Chồng mê lông nhông ngoài đường
Giờ em đã không còn chờ cửa mỗi khi chồng về trễ. Đơn giản vì em không đủ sức để đêm nào cũng thức khuya lơ khuya lắc. Chồng vui chơi với ai? Em không biết.
Ngày trước, chồng ít khi về trễ. Cứ hết giờ làm là anh “ngoan ngoãn” phóng xe về nhà. Hôm nào bận việc hoặc phải đi đâu đó, chồng đều gọi điện báo cho em biết, sợ em trông. Chồng còn dặn mấy mẹ con tối đi ngủ sớm. Đó là khi hai con còn bé. Đến khi các con qua tuổi suốt ngày quanh quẩn bên cha mẹ, chồng cũng lơi dần sự quan tâm gia đình. Mỗi lần chồng về trễ, em thấp thỏm ngóng đợi. Nhắc khéo hoài nhưng chồng cũng chẳng chịu khó gọi điện hay nhắn một mẩu tin cho em.
Giờ em đã không còn chờ cửa mỗi khi chồng về trễ. Đơn giản vì em không đủ sức để đêm nào cũng thức khuya lơ khuya lắc. Chồng bạn bè vui chơi với ai? Em không biết. Những tối thứ bảy chồng đi đâu, làm gì đến tận hai, ba giờ sáng? Em cũng không biết. Vài người khuyên em “để mắt” xem có phải chồng lăng nhăng bên ngoài không. Chồng cười khẩy: “Thề là anh chẳng quan tâm đến ai ngoài vợ, dù chỉ một chút. Em phải tự hào khi có người chồng cực kỳ chung thủy đó nhé”. Chồng giải thích, chỉ đi uống, đi chơi với mấy ông bạn.
Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet
Em vẫn biết chồng thích tụ tập ồn ào, nhưng đâu ngờ chồng lại mê lông nhông ngoài đường đến nỗi chẳng còn để mắt đến gia đình. Ngày nào cũng như ngày nào, chồng có mặt ở nhà chỉ để ăn hoặc ngủ. Em bệnh, sốt mê man nhưng uống thuốc xong vẫn phải gượng dậy lo bữa cơm. Nhờ giúp đỡ, chồng từ chối ngay: “Thôi em ráng làm chút, anh không quen bếp núc, lóng ngóng lắm”. Suốt bữa cơm, chồng không thèm hỏi em đã bớt sốt chưa, uống thuốc gì, có cần đi bác sĩ không. Khi cơ thể không khỏe, tinh thần cũng sa sút, em thấy yếu lòng, tủi thân biết bao.
Video đang HOT
Đôi lúc em tự hỏi, chồng có nhận ra sự thất vọng và chán ngán ở em không? Dù em nói gì, chồng vẫn coi như chuyện bình thường. Chồng có một kết luận chung cho tất cả các vấn đề: “Phụ nữ đều giống nhau, lúc nào cũng nghĩ ra đủ thứ chuyện nghiêm trọng, nhức đầu!”. Với cách nhìn đó, chồng “để ngoài tai” mọi điều em bày tỏ. Chúng ta không giải quyết được một gút mắc nào. Em ôm hết nỗi buồn và sự ấm ức vào lòng.
Thất vọng, em thu mình vào khoảng im lặng riêng trong tổ ấm bé nhỏ của mình. Với em bây giờ, “cũng ổn” nghĩa là còn chịu đựng được, chưa nghĩ đến việc chia tay. Nhưng thật sự, từ lâu lòng em trống vắng quá. Em bắt đầu thấy sợ khi có ai đó hỏi dạo này sống ra sao. Em sợ cả câu trả lời gượng ép quen thuộc: “Cũng ổn”. Bởi sau câu trả lời ấy, em lại mất ngủ.
Em và chồng đang nắm hai đầu của sợi dây hạnh phúc. Dây ngày càng giãn, đến độ chính em cũng không còn ước lượng được khoảng cách. Một người vô tâm, một người cố níu giữ đến mệt nhoài. Người phụ nữ nào cũng muốn được bạn đời quan tâm yêu thương. Chồng đừng để em phải cô đơn trong chính tổ ấm của mình.
Theo VNE
Vợ bảo chồng... đi tìm bồ nhí
Anh Khang mới 32 tuổi nhưng 1 tháng mới được vợ gần gũi một lần, vợ bảo: &'Anh có thể tìm người phụ nữ cùng cảnh để giải quyết sinh lý'.
Vợ anh còn dặn, miễn sao anh biết tự bảo vệ mình, không rước bệnh về nhà. Tuyệt đối không được đem lòng yêu thương ai, phải luôn có trách nhiệm với vợ, con.
Anh Khang nói: "Luôn phải &'nhịn', quả là buồn. Dù vậy, tôi cũng không ép buộc hay mắng nhiếc gì vợ". Ban đầu, anh hỏi vợ nhẹ nhàng xem có bệnh gì rồi cũng đi khám nhưng vợ anh lắc đầu. Anh lân la học kinh nghiệm từ trên mạng nhưng không có kết quả.
Sau khi được vợ "thả", anh càng buồn hơn. Anh Khang cho biết, chưa bao giờ anh có ý nghĩ sẽ phản bội vợ vì anh rất coi trọng gia đình. Anh luôn phải tìm cách làm việc, vui chơi cho khuây khỏa. Những lúc "căng thẳng" thì cố "nhịn"... Nhưng vợ anh lại nghĩ, "giải phóng" cho chồng vừa đơn giản lại thoải mái cho cả hai. Từ hôm đó, vợ anh không màng đến "chuyện kia" vì ngỡ anh có đối tượng bên ngoài.
Không nói thẳng, vợ anh Tùng (quận 2, TP HCM) chỉ bâng quơ, mong chồng đi "kiếm gái" mỗi lần không "chiều" được.
Anh Tùng chia sẻ: "Nhiều lúc tôi không tránh khỏi cảm giác tủi thân và tự ái. Tôi luôn nghĩ có 2 khả năng: cô ấy không yêu tôi, hoặc cô ấy đồng tính". Dùng nhiều cách kiểm tra, anh Tùng biết vợ luôn cố gắng nhưng "khả năng" chỉ có thế. Ngay từ lúc đầu, vợ anh đã "hờ hững". Khi có con nhỏ, vợ anh chỉ loay hoay với việc chăm con mà "bỏ rơi" chồng.
Không ít lần, anh Tùng ngủ lại nhà bạn hay ở công ty nhưng vợ anh cũng không có ý kiến gì.
Chưa cải thiện, đã buông tay
Có 2 nguyên nhân cơ bản khi người vợ muốn chồng tìm bồ:
Thứ nhất, không thể đáp ứng được chồng (vì nguyên nhân bệnh hoặc do tâm sinh lý). Chị em nhầm tưởng nhu cầu của nam giới cao, mình không đáp ứng được thì không nên để chồng khổ. Cho nên, họ chẳng ngại "thả cửa" cho chồng và đinh ninh như thế mới là vị tha, cao thượng, dù trong lòng rất đau khổ.
Ngỡ làm chồng vui nhưng kiểu "bật đèn xanh" này có thể làm tổn thương người chồng tốt. "Chuyện đó" giống như ăn cơm. Người no mà bị ép thì bực, còn người đói chưa no thì cũng chẳng vui.
Nhưng cứ nghĩ là để chồng thoải mái "ăn phở", "ăn pizza" hay "đặc sản" thì chưa chắc chồng đã mãn nguyện vì khác "khẩu vị". Điều này có nghĩa là, không phải anh chồng nào cũng thích "cave", "gái nhà hàng" hay "hoa ven đường"... Nhiều anh thiếu "cơm nhà" thì đành bấm bụng nhịn vậy, chứ nhất định không dừng bên đường "ăn phở".
Đừng chọn cách "đẩy" chồng trong khi "bếp nhà" nguội lạnh. Kiên trì tìm cách khắc phục là điều nên làm. Nếu có bệnh thì đi khám và điều trị. Nếu tâm sinh lý thay đổi thì tìm giải pháp dần dần. Nếu nhu cầu thấp thì có thể khiến chồng hạnh phúc với nhiều cách khác. Khi tôn trọng và yêu thương nhau thì vợ chồng vẫn thỏa mãn dù "chuyện đó" chưa thực sự tuyệt vời.
Thứ hai là có người đàn ông khác hoặc thù ghét chồng. Tâm trí đang ở chỗ nhân tình nên dĩ nhiên, không hứng thú với chồng. Cũng có thể do ác cảm với chồng trong chuyện gối chăn trước đó nên sinh lãnh đạm. Trường hợp này, "thả" cho chồng nhưng hầu như trong lòng không buồn sầu. Không cần nói cũng biết, người vợ đang tự đánh mất đi gia đình của mình.
Theo VNE
Trót yêu người hơn 20 tuổi Em gặp và yêu anh, một người đã có vợ. Anh lớn hơn em gần 20 tuổi, anh đã có vợ và 3 cô con gái, gia đình anh vẫn êm ấm. Khi em xuất hiện mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, anh kể cho em nghe về gia đình anh, vợ con anh. Không hiểu sao em vẫn chấp nhận anh,...