Chồng luôn nghi ngờ nuôi con của tình cũ
Một, hai lần anh nói tôi bỏ qua, nhưng khi anh nhắc nhiều, tôi cảm thấy mình bị xúc phạm và thấy thương con.
Chồng tôi làm nhân viên tổ chức sự kiện cho một công ty truyền thông, còn tôi bán hàng cho một cửa hàng giới thiệu sản phẩm mây tre đan xuất khẩu.
Cuộc sống của hai vợ chồng trẻ và một đứa con ở thành phố cũng chẳng mấy dư giả gì nhưng cũng không đến mức chật vật. Có điều khổ tâm nhất của tôi là dù lấy nhau đến gần 7 năm nay, anh vẫn luôn nghi ngờ và không tin con trai của chúng tôi là con ruột của anh.
Mọi chuyện bắt nguồn từ 7 năm về trước, anh quen tôi khi tôi là sinh viên một trường trung cấp, nhận làm thêm việc mặc áo dài bưng hoa, làm lễ tân đón khách cho các công ty tổ chức sự kiện.
Khi quen anh, tôi mới vừa chia tay người yêu được gần hai tháng và vẫn đang rất đau khổ vì sự tan vỡ của mối tình ấy.
Phải duyên phải số hay vì đang đau khổ cần một điểm tựa, tôi nhận lời yêu anh sau hơn một tháng quen nhau. Yêu anh được gần một năm, khi chúng tôi bàn tính đến việc làm đám cưới thì người yêu cũ của tôi không hiểu sao lại nằng nặc đòi quay lại.
Anh ta chặn đường đi làm của tôi, xin lỗi rồi hứa hẹn đủ điều. Anh ta mua quà mang đến nhà tôi, ngồi “đóng đinh” cả buổi tối dù tôi tránh mặt hoặc đi chơi cùng chồng tôi bây giờ.
Chồng tôi ghen và khó chịu lắm, nhưng thấy thái độ kiên quyết của tôi nên anh cũng dần dịu lại.
Hôm đó bố mẹ tôi về quê ăn giỗ, một mình tôi ở nhà. Người yêu cũ lại đến chơi, vì lịch sự nên tôi vẫn mở cửa, để anh ta ngồi uống nước rồi đi dọn dẹp tiếp nhà cửa. Đang lau cái tủ sách, tôi đột ngột bị trúng gió, chóng mặt và khụyu xuống.
Video đang HOT
Tôi nghe chồng nói mà như xát muối trong lòng (Ảnh minh họa)
Chắc thấy tôi như vậy, người yêu cũ vội vàng chạy lại, dìu tôi ra ghế ngồi. Đúng lúc ấy thì chồng tôi tới, anh nhìn thấy cảnh ấy và quay ngoắt xe đi về mà không thèm hỏi tôi lấy một tiếng.
Cả tuần sau đó, tôi thanh minh đủ điều, khóc đến sưng húp cả mắt nhưng anh vẫn không hề tin vào lý do tôi kể.
Đến khi tôi đòi chia tay thì anh lại ôm chặt lấy tôi, òa khóc bảo anh không thể sống nổi nếu thiếu tôi. Yêu và thương anh, chúng tôi lại làm hòa và đám cưới diễn ra tưng bừng, vui vẻ sau đó có một tháng.
Cưới xong tôi có bầu ngay, nhưng sang đến tháng thứ 8 thì tôi sinh non vì bị sa thai, cạn ối. Con trai chúng tôi rất kháu khỉnh, thừa hưởng cả nét đẹp của bố và mẹ. Ông bà nội ngoại vui lắm vì con đầu, cháu sớm, riêng chồng tôi ngay từ lần đầu tiên bế con, đã săm soi thằng bé rất kỹ.
Nghĩ là lần đầu tiên làm bố, anh làm vậy cũng bình thường nên tôi không để ý. Nhưng càng về sau anh càng “soi” thằng bé kỹ hơn. Vài lần, anh còn bóng gió nói chuyện sao con càng lớn càng chẳng thấy nét nào giống anh, hai cái tai sao lại to tướng thế này… (người yêu cũ của tôi lại có hai cái tai khá to).
Một, hai lần anh nói tôi bỏ qua, nhưng khi anh nhắc nhiều, tôi cảm thấy mình bị xúc phạm và thấy thương con. Chọn lúc vợ chồng vui vẻ, tôi nói với anh sống trong nghi ngờ như vậy, khổ cả gia đình. Tôi chấp nhận để anh mang con đi thử ADN.
Vừa nghe thấy vậy, anh giẫy nẩy, bảo thà sống nghi nghi ngờ ngờ thế này, còn hơn là nhỡ mang đi thử, kết quả “tò vò mà nuôi con nhện” thì còn đau lòng hơn gấp vạn.
Tôi nghe chồng nói mà như xát muối trong lòng. Con đã 6 tuổi, anh vẫn không tin đó là con đẻ của chính anh mới khổ mẹ con tôi chứ.
Theo VNE
Nhớ nụ hôn đầu vụng dại
Em nhớ lần đầu tiên, anh đã liều lĩnh đặt lên môi em nụ hôn đầu vụng dại.
Trời ngả một màu nắng nhạt. Màu nắng mùa đông. Cái nắng hanh hao nhắc làm em không nguôi nhớ về một ngày mùa đông như thế. Ngày mình yêu...
Sẽ chẳng bao giờ em quên, mối tình đầu của chúng mình đẹp như hết thảy những cuộc tình mà thơ ca từng viết. Anh - chàng thư sinh gây ấn tượng với em bởi cái vẻ già dặn và từng trải. Nhưng không vì thế mà em vội vã trao đi lời yêu. Em giữ cho riêng mình những cảm xúc mới mẻ ấy, vì nó là tình đầu ngô nghê và non nớt. Nó vụng dại và e ấp đến nhường nào.
Cuộc gặp gỡ tình cờ đã tạo nên một cái duyên tiền định. Những ngày sau đó mình gắn bó với nhau hơn. Anh tình nguyện đèo em đi khắp nơi trên chiếc xe đạp thân thuộc. Hàng đêm, mỗi khi cảm thấy cô đơn và mệt mỏi em lại nhớ đến anh. Những khoảnh khắc đó luôn có anh đồng hành. Nhờ đó mà em cảm thấy cuộc sống đáng sống hơn, nhiều niềm vui đến nhường nào.
Những dòng tin nhắn thân thương, những lời động viên hay một vài cuộc điện thoại chỉ đơn giản là kể cho nhau nghe vài câu chuyện cười vu vơ. Tất cả làm mình xích lại gần nhau hơn dù với nhiều người điều đó quá giản đơn nhưng với em nó là một điều thật thiêng liêng.
Món quà anh giấu tên tặng em ngày giáng sinh, những buổi chiều anh đưa em đi ăn kem, những lần hai đứa thong dong sau buổi học... Cái lần trời bất chợt đổ mưa anh nhường em chiếc mũ duy nhất rồi băng màn mưa ra về mặc cho cậu bạn tếu táo: "Thằng này đúng là dại gái"...Những kỉ niệm đó sẽ chẳng bao giờ em quên.
Cuộc gặp gỡ tình cờ đã tạo nên một cái duyên tiền định (Ảnh minh họa)
Em biết có điều gì đó cứ lớn dần trong em và trong cả anh nữa. Em cũng biết những năm tháng tuổi trẻ của mình đã có một điều gì đó để nhớ nhưng em yêu cầu anh im lặng. Em yêu cầu anh im lặng. Im lặng không phải là để từ chối mà im lặng là để chờ ngày hai đứa không vướng bận và lo âu để có thể dành cho nhau những gì trọn vẹn nhất.
Ấy thấy mà nụ hôn đầu đời trong một ngày tháng năm của anh đã phá đi tất cả. Anh liều lĩnh đặt lên môi em nụ hôn đầu vụng dại. Nụ hôn ngọt như tuổi 18 của hai đứa đã mở đầu cho tất cả. Em không thể chống lại cảm xúc của trái tim mình thêm nữa. Em để mặc cho con tim rung động theo những gì mà nó cần. Và thế là chúng mình yêu.
Những ngày sau đó làm gì anh cũng muốn em sánh đôi. Anh mua những món đồ có cặp rồi hí hoáy khắc tên hai đứa. Nghe anh nói về dự định tương lai của hai đứa, nhìn anh hì hụi chứng minh tình yêu trên tất cả đồ vật em mới thấy anh đáng yêu biết bao.
Tình yêu đầu đời của chúng mình được dệt lên bằng những buổi anh đèo em đi khắp nơi trên chiếc xe đạp, bằng cái nắm tay dè dặt nhưng ấm áp, bằng những lá thứ, bằng nụ hôn đầu vụng dại, bằng câu tỏ tình ngô nghê, bằng lời hứa sẽ cùng nhau đi suốt cuộc đời.
Em không biết phải nói như thế nào để anh hiểu được rằng thực sự anh là món quà tuyệt diệu mà cuộc sống dành cho em. Anh làm cho những năm tháng học trò của em trở thành một phần kí ức đẹp đến kì diệu và vô giá. Em dám chắc rằng nó sẽ là một phần vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong tâm trí em. Và là một điều để em luôn tự hào.
Cảm ơn anh vì đã đến bên em, cảm ơn vì đã làm cho giấc mơ về mối tình đầu tươi đẹp của em thành sự thật. Cảm ơn anh - tình yêu của em!
Theo 24h
Đến với anh, tôi thấy có lỗi với chị rất nhiều Tôi thương anh, thương các cháu, thương con mình nhưng lại cảm thấy có lỗi với chị vô cùng. Cho tới bây giờ, có lẽ người phụ nữ để lại trong tôi nhiều ám ảnh nhất chính là chị - người chị gái đã đóng vai trò của một người mẹ ở bên tôi, chăm lo cho tôi từng ly, từng tí một....