Chồng mua hộ đồng nghiệp nữ rất nhiều bao cao su
Chồng nói mua hộ chị đồng nghiệp 12 hộp và một hộp để cho tôi dùng. Tôi vẫn cất nó vào góc tủ vì không thoải mái, nghĩ lại tôi thật ngu ngốc.
Tôi đã lập gia đình 5 năm, có một con gái rất xinh xắn ngoan ngoãn. Chồng hiền, khá là yêu thương vợ con. Chúng tôi đều có công việc tốt, thu nhập tốt. Tôi là một phụ nữbình thường như mọi người, yêu chồng thương con và dành hết sức để chăm sóc gia đình, nhà cửa, đó là niềm vui và hạnh phúc của tôi mỗi ngày. Nhưng cuộc đời hình như chưa bao giờ bằng phẳng, cách đây hai năm tôi bỏ một số cơ hội của mình, chuyển việc (dù công việc rất tốt), chuyển nhà để tạo điều kiện cho chồng cơ hội thăng tiến trong công ty. Năm ngoái chồng được đề bạt lên trưởng phòng và bắt đầu từ đầu năm nay tôi thấy anh có nhiều thay đổi như: hay cáu gắt với vợ con, chê vợ, quát con, thường xuyên đi làm về muộn. Do đặc thù công việc là làm với nước ngoài thường xuyên phải làm thêm giờ nên tôi cũng không hề nghi ngờ, chỉ góp ý về những thay đổi của chồng.
Đợt vừa rồi chồng có đi công tác nước ngoài, khi về tôi thấy chồng mua rất nhiều bao cao su. Tôi hỏi anh trả lời rằng đó là do một chị đồng nghiệp nhờ mua hộ. Tôi rất bất ngờ vì điều này bởi không thể nghĩ một người phụ nữ bình thường lại có thể nhờ đồng nghiệp nam, nhất là một người có gia đình mua những món đồ tế nhị như vậy. Tôi không tin và chất vấn chồng, chồng đưa cho tôi xem đoạn chat với chị đồng nghiệp kia để chứng minh: “Chỉ mua hộ để chị tặng và dùng dần”. Khi tôi hỏi chồng tôi và chị đồng nghiệp thân thiết đến mức nào mà người ta nhờ mua những món đồ tế nhị đến vậy, chồng trả lời chỉ là đồng nghiệp xã giao bình thường. Tôi có hỏi thêm một vài câu khác thì chồng quát, cho rằng tôi quá nhỏ nhen, ích kỷ, rằng tôi là người đàn bà cổ hủ, chuyện đó hoàn toàn bình thường.
Anh một mực khẳng định mình chỉ có quan hệ bình thường với chị đó. Tôi cũng vì hòa khí gia đình nên không nói nữa và cũng tự hỏi: “Hay mình đúng là một người phụ nữ nhỏ nhen, ích kỷ và cổ hủ”. Tuy nhiên, tôi cũng phải nói thật là cảm thấy rất khó chịu, việc một người phụ nữ chỉ quen biết xã giao nhờ một người đàn ông mua “rất nhiều bao cao su để đi tặng và dùng dần” vượt quá sự tưởng tượng của tôi. Nếu chuyện chỉ dừng lại như vậy chắc tôi sẽ không viết những dòng tâm sự này.
Video đang HOT
Bẵng đi vài tháng, tuần trước tình cờ chồng để quên điện thoại ở nhà và tôi đọc được một tin nhắn rất tình cảm, số điện thoai lạ không có trong danh bạ. Dù rất tin chồng, không bao giờ kiểm tra hay động vào đồ cá nhân của chồng nhưng đến lúc này thật sự tôi không còn tin anh được nữa. Tôi liền mở mạng xã hội ra và bất ngờ khi phát hiện những dòng tình cảm thắm thiết của “chị đồng nghiệp” kia dành cho chồng mình. Hóa ra chồng tôi đã tận tình mua rất nhiều đồ cho chị ta trong chuyến công tác đó, còn đồ của con thì anh lại quên không mua. Họ chat với nhau thường xuyên, đi ăn trưa cùng, anh còn mua hoa tặng và đưa chị ta về. Tôi chợt nhớ lại có lần trời mưa nhà không nấu được cơm, tôi và con đã phải ngồi đợi chồng về đưa đi ăn, chờ mãi đến hơn 21h anh mới về vì “phải đưa đồng nghiệp về”. Giờ tôi mới hiểu con hôm đó đói lả vì bố còn bận “đưa đồng nghiệp về”.
Tôi cũng tìm hiểu thì biết rằng chị hơn chồng tôi 2 tuổi, đã ly dị, có một con, là một người phụ nữ hiện đại theo tiêu chuẩn của chồng tôi: hút thuốc lá, xăm mình. Thật buồn, chuyện quan hệ vợ chồng của chúng tôi nguội lạnh vì anh luôn từ chối, lấy lý do mệt, công việc áp lực. Tôi biết họ ở hai phòng khác nhau và hợp tác để làm chung dự án. Tôi cũng biết chuyện giữa chồng và chị ta trở nên thân thiết hơn từ việc “mua bao cao su hộ” đó. Tôi không dám đọc tiếp nữa vì không thể chịu đựng được nếu biết họ còn làm những gì. Tôi tổn thưởng, đau đớn và giá lạnh. Chồng đã vì một người phụ nữ khác mà làm tôi đau đớn. Tôi không biết phải làm gì tiếp theo. Chắc chắn tôi không thể đem những thứ này làm ầm ĩ lên cho họ xấu hổ vì đó là điều bản thân không thể làm nổi.
Tôi nghĩ ra nhiều cách nhưng cách nào cũng cảm thấy quá đau đớn cho mình, cho con. Có lẽ tôi đã nhầm, đã đến lúc tôi phải làm lại mọi thứ. Tôi thấy khác lạ nhưng cứ tự tìm lý do để bao biện, để đánh lừa bản thân nhưng giờ phải thừa nhận mình thất bại. Tôi thất bại khi tin vào người đàn ông mình cho là người của đời mình, thất bại khi tin người đó là người tử tế. Tôi mới 30 tuổi, chưa biết sẽ bước tiếp như thế nào nhưng chắc chắn hiểu mình không thể đi bên cạnh một người đàn ông lừa dối, một người cách đây 5 năm đã thề sẽ bảo vệ tôi khỏi “những giông bão cuộc đời”.
Tôi buồn và đau đớn. Nực cười là chồng hồi đó mua về 13 hộp bao cao su, nói là mua hộ chị đồng nghiệp 12 hộp và một hộp để cho tôi dùng. Tôi vẫn cất nó vào góc tủ vì không thoải mái, nghĩ lại tôi thật ngu ngốc. Có lẽ hôm nay tôi sẽ lấy nó ra, bọc thật đẹp, gửi trả lại nó cho chủ nhân và bước ra khỏi cơn bão mà chính chồng đã đem lại cho tôi. Tôi không biết tương lai của mình và con sẽ như thế nào sau khi bước qua cơn bão này, một ngôi nhà mà cơn bão dừng sau khung cửa tưởng chừng thật khó và xa vời.
Theo Vnexpress
Tôi đang phải trả giá cho tính đa nghi ngu ngốc của mình
Tôi nghi kỵ anh, gây sự với anh... mệt mỏi quá nên anh đồng ý ly hôn. Vậy là "thử chồng" hóa ra mất chồng thật. Là phụ nữ không phải lúc nào cũng có thể "thử chồng", mang hạnh phúc ra đùa giỡn được đâu.
Sau gần một năm ly hôn chị Minh đã có thể nguôi ngoai kể lại chuyện mất chồng chỉ vì thử chồng của mình, và khuyên các chị em phụ nữ không nên đánh liều với hạnh phúc của bản thân mà chơi trò "thử chồng". Trước khi kể câu chuyện cuộc đời mình chị nói: "Đàn ông giờ họ &'khôn' lắm, chiêu trò gì của vợ họ cũng nắm chắc mười mươi. Trong khi mình 'thử' họ có khi họ đang cười thầm mình".
Chị Minh kể: Trước khi nghĩ ra kế hoạch "thử chồng" mình cũng đã ấm ức rất nhiều vì càng ngày chồng càng tỏ ra lạnh nhạt với mình, đã thế anh ấy lại thay đổi tính nết, cách ăn mặc, thích làm dáng và bóng bẩy hơn xưa. Trước kia, mỗi lần ngồi vào bàn ăn cơm chồng mình thường xuýt xoa khen món này ngon, món kia thơm, thỉnh thoảng còn hay phụ bếp, giặt quần áo cùng vợ. Vậy mà kể từ khi mình sinh đứa con thứ hai dường như anh ấy thay đổi 180 độ.
Ảnh minh họa.
Sáng nào anh ấy cũng ăn vận thật đẹp rồi ra công trường, vốn công việc của anh ấy quanh năm mặc áo bảo hộ, không cầ phải ăn mặc quá chỉn chu. Vậy mà giờ đi làm, đi ra đường anh ấy cũng xịt nước hoa sặc sụa, đầu tóc bóng lộn, mặt mũi nhẵn nhụi bảnh bao trông thấy. Chỉ cần bấy nhiêu thay đổi thôi cũng đủ để mình sinh nghi. Thế nhưng chưa hết, chồng mình còn thay đổi cả giờ giấc làm việc, ngủ nghỉ. Sáng đi làm sớm hơn, tối thường xuyên về muộn, công tác liên miên, chuyện nhà bỏ bê, ít gần gũi với vợ hơn. Nhiều khi bực bội quá mình cũng than vãn nhưng anh ấy chỉ nói đôi ba câu cho qua rồi lăn ra ngủ: "Anh đi làm vất vả cả ngày bên ngoài giờ chỉ buồn ngủ thôi, có chuyện gì để mai nói. Tiền bạc tháng nào anh cũng đưa đủ cho em, có thiếu gì đâu mà em kêu hoài...".
Đúng là dù có thay đổi, khác lạ đến đâu đi chăng nữa thì duy chỉ có vấn đề tiền bạc là anh ấy vẫn "nộp" cho vợ nghiêm chỉnh. Nhiều khi mình nghĩ nếu anh ấy có "nuôi gái" bên ngoài thì làm sao có thể "nộp" đủ tiền cho vợ được. Càng ngày mình càng thêm khó tính và đa nghi. Thế nhưng vì vừa mới sinh con được hơn 3 tháng nên mình không thể ngày ngày kề sát chồng, việc anh làm gì, đi đâu mình cũng chịu.
Hàng xóm nhiều người nói đến tai mình "Dạo này nhìn chồng cô trông bảnh bao quá, đứng gần mà cứ thơm nức, hay là có bồ có bịch bên ngoài rồi. Liệu liệu mà giữ chồng, phụ nữ sau khi sinh dễ mất chồng lắm đó". Nghe đến đây bỗng dưng mình bất an, cảm thấy có điều gì đó không hay sắp xảy ra. Vậy là mình lên kế hoạch "thử chồng" để xem ý tứ chồng thế nào.
Hôm đó thấy chồng về muộn mình cố gặng hỏi, rồi quát tháo thật to hòng tìm cớ cãi nhau với chồng, nhất quyết không để chồng tìm kế hoãn binh "có gì để mai nói chuyện". Đúng như dự liệu của mình, hai vợ chồng lúc đầu ngồi nói chuyện bình tĩnh với nhau, sau đó chừng 15 phút anh ấy bắt đầu to tiếng lại, tiếng con khóc, tiếng mình nấc lên vì tủi hờn. Đang lúc gay cấn mình chìa tờ đơn ly hôn ra nhằm dọa anh ấy nào ngờ vừa nhận được tờ đơn của mình anh ấy không ngần ngại ký vào và nói: "Ly hôn thì ly hôn, đừng tưởng dọa được tôi. Tôi cũng chán lắm rồi...".
Lúc đầu mình cũng chỉ định đưa đơn cho anh ký để dọa nạt, muốn anh ấy quan tâm đến vợ con nhiều hơn, nào ngờ sự tình ra vậy. Sau hôm đó anh công khai hơn, đi chơi thâu đêm suốt sáng, nhà cửa anh coi như quán trọ thích thì về không thích thì thôi, con cái cũng không nhòm ngó. Thậm chí đến tôi anh ấy cũng coi như vô hình. Biết thử là thật nên mình đành chấp nhận ly hôn. Kể từ ngày ly hôn chồng, cuộc sống của mình gặp không ít khó khăn, hai vợ chồng mỗi người nuôi một đứa, cô con gái học lớp 2 được bố nuôi, còn tôi nuôi đứa nhỏ. Chỉ tội cho đứa lớn bị bố bỏ bê suốt ngày. Giá mà có cơ hội sửa sai chắc có lẽ tôi sẽ từ từ khuyên giải chồng để các con không phải ly tán, để chúng không phải chịu khổ như vậy, ngày ngày nhìn các con thơ mà tôi đau lòng quá.
Sau khi ly hôn chồng tôi mới biết thật ra chồng không có "nuôi gái" bên ngoài. Chỉ là do công việc quá vất vả, anh xin chuyển xuống phòng ngoại giao nên cần phải thay đổi phong cách, nhưng hễ về nhà là chỉ thấy vợ con ca thán, không quan tâm đến chồng, thậm chí đến ăn sáng anh cũng phải dậy nấu nên anh cảm thấy chán. Hơn nữa trong lúc tôi mang bầu, ở cữ không được gần gũi vợ, rồi công việc mệt mỏi, đi lại nhiều, bia rượu nhiều nên về đến nhà là anh lăn ra ngủ. Vậy mà tôi lại nghi kỵ anh, gây sự với anh... mệt mỏi quá nên anh đồng ý ly hôn. Vậy là "thử chồng" hóa ra mất chồng thật. Là phụ nữ không phải lúc nào cũng có thể "thử chồng", mang hạnh phúc ra đùa giỡn được đâu.
Theo Khampha
Chồng đuổi tôi ra khỏi nhà chỉ vì mua hớ 20 nghìn đồng Vì thương người bán hàng, tôi lỡ không trả giá và bị mua hớ 20 nghìn đồng. Và vì điều này mà chồng tôi đã nhẫn tâm đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi năm nay 32 tuổi, đã kết hôn được 8 năm và có con gái 6 tuổi. Cả tôi và chồng đều có công việc ổn định, thu nhập khá và...