Chồng “mắc tội” không có nhiều ham muốn…
Năm nay em 26 tuổi. Em cưới vợ được hơn 3 tháng. Nghe mọi người bảo mùa lạnh, nhiệt độ cơ thể cũng bị hạ thấp, muốn giữ ấm, một trong những cách hay nhất là vợ chồng gần gũi nhiều hơn. Thế nhưng em bị đau khớp, mùa lạnh hay bị đau nhức, không có nhiều ham muốn làm chuyện đó với bà xã.
Thế nhưng em bị đau khớp, mùa lạnh hay bị đau nhức, không có nhiều ham muốn làm chuyện đó với bà xã.
Mặt khác, có lẽ do trời lạnh nên súng ống hoạt động cũng không trơn tru như bình thường. Hồi xưa, khi chưa có vợ, sáng nào ngủ dậy thằng nhỏ cũng đứng nghiêm thẳng hàng, còn bây giờ thì có hôm nó nằm bẹp dí. Vừa rồi, không biết bà xã nghe ai nói mà bảo rằng em như vậy là bị liệt dương, phải chữa trị.
Cô ấy áp dụng bài thuốc “mạnh gân cốt” do một người quen hướng dẫn, cho em ăn cháo rùa liên tục một tuần, chân gà tiềm thuốc bắc một tuần, gân bò nấu cháo đậu đỏ một tuần. Kết quả là bệnh đau khớp của em hình như có giảm, em ngủ rất ngon, đặt lưng xuống giường là ngủ say như chết. Nói chung là thuốc có tác dụng tốt, chỉ có một rắc rối nhỏ là chuyện đó cũng… ngủ luôn. Vợ em lại cằn nhằn: “Biết vậy không cho ăn…”.
Nói rồi cô ấy lại đi hỏi người quen và chuẩn bị… đợt điều trị mới với cháo rắn mối đậu xanh một tuần, cật heo xào hành một tuần, ngọc dương tiềm thuốc bắc một tuần. Em mới nghe cô ấy dự tính thì hồn vía đã lên mây, nhưng bà xã năn nỉ, ỉ ôi, khóc lóc giận hờn… Có anh chị nào từng thưởng thức qua phương thuốc này xin cho em biết kết quả để có niềm tin trước khi bước vào… đợt trị liệu mới?
Phan Dũng (Cà Mau)
Video đang HOT
Bạn trẻ thân mến,
Nhiều người cho rằng, mùa lạnh, nhiệt độ cơ thể bị hạ xuống dưới mức bình thường nên phải tăng cường hoạt động, trong đó có hoạt động tình dục để… làm nóng. Nghĩ như vậy là không đúng bởi thân nhiệt lúc nào cũng ổn định, nó chỉ trồi sụt khi người ta… đau bệnh.
Còn chuyện động đậy tay chân, chắc chắn sẽ làm cho cơ thể tỏa ra nhiệt lượng, nhờ đó mà không thấy lạnh. Chính điều này khiến nhiều người nghĩ rằng, mùa lạnh thì nên tăng cường hoạt động tình dục để cơ thể được ấm áp, khỏe mạnh. Trong thực tế, trời càng lạnh thì cơ thể càng cần lượng nhiệt lớn để giữ ấm, mà cái chuyện ái ân thì lại làm… tiêu hao năng lượng. Như thế, rõ ràng tăng cường hoạt động tình dục trong mùa lạnh không phải là điều tốt nhất cho sức khỏe.
Vậy nên cứ thuận theo tự nhiên, khi nào đói thì ăn, khát thì uống, ham muốn thì thỏa mãn nhu cầu. Ở tuổi bạn, nếu không có trục trặc gì thì đều đều mỗi ngày là tốt nhất. Quan hệ tình dục không chỉ biểu hiện sức khỏe tình dục mà còn là biểu hiện của sức khỏe toàn thân. Nếu giữ được hoạt động này bình thường, điều độ thì rất tốt cho cả sức khỏe lẫn tình cảm, sự gắn bó vợ chồng.
Nói cách khác, chuyện gối chăn tốt đẹp chính là nền tảng quan trọng bảo đảm cho cuộc hôn nhân được duy trì, bền vững. Do vậy khi nó trục trặc, nhiều người lo ngại là hoàn toàn chính đáng. Bà xã của bạn cũng vậy. Cô ấy còn trẻ, mà đường tương lai hạnh phúc thì còn dài nên quan tâm, lo lắng cho đối tác của mình là có cơ sở.
Thế nhưng cái phương thuốc mà cô ấy áp dụng, thú thật, tôi chưa nghe lần nào! Nếu ăn vào, bạn thấy sức khỏe cải thiện, ăn ngủ tốt thì là tốt. Tuy nhiên, cái chưa tốt là “chuyện đó” cũng ngủ luôn thì xem ra phương thuốc này… phản tác dụng rồi! Bạn nên thuyết phục bà xã làm gì cũng phải có căn cứ, đừng nghe người này, người nọ nói rồi áp dụng lung tung, lỡ có chuyện gì không hay thì hối hận không kịp.
Nếu bạn bị đau khớp thì nên chữa trị bệnh này bởi nó ảnh hưởng nhiều đến đời sống, công việc chứ không riêng gì chuyện đó. Ngoài ra, có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến chuyện gối chăn mà nhiều người xem thường nhưng thật ra nó gây hậu quả rất nghiêm trọng. Chẳng hạn về mùa lạnh, người ta thường… lười biếng tắm rửa khiến cơ thể không sạch sẽ; điều này làm cho đối tác ngại gần gũi mà bản thân mình cũng kém tự tin để tác nghiệp. Hoặc là việc thao tác mạnh bạo trong lúc giao ban cũng có thể gây đau rát, khó chịu…
Nói tóm lại, trước mắt nên dừng bài thuốc của bà xã, ăn uống điều độ, vận động vừa phải, giữ gìn vệ sinh thân thể, sống vui vẻ, lạc quan… Còn cái chuyện thằng nhỏ lúc ngủ, lúc thức thì tạm thời khi nào ngủ thì ngủ, khi nào thức thì… làm việc; ráng đợi cho qua hết mùa đông xem tình hình cụ thể thế nào. Có thể bạn chỉ bị lười biếng cấp tính thôi chớ mới 26 tuổi, đâu đã đến lúc về hưu?
Theo VNE
Em vẫn chưa một lần trở lại thăm thầy
Đã tám năm trôi qua kể từ ngày em tốt nghiệp Đại học và cũng rất nhiều lần em vào lại trường cũ để học các khóa bồi dưỡng, để tham dự các lớp tập huấn những kiến thức mới nhưng chưa một lần em chủ động đến văn phòng gặp thầy, cùng thầy trò chuyện hay đơn giản chỉ là để hỏi thăm sức khỏe của thầy.
Nhớ ngày ấy, thầy vừa là phó khoa Kỹ thuật cơ sở, vừa là giảng viên dạy cho tụi em những môn học ở học kỳ cuối và vừa là người nhận hướng dẫn đề tài tốt nghiệp cho em. Những lần gặp thầy ở văn phòng khoa là thầy lại cung cấp thêm thông tin, hướng dẫn cách thực hiện và đưa thêm tài liệu, giáo trình, sách tham khảo. Trong thời gian ấy, tuy có những khó khăn, những lúc chưa tìm được hướng đi thích hợp, chưa xác định được các bước tiếp theo nhưng em cũng phần nào yên tâm vì có sự hỗ trợ từ thầy. Những lần trao đổi cùng nhau ở trường và kể cả những lúc thầy dành thời gian cho em để hướng dẫn thêm tại nhà thầy dù lúc đó gia đình thầy đang có người bệnh nặng đã làm em có thêm động lực mà hoàn thành luận văn đúng thời gian quy định.
Nhưng khi gặp thầy rồi, trao đổi với thầy xong, thầy cũng dặn dò cố gắng bình tĩnh, cố gắng bảo vệ cho tốt và đánh giá là cả hội đồng chứ thầy không thuộc hội đồng ấy thì em đã đưa phong bì chuẩn bị trước gởi thầy. Em còn nhớ, nét mặt của thầy lúc ấy rất bất ngờ và thầy đã kiên quyết từ chối. Thầy không la em nhưng những lời nói của thầy là nghiêm khắc và dứt khoát. Và thầy vẫn hy vọng khi em tốt nghiệp, có việc làm ổn định, có cơ hội thì thầy trò có thể gặp nhau. Lúc ấy, nếu có một món quà gởi đến thầy, thành tâm cảm ơn mà không vướng bận chuyện gì khác thì thầy sẽ nhận chứ giờ thì không.
Câu chuyện này, em vẫn thường kể lại với những lớp sinh viên đàn em mà em có cơ hội truyền đạt kiến thức cũng như các đồng nghiệp của em. Dù em vẫn theo dõi những thông tin về trường, biết thầy đã chuyển sang khoa Cơ khí (ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM) và vẫn tiếp tục công tác, lãnh đạo khoa nhưng em vẫn chưa một lần gặp trực tiếp thầy dù bây giờ em có thể mua được nhiều cái áo, nhiều món quà gởi đến thầy bằng chính số tiền em có được và chắc thầy cũng không còn khó xử với việc "trao tặng" này.
Những bài học thầy dạy, những lời thầy chỉ bảo, em hứa sẽ luôn khắc ghi và truyền dạy lại cho thế hệ đi sau. Em cũng phải dứt khoát hơn nữa để trong một tương lai gần có thể, em sẽ về thăm thầy. Cảm ơn thầy - Thầy Dương Đăng Danh của em.
Theo người lao động
Tỉnh ngộ "Anh cần một người đồng hành với mình chứ không cần một con búp bê xinh đẹp". Minh nói với vợ như vậy, rồi lại im lặng. Anh muốn chia tay. "Em thực sự muốn níu kéo vì em còn yêu anh nhiều", Nhung nói mà trong cổ họng đắng ngắt. Chồng cô vẫn im lặng. Nhung biết, một khi chồng đưa ra...