Chồng mừng rỡ sắp được lên chức thì điếng người vì điều này
Lúc tôi đi ngang qua thì nghe tiếng người phụ nữ ấy vang lên lẫn trong tiếng thở hổn hển. Tôi như bị điện giật, đứng khựng lại ngay tại chỗ. Tại sao đó lại là tiếng của vợ tôi?
Tôi và vợ kết hôn đến nay được 4 năm, có một đứa con trai đầu lòng. Cuộc sống không giàu sang gì nhưng cũng coi như yên ấm. Hai vợ chồng đều có công việc ổn định, con ngoan ngoãn, khỏe mạnh, thiết nghĩ như thế đã đủ mãn nguyện rồi.
Có điều vợ tôi lại không muốn mọi thứ yên ổn, bình lặng như vậy. Cô ấy thường phàn nàn chuyện chồng kiếm được ít tiền và không có chút thăng tiến nào. Vợ còn so sánh tôi với những người đàn ông tài giỏi khác khiến tôi vừa tự ti vừa tức giận. Nếu vợ đã chê bai tôi như thế, trước đây cô ấy chấp nhận cưới tôi làm gì?
Song tôi không phủ nhận một điều là cô ấy nói cũng đúng khi mà tôi ra trường từng ấy năm nhưng vẫn dậm chân ở 1 vị trí. Dù tôi cũng chăm chỉ, nỗ lực nhưng hình như thời cơ chưa đến và sếp cũng không mấy cất nhắc tôi. Mà thực ra có lẽ là do năng lực của tôi không đủ thì đúng hơn.
Có mấy lần vợ bảo tôi nếu chỗ làm đó không thể cho tôi không gian phát triển thì hãy tìm kiếm chân trời mới. Nhưng tôi không đồng tình. Thực lòng tôi chưa bao giờ nhận mình là người tài giỏi cả. Trước đây thời còn đi học tôi cũng không mấy nổi bật. Công ty hiện tại tôi thấy rất tốt, công việc đang ổn định, tôi sợ đến chỗ khác còn không bằng ở đây. Đến lúc ấy cái được chẳng bù cho cái mất, cuộc sống gia đình lại xáo trộn theo thì khổ.
Có điều vợ tôi lại không muốn mọi thứ yên ổn, bình lặng như vậy. Ảnh minh họa
Mọi chuyện cứ thế yên bình trôi đi, cho đến khi tôi giật mình nhận ra dạo này sếp tự dưng quan tâm và có ý cất nhắc tôi hơn hẳn. Sếp ở đây là trưởng phòng của tôi, là một người đàn ông tuổi trẻ tài cao, mới 35 tuổi nhưng đã làm nên nhiều thành tích khiến cánh nhân viên quèn chúng tôi ngưỡng mộ lắm.
Tôi lấy làm mừng rỡ, nghĩ bụng có lẽ cơ hội của tôi cuối cùng cũng đến rồi. Sếp còn nhiều lần ám chỉ với tôi rằng nếu tôi làm tốt thì cái ghế phó phòng chắc chắn sẽ là của tôi. Về nhà kể với vợ, cô ấy mỉm cười chúc mừng tôi. Nhưng lúc ấy tôi lại không để ý đến nụ cười và ánh mắt cô ấy có phần kỳ lạ.
Nghĩ về tương lai tươi sáng, tôi hùng hục lao vào làm việc không kể ngày đêm. Vì quá bận rộn nên tôi cũng chẳng có tâm trí để ý xem vợ mình dạo này thay đổi gì, đi sớm về muộn ra sao.
Video đang HOT
Hôm đó tôi tan làm đúng giờ, không ở lại tăng ca như thường lệ. Nhưng đi gần về đến nhà rồi tôi mới nhớ ra mình để quên 1 tập tài liệu trong phòng. Đó là phần công việc tôi định mang về nhà tối nghiên cứu. Nghĩ một lát, tôi quyết định quay lại công ty lấy tài liệu đó.
Lúc tôi trở lại công ty thì mọi người đã về hết rồi. Nhưng đi qua phòng làm việc của sếp, tôi lại thấy vẫn còn ánh sáng từ bên trong hắt ra. Đáng nói tôi còn nghe được tiếng phụ nữ thì thầm, khúc khích cười và cả những âm thanh thở dốc, rên rỉ mờ ám từ trong phòng vẳng ra. Tôi sững sờ không nghĩ tới sếp lại mang phụ nữ về văn phòng để “mây mưa”.
Song nghĩ lại sếp còn độc thân, có bạn gái là chuyện bình thường. Hơn nữa giờ đã tan làm, chẳng còn nhân viên ở lại, sếp có làm gì cũng không thể coi là quá đáng được.
Nhưng đúng lúc tôi đi ngang qua thì nghe tiếng người phụ nữ ấy vang lên lẫn trong tiếng thở hổn hển. Tôi như bị điện giật, đứng khựng lại ngay tại chỗ. Tại sao đó lại là tiếng của vợ tôi?
“Anh có báo gì với em là không tăng ca đâu. Tại sao em lại biết?”, tôi gằn từng chữ hỏi vợ. Ảnh minh họa
Lúc ấy tôi hèn nhát tới mức không dám lao lên đập cửa. Tôi chỉ biết trốn chạy, nấp trong 1 góc tối đợi vợ ra khỏi tòa nhà. Cả quãng đường tôi theo sau chiếc taxi chở cô ấy về nhà. Lúc thấy tôi xuất hiện ở cửa nhà sau mình có mất phút, vợ cười tươi hỏi tôi đã đi đâu, rõ ràng hôm nay không tăng ca cơ mà.
“Anh có báo gì với em là không tăng ca đâu. Tại sao em lại biết?”, tôi gằn từng chữ hỏi vợ. Cô ấy ngớ người, nhận ra mình đã nói hớ. Tôi cay đắng bồi thêm: “Vì em vừa ở công ty anh về đúng không? Đúng hơn là đi ra từ phòng sếp anh?”.
Chuyện chẳng còn gì chối cãi, vợ tôi đành nhận đã lén lút qua lại với sếp tôi được mấy tháng nay. Và sự thật là nhờ có cô ấy mà tôi mới được sếp để mắt tới. Còn hai người họ quen nhau chắc nhờ lần đi liên hoan công ty, sau đó lén lút sau lưng tôi cho đến nay.
Vợ tôi nói không muốn ly hôn, vì cô ấy thừa hiểu sếp tôi chỉ “gặp dịp thì chơi” mà thôi. Cô ấy còn trắng trợn bảo, thôi đã đâm lao rồi thì hãy theo lao, đợi khi nào tôi lên được chức phó phòng thì cô ấy sẽ chia tay sếp. Đằng nào sếp tôi cũng sắp chuyển về tổng công ty, sau đó tôi có thể yên tâm làm phó phòng mà chẳng ai hay biết gì cả.
Tôi giận quá, không thể tin nổi vợ lại có suy nghĩ điên rồ như vậy. Cô ấy thực sự nghĩ cho tôi hay không đành lòng rời bỏ người tình bảnh bao, thành đạt kia? Tôi cũng không muốn bỏ vợ nhưng phải làm thế nào để dàn xếp cục diện rối hơn tơ vò này đây?
Về bất ngờ lúc giữa đêm, tôi lặng người nghe chồng cười rúc rích bên nhà cô hàng xóm
"Chồng em ngoan lắm, không bao giờ ngủ lang...". Anh còn trêu tôi rồi hôn tạm biệt, chúc tôi ngủ ngon mới cúp máy.
Chiều qua là chiều thứ 6, mẹ tôi gọi điện bảo tối sang bên đó ăn cơm. Chị gái và anh rể tôi đưa các cháu về chơi nhân dịp cuối tuần. Tôi vui vẻ gọi cho chồng thì anh nói phải tăng ca về muộn, có lẽ không cùng tôi sang nhà ngoại được.
Dù buồn nhưng tôi hiểu công việc quan trọng không kém. Vì thế tôi bảo chồng tôi sẽ ngủ lại tâm sự với chị, có khi chiều mai tôi mới có mặt ở nhà. Anh lập tức đồng ý, hẹn tối mai sẽ đưa tôi đi ăn "đổi gió" vì lâu rồi vợ chồng chưa ra ngoài ăn.
Thế nhưng ăn uống xong, ngồi chơi với anh chị một lúc tôi lại quyết định về ngay. Cũng không có lý do gì đặc biệt, bỗng dưng tôi thấy nhớ chồng mà thôi. Vậy là tôi một mình đi xe vượt đêm tối để về nhà với chồng. Tôi không hề báo trước, hi vọng có thể gây bất ngờ cho anh.
Tôi không hề báo trước, hi vọng có thể gây bất ngờ cho anh. (Ảnh minh họa)
Song lúc tôi về tới nơi thì lại chẳng thấy chồng đâu. Ngó đồng hồ đã 23 giờ, không hiểu anh đi đâu, làm gì vào giờ này. Hay anh ra ngoài mua thuốc lá? Nghĩ vậy tôi bèn rút điện thoại gọi chồng. "A lô, anh đang ngủ rồi nè...", giọng anh ngái ngủ từ đầu dây bên kia truyền đến - "... anh ngủ ở nhà chứ ở đâu. Chồng em ngoan lắm, không bao giờ ngủ lang...". Anh còn trêu tôi rồi hôn tạm biệt, chúc tôi ngủ ngon mới cúp máy.
Tôi hoang mang cùng cực. Chồng tôi đang nói dối tôi! Vậy anh đang ở đâu? Tôi sực nhớ ra mình lén cài định vị vào máy chồng từ tháng trước. Cũng do cô đồng nghiệp đa nghi của tôi mách cho, bản thân cô ấy đã cài vào máy chồng. Thế là tôi cũng học đòi nhưng sau vài lần không thu được gì khả nghi nên tôi quên béng nó đi.
Mở định vị điện thoại của chồng ra xem, tôi sững sờ phát hiện định vị báo chồng mình vẫn đang ở nhà! Vậy định vị sai ư? Không phải, có thể anh đang ở phòng trọ nào đó trong xóm trọ này, định vị không thể hiển thị rõ từng căn phòng được mà chỉ cho thấy vị trí đại khái.
Nghĩ đến trong xóm trọ có 1 cô hàng xóm còn cô nàng độc thân, bộ dạng khá sành điệu và lẳng lơ, tôi lại càng run rẩy cả người. Có khi nào chồng tôi đang ở bên đó?
Tôi đánh liều chạy sang định gõ cửa nhà cô hàng xóm. Không ngờ cửa phòng cô ta thậm chí còn chẳng thèm chốt trong, vẫn để khép hờ. Và qua ánh đèn ngủ mờ ảo tôi đã nhìn rõ hai bóng người quấn lấy nhau trong đó. Lẫn trong tiếng thở hổn hển là những tiếng cười đùa rúc rích, tôi dễ dàng nhận ra giọng nói của chồng mình.
TÀI TRỢ
Không còn nghi ngờ gì nữa, cảnh nóng tôi đang được xem có chồng tôi là diễn viên nam chính! Căm phẫn và đau đớn tột cùng, tôi xô cửa xông vào. Hai kẻ kia bị bất ngờ thì cuống quýt mặc đồ. Chồng tôi vừa nhìn rõ là vợ, lập tức sụp xuống xin tôi tha tội. Biết sai tại sao còn làm?
Không ngờ cửa phòng cô ta thậm chí còn chẳng thèm chốt trong, vẫn để khép hờ. (Ảnh minh họa)
Lúc nói chuyện ba mặt một lời, cô ả kia bảo qua lại với chồng tôi chơi bời thôi, không hề có ý định yêu đương nghiêm túc, càng chẳng thèm cướp chồng tôi làm gì. Cô ta bảo tôi hãy tha thứ cho chồng đi, cô ta sẽ không đếm xỉa đến chồng tôi nữa đâu. Gã đàn ông phản bội kia thì thề thốt rằng bị cô ta lả lơi mời mọc, anh ta gặp dịp thì chơi, không hề có chút tình cảm với cô ả.
Có thể chồng tôi nói thật, đối với anh ta gia đình vẫn là nhất. Nhưng chúng tôi còn chưa có con mà anh ta đã thế này, cả chặng đường đời dài dằng dặc phía trước, liệu tôi còn dám đặt niềm tin vào anh ta? Hay tôi phải chấp nhận cho anh ta thi thoảng ra ngoài vui chơi một chút? Cám dỗ ngoài xã hội có bao giờ thiếu đâu cơ chứ, anh ta dễ bị quyến rũ thế này, tôi làm sao mà quản nổi!
Tôi vẫn còn yêu chồng, cũng muốn cho anh ta một cơ hội. Nhưng nỗi đau bị phản bội thật khó nguôi ngoai, chưa nói niềm tin đã vơi cạn đi nhiều, tôi chẳng biết phải quyết định thế nào nữa!
Theo Gia đình & Xã hội
Phật dạy: Sống trên đời chỉ cần buông bỏ được 5 thứ, cuộc đời sẽ thuận lợi an nhiên Có những điều trong cuộc sống, cần phải buông bỏ để hạnh phúc, an nhiên. Càng cố chấp níu giữ, sẽ càng bất hạnh. 1. Buông bỏ thể diện Cúi đầu không phải là nhục, mà chính là để nhìn cho rõ con đường phía trước. Nhiều người sở hữu quá nhiều thứ. Thế nhưng, tất cả đều không thuần khiết, bất như...