Chồng mải mê hưởng thụ trên thành phố, để rồi ngày về chết trân khi thấy mẹ già nằm …
Vừa vào nhà nhìn thấy cảnh đó Hùng đứng trơ ra như trời trồng. Anh không thể tưởng tượng nổi vợ mình lại đang làm việc đó trong phòng trong khi mẹ mình lại đang….
Ảnh minh họa
Ngày lên thành phố làm việc, Hùng để lại vợ và 2 đứa con thơ ở nhà. Hương chấp nhận điều đó vì cô còn mấy sào ruộng không ai làm cho còn mẹ của Hùng đã già cần có người chăm sóc.
Thời gian đầu, Hùng lên thành phố còn bơ vơ chưa có việc làm khi đó Hương phải vay mượn và chăm chỉ bán rau các thứ để gửi cho chồng chi tiêu. Khi Hùng xin được việc thì cô và mẹ chồng đều vui vẻ thở phào nhẹ nhõm.
Trước khi đi Hùng nghĩ khi nào kiếm được kha khá tiền anh sẽ về quê lập nghiệp mở cái gì đó để kinh doanh buôn bán. Nhưng rồi cuộc sống ở thành thị cuốn anh đi, anh quen được nhiều mối làm ăn nên công việc ngày càng suôn sẻ.
(Ảnh minh họa)
Thời gian đầu anh hay gọi điện về nhà lắm vì nhớ vợ nhớ con nhưng rồi cuộc gọi và tin nhắn thưa dần vì Hùng lấy cơ bận. Nhưng thật ra anh đã quen người phụ nữ khác trên thành phố, Hương tin tưởng chồng nên không nghĩ có ngày anh lại cặp bồ như vậy.
Bao lần nhớ chồng cô đòi lên thăm anh nhưng Hùng chối khéo không cho lên. Thỉnh thoảng anh tranh thủ về quê cho vợ đỡ nghi ngờ. Hùng thì cứ mải mê làm giàu hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc vui vẻ bên cô bồ còn Hương ở nhà vừa chăm con vừa chăm mẹ chồng già yếu.
Việc gì trong nhà cũng đến tay cô, từ đồng áng cho đến việc nhà, kể cả những việc của đàn ông giờ cô cũng đã làm thành thạo. Nhiều hôm mưa buồn cô cứ ngồi ngoảnh mặt nhìn ra nhớ chồng chờ chồng, nhưng cứ hễ bảo anh về là Hùng lại cáu gắt rồi dập máy.
Hương dường như cảm nhận được chồng đang thay đổi, rồi tin chồng có bồ thậm chí họ còn sống thử cũng đến tai Hương. Nhưng mỗi khi Hương hỏi Hùng đều phủ nhận, dù anh không còn tình cảm với vợ nữa nhưng Hùng vẫn không dám ly hôn vì sợ không có ai chăm sóc mẹ già cho.
Bao đêm ôm con là bao đêm cô khóc ướt gối, mẹ chồng hiểu nỗi lòng con dâu nên thương Hương lắm. Với bà Hương không khác gì con ruột cả, càng lo nghĩ càng buồn nhiều thì mẹ của Hùng ngày một già đi.
Có những hôm Hương và mẹ chồng ôm nhau khóc vì ngày giỗ bố chồng cũng chẳng thấy chồng đâu. Gọi cho Hùng thì anh bảo anh bận, giờ về thì mất mối làm ăn nên không về được. Mẹ Hùng cũng hết cách chán quá không muốn nói thêm câu nào với con trai.
Video đang HOT
Hùng kiếm được nhiều tiền nhưng bị bồ bòn rút hết, bao năm xa nhà anh cứ mải mê làm giàu rồi hưởng thụ trên thành phố. Anh đã quên đi tình nghĩa sâu nặng của vợ chồng ngày nào. Rồi 1 ngày khi tậu được chiếc xe ô tô Hùng quyết định về quê thăm mẹ để mở mày mở mặt với xóm giếng.
Thấy Hùng về người trầm trồ kẻ khen người chê khinh. Về tới cổng làng nhìn qua bên kia thấy ngôi nhà mình liêu xiêu sau rặng tre tim Hùng thắt lại. Anh chột dạ thì ra bao năm mình đi mọi thứ đã cũ kỹ đi rất nhiều, mình chỉ quan tâm mỗi bản thân còn việc sửa sang nhà cửa chẳng khi nào nghĩ tới.
Vừa đỗ xịch xe ở cổng anh đã thấy ở sân đã kín người, Hùng nghĩ bụng mình thay số về cũng không báo cho ai biết sao mọi người lại biết mình về mà qua chơi nhỉ. Hùng đi vào, mọi người nhìn anh với ánh mắt buồn ảm đạm, anh cười tươi chào nhưng mọi người đáp lại chẳng mấy nhiệt tình.
Hùng linh cảm có gì đó không ổn, anh liền chạy vào nhà thì thấy mẹ mình đang nằm bất động trên giường, còn phía trong phòng ngủ vợ đang hì hục lôi mấy thứ đồ của mẹ mình ở trên quan tài xuống. Hùng lắp bắp:
- Chuyện này là sao? Sao em và mọi người lại lôi quan tài ra làm gì?
Hương nhìn chồng với đôi mắt ngấn nước nhưng giọng đầy lạnh lùng:
- Mẹ anh chết rồi mà giờ anh mới mò về à, anh không ở trên đó với con bồ luôn đi.
- Mẹ… mẹ tôi chết sao?
Hùng òa khóc chạy đến bên cạnh ôm lấy mẹ nhưng bà đã qua đời và thân xác cứng đơ. Hương gào lên:
- Anh là đồ con bất hiếu, anh còn vác mặt về đây làm gì.
- Thôi Hương cháu bình tĩnh đi, cũng may nó về đúng lúc. Mà thằng Hùng nữa, sao lại thay số làm gì, may mà mày về đúng lúc chứ sau này về có khi mẹ mày chết xanh cỏ mà mày không biết ấy chứ. Chuẩn bị mà tắm rửa cho mẹ đi.
Hùng ngồi trơ ra đau khổ vô cùng, lúc này anh ân hận thì đã quá muộn. Tang lễ xong xuôi nhìn sang vợ đang nằm rệu rã trên giường, Hùng mới nhận ra cô gầy và già đi rất nhiều, 2 đứa con của anh cũng chẳng dám đến gần bố nữa. Vì bao năm anh đã quá bỏ bê chúng, chỉ biết hưởng thụ 1 mình trên thành phố. Đến khi mẹ mất cũng không gặp được mẹ lần cưới, Hùng càng thấm thía cái sai của mình thì anh càng ân hận. Nhưng tất cả đã quá muộn màng, thế mới nói con người sống nên có tình nghĩa trước sau. Đến gia đình mình mà mình còn không quan tâm và không có trách nhiệm gì với nó thì cuộc sống xem như là vô nghĩa và thất bại hoàn toàn rồi.
Theo blogtamsu
Tôi nghĩ vợ ở thành phố sống sung sướng lắm cho đến lúc nghẹn ứ khi thấy cảnh cô ấy đang..
Cứ ngỡ vợ ăn trắng mặc trơn bao người theo đuổi. Tuấn quyết định lên thành phố xem vợ sung sướng thế nào. Nhưng cảnh tượng mà anh chứng kiến lại hoàn toàn trái ngược, thấy vợ đang lầm lũi trong cảnh đó anh đã chết trân tại chỗ.
Tuấn trốn vợ khóc, anh đã sai khi đã tiêu phung phí đồng tiền vợ gửi về (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được 8 năm, con cái cũng bắt đầu vào cấp 1 cả nên gia đình Tuấn ngày càng khó khăn. Dạo đó ở làng mọi người đều rủ nhau lên thành phố làm việc hết. Phương cũng bàn với chồng để cô lên đó làm kiếm tiền về nuôi con vì đợt ấy chân Tuấn vẫn còn đau vì ngã xe máy nên chưa làm được việc nặng. Nghĩ tới nghĩ lui Tuấn gật đầu đồng ý vì giờ ở nhà cũng chẳng biết làm gì ra tiền.
Phương lên thành phố ngày ngày vất vả đi tìm việc, cuối cùng cô xin vào làm ô sin cho 1 gia đình. Nhà họ giàu có nhưng khá ki bo, hai vợ chồng suốt ngày đi làm bỏ bê con cái. Cô ở nhà chăm hai đứa nhỏ nấu cơm dọn dẹp, mọi chuyện cũng không quá vất vả vì ở quê cô làm mấy việc này cũng quen rồi. Hai tháng đầu cô gọi về khoe, Tuấn cũng mừng vì thấy vợ được ở nhà lầu lại gửi tiền về đều đặn.
Ở quê có mấy triệu là to lắm rồi, làm đến tháng thứ 3 thù Phương bị ông chủ sàm sỡ trong 1 lần say rượu. Cũng may cô chạy thoát được, hôm đó Phương khóc như mưa, tủi nhục vô cùng. Cô gạt nước mắt không dám nói với chồng, ôm túi đồ lang thang cô lại tiếp tục hành trình đi kiếm việc. Và sau 3 ngày tìm kiếm thì cuối cùng cô được nhận vào làm ở 1 quán cơm, họ bao ăn hai bữa trưa tối nên Phương rất phấn khởi.
Dù khổ cực thậm chí suýt bị hãm hiếp nhưng Phương vẫn im lặng chịu đựng (Ảnh minh họa)
Cuộc sống nơi đô thị vất vả nhiều đêm nhớ chồng con cô bật khóc thành tiếng, nhưng Tuấn nào hay biết, anh cứ nghĩ vợ ăn trắng mặc trơn sống sung sướng lắm. Ở nhà có bao nhiêu tiền vợ gửi về anh tiêu hết, bữa cơm lúc nào cũng đầy thịt cá, chẳng lo nghĩ gì vì tất cả đã có vợ lo. Rồi 1 ngày ngồi uống rượu với mấy ông bạn, họ nói với anh rằng:
- Mày không sợ vợ lên đó nó theo thằng khác à, lên thành phố da dẻ trắng trẻo ra cái Phương lại xinh xắn nữa thiếu gì thằng dòm ngó.
Nghe nói thế Tuấn đâm lo liền gửi con cho bố mẹ lên thành phố thăm vợ luôn tiện xin việc luôn. Tuấn lên âm thầm không cho vợ biết, anh nhờ cô bạn của vợ xin địa chỉ cho lấy cớ bao giờ rảnh cô ấy qua thăm. Vợ anh vui vẻ nhắn tin lại. Ra đến bến xe đã 10 giờ đêm, Tuấn bắt xe ôm đến chỗ vợ làm. Khi nhìn thấy cái quán cơm cũ kỹ, anh hỏi ông xe ôm:
- Bác có chắc đây là địa chỉ cháu đưa không ạ, vợ cháu làm ô sin cho 1 nhà giàu lắm mà sao đây lại là quán ăn lụp sụp thế này?
- Ơ hay cái anh này anh gọi điện mà hỏi anh ấy, còn địa chỉ anh đưa thì đúng chính xác nó ở đây rồi, tôi làm nghề xe ôm đã hớn 20 năm, có chỗ nào ở thành phố này mà tôi không biết đâu.
- Vâng cảm ơn bác.
Tuấn ngó nghiêng 1 lúc thì thấy bóng dáng vợ mình đang dọn dẹp trong quán ăn. Anh hơi choáng váng, không nghĩ vợ mình lại làm ở 1 nơi tồi tàn thế này. Hình như đây là quán cơm mà mấy ông công nhân xây dựng hay ra ăn. Ngó nghiêng 1 lúc anh quyết định đi vào, lúc này bà chủ chạy ra nói:
- Anh ơi anh thông cảm chỗ tôi hôm nay hết thức ăn rồi.
- Dạ thế chị có mì không, xào cho tôi 1 đĩa mì cũng được ạ. Tôi có thể đi vệ sinh nhờ được không?
- Dạ được.
Tuấn lấy cớ đi qua nhà bếp thì anh chết lặng khi thấy vợ mình đang ngồi ăn cơm thừa canh cặn mà khách còn ăn dở. Lúc này anh đứng trơ ra, máy cay cay, thì bỗng giật mình bởi tiếng cô chủ quán gọi:
- Ă n nhanh lên em ơi, có khách gọi mì đấy.
Nghe thế Phương vừa ăn vừa nghẹn ngào: "Vâng, em ra đây". Cô đứng dậy nhìn thấy chồng thì suýt té ngửa, cô ú ớ:
- Anh... anh lên đây bao giờ thế. Sao không gọi trước cho em biết.
- Ừ anh muốn khiến em bất ngờ. Em làm ở đây sao không cho anh biết.
- Em... em... Anh ăn gì chưa?
- Ừ anh chưa.
- Chồng cô Phương à, nhìn phong độ quá.
- Dạ chị.
Ăn bát mì vợ nấu mà Tuấn nghẹn ngào cố không cho nước mắt chảy ra. Cô ấy vất vả thế này vậy mà anh cứ tưởng vợ sống ở thành phố sung sướng lắm. Tối đó về căn nhà trọ chật hẹp của vợ, Tuấn chỉ biết ôm chặt lấy cô ấy xin lỗi rồi khóc tu tu. Chỉ khi tận mắt chứng kiến anh mới hiểu được vợ mình đã vất vả thế nào. Vậy mà hơn năm qua chưa 1 lần cô kêu than mệt hay vất vả, càng nhìn vợ anh càng thấy thương, thấy xót.
Theo blogtamsu
Bài học đắt giá cho cô vợ trẻ toan bỏ chồng theo trai tân Không những nghi ngờ chồng, chị còn cho mình cái quyền được hưởng thụ. Rồi chị bị Quý - một thanh niên hư hỏng tán tỉnh, lừa gạt. Anh cảm thấy thất vọng về chị vô cùng. Còn chị không biết nói gì ngoài việc quỳ khóc xin chồng tha thứ (ảnh minh họa). Bình và chồng - anh Hoàng vốn là mối...