Chồng mắc chứng bạo dâm, cưới 1 tháng mà tôi rã rời, bầm dập như thứ đồ bỏ đi
Tôi không biết phải làm sao với chồng nữa về chứng bạo dâm của anh nữa. Ngoài chuyện đó ra thì anh đối xử rất tốt với tôi.
Ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau hơn 1 năm thì làm đám cưới. Suốt thời gian yêu nhau, anh tuyệt đối không đòi hỏi, anh luôn nói sẽ giữ gìn cho tôi đến ngày hai đứa làm đám cưới. Tôi cảm thấy rất vui vì thấy anh tôn trọng, yêu thương mình như thế.
Thế nhưng lấy nhau về, tôi ngỡ ngàng nhận ra chồng mắc chứng bạo dâm. Cái cách anh gần gũi vợ thật không khác gì “tra tấn”. Mỗi lần lên giường anh lại trói chân tay tôi lại, đi vào tôi hùng hục khiến tôi đau đớn, sợ hãi.
Tính chồng tôi nóng nảy, cục cằn, cứ lần nào bức xúc chuyện gì, đêm hôm đó anh lại mang tôi ra “xả giận”.
Video đang HOT
Mặt mũi người ngợm tôi vốn trắng trẻo, trơn tru nhưng làm vợ anh có một tháng mà thâm bầm thâp dập, anh không động đến mặt nên không mấy người biết. Vì trời lạnh nên tôi mặc áo khoác, che chắn kỹ nên chẳng ai nhìn thấy, chứ mùa hè tôi thật không biết phải làm thế nào…
Có lần, chồng đi uống rượu say, về nhà ép tôi quan hệ. Anh hùng hục cả tiếng đồng hồ, tôi mệt và đau quá, cầu xin nhưng anh không hề dừng lại. Đến lúc tôi ngất xỉu ra anh mới hốt hoảng bế thốc tôi đi bệnh viện.
Sau lần đó, anh tỏ ra e dè khoảng 1 tuần, sau đó khi thấy tôi khỏe mạnh trở lại lại tiếp tục như những lần trước.
Nhiều lúc nhìn bộ dạng của mình trong gương, tôi thấy thê thảm vô cùng. Người ngợm mòn mỏi, rệu rã, tơi bời… Trong đầu tôi luôn có suy nghĩ hay là ly hôn, nhưng thật sự lại không nỡ, vì ngoài chuyện đó thì phải nói anh yêu và tốt với tôi rất nhiều. Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo blogtamsu
"Kén cá chọn canh", cuối cùng vớ phải người chồng vũ phu trên giường
Tôi kén chọn mãi, những tưởng mình tìm được người phù hợp, không ngờ lại lấy phải một người mắc chứng bạo dâm.
Tôi mới kết hôn được gần 1 tháng, hiện đang là nhân viên của 1 tập đoàn truyền thông lớn. 32 tuổi, tôi tự thấy mình là người phụ nữ rất thành đạt so với nhiều chị em cùng tuổi. Tốt nghiệp đại học ngành quan hệ công chúng, tôi xin được học bổng thạc sĩ ở nước ngoài. Về nước, tôi nhanh chóng tìm được một công việc tốt, với năng lực của mình, tôi cũng thăng tiến rất nhanh.
Cứ mải tâp trung cho sự nghiệp, nhìn lại tôi đã gần 30 tuổi. Bố mẹ sốt ruột, giục giã lấy chồng. Không phải tôi không định lấy, mà là không tìm được người phù hợp. Tôi muốn tìm một người phù hợp với mình, cả về học thức, công việc. Tôi tâm niệm, vợ chồng muốn hạnh phúc thì phải bình đẳng nhau về mọi mặt.
Cũng có nhiều người có ý với tôi, nhưng nhưng người trông được được thì công việc không tốt, có người có việc ổn định nhưng tính tình lại không hợp, thành ra mãi tôi vẫn chẳng chấm được ai.
Đến năm 31 tuổi, qua sự mai mối của bạn bè, tôi quen Long. Anh 35 tuổi, vừa bảo vệ xong luận án Tiến sĩ, đang làm việc trong tập đoàn xăng dầu. Chúng tôi tìm hiểu và yêu nhau khá nhanh, cũng bởi vì 2 đứa không còn trẻ nữa.
Qua tìm hiểu, tôi biết gia đình Long rất cơ bản, bố mẹ cũng là người nhà nước, công việc của Long cũng rất tốt, tôi đã nhắm đây chính là đối tượng của mình. Yêu nhau 3 tháng, tôi và Long làm đám cưới. Dù có hơi vội nhưng tôi tin vào sự hoàn hảo của Long cũng như khả năng nhìn người của mình.
Rồi đám cưới diễn ra theo đúng lịch trình, tôi những tưởng, sau này cuộc sống của mình sẽ hạnh phúc, không phải lo lắng gì, nhưng ngay đêm tân hôn, tôi đã vỡ mộng hoàn toàn. Nói đúng hơn, tôi biết mình gặp phải một chuyện kinh khủng hơn nhiều. Chồng tôi có biểu hiện bạo dâm.
Đêm hôm đó, cánh cửa phòng vừa khép lại, Long lập tức ào vào tôi, chiếc váy ngủ tôi đang mặc Long xé tan tành, mới đầu tôi tưởng Long quá háo hức, nhưng dần dần tôi bắt đầu sợ hãi. Long vừa quan hệ, vừa đánh đập, thậm chí còn trói tay tôi lại. Tôi sợ hãi, khóc lóc, cầu cứu, nhưng tôi cành thế, Long càng làm mạnh, như thể tôi đang kích thích bản tính đáng sợ của Long.
Chuyện ấy kết thúc, cũng là lúc người ngợm tôi bầm dập, đau đớn, ê chề. Long ngủ vật một bên, chẳng quan tâm gì đến tôi. Đêm hôm đó, tôi khóc cả đêm.
Rồi nhiều ngày sau, mỗi lần vợ chồng gần gũi là tôi lại thấy sợ hãi vô cùng, như một cơn ác mộng. Vừa đau đớn, vừa hờn tủi, tôi có cảm giác mình chỉ là thứ để chồng lôi ra thỏa mãn.
Nhưng cứ ban ngày, thì Long lại bình thường, chiều chuộng, yêu thương tôi. Có lúc, tôi nói với Long, anh ôm tôi xin lỗi, hứa sẽ cố kiềm chế, nhưng cứ đêm xuống, Long lại như một con thú, bản năng, đáng sợ. Người ngợm tôi bầm dập, đầy thương tích.
Gần 1 tháng, tôi sống trong sợ hãi, hoảng loạn mà không biết nói với ai. Tôi phải làm sao bây giờ đây. Không ngờ, kén chọn mãi, cuối cùng tôi lại rơi vào cảnh trớ trêu này.
Thep Blogtamsu
Chỉ sau 1 đêm 'vượt rào' tôi trốn chạy chồng sắp cưới vì quá hãi... Bao mộng mơ, ao ước về cuộc hôn nhân hạnh phúc bên người chồng điển trai của tôi vỡ vụn chỉ sau một đêm "vượt rào". Tôi hoảng sợ người đàn ông đó, muốn trốn chạy anh dù hai đứa đã ăn hỏi rồi. Tôi thấy cuộc sống của mình sao mà bi kịch quá. Bao năm yêu nhau vì gìn giữ, không...