Chồng mải làm ăn không lo tiết kiệm tiền để tôi chuẩn bị sinh đẻ
Tôi bảo anh để dành ít tiền lo cho con sau này, anh không nghe. Khi làm được tiền, anh lại muốn đầu tư mở thêm phòng khám nữa.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi gặp và quen nhau được tròn một năm rưỡi thì kết hôn. Thực sự từ lúc quen đến lúc lấy cả 2 người đều xác định tương lai rõ ràng. Tôi sống với bố mẹ, chỗ làm cũng cách nhà không xa, được bao bữa trưa nên chỉ ăn tối ở nhà, tiền nong chỉ mất bữa sáng, cho nên từ lúc đi làm cho đến lúc gặp anh là 3 năm mà tôi cũng tiết kiệm được khoản tiền kha khá. Đến khi gặp anh, tôi vẫn giữ thói quen sống như vậy, nhưng anh lại khác, anh cũng biết tiết kiệm nhưng lại rất thoải mái trong quan hệ bạn bè. Khi ăn uống ở đâu với bạn, anh cũng tranh phần trả tiền, phần vì công việc anh hay phải đi ăn uống, phần vì tính anh nó như vậy. Khi yêu, chúng tôi hay đi gặp bạn bè của nhau, nhưng cũng là thi thoảng nên tôi không để ý chuyện đó lắm. Công việc mỗi người mỗi khác, anh là bác sĩ, còn tôi lại làm nhân viên văn phòng.
Trước khi quen tôi, anh đã được nhận vào làm chính thức cho một bệnh viện ở huyện, còn tự vay mượn bạn bè để mở phòng khám riêng tại nhà (tuổi anh còn trẻ). Tôi khá khâm phục đức tính đó của anh, nhưng hình như công việc phòng khám cũng không diễn ra suôn sẻ, doanh thu chỉ để đủ anh đi tiêu pha với bạn bè, tích góp ít tiền trả ít nợ vay, còn lại sau một năm hoạt động cũng chỉ đủ trả một nửa số tiền vay. Rồi biến cố xảy ra khi chúng tôi quyết định lấy nhau, công việc của anh không thuận lợi. Anh được trời phú cho vẻ ngoài đẹp trai, tài ăn nói tốt nên lãnh đạo cất nhắc cho lên làm phó bộ phận văn phòng kiêm chuyên môn, anh không chịu. Mục tiêu của anh là được làm sâu ở chuyên môn, được đi học chuyên khoa nhưng 2 lần xin đi học không được, anh đã xin nghỉ việc ở viện. Anh quyết ra mở phòng khám tư.
Video đang HOT
Anh vay mượn khá nhiều, chủ yếu là vay bạn bè, tôi cũng cho anh vay ít tiền tiết kiệm của mình. Rồi chúng tôi cưới nhau, tiền chụp ảnh cưới, váy cưới, du lịch tuần trăng mật cũng do anh chi trả 70%, tôi chịu 30%, vì cứ làm ra tiền ở phòng khám tại nhà là anh lại dồn hết vào để lo cho đám cưới. Phòng khám mới mở kia không có khách, lương chỉ đủ trả nhân viên, còn phòng khám tại nhà của anh thì cũng chỉ đủ anh ăn tiêu, nên hầu như trong nửa năm đầu không để ra được đồng nào để trả tiền vay. Đến khi cưới nhau rồi, chúng tôi có ít tiền mừng cưới và vàng 2 bên gia đình cho, tôi bảo anh “Vàng thì phải giữ lại, không được bán, còn tiền lại để cho anh đầu tư làm ăn”. Thế rồi, anh mở rộng phòng khám thêm chút nữa để thu hút khách, chúng tôi có bao nhiêu tiền dồn hết cho anh. Không đủ tiền, tôi còn phải đứng tên vay ngân hàng qua lương với lãi suất thấp để cho anh làm ăn.
Cưới được một tháng tôi có bầu, phòng khám mới cũng làm ăn được hơn. Tôi bảo anh để dành ít tiền lo cho con sau này, anh không nghe. Khi làm được tiền, anh lại muốn đầu tư mở thêm phòng khám nữa vì bằng của anh sắp đủ thời gian để được mở thêm phòng khám ngoài giờ. Tôi thực sự khá bất ngờ về những quyết định đó của anh, giờ phòng khám tại nhà anh chưa trả được hết nợ, phòng khám mới mở anh cũng chưa trả được đồng nợ nào, giờ lại muốn mở thêm một phòng khám nữa. Tiền có thể anh sẽ xoay được vì có rất nhiều bạn bè trong ngành có tiền cho vay, nhưng bao giờ mới trả được hết nợ? Con của chúng tôi còn sắp sinh (tôi bầu được 5 tháng), nó cần sự chăm sóc tốt nhất mà giờ anh không đưa được một đồng nào cho tôi.
Tôi thất vọng lắm, nói anh nhiều, anh cũng chỉ biết bảo tôi rằng muốn tương lai tốt cho 2 mẹ con, giờ còn trẻ để anh làm, tiền làm ra không để đầu tư thì để chết cũng phí. Khi tôi sinh, sẽ để hẳn doanh thu một tháng ra để lo cho con (tầm 20 – 30 triệu). Tôi không chịu, công việc làm ăn có lúc lên lúc xuống, ai nói trước được vấn đề gì, trong khi anh định mở thêm một phòng khám nữa còn chịu lỗ, chỗ này bù lỗ chỗ kia. Chúng tôi cãi nhau chuyện đó nhiều lắm nhưng tôi vẫn phải có phương án phòng bị. Tôi còn tiền tiết kiệm trước khi cưới, đứng tên mình, còn tiền lương tôi tích góp trước khi sinh, sau sinh sẽ có tiền thai sản (sơ sơ cũng được trăm triệu), tôi nghĩ số tiền đó đủ để lo cho con đến khi chồng làm được tiền.
Có điều tôi vẫn ghét tính vô tâm của anh, anh không biết tiết kiệm lo cho con (vì lương tôi cũng khá nên không cần anh lo cho tôi), chỉ biết đầu tư làm ăn. Tôi biết nghề của anh sẽ rất được nhưng phải mất thời gian, tôi thì không thể để con chờ được. Tôi phải làm như thế nào để khuyên anh biết tiết kiệm và nghĩ cho con bây giờ? Mong nhận được tư vấn của mọi người.
Theo VNE
Mẹ chồng muốn lấy vợ mới cho chồng tôi và cái kết bất ngờ
Tôi và Tuấn yêu nhau 3 năm, vượt qua bao nhiêu thử thách và sóng gió của tình yêu cuối cùng chúng tôi cũng quyết định tiến tới hôn nhân. Những tưởng sẽ có một mái ấm hạnh phúc nhưng nào ngờ cuộc sống gia đình không như tôi mong đợi.
ảnh minh họa
Tôi và anh cưới nhau hai năm nhưng không có con. Tôi đã rất nhiều lần khuyên chồng đi khám, nhưng anh toàn gạt câu chuyện sang một bên và nói: " Con cái là do trời cho, không cần phải đi khám xét làm gì tốn kém."Thời gian đầu mọi chuyện vẫn không vấn đề anh vẫn giành những lời động viên cho tôi nhưng rồi hai năm trôi qua, mọi thứ đã thay đổi, anh ngày một lao vào rượu chè, bê tha.
Mỗi lần về nhà đều trong tình trạng say, tình cảm vợ chồng ngày càng nhạt nhẽo, thậm chí cả tháng không ân ái nhau. Nhiều lúc tôi thấy tủi thân bởi mọi trách nhiệm chuyện lâu không có tin vui đều bị gia đình chồng hắt hủi. Những ngày chồng đi công tác xa, tôi ở nhà với mẹ chồng, luôn bị bà mắng và sỉ nhục nói tôi là "gái độc không con, nhà không có phúc lấy phải một đứa như cô". Tôi luôn buồn nhưng vẫn luôn thông cảm những lời nói cay độc mà bà giành cho tôi. Nhưng đến một ngày, tôi đi làm về vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ chồng và chồng khiến tôi ngã quỵ: " Tuấn ah, con lấy nó cũng đã hai năm rồi, giờ nó không đẻ được con tốt nhất là chia tay nó và lấy người khác để mẹ còn có cháu nối dõi." Điều đau lòng nhất là chông tôi không hề phản ứng hay đứng về phía tôi mà ngược lại anh còn đáp lại mẹ chồng tôi với vẻ đồng tình. Lúc đó cả bầu trời như một màu đen sụp đỗ trước tôi, một cảm giác thất vọng và đau đớn đến tận cùng.
Sau ngày hôm đó tôi quyết định làm đơn để ly hôn anh , giải thoát cho những tháng ngày tủi nhục mà anh và gia đình đã đối xử với tôi.
Hôm đó tôi hẹn anh ở quán cà phê, là nơi hẹn hò đầu tiên của chúng tôi. Tôi ngồi đợi anh khoảng chừng 30 phút thì anh bước đến. Vẫn khuôn mặt ngày xưa, hình bóng ngày xưa nhưng giờ mọi thứ đã thay đổi. Anh ngồi xuống hỏi tôi bằng thái độ khó chịu : " Cô gọi tôi ra đây có việc gì?". Tôi rút lá đơn từu trong cặp đã chuẩn bị sẵn đưa cho anh: " Anh ký đơn đi em không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa?" Anh nhìn tôi cười nhếch mép: " Được tôi sẽ ký, nếu cô muốn." Câu trả lời của anh khiến tôi cảm thấy đau đớn vô cùng, những tưởng anh sẽ còn một chút tình nghĩa mà níu kéo tôi ở lại. Nhưng không mọi thứ đã thực sự chấm dứt. Anh ký đơn và vội vàng đứng dậy ra về, tôi nhìn theo anh với sự hối hận. Không phải hối hận vì ly hôn anh, mà hối hận vì đánh mất đi qua nhiều tuổi thanh xuân và cuộc đời cho anh và rồi nhận lại toàn cay đắng. Và rồi thủ tục ly hôn đã được hoàn tất một cách chóng vánh. Sau khi ly hôn tôi, hai tháng sau đó anh lấy vợ, còn tôi thì vẫn chưa đủ tự tin để tiến tới hôn nhân với bất kỳ ai.
Một ngày nọ sau một năm ly hôn tôi tình cờ gặp lại, anh đang ngồi uống rượu một mình. Tôi ngồi xuống bàn anh, chúng tôi đã trò chuyện với nhau về cuộc sống hiện tại. Bớt chợt, anh nắm lấy tay tôi, đôi mắt anh nhìn tôi rất lâu và rồi anh cầu xin sự tha thứ từ tôi bởi một sự thật đau đớn là anh đã biết về nguyên nhân thực sự của việc chúng tôi không có con. Anh nói: " Anh xin lỗi em, tại anh đã không nghe lời khuyên của em đi khám và đổ lỗi hết cho em về chuyện con cái. Giờ đây, anh đã biết lý do là ở anh, vì anh vô sinh." Sau lời thú tội đó bớt chợt những hàng nước mắt anh rơi xuống, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh khóc. Anh nói người phụ nữ đấy đã bỏ anh rồi và mong muốn tôi quay lại để anh có thể bù đắp những tháng ngày đối xử tồi tệ với tôi.
Giờ đây, tôi không biết phải làm sao, có nên quay lại tha thứ cho anh sau những gì quá khứ gia đình anh đối xử tệ bạc hay là quên tất cả để làm lại từ đầu?
Theo Phununews
Đêm tân hôn vừa tụt quần vợ xuống chồng lao ra ngoài: 'Mẹ ơi, vợ con chết rồi!' và cái kết Bà xông vào thấy con dâu không mặc quần nằm chỏng chơ trên giường lay thế nào cũng không mở mắt thì bà cũng run cầm cập... Ảnh minh họa - Mày mới 18 tuổi đầu cưới xin cái gì hả, mày bị nó bỏ bùa à?? - Không con ngủ với cô ấy rồi bố mẹ ạ. Con là thằng đàn ông...