Chồng lương 50 triệu một tháng nhưng tôi chỉ có chiếc áo ấm cũ để chống chọi với mùa đông
Chở mẹ về mà trong lòng tôi cứ buồn hiu hắt. Lúc đó, tôi mới nhìn xuống chiếc áo ấm của mình. Chúng là kiểu áo phao tôi mua cách đây 5 năm, đã cũ mèm, một số chỗ đã bị mốc.
(Ảnh minh họa)
Mẹ tôi gọi điện thoại bảo ngày mai lên chơi với con gái. Nhận được điện thoại của mẹ mà lòng tôi cứ bồn chồn. Không phải tôi không thích mẹ lên chơi mà vì tôi sợ mẹ sẽ nhìn thấy những mảng tối khác trong cuộc hôn nhân tưởng là hoàn hảo của mình.
Tôi lấy chồng năm 25 tuổ.i, đến nay đã có một con gái 3 tuổ.i. Chồng tôi làm tại công ty dầu khí, thu nhập của anh rất tốt. Nghe nói tổng cộng một tháng của chồng tôi phải được 50 triệu, tôi chỉ nghe anh nói với bạn trong một cuộc nhậu, bởi từng đấy năm làm vợ của anh, tôi hầu như không được cầm cái thẻ ATM của chồng bao giờ. Anh chỉ đưa cho vợ số tiề.n đủ để chi tiêu hàng tháng, tôi phải tính toán rất kỹ mới không để thâm hụt. Nhưng thường thì rất sít sao và tôi phải suy nghĩ về tiề.n rất nhiều.
Chồng tôi mua nhà, mua xe, sắm đầy đủ vật dụng trong nhà, tôi thì làm kế toán cho một trường học, lương không cao. Tôi phải để tiề.n lương để lo chuyện học hành cho con vì đó là thỏa thuận giữa tôi và chồng. Trước kia, khi yêu nhau anh rất thoáng, nhưng không hiểu sao kể từ khi cưới nhau, chồng tôi lại so đo, tính toán từng đồng một với vợ. Anh ít khi ăn cơm nhà nên khi nào có hai mẹ con, tôi chỉ dám mua ít thức ăn và thường thì toàn những món rẻ.
Nguyên do cho hành động này cũng là để dồn tiề.n mua thức ăn ngon cho chồng những hôm anh ở nhà. Có lần tôi mua thức ăn bình thường như những hôm hai mẹ con ăn, nhưng chồng tôi đã hất đổ mâm cơm rồi bảo rằng, lâu lâu mới ăn cơm ở nhà một lần mà cũng không lo cho chồng nên hồn. Thấy chồng nóng tính, lần sau tôi cứ tự chắt chiu tiề.n rồi mua đồ ăn ngon cho anh để được yên cửa yên nhà.
Nhưng chồng tôi chưa bao giờ nhìn ra những điều tôi đã làm cho gia đình. Trong mắt anh, tôi lúc nào cũng là cô vợ chỉ biết ăn bám và tiêu tiề.n của chồng mà thôi. Anh chưa bao giờ cho tôi tiề.n để mua thứ gì khác.
Rồi cũng đến ngày mẹ tôi lên chơi, tôi ra đón bà ở bến xe mà trong lòng buồn bã. Lúc đó trong túi tôi chỉ còn 200 ngàn, tôi đã nghĩ đến chuyện sẽ đi mượn tiề.n của đồng nghiệp nhưng vì gần Tết nên ai cũng kẹt. Mẹ tôi thấy tôi ra bến xe, mặt mày tái mét thì mắng tôi: “Trời lạnh thế này mà ăn mặc phong phanh thế kia? Con không sợ ốm hay sao thế? Trời ơi, mua cái áo mưa mà mặc vào đi”.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Chở mẹ về mà trong lòng tôi cứ buồn hiu hắt. Lúc đó, tôi mới nhìn xuống chiếc áo ấm của mình. Chúng là kiểu áo phao tôi mua cách đây 5 năm, đã cũ mèm, một số chỗ đã bị mốc. Từ lâu, tôi đã không nghĩ đến chuyện mua đồ mới để mặc vì quả thực tôi không có tiề.n. Tiề.n lương của chồng tôi còn không được cầm, tiề.n của tôi thì phải lo cho con. Tháng nào cũng “giật gấu vá vai”. Nói không ai tin nhưng 5 năm nay, tôi chỉ có một chiếc áo ấm duy nhất để chống chọi với mùa đông. Đến nỗi, tôi không dám đi đâu với bạn bè vì ái ngại.
Mẹ tôi dường như cũng hiểu phần nào khi chứng kiến cảnh sinh hoạt của vợ chồng tôi. Đến lúc tiễn mẹ về, tôi dọn dẹp lại phòng ngủ thì thấy một túi lớn, mở ra, tôi thấy chiếc áo phao mới với phần mũ đính lông ấm áp. Tôi biết, đó là quà mẹ tôi mua cho tôi sau khi chứng kiến tất cả. Cầm chiếc áo trên tay, nước mắt tôi cứ ứa ra. Tôi không biết mình phải làm gì trước hoàn cảnh này nữa.
Theo blogtamsu
Chữa kịp mặc áo thì mẹ vợ đã xông vào...
Bất thình lình, cửa phòng bật mở, mẹ vợ mặt hoảng hốt lao vào dáo dác nhìn quanh. Anh đứng tim, chiếc áo còn chưa mặc kịp lên người.
Anh và chị lấy nhau đã 2 năm nay nhưng vì công việc của anh bận rộn, công tác liên miên nên hai người vẫn như vợ chồng son, mỗi lần gặp nhau là "rần rần" trong người. Vì không có nhiều thời gian ở bên vợ chăm sóc nên hai vợ chồng vẫn ở chung nhà với bố mẹ vợ. Anh dự định chừng 2-3 năm nữa, khi công việc ổn định rồi sẽ mua căn nhà mới rồi đón vợ sang.
Được cái bố mẹ vợ anh rất quý con rể nên từ lúc cười tới nay chưa từng xảy ra xích mích gì. Chỉ có điều ông bà mong có cháu bế lắm rồi.
Cái ước nguyện này không chỉ của riêng bố mẹ vợ, anh cũng muốn có tiếng cười con trẻ trong nhà lắm nhưng khổ nỗi từ ngày cưới nhau tới giờ toàn "thả" mà vẫn chưa được "cắn câu". Có lẽ vì thời gian anh ở nhà ngắn quá, lần nào vợ chồng "yêu" cũng có phần gấp gáp và mỏi mệt nên kém hiệu quả hơn chăng?
Lần này được ở nhà nguyên 2 tháng trời nên anh chị quyết tâm phải có bằng được "tin vui". Không như mọi khi, 2 tuần đầu ở nhà anh cố "nhịn", chỉ ăn uống, ngủ nghỉ điều độ để hồi phục sức khỏe. Ngày nào anh cũng chạy bộ 2 lần, một lần buổi sáng một lần xế chiều. Đồ ăn thì cũng toàn loại tốt cho sức khỏe và bản lĩnh đàn ông cả.
Lần này được ở nhà nguyên 2 tháng trời nên anh chị quyết tâm phải có bằng được "tin vui" (ảnh minh họa)
Đến ngày dự định, hai vợ chồng háo hức đến mức bủn rủn chân tay không làm gì được. Chị ở công ty thì xem đồng hồ liên tục chờ đến giờ về, anh ở nhà thì cũng nóng ruột không kém. Anh mua hoa và nến về, bày biện trong phòng ngủ sao cho có không khí lãng mạn, trải hoa hồng từ giường cho tới bồn tắm. Những thứ lãng mạn nhất trong phim, anh áp dụng vào hết.
Xong xuôi, anh ăn mặc chỉn chu bảnh bao tới đón chị đi ăn nhà hàng. Nhà hàng sang trọng, món ăn đắt tiề.n nhưng hai vợ chồng đều chẳng tập trung nổi mà thưởng thức hương vị. Anh cố chuốc chị hơi say một tí để thêm phần rạo rực.
Về đến phòng, chị vừa nhìn thấy khung cảnh chồng mất công bày biện thì sung sướng quá nhảy phóc lên cổ anh. Hai vợ chồng hôn nhau đắm đuối, từ từ tiến ra chiếc giường. Đến lúc cao trào, anh nhỡ chân hất đổ mấy cây nến để trên tủ đầu giường. Lửa bắt đầu chầm chậm lan ra mà vợ chồng say sưa quá vẫn chưa hề hay biết.
Mãi tới tóc mùi khét bốc lên thì anh chị mới giật mình ngừng lại, tá hỏa kiếm nước dập lửa. May là phòng tắm liền phòng ngủ nên dội vài chậu nước, ngọn lửa đã được dập tắt, chỉ còn khói và mùi khét sặc sụa.
Bất thình lình, cửa phòng bật mở, mẹ vợ mặt hoảng hốt lao vào dáo dác nhìn quanh. Anh đứng tim, thấy mình vẫn trong tình trạng khỏ.a thâ.n bèn vội vàng chạy tới vơ vội cái chăn trên giường thì vấp chân ngã dúi dụi, có bao nhiêu phô bày ra bằng hết.
- Hai đứa làm cái gì mà mùi nồng lên thế hả? Có cháy à?
- Dạ dạ.. bọn con nhỡ chân làm đổ mấy cây nến... Lửa dập rồi, không sao đâu mẹ - Chị cuống quít tung chăn xuống che cho ông chồng đang loay hoay dưới đất.
- Gớm.. còn ngày dài tháng rộng chứ có gì mà phải gấp gáp thế! - Mẹ vợ tặc lưỡi chép miệng rồi ra ngoài.
Cửa vừa đóng thì cũng nghe tiếng cười của bà vang lên. Anh ỉu xìu cả người, mặt méo xệch bảo vợ:
- Thôi, để mai rồi tiếp tục em nhé.
Chị nhìn cái mặt ngắn tũn của chồng mà phì cười.
Mấy hôm sau, không nến không hoa gì nữa, vợ chồng chị "giao ban" đều đặn thuận lợi. Anh thì từ hôm đó đến hôm lên máy bay không dám nhìn thẳng vào mẹ vợ, lúc nào cũng cúi gằm xuống, mặt thì đỏ tưng bừng.
3 tuần sau, anh vừa tan làm thì nhận được điện thoại của mẹ vợ. Chần chừ mãi mới dám nghe máy thì giọng bà hồ hởi bên kia: "Con Minh có bầu rồi! Vừa siêu âm nhớ! Nó vui quá không bình tĩnh nói chuyện được nên mẹ gọi báo anh tin vui. Nhanh nhanh mà về với mẹ con nó nhớ!". Anh cũng quên hết cả ngượng ngùng, nhảy cẫng lên như đứ.a tr.ẻ rồi ríu rít: "Thật hả mẹ? Nhà con có thai rồi hả mẹ?". Bà mẹ vợ vui lắm mà không quên trêu anh con rể một câu: "Ừ thì suýt cháy nhà cơ mà, phải có chớ!".
Theo Một thế giới
"Đừng mặc mãi một chiếc áo mà em tặng" Em đã tìm được hạnh phúc mới cho mình, anh cũng nên trút bỏ chiếc áo năm xưa để yêu một người khác. Anh mở tủ, nhìn những chiếc áo sơ mi treo ngay ngắn trong đó. Anh không biết nên lựa chọn chiếc nào cho một ngày trọng đại như thế này. Ngẫm nghĩ một hồi, anh quyết định mở bên tủ...