Chồng mới ghen với chồng cũ
Chị Hạnh Dung ơi, chồng hiện tại cưu mang cả ba mẹ con em, nhưng anh quá ghen với chồng cũ. Anh khó chịu với việc con em gặp bố ruột. Sự ích kỷ của anh khiến em mệt mỏi…
Kim Yến: Em từng ly hôn vì chồng ngoại tình. Chồng cưới nhân tình làm vợ. Hai năm sau em cũng có chồng. Chồng hiện tại cưu mang cả ba mẹ con em. Nhưng cuộc sống chỉ yên ổn được một thời gian thì nảy sinh vấn đề vì anh quá ghen với chồng cũ. Anh khó chịu với việc con em gặp bố ruột. Anh quá ích kỷ khiến em mệt mỏi. Em có nên ly hôn để mẹ con được tự do hơn, con em cũng tự do gặp bố nó không?
Hạnh Dung: Bạn tái hôn lâu chưa? Chuyện ghen tuông của chồng bạn đã kéo dài bao lâu rồi?
- Em tái hôn đã ba năm, một năm đầu rất hạnh phúc. Mọi chuyện chỉ trở nên mệt mỏi từ hai năm nay.
Ảnh minh họa
* Ngoài việc ghen với người cũ thì chồng bạn là người thế nào? Anh có thương yêu và chăm lo cho các con của bạn không?
- Anh là người tốt, chịu khó làm ăn, anh làm cả việc nhà và chăm sóc hai con riêng của em rất tốt. Em chỉ muốn anh thay đổi duy nhất một điều là bớt ghen với người cũ, thôi khó chịu khi bố của bọn trẻ đến đón con hoặc nhắn tin bàn về con cái với em.
* Từ lúc anh ấy thể hiện ghen tuông như vậy, bạn có phản ứng gì không?
- Dạ, em có giải thích: giữa em và chồng cũ không còn tình cảm. Bọn em chỉ trao đổi về hai con. Nhưng anh cấm em xưng anh – em, bắt phải gọi ông – tôi. Chồng em cũng có nỗi khổ là anh bị vô sinh, đã từng đổ vỡ một lần vì điều đó. Có lần anh nói: “Em hãy quay về với ông ấy đi. Ông ấy chăm sóc các con tốt hơn anh. Anh chỉ là bố nuôi thôi”. Em ức quá không kiềm chế được nên em nói: “Anh thật ích kỷ!”.
* Hạnh Dung hiểu cảm giác của bạn. Những lúc đó bạn có cảm nhận được tâm trạng, cảm xúc của anh ấy không?
- Anh ấy giận em lắm. Anh luôn nghĩ rằng em coi thường anh ấy.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
* Bạn có nghĩ là anh ấy cũng rất buồn không?
- Có. Em cảm thấy anh rất buồn. Nhưng em lại nghĩ: rõ ràng là em và chồng cũ không có tình cảm gì hết. Tại sao chồng mới lại làm quá lên?
* Hạnh Dung cũng thấy việc liên lạc với người cũ về vấn đề con cái là không sai. Bạn có quyền làm như vậy. Nhưng khi chung sống, nhất là khi đã là vợ chồng của nhau, mình không thể cứ đem đúng – sai ra để phân tích. Có những điều rất đúng, nhưng nó làm người bên cạnh mình buồn, bất an, tổn thương… thì là nó sai rồi đó.
- Tức là em sai? Giờ em cũng không biết nói gì để chồng hiểu. Em chỉ muốn anh nghĩ thoáng hơn, bớt ích kỷ đi, chẳng lẽ điều đó là sai?
* Hạnh Dung không nói bạn sai. Nhưng lúc này chúng ta khoan hãy nói đến chuyện anh ấy phải hiểu cho bạn. Bạn thử dừng lại và tập trung vào nỗi buồn của chồng mình trước, chứ không phải chỉ thấy mình đúng và chăm chăm giải thích, bảo vệ việc làm của mình. Bạn nói anh ấy vẫn yêu thương con bạn, chăm lo cho bọn trẻ. Lại thêm, anh ấy bị vô sinh và từng đổ vỡ hôn nhân vì lý do đó. Vậy nên anh ấy sẽ dễ có tâm lý tự ái, cảm thấy mình là người ngoài cuộc mỗi lần vợ bàn chuyện con cái với người khác (dù người đó là cha bọn trẻ).
Ảnh minh họa
- Đúng rồi ạ, đó chính là tâm trạng của anh ấy. Vậy mà đã có lúc em to tiếng hơn thua với anh, đem luật cấp dưỡng thăm nuôi của bố ruột ra để cãi lý với anh…
* Lúc này, ngoài những biểu hiện đáng trách, thì trong lòng anh ấy là những diễn biến rất đáng thương, cần được thông cảm. Dù bạn không có lỗi trong chuyện này đi nữa thì đây cũng là lúc bạn có lợi thế hơn trong tâm lý, bạn cần giúp anh ấy. Hơn nữa, bạn là vợ, là người hiểu nhất về nỗi buồn của chồng, là người có nhiều cơ hội để chia sẻ những tâm trạng, cảm xúc rất thật (có thể là ích kỷ) nhất của anh ấy. Không biết anh ấy đã từng được bạn chia sẻ chưa?
- Em thấy lạ là mọi việc anh làm đều tốt cả. Chỉ có chuyện con cái là anh dường như mất kiểm soát. Em nói hoài không được thì em nổi nóng. Cứ vậy rồi giờ em chán, em đang mặc kệ và tính đến chuyện ly hôn.
* Bạn có thể đã nói, đã phản ứng. Nhưng không biết bạn đã nói gì chạm đến điều đang khiến ảnh đau khổ, bạn có chia sẻ được với cảm giác của anh – hay chỉ phân tích cho ảnh thấy việc bạn làm là hợp lý, rằng anh như vậy là sai…
* Hạnh Dung thấy, nãy giờ bạn chỉ nói đến ý muốn của bạn, bạn muốn anh nghĩ thoáng hơn, muốn anh bớt ích kỷ… Bạn chưa thể hiện niềm băn khoăn thực sự về tâm trạng của chồng.
Mâu thuẫn nào cũng chỉ được giải quyết khi từng người được gỡ khúc mắc trong lòng. Có những điều biết là đúng, nhưng trong lòng mỗi người vẫn còn lấn cấn thì cái đúng đó cũng vô nghĩa. Cả bạn và chồng đều phải tìm thấy sự thoải mái trong lòng, thì chuyện này mới hóa giải được.
Bây giờ, bạn hãy thử bỏ qua hết những tức tối kia, bình tâm suy nghĩ xem bạn còn thương chồng không. Hãy nhớ lại hết những gì đã trải qua cùng nhau, những gì đã làm cho nhau từ ngày đầu, và nghĩ cả đến chuyện ghen tuông này nữa… xem bạn có còn thấy trân trọng anh ấy không?
- Em vẫn thương anh, vẫn thấy quý vì những gì anh làm cho mẹ con em. Nhưng công việc của em đã đủ áp lực rồi, em không muốn phải áp lực thêm chuyện chồng cũ, chồng mới nữa. Con em cũng thương bố dượng, nhưng không thể bắt nó không gặp bố ruột. Nếu chồng vẫn vậy thì em không cần, em có thể ly hôn để con em được tự do gặp bố nó.
* Nếu đã thấy “không cần” thì dễ giải quyết thôi, nhưng bạn hãy suy nghĩ thật kỹ xem bạn có thực sự muốn rũ bỏ mọi thứ để con được gặp bố ruột không? Xem ý các con thế nào? Có cách nào để quan hệ bố con ruột vẫn tốt đẹp mà không làm buồn lòng người bố đang nuôi dạy chúng hằng ngày không? Chính bạn phải là người cân bằng chuyện này. Nếu không đủ kiên nhẫn và thấu cảm để cân bằng, dĩ nhiên sẽ đến lúc bạn phải chỉ được chọn một trong hai.
Hãy xem như Hạnh Dung đang tặng bạn chiếc chìa khóa có tên là thấu cảm. Bạn hãy nghĩ về hai chữ đó. Hãy bớt chút bực bội, tức tối. Hãy xem như đây là một điểm yếu lớn của chồng, để có thể giúp đỡ anh ấy khắc phục, để tránh tạo thêm những nỗi ám ảnh mà mình biết chắc là rất đáng sợ với người mình thương. Hơn nữa, người đó đã vẫn đang rất thương và hết lòng vì bạn và con bạn.
Ảnh minh họa
- Vậy mà lâu nay em chỉ ước có ai chỉ cho em một giải pháp tối ưu…
* Hạnh Dung có thể gỡ rối, chỉ cho bạn thấy những góc khuất trong câu chuyện mà bạn không nhìn thấy. Nhưng chỉ có bạn mới hiểu chồng mình nhất, chỉ bạn mới đủ sức tác động đến anh ấy. Tuy nhiên, một khi đã nghĩ mình không cần, một khi đã chọn nuông chiều sự bực bội của bản thân, thì khó mà thấu cảm và giúp đỡ người khác được bạn ạ.
- Em rất cảm ơn chị Hạnh Dung đã dành thời gian tư vấn cho em. Em đã sáng tỏ hơn rất nhiều và em biết mình phải làm gì rồi.
* Thực ra, bạn đang rất may mắn. Một người phụ nữ từng đổ vỡ, có hai con rồi lại tìm được người chồng yêu thương cả ba mẹ con thì không dễ có trong đời. Cuộc sống đôi khi sẽ có những điều không như ý, cũng giống như người bạn đời tốt tính thì cũng có những khuyết điểm, có nỗi khổ tâm và mặc cảm riêng. Nhưng chỉ cần bạn hiểu được những may mắn lớn mình đang có, bạn sẽ đủ sức mạnh vượt qua những chuyện nhỏ hơn.
- Dạ, em hiểu.
* Hạnh Dung chúc bạn sáng suốt và bao dung để luôn được sống trong yêu thương!
Theo PNO
Dồn hết tiền cho người tình làm ăn, tôi nhận về thứ gì?
Mất nửa tỉ đồng cho người đàn ông ấy mở cửa hàng xe máy và quán cà phê, nhưng tôi không cách nào thưa kiện hay đòi lại. Không giấy tờ, không tin nhắn làm chứng, tôi chỉ còn lại sự đổ vỡ, hối hận.
Hơn 10 năm yêu thương tận tụy, tôi chưa nhận được một lời khen hay câu nói ngọt của chồng. Lương tháng anh đem về một cục ném lên bàn kèm câu: "Liệu mà xài, hết đừng hỏi thêm nhé".
Tôi đau bệnh, thèm tô cháo viên thuốc từ tay chồng thì anh nói: "Cả thế giới này ai cũng có thể bệnh, mà ai cũng nhỏng nhẽo như em à". Vậy là tôi tự mình lò dò xuống lầu múc cháo.
Tôi ly hôn vì tổn thương mỗi ngày thêm lớn. Ảnh minh họa
Từ xung khắc trong quan điểm, cách sống, mâu thuẫn giữa chúng tôi xảy ra liên miên. Tôi cần ngọt ngào, anh lại cho rằng tôi quá đòi hỏi, "chồng mang hết tiền về cho mà tiêu, còn muốn gì". Lòng tự trọng bị tổn thương của tôi chuyển sang căm hận anh và cục tiền anh mang về. Vào năm thứ mười của hôn nhân, chúng tôi ra tòa. Chuyện ly hôn rất mực nhẹ nhàng, vì cả hai chẳng ai buồn níu kéo.
Rồi tôi gặp Duy, anh chàng ngọt ngào từ ánh mắt đến cách kéo ghế, cả bàn tay khuấy ly cà phê sữa cho tôi cũng ân cần. Tôi đổ nghiêng đổ ngửa sau ba lần hẹn đi ăn cùng anh. Cảm thấy mình đã gặp tình yêu đích thực.
Sau ly hôn, tôi giữ căn nhà. Một đứa con chồng cũ nuôi, đứa tôi nuôi thì học bán trú, chiều mới về. Ban ngày, tôi sang nhà Duy nấu nướng giặt giũ cho anh. "Trời ơi, bà xã anh nấu món canh chua lá giang này ngon nhức nách nhen!". "Nhà hàng năm sao cũng không thể có món bò ngon như em làm", tôi chết chìm trong lời "vợ vơ chồng chồng" đó. Rồi vô thức, tôi cứ đi rút từng món tiền tiết kiệm bao lâu nay để đưa Duy làm ăn.
Sạp vải ở chợ là cần câu cơm lâu nay của tôi, tôi cũng cho thuê để lấy hai trăm triệu cho Duy góp vốn vào cửa hàng xe máy với người bạn. Tôi tới dự khai trương, Duy giới thiệu với bạn rằng tôi chính là bà chủ của một nửa của giang san này. Bạn Duy chào cảm ơn tôi rất trang trọng, khiến tôi càng tin Duy là người mà trời mang đến để bù đắp cho tôi mất mát mười năm qua.
Rồi sáu tháng trôi qua, tôi chưa nhận được một đồng lợi nhuận nào từ cửa hàng. Duy nói rằng, xe bán trả góp, thì lợi nhuận cũng phải chịu thu vào nhỏ giọt theo sự góp của khách hàng: "Có ai mà làm ăn mà vài tháng đã giàu lên đâu em?".
Tôi tin Duy và sau những nhùng nhằng giận dỗi đó là một tràng mật ngọt. Rồi các món nữ trang trên người tôi lần hồi cũng tháo xuống để đi vào tiệm vàng, gỡ khó cho Duy tại tiệm xe máy và giúp anh mở riêng một quán cà phê đờn ca tài tử.
Quán cà phê đông khách. Khi ước nguyện làm chủ thành thật cũng là lúc Duy lạnh nhạt dần với tôi. Cơm tôi nấu anh chê, khi thì viện cớ tiệc tùng bên ngoài nên về trễ, lúc lại nói thời buổi này mà ngày cứ ba bữa cơm nhà là "lúa" lắm. Tôi không thể tin anh từng khen lấy khen để những bữa cơm tôi nấu, còn bảo rằng người phụ nữ mà biết nấu ăn là người chẳng phải lo "giữ chồng", chồng sẽ tự buộc chân thật chặt.
Tôi không còn niềm tin vào tình yêu. Ảnh minh họa.
Rồi cũng tới ngày Duy không buồn lui tới chỗ tôi. Tôi nhắn gọi thì anh thường cắt ngang với lý do bận bịu. Nghe nói anh công khai có người đàn bà khác với bạn bè. Tôi lồng lộn ghen tuông thì anh thẳng thừng: "Cô lấy tư cách gì mà ghen!".
Tôi đau quá mà không biết phải làm sao. Thưa kiện về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản thì không thể, vì số tiền tôi đưa Duy không giấy tờ hay tin nhắn gì. Tôi phải ăn nói sao đây với mẹ cha, bè bạn, khi chỉ hơn nửa năm mà tôi đã làm tiêu tán nửa tỉ đồng? Phải làm lụng bao lâu tôi mới có thể có lại được số tiền đó?
Nhưng đau tiền chưa bằng đau tình. Lòng tin vào đàn ông của tôi đã đổ vỡ tệ hại. Biết khi nào tôi mới thôi ngờ vực mọi thứ tình cảm quanh mình.
Theo PNO
Mẹ chồng bất ngờ xuất hiện cho tôi 500 triệu cùng lời đề nghị tái hôn Nhưng bất giác tôi nhìn vào bàn tay phải của chồng cũ và thấy bàn tay ấy đã mất 2 ngón tay, tôi đã hiểu tất cả. Tôi với Dũng - chồng cũ của tôi quen nhau khi làm cùng một công ty. Anh cao ráo, trông khá ưa nhìn, miệng lưỡi ngọt ngào, nổi tiếng rất ga lăng với các chị em....