Chồng lừa chưa có vợ để “dụ” gái tân vào tròng
“Anh ấy bảo, anh chị không có tình yêu, cũng không có đám cưới gì hết. Vì chị yêu anh nên tự đến ở trong nhà anh chứ có lễ vật hỏi xin gì đâu”.
Khi viết những dòng này ra là lúc vợ chồng tôi đã chính thức ly thân, tôi đưa con về nhà ngoại ở. Tôi và chồng trước đây học cùng cấp 3. Sau này lên đại học, ra trường, gặp lại mới yêu nhau và tiến tới hôn nhân. Về chuyện tình cảm trong quá khứ thì cả hai chúng tôi đã từng trải qua một hai mối tình rồi. Với tôi, người chồng hiện tại là người yêu thứ hai.
Khi còn đi học, tôi vẫn thần tượng chồng tôi hiện tại vì vừa học giỏi, điển trai lại có vẻ lạnh lùng, đúng mẫu người đàn ông lý tưởng của tôi. Khi yêu nhau, thấy anh rất quan tâm, hào phóng, chu đáo và tốt với bố mẹ, anh em bạn gái nên tôi cứ nghĩ, mình quá hạnh phúc khi lấy được anh. Thế nhưng lấy về rồi, tôi mới nhận ra tất cả chỉ là màn kịch và tài che đậy giỏi giang của anh ta chứ không như tôi nghĩ.
Sau khi cưới thì chúng tôi có con luôn. Thời gian tôi về nhà ngoại chuẩn bị sinh con thì phát hiện trong điện thoại của chồng có những tin nhắn tình cảm với một vài người, kể cả người lớn tuổi hơn.
Tôi ý kiến thì anh ta bảo giỡn cho vui thôi chứ yêu đương gì. Vì lúc đó bầu bí gần sinh, mệt mỏi quá nên tôi cũng chẳng muốn quan tâm lắm. Sau này thỉnh thoảng tôi bí mật kiểm tra điện thoại chồng dù điện thoại có cài mật khẩu nhưng tôi cũng lần ra nhưng không phát hiện thêm gì, chắc là xóa bỏ tang chứng trước khi về nhà.
Đến một buổi chiều, chồng tôi đi làm về sớm và đi chạy thể dục để quên điện thoại ở nhà. Tò mò lấy điện thoại lên kiểm tra, tôi thấy có một dãy số điện thoại lạ xuất hiện trong nhật ký điện thoại. Tôi thử bấm máy gọi thì đầu dây bên kia có giọng một cô gái trẻ, giọng nói ngọt ngào:
- Anh à…. Alo, anh à…
- Có chuyện gì vậy anh? Sao anh không nói gì? Anh à? Anh sao vậy?
Tôi tắt máy luôn rồi cô ta nhắn tin “Anh gọi cho em mà sao em không nói gì?”, tôi trả lời “Vì anh nhớ em nên gọi thôi”, “Nhớ em sao anh gọi mà không nói gì?”, “Anh đang nằm bên vợ con”, “Mà em hỏi anh sao vậy?” Sau đó tôi xóa hết cuộc gọi, tin nhắn và lưu số cô ta vào máy tôi.
Tối đó, khi chồng tôi về, tôi đã hỏi anh ta số điện thoại đó là của ai mà nhắn tin hỏi thăm tình cảm thế. Vậy mà anh ta chối phăng bảo “Đừng có nói linh tinh”.
Video đang HOT
Sau đó, ngày nào đi làm tôi cũng nghĩ vẩn vơ. Khó chịu trong lòng quá, tôi lấy máy gọi cho cô gái kia. Tôi hỏi thẳng cô ta quan hệ gì với anh M. mà nhắn tin tình cảm vậy. Cô ta khôn khéo chối phăng bảo không quen anh M. nào cả, chắc là chị nhắn nhầm. “Cô không biết mà sao nghe máy ngọt ngào thế?”, tôi hỏi thẳng. Cô ta đáp luôn “Hóa ra hôm trước là chị gọi à? Anh ấy là chồng chị sao?”. Tôi bực mình quá “Không là vợ thì là ai. Cô quan hệ như thế nào với chồng tôi? Đã đến mức nào rồi?”. Không ngờ con gái bây giờ mạnh bạo đến vậy, cô ta thẳng thừng đáp luôn: “Là gì chắc chị cũng biết rồi. Đến mức nào thì em không muốn nói. Nhưng em muốn hỏi chị một câu.”
“Em cứ nói đi”, tôi bình thản đáp. “Chị và anh có thấy hạnh phúc không? Em nói thật chị không đem lại hạnh phúc cho chồng chị được thì hãy để em làm điều đó cho”. Tôi cố kim nén không xỉ vả cô ta rồi lại ngọt nhạt, “em cứ nói tiếp đi”.
“Thật ra em không phải là người thích đi phá hoại hạnh phúc của gia đình chị. Lúc đầu em không biết anh ấy đã có gia đình. Bọn em tình cờ gặp nhau rồi không biết anh ấy làm sao lại có được số điện thoại của em, rồi tán tỉnh, quan tâm em. Thời gian bọn em yêu nhau, anh có đưa em đi chơi, gặp bạn anh nên em tin anh ấy chưa có vợ”.
Hóa ra chỉ vì nhục dục với gái trẻ mà anh ta dám chà đạp lên giá trị vợ con mình như vậy. Ảnh minh họa.
“Vậy làm sao mà em biết được sự thật?” “Vì thời gian anh ở bên em khác lạ nên em nghi ngờ. Có lúc anh ở bên em, chị gọi điện hỏi đang ở đâu thì anh bảo đang đi làm nên em gặng hỏi. Rồi anh nói thật đã có vợ con nhưng đang trong thời gian chờ ly dị và mẹ con chị đang ở nhà ngoại”.
Đến lúc này thì tôi hết chịu nổi. Tôi bảo bận rồi dập máy. Tâm trạng tôi rối bời. Không thể tập trung vào công việc được nữa, tôi xin phép nghỉ làm mấy hôm. Vậy đấy, anh ta chỉ vì muốn tán tỉnh, chiếm đoạt cô gái trẻ người non dạ đó mà bịa chuyện chưa vợ con rồi lại còn dám bảo đang chờ ly dị vợ. Bấy lâu nay đọc tâm sự trên mạng tôi chỉ nghĩ đó là chuyện không có thật, ấy vậy mà bây giờ nó đang diễn ra với gia đình tôi.
Tôi thấy ghê tởm con người đó. Hằng ngày anh ta vẫn về ăn chung mâm, ngủ chung giường với mẹ con tôi, đóng vai người chồng người cha gương mẫu, ấy thế mà anh ta vẫn có thể đến bên bồ giả tạo, lừa gạt chưa vợ con, không có tình cảm với vợ.
Cô gái kia còn bảo: “Anh ấy nói anh chị không có tình yêu. Vì chị yêu anh nên tự nguyện làm vợ đến nhà anh ở trong nhà chứ có cưới xin gì đâu”.
Thật quá sức tưởng tượng của tôi. Cả gia đình, cả họ tộc nhà anh ta đến nhà tôi rước tôi về, sính lễ vẫn còn đó, nhẫn cưới, ảnh cưới vẫn còn đó, rồi tôi sinh con nối dõi cho nhà anh ta nữa, mà dám bảo tôi như đứa qua đường, ăn nhờ ở đậu nhà anh ta như vậy. Càng nghĩ tôi càng thấy khinh thường, một gã đàn ông chỉ vì “nhục dục” mà dám dối trá, chà đạp lên giá trị của vợ, của con mình như vậy.
Tôi cũng không hiểu nổi. Cô ta có ăn có học đường hoàng, có đầu óc suy nghĩ mà sao lại nhẹ dạ đi tin lời giả dối của anh ta dễ dàng như vậy. Tôi quyết định viết đơn ly hôn và dọn đồ, đưa con trai về nhà ngoại ở.
Bố mẹ anh ta đã biết chuyện. Không hiểu họ nói những gì mà ngày nào anh ta cũng tìm cách gặp mặt tôi và con xin lỗi. Nhưng với tôi mọi thứ đã tan vỡ, một khi giọt nước đã tràn ly thì không thể nào hàn gắn được nữa. Có nhẫn nhục sống cùng thì cũng xem nhau như cái bóng mà thôi. Thà đau một lần còn hơn khổ sở cả đời. Mọi người thấy quyết định của tôi lúc này có sáng suốt và đúng đắn không?
Theo VNE
Chồng yếu sinh lí nhưng sĩ diện 'chơi gái'
Những tưởng ở cái lứa tuổi U50, cháu nội cháu ngoại đầy đủ cũng có nghĩa là cuộc sống đã yên ổn, coi như là "cập bến" an toàn theo như lời người ta nói nhưng đúng là mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh.
ảnh minh họa
Người phụ nữ lên chức bà như tôi còn phải chịu biết bao tủi nhục mà chẳng dám chia sẻ cùng ai.
Tôi năm nay đã 50 tuổi, còn chồng thì đã hơn 60. Từ ngày chồng tôi về hưu, ông ấy trở thành một con người hoàn toàn khác, tính tình thay đổi lệch lạc khiến tôi vô cùng khổ sở.
Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay đã được 30 năm, 2 đứa con một trai một gái của tôi đều đã có gia đình riêng và công việc ổn định.
Vợ chồng tôi là một cán bộ công chức của nhà nước. Tôi thì vẫn còn đang công tác, còn chồng tôi thì đã nghỉ hưu được vài năm nay. Trước kia ông nhà tôi cũng có chút chức vụ trong công ty nên được mọi người rất nể nang và quý mến. Ngay cả các con trai, gái, dâu, rể ai cũng một lòng nể phục bố, một điều hỏi bố, 2 điều xin ý kiến bố. Bố quyết thì làm theo bố không quyết thì không dám làm. Chồng tôi như một "cây tùng", "cây bách" và là tấm gương sáng cho các con noi theo. Tôi cũng tự hào vì điều đó lắm. Bởi ít ra thì tôi cũng đã có một chỗ dựa vững chắc cả về vật chất lẫn tinh thần.
Nhưng từ hồi chồng tôi về hưu, ông ấy biến thành một con người quái gở. Tôi đã từng thắc mắc hay là ông ấy mắc bệnh gì? Thậm chí còn âm thầm đi xem bói toán xem đất của nhà có bị long mạch không nhưng không có kết quả.
Từ xưa tới anh, ông ấy luôn là một người chồng, người cha mẫu mực. Nhưng giờ thì ông ấy chỉ là người cha vĩ đại trong mắt các con của tôi thôi. Còn với tôi, hình tượng đó đã hoàn toàn sụp đổ.
Câu chuyện bắt đầu từ việc chồng tôi bị yếu sinh lý. Ở cái độ tuổi này, khả năng chăn gối không còn mạnh mẽ cũng là một điều dễ hiểu. Nhất là với tôi, lại là người không ham hố chuyện ấy. Với tôi, việc chồng bị như thế là không thành vấn đề, tôi chỉ cần ông ấy luôn vui vẻ và khỏe mạnh là vui lắm rồi. Nhưng chồng tôi thì không nghĩ vậy.Biết được điểm yếu của mình nên ông ấy rất hay mặc cảm. Ông thường liên tục đòi hỏi vợ, có những hôm mệt mỏi tôi từ chối thì ông cằn nhằn nói tôi, ông nói: "Hay là tôi ngủ với thằng khác". Thậm chí ông còn dùng những lời lẽ chợ búa, cay độc với tôi. Điều mà trước đây không bao giờ xảy ra.
Đọc trên sách báo tôi cũng lờ mờ hiểu được tâm lý của những người bước sang tuổi xế chiều như ông ấy, tôi cũng cố chiều cho ông ấy vui nhưng vẫn vô tác dụng. Mỗi lần hai vợ chồng gần gũi, tôi biết ông ấy rất chật vật mới có thể nhập cuộc dù vô cùng ham muốn nhưng chưa đầy 2 phút là ông ấy đã "ngã ngựa" nên cuộc vui tàn nhanh. Thậm chí có những hôm cố mãi cố mãi mệt nhoài mà ông ấy vẫn "không ăn gì được". Vì thế, ông ấy lại càng càng mặc cảm, bực bội. Khổ nỗi, tôi thì không có ý định chê bai gì ông ấy bởi tôi hiểu và rất thương chồng nhưng ông ấy cứ kiếm cớ trút giận lên tôi mặc dù lỗi không phải do tôi.
Nếu chuyện chỉ có thế thôi thì tôi còn ngậm bồ hòn làm ngọt được. Giờ ông ấy lại bỗng nảy sinh thêm cái tật ghen tuông vô cớ. Lúc nào ông ấy cũng hoang tưởng rằng tôi bồ bịch, trai gái. Tôi đã nói với ông ấy hàng trăm hàng nghìn lần rồi, ở cái lứa tuổi này, ai đời lại làm cái trò mèo đó cho con cháu nó cười cho. Nhưng ông không ấy nhất định không nghe.
Sáng nào tôi đi làm cũng bị ông ấy bắt bẻ, kiếm cớ gây sự. Tôi làm cho một ngân hàng Nhà nước, quần áo giày dép từ xưa tới nay vốn đã chỉn chu rồi, bởi một phần do đặc thù công việc, một phần bởi thói quen ăn mặc từ xa xưa, chưa có ai lên tiếng chê bai hay góp ý về cách ăn mặc của tôi cả. Tôi tự tin vì mình ăn mặc rất đứng đắn. Tuy nhiên, gần đây ông ấy lại ngứa mắt với trang phục đi làm của tôi. Ông ấy cấm tôi được mặc đầm đi làm (đầm quá gối), hay cấm mặc những chiếc áo cổ hơi rộng, tay hơi ngắn một chút. Cũng không muốn đôi co, tôi đành phải vứt bỏ chúng, thay chúng bằng những chiếc áo dài và quần dài kín mít. Tuy nhiên ông ấy vẫn chưa vừa lòng. Ông ấy giám sát tôi liên tục như một phạm nhân.
Ngày nào đi làm về ông ấy cũng ngồi chờ sẵn ở phòng khách và nhìn đồng hồ. Có những hôm họp hành ở công ty hoặc phải làm thêm giờ, về muộn một chút là ông ấy tra khảo vặn vẹo hỏi đi đâu, làm gì... khiến tôi vô cùng mệt mỏi. Ở nhà cả ngày nhưng ông ấy cũng chẳng cơm nước đỡ đần tôi chút nào. Ngày nào đi làm về tôi cũng phải cơm nước phục vụ từ A đến Z. mà vẫn chưa được yên thân. Chưa kể cơm nấu xong ông ấy còn ỏng eo chê hết món này đến món khác. Nhiều lúc chán nản nhưng tôi vẫn cắn răng chịu đựng cho êm cửa êm nhà với ý nghĩ già rồi nên chắc tính khí có phần thay đổi.
Tuy nhiên có một chuyện tày trời mà tôi không thể nào chấp nhận nổi cũng như không biết phải làm sao, đó là việc ông ta đang cặp kè với một ả chỉ hơn tuổi con gái tôi một chút. Thực ra ở cái lứa tuổi này, tôi thấy việc ghen tuông và bù lu bù loa lên nó không ra thể thống gì nên tôi cứ cố nín nhịn và tìm cách tự giải quyết. Tôi không dám chia sẻ với ai, ngay cả với các con bởi sợ làm to chuyện thì mất hết sĩ diện của ông ấy.
Tôi đã thẳng thắn nói chuyện và khuyên nhủ ông ấy nhưng ông ấy không nghe, cứ cố tình như trêu ngươi tôi vậy. Ông ấy còn nói rằng: Cặp với gái trẻ để vợ chừa cái thói coi thường chồng đi, lúc nào ông ấy cũng cho rằng tôi coi thường ông ấy, chê ông ấy già nhưng khổ nỗi tôi chưa bao giờ có ý định đó. Tôi chiều ông ấy như chiều vong ấy còn chẳng xong. Tôi biết tính ông ấy sĩ diện cao, cặp kè kia chỉ vì sĩ diện thôi chứ già rồi có làm ăn gì được nữa đâu. Giờ cứ có khoản lương hưu nào hay tí tiền con cái dấm dúi cho là ông ấy nộp hết cho con bé kia. Tôi chẳng biết phải làm thế nào cả, chả lẽ già rồi tôi lại đi đánh ghen thì chẳng ra làm sao? Chả lẽ lại kéo nhau ra tòa ly hôn? Nhưng tôi biết phải làm gì để chữa chứng bệnh này cho chồng bây giờ nữa?
Theo VNE
Dẫn khách đi bar, bắt gặp chồng chơi gái Câu chuyện này hoàn toàn có thật về tôi, người phụ nữ yêu chồng thương con hết mực, lúc nào cũng ủng hộ chồng, tin tưởng anh... ảnh minh họa Tôi chưa từng nghi ngờ chồng dù là 1% vì tôi biết, chồng tôi là người đàn ông không trai gái lăng nhăng. Nhưng cái tôi biết chỉ dừng lại ở 2 năm...