Chồng mở lời xin có con với em gái ruột của tôi
Một đêm, anh ôm tôi vào lòng rồi ra lời đề nghị khiến tôi thảng thốt lẫn rùng mình xót xa.
Anh xin được có con với cô em gái ruột của tôi.
Tôi biết anh lần đầu khi vào làm trong xưởng may gia công nhỏ tại TP.HCM do anh quản lý. Khi ấy, tôi vừa tròn 20, anh hơn tôi vài tuổi.
Chúng tôi yêu nhau sau những lần xưởng may tổ chức đi du lịch, dã ngoại. Anh thương tôi nết na, hiền lành, chưa biết mùi son phấn, nước hoa, quần áo thời thượng.
Tôi yêu anh bởi chưa một lần được ai đó quan tâm, săn đón, chiều chuộng. Dẫu vậy, lúc ban đầu, tôi vẫn chống lại tình cảm ấy. Tôi cố lừa dối mình đó chỉ là cảm giác thích một người khác giới và nó sẽ tan biến thật nhanh.
Nhưng không còn kịp. Có lẽ anh biết tôi đè nén tình cảm của mình nên cố khai thác vào điểm yếu ấy. Thế rồi trong một lần cả xưởng đi du lịch biển, tôi đã ngả vào lòng anh, đi xa đến nỗi không thể dừng lại.
Ngày phát hiện mình có thai, tôi mặc cảm, khóc thật nhiều. Sau 2 ngày tự nhốt mình trong những suy nghĩ tiêu cực, tôi lấy hết can đảm đến nói với anh. Thật bất ngờ, anh nói sẽ cưới tôi. Anh hứa sẽ cùng tôi xây dựng tương lai.
Tôi tin anh và vứt bỏ những ánh mắt dò xét, đố kị của mọi người để đến với anh. Những năm sau đó, xưởng may làm ăn phát đạt. Từ chỗ là “con công nhân quèn”, trong chớp mắt, tôi trở thành bà chủ xưởng.
Video đang HOT
Bây giờ, nhìn thấy bàn máy may, lòng tôi xót xa vô hạn. (Ảnh minh họa: SGGP).
Có của ăn, của để, tôi không còn phải ra ngồi bàn máy may. Anh cũng chỉ ngồi xem sổ sách rồi ra ngoài kết nối khách hàng. Hai năm sau khi cưới, chúng tôi mở thêm xưởng thứ 2.
Ngày khai trương xưởng may mới, anh đề nghị tôi đón 2 đứa em gái của tôi ở quê vào làm. Tôi hạnh phúc, thầm biết ơn anh vì không chỉ chăm lo cho tôi mà còn nghĩ cho các em của tôi nữa.
Sau đó ít hôm, tôi đón các em vào TP.HCM làm việc. Nhưng tôi thật không thể ngờ, đó lại là sai lầm lớn nhất của đời mình. Xưởng mới hoạt động được 2 năm, tôi phát hiện mình mắc Lupus ban đỏ.
Khi phát bệnh, cơ thể tôi tàn tạ, ốm yếu. Căn bệnh bào mòn sức khỏe khiến tôi không thể sinh thêm cho anh đứa con gái như anh ao ước. Có lẽ vì vậy, anh đâm ra chán nản, tránh né tôi.
Anh thường xuyên lấy cớ đến xưởng mới và ở đó cả ngày đến tối mịt mới về. Đó cũng là thời điểm tôi nghe phong thanh chuyện anh có tình ý với một vài cô thợ may mới tuyển.
Tôi cố lờ đi và chỉ nghĩ anh cũng đang giúp những cô gái khác như đã giúp tôi ngày mới gặp nhau. Thậm chí, khi được chị thợ đã làm với tôi gần chục năm cảnh báo anh đang qua lại với một cô bé ít hơn mình chục tuổi, tôi vẫn cố lờ đi.
Tôi nuốt nước mắt vào lòng, an ủi mình rằng đây là cách bù đắp cho anh vì mình không thể giúp anh hạnh phúc nữa. Có lẽ anh cũng biết tôi nhún nhường nên càng trở về nhà ít hơn. Phần lớn thời gian, anh đều ở xưởng mới.
Rồi một đêm anh trở về nhà rất khuya. Thấy tôi vẫn thao thức trên giường, anh nằm xuống bên cạnh, ôm tôi vào lòng. Tôi không còn nhớ được lần cuối cùng anh ôm tôi như thế là bao giờ nữa.
Tôi nằm im, mặt quay về hướng cửa sổ. Nước mắt tôi chảy dài. Cảm giác hạnh phúc tràn về. Tôi thầm nghĩ có lẽ anh đã quyết định quay lại gắn bó với tôi sau những năm tháng trăng hoa bên ngoài.
Rồi anh níu tay, xoay người tôi về phía mình thì thầm: “Anh nói điều này, nếu như khiến em buồn thì xem như anh chưa nói nhé”.
Trong sự tò mò cực độ, tôi “dạ” một tiếng, đáp: “Anh nói đi, em đang nghe đây”. “Em cho anh xin cái Huyên nhé”, anh đề nghị.
Tôi vẫn chưa hiểu và nghĩ anh muốn đưa Huyên, em gái tôi về làm việc cho mình. “Nhưng chẳng phải nó đang làm cho mình rồi sao. Anh xin nó là sao, em chưa hiểu”, tôi hỏi lại.
Lúc này, anh vẫn ôm tôi nhưng cái ôm ấy sớm khiến tôi ám ảnh, rùng mình khi anh ra lời đề nghị: “Anh muốn có con với Huyên. Em đồng ý nhé. Con của em gái em cũng như con em phải không. Rồi cô ấy sẽ chăm sóc em, chăm sóc anh và cả con chúng ta nữa”.
Lời đề nghị khiến tôi thảng thốt lẫn rùng mình xót xa. Tôi không dám tin vào tai mình nữa. Tim tôi thắt lại khi lờ mờ hiểu ra rằng, cô gái được mọi người đồn đoán đang qua lại với chồng tôi bấy lâu lại chính là em gái ruột của mình.
Trong tột cùng tuyệt vọng, tôi nghĩ đến chuyện sẽ ly hôn. Nhưng suy cho cùng, sau ly hôn, tôi không biết phải sống thế nào khi bây giờ, cuộc sống của tôi gần như lệ thuộc vào anh. Tôi không biết phải làm thế nào cho đúng. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Mẹ chồng coi chị dâu cả nhà giàu làm niềm tự hào, khinh miệt dâu út chỉ vì xuất thân vùng nông thôn
Mẹ chồng rất hay phân biệt giữa tôi và chị dâu cả, còn đem tôi ra so sánh mỉa mai trước nhiều người.
Tôi kết hôn được 5 năm, quãng thời gian ở nhà chồng, chỉ duy nhất chồng là điểm tựa của tôi và tôi hài lòng về anh ấy. Nhưng cũng chừng đó thời gian, tôi nếm trải biết bao nhiêu buồn tủi chỉ vì bị mẹ chồng ghét nên mọi thứ đối với tôi đều rất khó khăn, phải nhẫn nhịn trước sự chèn ép của mẹ chồng.
Nhà chồng có 2 anh em trai, chồng tôi là con út, bố mẹ chồng tôi rất chiều chồng tôi, nhưng lại không ưa tôi. Cũng chỉ vì hồi mới yêu nhau, bố mẹ chồng biết tôi xuất thân từ nông thôn, bố mẹ vất vả. Tôi phải cố gắng rất nhiều để được đi học đại học và quyết tâm tìm kiếm công việc ở lại thành phố.
Tôi và chồng tôi đến với nhau bằng tình cảm, anh ấy là người khiêm tốn, không hay chia sẻ về gia đình của mình, nên yêu nhau khá lâu rồi tôi mới được anh ấy dẫn về nhà. Tôi không thể hình dung được, chàng trai thư sinh, giản dị người yêu của mình lại là con của một gia đình giầu có ở thành phố. Tôi rất bất ngờ về điều này, nhưng cũng trong buổi ra mắt đó, tôi đón nhận những ánh mắt xem thường từ mẹ anh ấy.
Cũng từ hôm đó, bạn trai tôi chịu sức ép rất nhiều từ bố mẹ đẻ của mình, bắt con trai phải từ bỏ người yêu, dứt khoát không cho lấy nhau. Nhưng vì tình yêu và mong ước sống với nhau, tôi và bạn trai đã quyết tâm chung sống với nhau, nếu không có cưới xin, tôi và anh ấy sẽ cùng ở với nhau, sinh con và tự làm các thủ tục đăng ký kết hôn.
(Ảnh minh họa)
Biết được ý định của con trai và bạn gái đã có bầu, sau một buổi họp gia đình, mọi người đã đồng ý để chúng tôi làm đám cưới, trong sự bực tức và coi tôi như kẻ "mồi chài" con trai nhà họ. Cũng vì bất đắc dĩ cho cưới, nên khi tôi về nhà chồng sinh sống, hàng ngày đều trải qua biết bao sóng gió với sự chèn ép, quá đáng từ mẹ chồng.
Tôi đi làm việc ở công ty, còn mang bầu nhưng vẫn phải căng mình làm việc nhà, chịu sự sai bảo không khác gì giúp việc từ mẹ chồng. Mà tôi làm gì cũng bị chê bai lười nhác, luộm thuộm, quê mùa. Làm gì cũng không vừa lòng mẹ chồng, bà thẳng thừng trách mắng tôi trước mặt cả nhà và khách đến chơi. Trong khi đó, chị dâu cả chỉ hơn tôi 2 tuổi lại không phải làm bất cứ điều gì.
Mẹ chồng tôi chiều chuộng chị dâu cả không khác gì tiểu thư trong nhà, chị dâu cả muốn ăn gì, uống gì là mẹ chồng kêu tôi phải phục vụ ngay tức khắc. Mẹ chồng tôi hết lời khen ngợi chị dâu cả xinh đẹp, con nhà giầu, nết na, thùy mị. Chê tôi "chuột sa chĩnh gạo", quê mùa giở thói lưu manh mồi chài trai thành phố. Nói xấu với người quen, họ hàng về tôi chưa đã, mẹ chồng con thường xuyên đi nói xấu tôi với những người hàng xóm, vu vạ cho tôi nhiều việc xấu xa.
Mẹ chồng tôi không vừa lòng điều gì là lu loa ầm ĩ, làm lớn chuyện. Tôi không làm gì hay gây sự mẹ chồng, nhưng hở ra là mẹ chồng đòi đuổi tôi ra khỏi nhà. Còn gọi điện thẳng cho bố mẹ tôi để kể tội, yêu cầu thông gia dạy lại con gái. Nhiều lần uất ức, tôi chỉ muốn ra khỏi nhà chồng để sống cho yên bình.
Nhiều lần ấm ức khóc và kể lại chuyện bị mẹ chồng ức hiếp, anh ấy thương vợ nhưng chỉ biết động viên chứ không dám bênh vực tôi. Tôi cũng đang mang bầu đứa thứ hai, nếu ngày nào cũng bị mẹ chồng nhiếc móc thế này, tôi căng thẳng lắm. Tôi chỉ mong sống yên bình nơi nhà chồng, tôi phải làm gì để mẹ chồng tôi không khinh ghét tôi nữa? Tôi có nên đáp trả lại sự quá đáng của mẹ chồng không? Hay dứt khoát yêu cầu chồng cho ra ngoài ở?
(Thanhngoc@...)
Ngày vợ cũ đến đón con, cả đêm ấy tôi thao thức không ngủ nổi Bây giờ tôi xin quay lại với vợ cũ liệu đã muộn chưa? Vợ chồng tôi ly hôn 2 năm nay. Lúc ly hôn thì con gái lên 3 tuổi, vợ nhận nuôi dưỡng, còn tôi chu cấp tiền cho con mỗi tháng. Thời gian qua, tôi với vợ cũ không mấy thân thiết, chuyện thăm nuôi con thì vẫn đều đặn theo...