Chồng mất, mẹ chồng đổ tại “tướng sát phu”
Vừa chịu nỗi đau mất chồng Mến lại phải gánh thêm sự chì chiết của mẹ chồng khi cho rằng, tướng sát phu của cô là nguyên nhân dẫn đến cái chế.t của con trai bà.
Đến hôm nay, dù đã 3 tháng trôi qua, nhưng Mến vẫn sống trong hoảng loạn, cô không thể quên cái ngày định mệnh hôm đó. Đang làm việc thì cô nhận được điện thoại từ bệnh viện báo tin, Quang – chồng cô bị ta.i nạ.n giao thông, đang cấp cứu ở Bệnh viện.
Vội vàng đi đến Bệnh viện, cô không thể tin được, anh cứ như vậy mà ra đi, không một lời trăng trối. Khi Mến đang khóc bên xác chồng thì bố mẹ chồng cũng chạy tới. Nhìn con trai mặt bị biến dạng do ta.i nạ.n giao thông, mẹ chồng cô đã ngất đi.
Khi tỉnh dậy, bà như một con thú xông đến đấ.m đ.á, cào xé cô: Tất cả là tại mày, hồi đó tao đã bảo mày có tướng sát phu, ngăn cản không cho mày với nó đến với nhau. Tao đã đi gặp mày, va.n xi.n mày buông tha cho con trai tao, thậm chí còn lấy cái chế.t ra để dọa. Vậy mà mày vẫn không tha, mày vẫn bám lấy nó, lừa nó làm cho mày có bầu để ép tao phải cho cưới. Giờ mày đã thỏa mãn chưa, trả lại con trai cho tao, trả lại con trai cho tao…
Mến cũng không nhớ nổi, lúc đó ai đã lôi mẹ chồng ra. Cô chỉ nhớ mình liên tục dập đầu trước linh cữu của chồng nói xin lỗi và sau đó bị ngất đi. Đến khi cô tỉnh lại thì mẹ chồng cô cũng không còn sức mà đán.h, mà mắng cô nữa.
Mến cũng không nhớ nổi, lúc đó ai đã lôi mẹ chồng ra. Cô chỉ nhớ mình liên tục dập đầu trước linh cữu của chồng nói xin lỗi và sau đó bị ngất đi. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng từ ngày đó, cuộc sống của cô như địa ngục. Hàng ngày, trừ những lúc đi làm, còn về nhà cô lại phải chịu sự chì chiết của mẹ chồng về tội sá.t nhâ.n. Cho dù mọi người có can ngăn thế nào, mẹ chồng cô vẫn không để vào tai. Thậm chí, bà còn nói với các con cô rằng: Mẹ các cháu chính là thủ phạm giế.t chế.t bố các cháu. Nếu không có nó, bây giờ bố các cháu vẫn còn sống. Thằng lớn 8 tuổ.i đã biết hơn phản bác, bà nói dối, bố cháu là bị xe đâ.m mới chế.t, không phải mẹ cháu giế.t; còn đứa bén mới 4 tuổ.i chỉ biết ngơ ngác hỏi: Sao mẹ lại giế.t bố…
Cô nghe mà lòng quặn đau nhưng một lời cũng không dám nói lại. Bởi thực tế, đúng như lời mẹ chồng nói, trước khi cưới, bà đi xem bói, người ta bảo cô tướng sát phu, nếu ai lấy cô sẽ không sống qua 33 tuổ.i. Vì con trai, bà đã phản đối rất gay gắt.
Lúc đó, sau nhiều lần thuyết phục gia đình chồng không thành, cô đã muốn từ bỏ, bởi cô biết, lấy nhau mà không được gia đình chồng chấp nhận, lại phải sống cùng bố mẹ chồng thì rất khó hạnh phúc. Nhưng yêu nhau hơn 4 năm, chia tay thật không dễ. Hơn nữa, chồng cô luôn động viên, khích lệ cô. Thậm chí, để cưới được cô, anh đã từng nói với mẹ: Hoặc mẹ có thêm con dâu, hoặc mẹ mất con trai…
Rồi khi cô có bầu, dù không vừa lòng nhưng mẹ chồng vẫn phải đồng ý. Về làm dâu, cô đã luôn cố gắng làm một nàng dâu thảo hiền. Nỗ lực cũng được đền đáp, sau hơn 1 năm, dù bà vẫn đau đáu nỗi lo về tướng sát chồng, nhưng đã dần quan tâm, đối xử tốt với cô hơn. Không còn coi cô là cái gai như trước kia nữa.
Khi chồng cô bước qua tuổ.i 33, cô như cởi được được gánh nặng trong lòng. Nhưng cô thật không ngờ, anh không ra đi ở tuổ.i 33 hay trước đó như lời thầy bói nói, mà lại mất vào tuổ.i 35.
Mất chồng, suốt ngày bị mẹ chồng chử.i mắng, giờ đây cô luôn sống trông sự dằn vặt, tự đặt ra nhiêu câu hỏi: Liệu có phải cô là nguyên nhân gây nên cái chế.t của chồng? Có phải không lấy cô, anh sẽ sống lâu hơn không? Cô phải làm gì bây giờ để sống tiếp đây, bởi nếu cứ tiếp tục như thế này, cô biết sẽ có ngày mình ngã quỵ. Lúc đó, ai sẽ là người chăm sóc cho các con.
Theo Eva
Khinh mẹ chồng ít học, con dâu cấm chăm cháu
Người ta sướng vì có được con dâu đảm, còn bà Tuyết thì khổ vì con dâu đảm đến mức không để cho mẹ chồng chăm cháu.
Bà Tuyết chỉ có duy nhất một người con là anh Hùng. Chồng mất sớm, một mình bà tần tảo nuôi con trai khôn lớn, trưởng thành. Khi con trai tốt nghiệp Trường Học viện Biên phòng và công tác xa nhà, mỗi năm chỉ về được 1-2 lần, bà chỉ mong anh nhanh chóng lấy vợ, sinh con.
Sau nhiều lần thúc giục, bà cũng được mãn nguyện khi Hùng đưa Liên về ra mắt. Hôm đó, bà vui lắm. Bà nghĩ, Liên là giáo viên tiểu học, sẽ là một người mẹ tốt cho con cái sau này, người ta vẫn thường bảo giáo viên giỏi vun vén gia đình nhất rồi còn gì.
Sau khi về làm dầu, Liên không làm bà thất vọng. Ngoài thời gian đi dạy, cô làm tròn vai trò của một người con dâu, lo tươm tất mọi việc trong gia đình. Từ ngày có con dâu, bà Tuyết hầu như chẳng phải động tay, động chân vào việc gì. Có chăng thì cũng chỉ quét nhà, dọn sân. Vốn tính hay lam hay làm, giờ con trai đã trưởng thành có điều kiện chăm sóc mẹ nên bà đã trả hết đất ruộng, cả ngày ngồi không bà cũng chán. Bà muốn đỡ đần con dâu cơm nước thì cô gạt đi: Mẹ cứ đi chơi quanh xóm với các bà đi, con làm tí là xong. Trước nay mẹ một mình ăn sao cũng được, giờ con sẽ nâu ăn khoa học, bồi dưỡng cho mẹ, không anh Hùng về lại mắng con không biết chăm mẹ chồng.
Sau khi về làm dầu, Liên không làm bà thất vọng. Ngoài thời gian đi dạy, cô làm tròn vai trò của một người con dâu, lo tươm tất mọi việc trong gia đình. (ảnh minh họa)
Không có việc gì làm, bà chỉ mong sớm có cháu để bế bồng. Thế nhưng, đến khi có cháu bà còn buồn hơn, vì con dâu không muốn bà động vào cháu. Mỗi khi bà muốn bế cháu, Liên lại kêu: Mẹ đã rửa tay chưa, trẻ con dễ nhiểm khuẩn lắm đó; mẹ vừa đi ra ngoài về phải thay áo quần mới bế cháu chứ, bao nhiêu là vi khuẩn; bà pha sữa cho cháu thì Liên bảo: Ôi, mẹ không biết đọc, lại pha sai tỉ lệ bây giờ, để đấy cho con... Thấy cháu đói, pha sữa chưa kịp, bà mớm cho miếng cơm thì mẹ nó gắt lên: Bẩn chế.t đi được, lần sau bà đừng như thế nữa...
Có khi bực mình bà bảo, tôi không có học cũng đã nuôi chồng cô khôn lớn, trưởng thành đấy. Nghe vậy, cô cười: Thời của mẹ khác, giờ nuôi con phải khoa học, cháu lớn lên mới thông minh được. Bà chả biết nói gì, đành thở dài ngồi nhìn hai mẹ con.
Bà không hiểu, có nhất thiết phải chăm con như con dâu bà không: Chậu tắm cho cháu riêng đã đành; đàng này nước rửa bát cũng phải dùng riêng; muốn bế cháu phải rửa tay sạch sẽ bằng xà phòng trước; mới chạy ra đường một lúc về nhà muốn bế cháu cũng phải thay đồ... Cứ thế, dần dần bà Tuyết chẳng còn muốn bế cháu nữa, mà Liên cũng chả muốn cho bà bế con. Mỗi lần bà bế cháu cô lại cứ phải ngồi quan sát xem mẹ chồng có làm gì con mình không.
Cứ ngỡ về già sẽ tìm được niềm vui bên con cháu, ai ngờ... (ảnh minh họa)
Có lần bà Tuyết vô tình nghe được Liên dặn dò cô giúp việc: Cô ở nhà lo trồng chừng thằng bé cẩn thận, đừng để nói chơi một mình với bà nội. Các bà ngày xưa không học hành, toàn chăm cháu theo cách cổ hủ, lạc hậu.
Buồn lòng lắm, nhưng bà chẳng biết than thở với ai. Hàng xóm láng giềng ai cũng nghĩ nhà bà tốt số, bà cũng từng từ hào về cô con dâu đảm đang, tháo vát nên giờ bà không muốn mang tiếng mẹ chồng đi nó.i xấ.u con dâu.
Cứ ngỡ về già sẽ tìm được niềm vui bên con cháu, ai ngờ ...
Theo Eva
Mẹ dạy con gái làm dâu Mẹ từng làm dâu và mẹ biết con mẹ đang mang những trách nhiệm rất lớn. Nhưng con sẽ làm được, đúng không con? Hôm qua con gọi điện về cho mẹ khóc tức tưởi. Con đã cất công đặt món nấm ở nhà hàng nổi tiếng, bố mẹ chồng thích ăn nấm thơm ngon, con đưa bà đến những nhà hàng sang...