì sợ tôi giấu làm quỹ đen, không để dành cho gia đình. Khoản lương của anh, tôi không bao giờ biết. Anh có tài khoản riêng nhưng tôi biết anh không chi tiêu hoang phí mà chỉ dành cho gia đình nên yên tâm hơn phần nào.
Cuối tháng cạn tiền, tôi lại hỏi xin chồng để đóng học cho con hay mua sắm cho gia đình, anh lại mắng tôi hoang phí. Mỗi ngày đi làm về, anh lại hỏi hôm nay em bán được mấy máy (công ty tôi bán máy in và máy chiếu). Tôi trả lời không bán được máy nào là anh lại trách tôi không khéo ăn nói, không biết lả lơi với khách để họ mua hàng.
Video đang HOT
Tôi kể công ty tôi có nhiều em trẻ đẹp, ăn nói duyên dáng lắm. Anh cười bảo tôi: “Em phải sử dụng kỹ năng gừng càng già càng cay, em cố bám cái thằng trưởng phòng kinh doanh nó mới cho em nhiều mối hàng. Đi làm em phải biết cách chiều lòng sếp và nũng nịu khi cần thiết. Không nên quá khô khan với sếp nam”.
Nghe chồng nói thế, tôi ức đến cổ. Tôi không nghĩ chồng mình lại thực dụng đến mức khuyên vợ nên lả lơi với sếp nam để kiếm thêm tiền.
Tháng trước, hai vợ chồng tôi cãi nhau. Anh mắng tôi “gái Hà Nội mà ngu không biết cách đào mỏ mang về cho chồng con”… Có lúc, anh lấy ví dụ cái Vân Anh ở công ty anh, nó có chồng con đàng hoàng nhưng chịu khó chiều sếp, nhẹ nhàng với sếp nên nó được ưu ái lắm. “Nó không xinh bằng em mà vẫn thu hút sếp. Em chỉ cần bỏ cái tính khô như củi của em đi thì sếp nào cũng xiêu. Mình lả lơi có giới hạn chẳng mất gì mà vẫn có tiền mang về nhà”. Tôi hỏi anh giới hạn là thế nào, anh thẳng thừng nói: “Chỉ cần em không lên giường với nó, chứ sờ soạng, quờ quạng với đàn ông chả là gì”.
Nghe anh nói lần đầu, tôi còn ấm ức, nhưng anh nói quá nhiều lần khiến tôi muốn ói và muốn thoát khỏi anh nhiều hơn. Nhiều đêm nằm nghĩ, một vài năm nữa tôi già không còn kiếm ra tiền chắc anh đuổi tôi ra đường lúc nào không hay. Vì muốn vợ có thêm thu nhập mà anh trách vợ không biết lả lơi chiều người khác. Không chỉ nói với riêng vợ, anh còn mách em gái ruột của mình cách chinh phục sếp lớn nơi công sở và nên ăn mặc như thế nào để vừa kín mà vừa hở…
Đi làm nhưng tôi sợ nhất là về nhà chồng hỏi bán được gì không và nói những câu trách móc “phải làm hàng cho mình trước khi trình hàng bán ra ngoài”, và anh bày ra những chiêu thức lả lơi có giới hạn cho vợ mình.
Theo Afamily
Nhà chồng tôi chỉ biết có tiền
Hàng ngày sống ở nhà chồng mà tôi chỉ mong quả báo xảy ra với họ một ngày gần nhất. Chỉ có như thế, tôi mới thấy cuộc đời công bằng.
ảnh minh họa
Chào mẹ Hải Anh với tâm sự: "Mẹ chồng nằng nặc bắt mang cháu 7 tháng đi gửi trẻ".
Đọc những tâm sự của chị, sao tôi thấy những người nhà chồng tác oai tác quái của tôi trong đó. Quả ở trên đời người đời nói cấm có sai "Khác máu tanh lòng" bạn ạ. Thế nên nếu xác định sinh con ra, bạn cứ nên xác định tinh thần vợ chồng bạn phải chăm lo cho con từ A-Z. Để khi ông bà có không hỗ trợ được thì cũng không cuống lên hoặc quá sốc.
Như nhà tôi cũng vậy, mang tiếng bố mẹ chồng đều về hưu cả và là những trí thức. Thế nhưng cách đối xử của họ với con dâu chẳng khác nào kẻ vô học. Bố mẹ chồng đã vậy, các chị chồng cũng ghê gớm, luôn thích xỉa xói người khác.
Tôi lấy chồng năm tôi 26 tuổi. Tính đến nay cuộc hôn nhân của tôi đã bước vào năm thứ 3. Vợ chồng chúng tôi cũng có một bé gái hơn 2 tuổi. Song, chồng tôi là bộ đội chuyên nghiệp, đơn vị lại ở xa nhà chồng hàng ngàn cây số. Vì thế, lấy chồng xong, tôi đồng nghĩa phải ở nhà chồng với bố mẹ chồng. Một năm chồng tôi chỉ tranh thủ về thăm nhà được mấy lần nghỉ lễ và nghỉ phép.
Ba năm ở nhà chồng, lợi dụng lúc chồng tôi không có nhà, tôi bị bố mẹ chồng đối xử thậm tệ. Đến nỗi, 3 năm ở đây, tôi sắp stress đến muốn phát điên.
Tôi là giáo viên cấp 1 nên việc đi dạy về với tôi cũng khá vất vả. Tuy nhiên, tôi vẫn lo vẹn toàn việc gia đình con cái. Song hình như, bố mẹ chồng tôi vẫn chưa hài lòng. Các ông bà muốn con dâu là phải là kẻ hầu người hạ của nhà chồng.
Nào là ra hiệu lệnh phải thức dậy lúc 4h sáng dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn sáng (trong khi 12h tôi mới ngủ vì phải soạn giáo án, chấm bài). Nào là, những hôm nhà có việc, tôi phải nghỉ làm ở nhà mà phục vụ. Hoặc họ có nhu cầu đi đâu cũng phải bắt tôi ở nhà chở đi...
Rồi khi con gái tôi ra đời, họ cố tình gây khó dễ không tạo điều kiện cho tôi yên tâm công tác. Dù còn mạnh khỏe và ở nhà nhưng họ không trông cháu với suy nghĩ "Con mày có thì mày tự chăm". Vì thế, cháu 4 tháng tuổi khi đi làm trở lại, tôi đã phải thuê 1 bà hàng xóm ngay bên cạnh trông cháu.
Khi tôi đi làm, dù cháu được trông ngay ở nhà bên cạnh nhưng ông bà nội cũng không thèm sang xem cháu có khóc không. Ngày cháu ốm đau, ông bà cũng không thèm đếm xỉa. Thế nhưng khi có chồng tôi về, ông bà lại tỏ ra quý hóa cháu và con dâu lắm. Nào là nhận đưa đi gửi, đón cháu về.
Tôi không phải là đứa con dâu chấp nhặt nên nghĩ chuyện nhỏ cho qua, không nói lại gì với chồng cho anh yên tâm công tác. Song chuyện càng quá đáng hơn khi bố mẹ chồng ngon ngọt hỏi vay của tôi 200 triệu để cho con gái làm ăn. Vì nghĩ người nhà, tôi cũng đồng ý cho vay mà không giấy tờ gì.
Song từ ngày vay tiền đó, mẹ chồng và chị chồng cứ nhiều lần dựng chuyện, làm các phương pháp để tôi ức chế mà tự ra khỏi nhà chồng cho khỏi mang tiếng. Cả nhà chồng cứ xúm vào bêu riếu và đặt điều là trông tôi hiền thế này nhưng hay láo toét với bố mẹ chồng lắm.
Rồi lấy cớ như vậy, một ngày tôi đi dạy học về đến cửa ngõ thì bị chị chồng đứng ra đánh và túm tóc xử vì cái tội "Láo xược với bố mẹ tao". Tôi không nhịn nữa cũng to tiếng tranh cãi và đánh trả.
Nếu không vì chồng vì con, chắc tôi chẳng bao giờ phải cố gắng chịu ấm ức khi ở nhà chồng thế này. Nhà chồng tôi đúng là một lũ quỷ dữ, chỉ hám tiền và tiền. Còn trong đầu họ, con dâu, cháu nội không bằng mấy trăm triệu hay mấy chục triệu nữa cơ.
Hàng ngày sống ở nhà chồng mà tôi chỉ mong quả báo xảy ra với họ một ngày gần nhất. Chỉ có như thế, tôi mới thấy cuộc đời công bằng.
Theo PNT
Liệu tôi có nên cướp cô ấy từ tay người chồng vũ phu? Giờ tôi không biết phải làm sao? Nếu cướp cô ấy từ tay người chồng hiện tại thì tôi có quá tàn nhẫn? Từ hôm đó, tôi bỗng dưng nhớ về cô ấy rất nhiều. Những lần chồng cô ấy về tôi biết cô ấy lại đau đớn. Đó cũng là những đêm tôi thức trắng vì "ghen". Cách đây một năm, tôi...