Chồng mới qua đời, con dâu đã rước trai về tận nhà
Thật sự là đau lòng khi phải sẻ chia câu chuyện này với độc giả. Nhưng quả thực, tôi đang rất cần một sự nhận xét khách quan của độc giả.
Chồng mới qua đời, con dâu tôi đã rước trai về nhà làm chuyện bậy bạ
Tôi nặm nay mới ngoài 50 tuổi. Tôi đã có con dâu được 4 năm. Trước khi cưới nhau, con dâu và con trai tôi cũng trải qua vài năm tìm hiểu, yêu đương. Sau khi cưới được hơn 1 năm thì con trai và con dâu tôi có một đứa cháu trai.
Để con cái có thể tự lập, tôi cũng cho các con ở riêng tại một ngôi nhà khác do vợ chồng tôi mua cách đó không lâu, và đã sang tên sổ đỏ cho con trai tôi. Nhưng thật không ngờ, đứa con trai xấu số của tôi sau đó đã qua đời do một tai nạn giao thông. Sự việc xảy ra khiến gia đình tôi thực sự đau lòng, nhưng cũng không làm được gì, nên bao nhiêu tình thương yêu vợ chồng tôi đành dành tất cả cho con dâu và cháu.
Con dâu tôi cũng là đứa ngoan ngoãn, biết điều. Thương con, thi thoảng tôi vẫn đảo qua, đảo lại để xem hai mẹ con cháu sinh sống như thế nào. Dù nhà tôi cách nhà cháu cũng đến gần chục cây số.
Nhưng thật tệ, lần gần đây nhất có việc đi qua nhà con, thấy cổng mở, lại có xe máy của con dâu ở nhà nên tôi đã vào nhà mà không báo trước.
Vừa vào đến nhà, tôi đã nghe thấy tiếng cười khúc khích từ trong nhà phát ra, tò mò, tôi tiếp tục bước lại gần nơi có tiếng cười phát ra, cũng là nơi phòng ngủ của con dâu.
Video đang HOT
Một cảnh tượng khủng khiếp hiện ra trước mặt tôi, con dâu tôi đang ôm ấp một người đàn ông khác trên giường. Lúc ấy, người đàn ông lạ thì cởi trần, còn con dâu tôi thì mặc bộ váy ngủ xộc xệch và hờ hững.
Thấy tôi xuất hiện, cả hai đều bất ngờ và lúng túng. Tôi bảo con dâu tôi mặc quần áo cẩn thận và ra nói chuyện, còn tôi ra ngoài phòng khách đợi sẵn ở đó.
Thay quần áo xong, con dâu tôi đi ra. Chưa kịp để tôi nói gì, con dâu tôi đã hỏi ngay “ Sao mẹ đến mà không điện thoại báo trước để con chuẩn bị”.
Tôi bực mình nói lại con dâu rằng “Tôi mà báo trước thì làm sao mà nhìn thấy cảnh tượng này, chồng chị vừa mới chết chưa đầy một năm, tại sao chị lại dám rước trai về nhà hú hí như thế?. Chị không cảm thấy xấu hổ với vong linh của chồng và có lỗi với con chị hay sao”.
Tôi vừa nói dứt lời, con dâu tôi đã cãi lại “Mẹ đừng đem chồng con ra đây để làm con đau khổ thêm. Chồng con chết thì cũng đã chết rồi, dù con có đau khổ như thế nào đi nữa thì anh ấy cũng không thể sống lại được. Trong khi đó, con vẫn phải sống, phải làm việc để lấy tiền nuôi con, bố mẹ không giúp được gì thì đừng can thiệp vào cuộc sống riêng của con nữa”.
Tôi thực sự cảm thấy bực mình vì những lời lẽ con dâu tôi nói ra. Nên tôi đã bàn với chồng tôi, đã đến nước này thì đòi lại ngôi nhà, và đem cháu về nuôi, còn cho mẹ nó muốn đi đâu, lấy ai thì lấy. Coi như tôi không có một đứa con dâu như thế.
Nhưng chồng tôi lại không đồng ý, ông ấy bảo tôi cũng đừng quá ích kỷ, vì dù sao con trai tôi cũng đã qua đời trong khi con dâu tôi còn quá trẻ. Nên nếu có ai yêu thương đến thì cũng tát hợp cho chúng nó đến với nhau. Ông ấy còn nói, bây giờ xã hội đã thay đổi rồi, nên chồng chết được 1 năm mà có người khác là lâu được rồi, đừng bắt người ta đợi đến 3 năm mà khổ.
Tôi không biết nên giải quyết chuyện của con dâu tôi như thế nào nữa. Xin độc giả hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
2 đời chồng, tôi vẫn không hạnh phúc
Chia tay người chồng thứ hai, tôi đã suy nghĩ đến cả tháng trời và tôi biết, chấm dứt cuộc hôn nhân này chính là chấm dứt cuộc đời của tôi ở đây.
Tôi không còn nghĩ tới chuyện đi bước nữa hay tái hôn với ai. Giờ nhiệm vụ duy nhất của tôi là trong con, nuôi con khôn lớn trưởng thành. Hi vọng sau này con sẽ hiểu và thông cảm cho tôi, người mẹ tội nghiệp của chúng.
Những ngày tháng tiếp theo, tôi sẽ phải chịu điều tiếng là người đàn bà lăng nhăng, hay những câu đại loại như: "Có sao thì người ta mới bỏ, đàn bà gì mà lấy hai chồng đều bỏ cả hai". Nhưng không sao cả, tôi chấp nhận, vì tôi không thể nào cố gắng được thêm nữa, tôi đã quá mệt mỏi rồi.
Người chồng thứ nhất của tôi chia tay tôi, cũng vì anh chủ động. Sinh cho anh ta một đứa con trai nhưng đó không phải là lý do khiến tôi và con tôi được ở lại trong căn nhà ấy. Anh đi làm, có tiền, giàu có và có bồ. Cô bồ có thể sinh cho anh cả hai đứa con trai chứ đừng nói là một. Và vì vậy, anh ngang nhiên ngoại tình và bỏ bê mẹ con tôi. Anh còn đuổi tôi ra khỏi nhà và đưa cô bồ về sống. Tôi dù có trơ trẽn đến cỡ nào, có mong muốn đến cỡ nào cũng không thể sống chung nhà với chồng và người đàn bà đó. Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn.
Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn. (ảnh minh họa)
Rồi hơn 1 năm sau, có một người đàn ông cũng từng có gia đình, giàu có và biết hoàn cảnh của tôi, ngỏ lời với tôi. Anh ta biết tôi từng có chồng và đang nuôi con nhỏ, nhưng anh ta cũng có con nhỏ, và bỏ vợ nên rất muốn tái hôn với tôi, làm một gia đình. Ban đầu, tôi sợ lắm, không đồng ý, vì không muốn đi bước nữa quá vội vàng. Hơn 1 năm mà đã lấy chồng hai, tôi cảm thấy không hay ho cho lắm. Nhưng những người xung quanh cứ động viên tôi nhận lời, vì họ bảo, anh ấy có điều kiện kinh tế, có thể lo cho tôi cuộc sống tốt hơn. Tôi còn có con, không thể một mình nuôi con, kiếm tiền thì không hề dễ. Vả lại, người đàn ông đó cũng từng đổ vỡ nên họ sẽ biết trân trọng người vợ hai hơn.
Nghe mọi người nói, tôi mủi lòng. Tôi cũng tính tới chuyện lấy chồng. Và sau một thời gian tìm hiểu, thấy anh ta quan tâm mình, lo lắng cho mình, lại còn hay quà cáp, yêu chiều tôi, nên tôi đã đồng ý. Tôi chấp nhận lấy chồng lần nữa và hi vọng sẽ có cuộc sống tốt hơn.
Nhưng đúng là, ông trời trêu người. Người chồng mà tôi nghĩ giàu có, thực ra chẳng có gì mấy. Anh ta chỉ được cái mã, chỉ có cái nhà, còn lại thì không có gì. Công việc kinh doanh thì nay được, mai không. Tuy nhiên, tôi không cho đó là điều to tát, vì nếu anh ấy thật lòng yêu thương quan tâm tôi, thì tôi không để ý làm gì.
Nhưng anh ta coi tôi như ô-sin trong nhà, có việc gì cũng đến tay. Anh ta lấy một người giúp việc về, chăm con cho anh ta chứ không phải là lấy một người vợ. Tôi đi làm, kiếm tiền, lại còn một nách hai con, chăm con chồng và cả con mình. Còn anh ta thì chỉ biết chơi bời, nhậu nhẹt với bạn bè. Làm ăn thua lỗ thì về kêu trời rồi vòi tiền của tôi. Hình tượng người đàn ông tôi yêu thương, người mà luôn nói sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi, không làm tôi thất vọng là thế này sao. Suốt ngày anh ta chỉ biết chìm trong men rượu, say khướt rồi còn về nhà đánh đập tôi. Với con tôi, từ ngày cưới nhau, anh ta chưa có một lời ngọt ngào, chứ đừng nói là quan tâ hay lo lắng. Tôi cảm thấy bất lực về người chồng này. Tưởng là giàu có ra sao nhưng ngoài cái nhà, anh ta không có gì hết, chỉ là lừa dối mà thôi!
Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi! (ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng để bớt gánh nặng cuộc sống nhưng có vẻ, gánh nặng còn nhiều hơn khi tôi làm mẹ đơn thân. Giờ tôi phải nuôi thêm con chồng và một người chồng nghiện rượu, còn vũ phu. Tôi chán nản lắm rồi, mệt mỏi lắm rồi! Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy, nhưng lại ly hôn lần nữa thì còn mặt mũi nào. Tôi có nói với bạn thân của tôi, cô ấy bảo tôi cố chịu, chứ nếu ly hôn hai lần, người ta cười vào mặt tôi. Nhưng liệu có thể không, sao tôi còn dám nghĩ tới chuyện sống với anh ta nữa. Vậy thì cả đời này tôi chấp nhận cô đơn, đau khổ và mệt mỏi hay sao? Tôi đang đau khổ vô cùng, suy nghĩ về cuộc hôn nhân thứ hai này một cách nghiêm túc. Ly hôn, có lẽ chỉ còn đường như vậy và tôi thề là sẽ không bao giờ lấy chồng lần nữa.
Chỉ hi vọng là sau này, con tôi sẽ thông cảm cho người mẹ này, đừng nghĩ tôi là một kẻ không ra gì mà thôi. Liệu tôi có thể tiếp tục cuộc sống với người chồng chỉ coi tôi là người giúp việc không. Một mình tôi nuôi con đã mệt rồi, chỉ muốn có người nương tựa, giờ lại nuôi thêm chồng và con chồng, chắc là chỉ còn đường chết. Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi!
Theo VNE
Trong chuyện này, làm sao có thể trách mẹ? Tôi nhớ cái ngày vét hết tất cả những thứ có giá trị trong nhà, kể cả cặp nhẫn cưới đem bán lấy tiền cho anh đi thành phố làm ăn, anh ôm tôi rất lâu: "Em ở nhà ráng lo cho mẹ, anh sẽ cố gắng làm kiếm thật nhiều tiền rồi rước em lên". Tôi nói rằng tôi không mơ giàu...