Chồng mắc họa… vì ‘Cô dâu 8 tuổi’
Dù không xem nhưng cơn sốt &’ Cô dâu 8 tuổi’ vẫn ập vào tôi, bởi tôi phải lãnh toàn bộ &’sức nóng’ từ người vợ hâm mộ cuồng nhiệt bộ phim này.
Ngay từ lúc phim mới được chiếu, vợ tôi làm gì, nói gì cũng không thoát khỏi từ &’A-na-di’.
Vì &’Cô dâu 8 tuổi’ mà bỗng dưng tình cảm mẹ chồng nàng dâu thắm thiết hơn rất nhiều.
Ngày nào cũng thấy vợ tôi gọi điện chuyện trò với mẹ chồng về bộ phim, đôi khi cuộc gọi lên tới cả tiếng đồng hồ vì phải tường thuật lại cho mẹ tôi tình tiết, phân tích và phán đoán tập tiếp theo.
Tuy đôi lúc không hài lòng lắm chuyện vợ bỏ cả dọn cơm để cắm mặt cắm mũi xem cho hết phim, nhưng nghĩ lại những lợi ích khác của phim thì tôi cũng không cằn nhằn gì.
Trước &’Cô dâu 8 tuổi’, vợ tôi cũng từng phát điên vì &’Võ Tắc Thiên’ rồi, nên lần này tôi tương đối có kinh nghiệm ứng phó với sự &’bão lũ’.
Gần đây, cô ấy cũng xôn xao vì vụ soái ca nào đó nghe nói là &’Hậu duệ của mặt trời’.
Dù thần tượng đến mấy, mở miệng ra là anh Soong Ki này, anh Xoong Ki khác, nhưng vợ tôi vẫn cơm ngon canh ngọt, thỉnh thoảng còn nhắn những tin rất lãng mạn cho tôi, nên tôi không cảm thấy lạ lẫm và khó chịu.
Tôi không biết phải làm sao với cô vợ đa sầu đa cảm của mình nữa. (Ảnh minh họa)
Ấy vậy mà chuyện lại nặng nề từ buổi sáng thứ bảy nay.
Trưa đó đi đánh bóng và cà phê với bạn bè vừa về tới cửa thì tôi nghe thấy tiếng tu tu khóc trong nhà.
Tưởng có chuyện gì xảy ra, tôi tái mặt xông vào thì thấy vợ ngồi ỳ bên máy tính sụt sịt nước mắt nước mũi. Con gái thì nằm ngủ lăn lóc trong cũi.
Video đang HOT
Lúc đó không biết nguyên nhân nên tôi chỉ dám nhẹ nhàng đến gần vợ, ôm lấy cô ấy và hỏi chuyện gì xảy ra.
Cứ tưởng có vấn đề về ông bà nội ở dưới quê (vì ông bà đã ngoài 80 tuổi), hay mất tiền mất bạc gì đó nên cô ấy xót của.
Tôi hỏi đến 3 lần, vợ tôi vẫn không nói. Cô ấy cứ lắc đầu nguầy nguậy, bảo tôi đi nấu cơm và yên lặng để cô ấy tưởng nhớ một chút.
Tôi vào bếp, lấy điện thoại gọi hỏi mọi người ở quê, xác nhận tất cả vẫn ổn thỏa, kiểm tra lại nhà cửa, không thiếu thứ gì. Lòng băn khoăn lắm nhưng không biết làm sao.
Cắm xong nồi cơm, tôi bước vào nhà, đến lúc này mới để ý màn hình vi tính. Trên đó là dòng tít đỏ rực nói về nữ diễn viên đóng phim &’Cô dâu 8 tuổi’ tự tử ở nhà riêng, mới hiểu nỗi buồn của vợ.
Trước sự đa cảm của vợ, tôi chỉ biết cố để kìm nén tức giận. Thấy tôi hừ lạnh, vợ tôi bỗng quay ra vùng vằng: &’Anh hừ cái gì? Vui vẻ lắm hay sao mà hừ này hừ nọ.
Thấy chưa, đàn ông đúng là vô tâm vô tính mà. Vì đàn ông mà phụ nữ chúng tôi mới khổ thế này. Mạnh mẽ như A-na-di mà còn phải tự tử vì đàn ông kia kìa’.
Bỗng dưng mắc họa, tôi ngơ ngác không hiểu gì. Nhưng lại sợ vợ vì chuyện này mà to tiếng nên nhỏ nhẹ bảo: &’Anh có nói gì đâu, chỉ là anh thở hơi mạnh thôi’.
Vậy mà vợ tôi không tha, cô ấy bắt đầu cằn nhằn, cằn nhằn tôi từ chuyện mỗi sáng thứ bảy lại rời nhà từ sớm để đàn đúm với bạn bè, không lo lắng gì nhà cửa, không tha thiết gì vợ con…
Chuyện đâu đâu bỗng dưng đổ ập xuống đầu tôi. (Ảnh minh họa)
Sau đó cô ấy lớn tiếng nói về chuyện lương lậu của tôi ít mà không biết tiến thủ, mỗi tháng vợ đưa 3 triệu tiêu vặt mà giữa tháng vẫn đòi thêm…
Hết chuyện tiền bạc, cô ấy lại than thở sao số cô ấy khổ, lấy phải người chồng như tôi…
Cuối cùng vợ tôi kết luận nên nhốt hết đàn ông lên sao Hỏa để phụ nữ ở một mình cho sướng thân.
Nói xong, cô ấy đuổi tôi xuống bếp nấu cơm, để yên cho mẹ con cô ấy vì A-na-di mà cúi đầu buồn bã vài phút.
Nghe cô ấy nói, tôi cũng tức, cũng bực lắm. Chuyện từ đâu đâu đến mà lại rơi trên đầu tôi. Nhưng tôi biết nếu mình lên tiếng cãi lại, thế nào nhà cửa cũng tan hoang.
Vì vợ tôi tính tình đa sầu đa cảm nhưng dễ bất chấp lắm. Tức lên là không cần biết trời trăng đất hỡi gì nữa.
Trưa, vợ tôi ra khỏi phòng, ăn được 2 bát cơm xong đứng lên vào giường… buồn tiếp.
Để lại một đống bát đũa cho tôi dọn. Buổi tối cô ấy vẫn chưa thoát khỏi &’nỗi ám ảnh’ nên tôi tiếp tục nấu cơm và dọn dẹp, tắm cho con…
Giờ thì vợ đã ngủ rồi, còn tôi thì chỉ ao ước sắp tới đừng có phim gì hay ho nữa. Tôi sợ phát ốm lên rồi!
Theo TTVN
Chồng theo gái, mẹ chồng bắt tôi giống Anandi trong "Cô dâu 8 tuổi"
"Cô vẫn nuôi chúng thì nuôi đi, tôi còn phải lấy vợ mới. Sắp tới chúng tôi còn chăm con nhỏ nên không có thời gian đâu".
Năm nay tôi 38 tuổi, lấy chồng đã được 10 năm, con trai lớn 9 tuổi và con gái nhỏ lên 5. Chồng tôi là người bằng tuổi. Chúng tôi học cùng nhau từ năm lớp 6 cho tới tận lớp 12. Rồi đến hết năm cấp 2 chúng tôi chính thức thích nhau. Mối tình học trò của chúng tôi bắt đầu từ đó. Cứ ngỡ tình yêu này sẽ lớn dần mãi kể cả khi chúng tôi đã là vợ là chồng. Vậy mà sau 10 năm chung sống, chồng tôi bắt đầu chán tôi và đi theo người đàn bà khác.
Tôi là giáo viên dạy tiếng Anh, còn chồng làm tại một công ty cung cấp sản phẩn công nghệ. Công việc tương đối ổn định với mức thu nhập cũng khá nhưng không hiểu động lực nào muốn anh ấy bỏ ra ngoài làm riêng. Nghe ý tưởng kế hoạch làm ăn của chồng, tôi cũng xuôi theo và ủng hộ. Vậy là toàn bộ số tiền tích cóp của 2 vợ chồng lâu nay, chúng tôi đổ ra đầu tư làm ăn hết. Keo này đầu tư lớn nên tôi cũng run lắm nhưng được chồng động viên nên tôi cũng đỡ đi phần nào. Định rằng làm ăn phát đạt, 2 năm nữa chúng tôi sẽ mua nhà cho ổn định cuộc sống. Vậy mà...
Công việc kinh doanh trì trệ, anh chồng tôi thành ra chán nản, rồi chẳng hiểu ai xui khiến lại thêm cái thói đi phượt đây đó, hưởng thú khắp nơi. Từ ngày có thú vui đó, chồng tôi đi biền biệt có khi cả tuần mới về, rồi về vài ngày lại đi. Anh ta cứ hồn nhiên lấy tiền của tôi đi phục vụ cái thú vui của mình như thế mà không mảy may suy nghĩ áy náy với vợ con. Từ khi dồn vốn vào bán đồ công nghệ, vốn bỏ ra thì hàng trăm triệu mà thu về chưa thấy đồng nào. Chi tiêu hàng tháng dựa vào hoàn toàn số tiền lương và tiền dạy thêm của tôi. Từ việc ăn học của con cái cho tới mọi chi phí sinh hoạt gia đình. Thậm chí tiền chi tiêu của chồng tôi cũng phải nai lưng bao trọn gói. Nhiều lúc chán nản nhưng tôi lại vẫn cứ động viên mình rằng, công việc kinh doanh mới nên phải gặp khó khăn, cố một thời gian nữa là sẽ ổn. Vậy mà tôi càng cố gắng bao nhiêu thì chồng tôi lại càng ỉ lại, càng phá bấy nhiêu. Anh ta không những không có trách nhiệm gì với vợ con, gia đình mà lại còn mang cả tiền của vợ đi bao gái. Thật là khốn khổ cái thân tôi!
Đã vậy, anh ta càng ngày càng tỏ ra mình sành điệu, dân chơi và luôn mồm chê bai tôi là người cổ hủ, lạc hậu. Mỗi lần bỏ vợ bỏ con ở nhà đi phượt, anh ta lại càng lộ rõ nguyên hình một người đàn ông vô trách nhiệm. Rồi có một sự thay đổi lạ nữa khiến tôi ngạc nhiên, đó là anh đỏm tính hơn từ cách ăn mặc cho tới thói quen. Mọi ngày anh mặc giản dị quần âu, áo sơ mi, nay anh chuyển sang mặc quần bò, áo phông hoặc những bộ cánh hoa hòe hoa sói trẻ trung khác. Rồi trước kia với anh điện thoại là chỉ để nghe và gọi thì nay anh lại ôm tiền của vợ đầu tư vào đó. Dùng điện thoại xịn mới đẳng cấp! là kết luận của chồng sau một thời gian đổ đốn.
Nghĩ đến 2 con tôi mới cắn răng mà chịu đựng nhưng giờ thì có lẽ sức chịu đựng của tôi đã hết. Mọi việc tôi đều có thể cho qua, nhưng việc anh phản bội tôi thì tôi không thể tha thứ cho dù có chuyện gì đi chăng nữa.
Hiện tại tôi đang hoàn tất thủ tục ly hôn với người chồng bạc bẽo ấy. (Ảnh minh họa)
Một ngày sau tuần đi phượt Bắc Giang về, anh lừ lừ đưa cho tôi 1 tờ giấy với nội dung không thể sống chung với tôi được nữa vì anh ta thấy tôi nhàm chán. Tôi hụt hẫng và thấy mình bị xúc phạm vô cùng. Nhưng tôi vẫn cố bình tĩnh để tìm hiểu nguyên do. Hóa ra tất cả chỉ vì anh chồng tôi đang phải lòng một cô gái trẻ đẹp ở cùng nhóm bạn phượt. Họ cùng đam mê, chung sở thích lại hợp nhau nên anh ta mới về ruồng rẫy mẹ con tôi. Đó là lý do anh ta thay đổi theo kiểu cưa sừng làm nghe trong thời gian qua. Như thế mới hợp với vẻ bề ngoài của cô bé 22 tuổi nhí nhảnh, cá tính mà anh ta theo đuổi.
Thời gian này tôi vẫn cứ im lặng xem anh có thay đổi gì không nhưng tuyệt nhiên không. Thấy vậy anh ta đành đánh bài chốt: "Tôi cần ly hôn với cô càng nhanh càng tốt, tôi không thể chịu đựng nổi cô nữa - một người phụ nữ già nua, cổ hủ, chậm phát triển". Tôi chỉ hỏi: "Thế anh quyết định là người cha tồi với 2 con sao ?". Anh ta hồn nhiên đáp: "Cô vẫn nuôi chúng thì nuôi đi, tôi còn phải lấy vợ mới và hơn nữa sắp tới chúng tôi còn chăm con nhỏ nên không có thời gian đâu". Biết là cuộchôn nhân sẽ kết thúc nhưng nghe những lời đó, tôi không khỏi choáng sốc vì sự cạn tình cạn nghĩa của anh ta.
Hiện tại tôi đang hoàn tất thủ tục ly hôn với người chồng bạc bẽo ấy. Tôi gần như suy kiệt sức khỏe vì đêm không thể chợp mặt, ăn uống không thể nuốt trôi vì đắng nghẹn. Vậy mà hôm qua, bà mẹ chồng tôi từ quê xuống lại chửi tôi một trận té tát với cái tội không biết giữ chồng để chồng đi tìm gái khác.
Tôi cũng chẳng buồn cãi, buồn thanh minh gì nữa. Thấy vậy bà lại đổi giọng khuyên nhủ: "Như cái cô Anandi trong phim Ấn độ đấy, nó khổ thế mà còn chịu đựng được, nữa là chuyện này.
Hay mẹ mày cứ cố gắng lờ đi ở lại mà nuôi con. Nó đi chán thì nó lại về!" Nghe xong thấy giá trị mình bị rẻ rúng, thấy tủi cực vô cùng, tôi đành mở lời: "Mẹ sang đó mà tìm con dâu, con không chịu được cảnh này!".
Hiện tại tôi đang hoàn tất thủ tục ly hôn với người chồng bạc bẽo ấy. (Ảnh minh họa)
Đấy cuộc đời tôi là thế, yêu đương sớm rồi kết thúc chẳng giống ai. Cuộc sống bộn bề toàn những điều bất hạnh. Tôi biết cuộc sống phía trước của 3 mẹ con sẽ thật khó khăn nhưng tôi sẽ vượt qua tất cả để làm chỗ dựa và bù đắp cho các con.
Chúng có một ông bố tệ bạc chứ không thể có một người mẹ không tình thương và vô tránh nhiệm được.
Theo Phunuonline
Bỗng dưng em lạnh lùng chăn gối, có phải vì em có nhân tình ? Có phải em đang trừng phạt tôi vì những ngày tháng tôi để em phải "trâu đi tìm cọc" hay không? hay sự thật là em đã có nhân tình? Tôi yêu em cũng vì sự vô tư đáng yêu của em. Nếu tôi lỡ hẹn, em cũng chẳng hờn dỗi, nếu tôi đến muộn em lo lắng tôi có gặp chuyện gì,...