Chồng mất vì ta.i nạ.n giao thông, 3 năm sau tôi quyết định tái hôn cùng người mới, nhưng ngay ngày trọng đại người đặc biệt này lại xuất hiện
Tôi còn ngỡ ngàng hơn khi người phụ nữ ấy còn trao tay tôi cả hộp vàng giá trị kèm theo câu nói gây xúc động.
Sau khi tốt nghiệp, tôi gặp rồi quen biết Quốc. Dù bố mẹ tôi không chấp nhận anh nhưng tôi đã một mực xem anh là chồng tương của mình. Gia đình anh không khá giả như gia đình tôi, nhưng tôi rất quý cái tính chân thật, cố gắng nỗ lực của anh. Tôi tin rằng anh sẽ la người chồng tốt, có trách nhiệm với gia đình. Bố mẹ thấy tôi kiên định như thế thì cũng đành xuôi theo.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.
Sau một năm lấy nhau thì tôi sinh con đầu lòng. Từ ngày làm dâu, tôi được mẹ chồng yêu thương, chồng chiều chuộng. Dù sống xa bố mẹ ruột nhưng tôi chưa khi nào thấy tủi thân. Con trai càng lớn thì gia đình tôi càng vui vầy, hạnh phúc. Cho đến một buổi chiều sau 7 năm lấy chồng, tôi ngất xỉu khi nghe tin chồng qua đời vì ta.i nạ.n giao thông.
Tôi suy sụp không gượng dậy nổi suốt 1 tháng sau đó. Thấy tôi gầy ruộc, con trai thì khóc đòi bố, mẹ chồng ở lại nhà tôi chăm sóc. Bà nấu món ngon để tôi và con khỏe lại. Bà còn giúp tôi dọn dẹp nhà cửa. Nhìn thấy mẹ chồng như thế mà tôi thấy có lỗi. Bà mất con trai đau lòng biết bao nhiêu, vậy mà vẫn gắng gương chăm sóc cho cháu nội và con dâu.
Video đang HOT
Nửa năm sau khi chồng mất, tôi đi làm lại, cố gắng tìm niềm vui và hy vọng mới. Nhiều lần mẹ chồng tôi bảo tôi đi bước nữa, để cháu trai bà nuôi. Bà còn nói tôi còn trẻ, đừng vì chồng mất sớm mà cô đơn cả đời. Ba năm sau khi chồng qua đời, tôi đi thêm bước nữa với người đồng nghiệp thân quen. Những tháng ngày tôi chật vật trong nỗi đau mất chồng, anh ấy luôn ở bên động viên tôi. Cuối cùng, vì cảm động trước chân tình của anh ấy mà tôi đồng ý tái giá.
Tôi chưa nói cho mẹ chồng biết. Tôi tổ chức lễ cưới đơn giản ở nhà bố mẹ đẻ, sau đó sẽ về nhà mẹ chồng thông báo cho bà biết. Chẳng ngờ được, ngay ngày cưới, tôi bất ngờ nhìn thấy một chiếc ô tô tiề.n tỉ ghé trước nhà. Mẹ chồng bước xuống xe cười nói chào hỏi mọi người. Bà nhìn tôi mỉm cười, ôm lấy tôi rồi dúi vào tay tôi một hộp vàng.
Thấy mẹ chồng cũ đến dự đám cưới của mình, tôi không khỏi xúc động. Nhưng bà có mong muốn sẽ nuôi cháu. Tôi vẫn còn lưu luyến con trai, cũng muốn con trai sống với mình. Nhưng mẹ chồng đã mất con trai, giờ chỉ mong mỏi được gần cháu nội, tôi càng không thể từ chối bà. Tôi phải làm sao đây?
Chồng qua đời trong ta.i nạ.n, 7 năm sau tôi tái hôn với chồng trẻ kém 10 tuổ.i, trong đêm tân hôn anh ngồi run rẩy trên ghế rồi chỉ tay vào thứ này khiến tôi hốt hoảng
Sau tốt nghiệp một năm, Quân được bố mẹ hỗ trợ thành lập công ty riêng. Tôi về phụ giúp anh trong công việc, được 3 năm khi công ty đã dần đi vào quỹ đạo thì chúng tôi tiến tới hôn nhân.
Tôi sinh ra tại một làng quê nghèo, bố mẹ tôi đều là nông dân quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Mặc dù cuộc sống nghèo khổ nhưng bố mẹ luôn yêu thương tôi hết mực, cố gắng lo cho tôi ăn học đến nơi đến chốn. Không phụ sự kỳ vọng của bố mẹ, tôi đỗ vào một trường đại học danh giá rồi quen được Quân. Anh đẹp trai, hào hoa và là con của một gia đình giàu có. Đứng bên cạnh anh, tôi cảm thấy vô cùng hãnh diện, chắc nhiều người cũng phải đỏ mắt ghen tị với tôi quá.
Sau tốt nghiệp một năm, Quân được bố mẹ hỗ trợ thành lập công ty riêng. Tôi về phụ giúp anh trong công việc, được 3 năm khi công ty đã dần đi vào quỹ đạo thì chúng tôi tiến tới hôn nhân. Bố mẹ anh không hề ch.ê ba.i xuất thân của tôi, ngược lại quý mến tôi ngay từ lần đầu gặp mặt. Tôi thật sự rất hạnh phúc và cảm thấy may mắn khi có một người chồng và gia đình chồng yêu thương mình như vậy.
Thế nhưng hạnh phúc chẳng tày gang, tôi và chồng kết hôn không được bao lâu thì mẹ chồng mất. Bố chồng vì đau buồn quá độ mà lâm bệnh nặng, nửa năm sau cũng đi theo mẹ. Gần một năm sau, Quân qua đời trong một vụ ta.i nạ.n ô tô. Anh cứ thế bỏ tôi mà đi khi cả hai chưa có lấy một mụn con. Nhìn từng người thân lần lượt qua đời, tôi đa.u đớ.n suy sụp nhưng công ty của anh, tâm huyết của anh vẫn còn đó nên tôi đành phải nén đau thương đứng dậy gánh vác.
Sau bao nhiêu năm làm việc cùng chồng, tôi đã học hỏi được rất nhiều điều ở anh nên công ty do tôi điều hành hoạt động rất tốt. Mặc dù lúc đầu nhiều người không thích tôi, tỏ ra e ngại rồi chỉ trỏ, đàm tiếu về tôi nhưng bằng năng lực tôi đã chứng minh được cho họ thấy. Giờ đây, tôi đã trưởng thành, chín chắn hơn rất nhiều và không còn sợ ánh mắt soi mói của người khác nữa.
Khoảng 7 năm sau khi chồng qua đời, tôi gặp được Khánh. Cậu ấy kém tôi 10 tuổ.i, nhưng chẳng hiểu sao ngay từ lần đầu gặp mặt tôi đã có cảm giác khác lạ với người đàn ông trẻ tuổ.i này. Đã rất lâu rồi trái tim tôi không rạo rực như thế, có lẽ đây là tình yêu sét đán.h chăng?
Tôi chủ động theo đuổi Khánh và cả hai nhanh chóng trở thành một đôi. Dĩ nhiên, chuyện tình của tôi và Khánh bị không ít người "ném đá", họ nói chúng tôi bằng những lời lẽ rất khó nghe như "phi công lái máy bay", "già mà ham trai trẻ" hay cho rằng anh đến với tôi chỉ vì tiề.n,... Tuy nhiên, Khánh không để ý tới khoảng cách tuổ.i tác của hai đứa cũng như những lời đàm tiếu đó. Được anh động viên, khích lệ, dần dần tôi cũng mặc kệ tất cả, coi những lời nói ác ý đó như gió thoảng qua tai.
Hơn một năm hẹn hò, chúng tôi kết hôn và nhận được lời chúc phúc từ hai bên gia đình cùng bạn bè thân thiết. Ai cũng mừng cho tôi vì tôi đã có bến đỗ mới, không còn độc hành như trước nữa.
Tuy nhiên trong đêm tân hôn, Khánh lại nhất quyết không chịu lên giường, ngồi run rẩy trên ghế. Tôi cất tiếng hỏi: " Anh làm sao vậy? Em có phải hổ, có ăn thịt anh đâu mà anh phải run lên như thế?" nhưng anh vẫn ngồi im không trả lời.
Tức giận, tôi tiến đến đá anh ta một cái. Đến lúc này, Khánh mới phản ứng lại. Anh chỉ tay về phía đầu giường, lắp bắp nói: " Cái đó, em cất đi, đừng có đặt ở đó". Theo tay anh chỉ, tôi nhận ra anh đang nói về tấm ảnh chồng cũ của tôi đặt dưới gối. Khi còn sống, Quân không thích chụp ảnh nên đó là tấm ảnh duy nhất của anh còn sót lại. Tôi đã ôm theo tấm ảnh đó suốt mấy năm qua rồi, tại sao bây giờ lại phải cất đi chứ?
Hơn nữa tôi có cuộc sống giàu sang như thế này đều là do anh cho, chẳng nhẽ giờ có người mới lại quên anh, cất ảnh anh vào góc tủ? Như vậy thật vô ơn đúng không? Tôi cố gắng giải thích cho Khánh nhưng anh không nghe, đêm hôm đó hai vợ chồng tranh cãi kịch liệt vì chuyện này. Tôi không hiểu có mỗi tấm ảnh thôi mà tại sao Khánh lại sợ, lại ghen với người đã khuất cơ chứ? Tôi nên khuyên anh thế nào bây giờ?
Chồng mất trong một vụ ta.i nạ.n, mẹ chồng muốn có cháu bế, nhận được tin nhắn của bố đẻ tôi đành phải vào phòng của bố chồng Không còn cách nào khác, tôi đành bước vào phòng bố mẹ chồng lấy tiề.n từ họ trong sự nhụ.c nh.ã nhưng không biết chia sẻ cùng ai. Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo có 5 chị em, tôi là chị cả. Năm 22 tuổ.i tôi bắt đầu hẹn hò, Phúc là người đàn ông mà tôi dành tình cảm. Sau...