Chồng luôn cho rằng tôi chỉ thích “đú đởn” mới chọn đi công tác xa
Tôi tự thấy mình chưa bao giờ lơ là trong việc chăm sóc chồng con. Thế nhưng, chỉ vì thỉnh thoảng tôi đi công tác xa mà chồng tôi lại nổi cáu quạu lên cho rằng, vợ chỉ thích… “đú đởn”.
Tôi và anh quen nhau qua một người bạn. Tìm hiểu được 6 tháng, chúng tôi tính đến chuyện cưới xin. Trong thời gian tìm hiểu, tôi cũng lờ mờ nhận ra anh là người ích kỷ và ít chí tiến thủ. Biết sơ sơ vậy thôi nhưng chưa đủ để tình yêu dừng bước.
Tôi vẫn đồng ý làm vợ anh. Sống với nhau được một mặt con, chồng tôi bắt đầu thể hiện rõ con người mình. Anh có cửa hàng kinh doanh điện tử ở nhà. Không muốn tôi đi làm bởi “khó quản lý”, anh một mực bắt tôi ở cùng kinh doanh.
Hình minh họa
Nhưng tôi không thích vậy. Suốt bao năm phấn đấu trên ghế giảng đường để có tấm bằng kinh tế loại ưu, tôi không muốn bỏ phí. Sau một thời gian rất dài thuyết phục, anh mới đồng ý cho vợ đi làm.
Khi đó, chồng tôi còn ra điều kiện, chỉ được làm bán thời gian. Vậy là tôi phải chọn một công ty tư nhân, cách nhà không xa để làm việc. Ở công ty, tôi được đánh giá là người nhiệt tình và có năng lực. Dù công việc nhiều nhưng chỉ nửa ngày ở cơ quan tôi vẫn giải quyết đâu ra đấy. Thậm chí, còn làm tốt hơn một số người làm toàn thời gian.
Sau gần 1 năm, tôi được cấp trên đề bạt lên trưởng phòng, mức lương cao gấp 4 lần. Ở vị trí mới, đồng nghĩa với việc tôi phải dành nhiều thời gian hơn vào công việc. Tôi đã suy nghĩ 2 ngày trời mới nói chuyện với chồng. Tôi khéo léo nói với anh về việc mình vẫn sẽ chăm sóc con đủ đầy. Lúc đầu chồng tôi cũng tỏ ra khó chịu, xong vẫn gật đầu đồng ý.
Thời gian đầu, công việc của tôi thuận lợi, tôi vẫn chăm lo cho gia đình như trước thế nên chồng tôi cũng khá vui vẻ. Thế nhưng, mọi rắc rối bắt đầu từ khi tôi phải đi công tác xa nhà.
Video đang HOT
Tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên thông báo với chồng về việc tôi phải bay vào TP.HCM hai ngày để gặp khách hàng, anh từ sững sờ, khó chịu đến giận cá chém thớt. Suốt hai ngày sau, anh liên tục đay nghiến tôi rằng, việc nhà không lo, lại xin đi xa để “đú đởn”.
Anh quát mắng con, trả lời nhát gừng với bố mẹ. Anh còn dọa rằng: “Nếu cứ đi thì lúc về đừng mong sống thoải mái ở căn nhà này!”. Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, lần đó, tôi đã phải dối giám đốc con ốm nên không thể đi.
Nhưng việc thoái lui đi công tác cũng chỉ được một lần, vài tháng sau, tôi lại được chỉ định vào Nha Trang để ký hợp đồng. Lần này tôi nói rõ với chồng về việc không thể tìm lý do để ở từ chối nữa thì anh “xì” ra một câu mát mẻ: “Thôi, giờ cô là trưởng phòng rồi, thích đi đâu thì đi, hú hí với ai thì làm. Cần gì phải nói với tôi nữa”.
Và sau chuyến đi công tác, tôi và chồng lại nổ ra chiến tranh lạnh hàng tuần trời. Đến khi chúng tôi làm lành thì anh nhấm nháy nói rằng, tôi nên nghỉ việc ở công ty để toàn tâm toàn ý lo việc gia đình.
Rồi tôi mang bầu đứa con thứ hai, không may lần này tôi lại nghén nặng. Chồng tôi khuyên vợ nên nghỉ việc. Vì con nên tôi buộc phải đồng ý ở nhà nghỉ ngơi, tránh vận động nhiều nhưng giao kèo với chồng là sau khi sinh con xong 6 tháng là tôi sẽ đi làm lại, chồng tôi lúc đó vui vẻ đồng ý.
Cho đến khi con tròn 6 tháng, tôi rục rịch tìm việc thì cả ngày anh lải nhải: “Anh là đàn ông mà lập gia đình cũng phải kìm nén nhiều thứ. Em là phụ nữ mà chỉ thích ra ngoài. Anh chẳng hiểu em làm vợ kiểu gì?”.
Cho đến khi cửa hàng gia đình rơi vào giai đoạn ế ẩm, kinh tế đi xuống, chồng tôi mới để tôi đi làm. Nhưng dù vậy, lúc nào anh cũng kiếm cớ sinh chuyện với vợ.
Mức độ khó chịu của anh đẩy đến mức, nếu lần nào tôi nói phải đi công tác là anh lại lấy chuyện ly hôn ra dọa. Anh luôn tự ái kiểu: “Tôi kém cỏi, cô giỏi giang. Tôi không xứng với người vợ như cô. Thôi tôi buông để cô thích làm gì thì làm”.
Tôi sắp phải bay vào Đà Nẵng ít ngày vì dự án mới của công ty. Lần này anh lại dỗi, làm căng hơn. Anh còn tỏ thái độ đi chơi tới khuya không thèm ăn cơm và cũng không hỏi han tới vợ. Thậm chí, tối hôm trước anh nói, anh đang chuẩn bị một bộ hồ sơ xin việc khác cho tôi. Anh bắt tôi vào cơ quan một người bạn bất chấp tôi có đồng ý hay không. Anh bảo “nếu không nghe lời anh thì giải tán – ly hôn”.
Tôi thấy mệt mỏi vô cùng, tôi đã đổi việc, đổi công ty nhiều lần chỉ vì chồng. Không lẽ, cả đời tôi cứ long đong mãi thế này…
Theo Dân Việt
Thấy con dâu đi hát karaoke, mẹ chồng ép con trai bỏ vợ
Hiện chúng tôi đã ly thân, em nói nếu vẫn phải sống chung với mẹ chồng thì em thà ly hôn nhưng nếu chuyển ra ở riêng thì mẹ sẽ từ mặt tôi.
"Tôi không biết phải làm sao để giữ được hòa khí giữa mẹ và vợ" (Ảnh minh họa: IT)
Tôi là một người đàn ông khá lận đận trong đường tình duyên, mãi đến 35 tuổi tôi mới quen em. Em ngoan hiền, trẻ trung nhưng chưa có việc làm. Nhà tôi có một cửa hàng giầy dép, cưới xong em ở nhà bán hàng và nội trợ. Tôi làm nhân viên kỹ thuật cho một trung tâm điện máy. Thời gian đầu, cuộc sống của chúng tôi khá êm đẹp, chỉ đến khi em sinh nở và mẹ tôi ngày càng trái tính trái nết thì trong nhà bắt đầu lục đục.
Mẹ thường nhớ trước quên sau, nhiều khi làm việc gì không đúng lại đổ lỗi tại người khác. Mẹ cũng bắt đầu cằn nhằn nhiều hơn trước, xét nét cô con dâu trẻ còn vụng về. Như đến bữa cơm vợ tôi vui vẻ mời: "Mẹ ăn cơm ạ", thế là mẹ buông đũa nhất định không ăn vì trách: "Chả biết ai mời nên tôi chả dám ăn". Mẹ còn hay lôi những nguyên tắc cũ ra để giáo huấn con dâu, nào là tam tòng tứ đức, công dung ngôn hạnh... Thực lòng là con trai mà nhiều khi tôi nghe cũng thấy mệt.
Biết mẹ là người ác khẩu nên tôi cũng dặn bà bớt lời, nhưng mẹ lại trách tôi là thằng sợ vợ, không đáng mặt đàn ông. Nghĩ mẹ đã già yếu, muốn mẹ được vui vẻ mà hưởng tuổi già nên tôi đành quyết liệt hơn với vợ, cấm em không được cãi lại lời mẹ dù chỉ nửa câu. Nhưng từ khi hai đứa con ra đời, đứa thì còi cọc, đứa thì dặt dẹo ốm đau khiến em mệt mỏi stress nên tâm tính bắt đầu thay đổi.
Bữa nọ, có khách hàng là anh bạn cấp 3 của em. Bạn bè gặp nhau nên hai người vui vẻ trò chuyện. Không ngờ tối ấy, mẹ đùng đùng bắt họp gia đình rồi kết tội vợ tôi không đoan chính, có chồng có con rồi mà gặp đàn ông còn mắt la mày lém, đong đa đong đưa.
Được thể, mẹ còn nhắc nhở tôi đi kiểm tra xem hai đứa có phải là con tôi hay không. Nghe thế, vợ tôi bỗng nổi sung lên: "Mẹ không biết thì mẹ đừng có nói, chứ nói linh tinh như thế là phải tội đấy". Vợ vừa dứt lời thì mẹ đã chửi té tát. Lời qua tiếng lại, tôi bắt vợ xin lỗi mẹ nhưng em nhất định không chịu, bực mình tôi thẳng tay tát vợ một cái. Em giận hơn một tuần dù sau đó tôi đã xin lỗi.
Hình minh họa
Thế nhưng, thằng đàn ông đã dang tay đánh vợ được lần đầu thì chắc chắn sẽ có lần sau. Lần hai, rồi lần ba, tôi lại đánh vợ chỉ vì em vẫn giữ cái nết cũ, cứ mẹ chồng to tiếng là em sang sảng cãi lại.
Mới đây, em muốn đi họp lớp nhưng vướng hai đứa con. Nghĩ mẹ chồng đã già và khó tính nên em mang con sang nhà bà ngoại gửi mà không nói gì với mẹ chồng. Đến lúc mẹ tôi đi chợ, gặp người quen là chủ quán karaoke, bà này biết mẹ tôi không ưa con dâu nên kiếm chuyện: "Bà Hồng khéo kén con dâu, váy áo xúng xính xinh đáo để, nay chúng nó đi họp lớp đang hát hò nhảy nhót ở chỗ tôi ấy". Nghe thế mẹ giận sôi người, sang luôn nhà thông gia mắng cho một trận vì không biết dậy con, nối giáo cho giặc, dung túng cho con hư hỏng, đã lấy chồng còn ham chơi, gửi con để đi đàn đúm mà không thèm nói với ai một câu.
Hôm ấy, em vừa về nhà đã bị mẹ mắng xối xả, nào là mất nết, hư hỏng, đú đởn. Tôi chưa kịp can ngăn thì em đã hùng hổ đáp trả: "Mẹ có tận mắt thấy con "trai trên gái dưới" không mà mẹ chửi con hư hỏng, chồng con ngồi lù lù ở đây mà anh ấy còn chưa nói gì, đã thế mẹ lại còn sang nhà đẻ con nói này nói nọ, con hỏi mẹ có quyền gì mà xúc phạm đến bố mẹ con..."
Mẹ tôi giãy đành đạch, la lối: "Ối giời ơi, Quyền ơi mày nghe thấy chưa, thấy vợ mày giỏi chưa, mày giết tao luôn đi cho tao nhẹ nợ, trời cao đất dày ơi, có ai khổ như tôi không...". Máu nóng trong người tôi bỗng dâng lên, tôi xông cho vợ một cái tát. Đầu tóc xõa xượi, em gục xuống ôm mặt khóc rồi nhìn tôi như kẻ thù.
Sau lần ấy, những lời xin lỗi của tôi không còn tác dụng nữa. Chúng tôi đã ly thân. Em bảo nếu không ra ở riêng thì nhất định sẽ ly dị. Nhưng mẹ tôi cũng chẳng vừa, bà ra sức ép tôi bỏ vợ: "Vì loại đàn bà đã ra vào chốn karaoke lại chửi mẹ chồng cham chảm thì là đồ mất nết. Nếu mày không bỏ vợ thì đừng gọi tao là mẹ".
Tôi không biết phải làm sao bây giờ, thực lòng tôi còn muốn giữ gia đình này.
Theo Phununews
Mẹ chồng rước bồ của chồng về, con dâu thông báo sự thật động trời khiến cả nhà choáng Lấy chồng mãi mà chẳng có con, Thanh âm thầm đi xét nghiệm để rồi ngớ người với kết quả. ảnh minh họa Thanh và chồng yêu nhau được 3 năm thì kết hôn. Bố mẹ chồng Thanh đều là người Hà Nội, họ rất quý mến Thanh thế nên sau khi lập gia đình Thanh sống cùng với bố mẹ chồng luôn....