Chồng liên tục nhắn tin với đồng nghiệp nữ
Tần suất nhắn tin của chồng với chị đồng nghiệp ngày càng nhiều, từ sáng tới tối, rất quan tâm nhau. Từ đây mình thực sự bức xúc, nhất là khi anh xóa vài tin để mình không đọc được nhưng vẫn chối bay là không xóa.
Mình lấy chồng được 3 năm, vợ chồng bằng tuổi, có con gái rất xinh đẹp và dễ thương được gần 2 tuổi. Cuộc sống gia đình mình trước đây luôn vui vẻ, đầy ắp tiếng cười, luôn chia sẻ mọi vui buồn, nhưng vài ngày gần đây bắt đầu xảy ra mâu thuẫn.
Ảnh minh họa: HH
Trước khi cưới, chúng mình có hơn 3 năm tìm hiểu. Theo mọi người nhận xét, mình có ngoại hình khá, tốt bụng, vui tính, thông minh, có duyên ăn nói, bản thân tự thấy mình là người nóng tính, thẳng thắn, rất ghét sự giả dối, mình luôn nghĩ cho người khác trước khi nghĩ cho bản thân. Chồng cũng thông minh và giỏi trong công việc, vui vẻ, được nhiều người xung quanh yêu quý, nhất là các đồng nghiệp nữ. Các đồng nghiệp nữ hay tâm sự với anh về cuộc sống gia đình và mình luôn ủng hộ chuyện đó.
Cách đây mấy ngày, mình đọc tin nhắn của chồng, trong đó có tin của chị đồng nghiệp hơn anh 2 tuổi. Theo như anh ta nói hai người không xưng hô chị em bao giờ nên tin nhắn cũng chỉ xưng tên, thấy rất tình cảm. Mình nghĩ chắc vô tư, quan tâm đến nhau tí không sao. Mình có trêu chồng rằng đó là bồ già của anh ấy và rất vui vẻ. Chị này có một con gái, ngoại hình bình thường, nhìn có vẻ hơi lôi thôi. Mình gặp chị một lần khi đi ăn liên hoan cùng cơ quan chồng. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu tần suất nhắn tin không thường xuyên và tăng độ mùi mẫn. Đó chỉ là những tin nhắn mình đọc được kiểu như ăn cơm chưa, đang làm gì, quan tâm cuộc sống hàng ngày.
Mình hỏi lại, anh bảo đó là hỏi thăm trêu đùa nhau. Sau đó anh bắt đầu để ý xóa một số tin nhắn và từ đây mình có chút nghi ngờ. Mình hỏi sao tin nhắn trong sáng anh xóa làm gì? Anh chối là không xóa. Mình tạm không đề cập nhưng có lần đưa 2 mẹ con đi chơi, anh tranh thủ gọi điện nói chuyện với chị. Sau cũng xóa luôn nhật ký thoại, nhưng mình có nghe thấy cách nói chuyện và biết ngay. Tối mình hỏi ai nói chuyện, anh mới bảo là gọi cho chị. Mình có trêu lại kiểu: “Anh quan tâm bồ già thế, sao anh lại phải xóa nhật ký cuộc gọi đi, tưởng em không biết à?”. Sau anh lại giải thích là do máy không lưu.
Video đang HOT
Hôm sau, tần suất nhắn tin nhiều hơn, từ sáng tới tối, rất quan tâm nhau, biết cả chuyện ông của bé nhà mình ra chơi, dặn dò quan tâm tới ông. Từ đây mình thực sự bức xúc, nhất là khi anh xóa vài tin để mình không đọc được nhưng vẫn chối bay là không xóa.
Vợ chồng mình cãi nhau rất căng thẳng về chuyện này. Anh bảo chẳng có vấn đề gì, chuyện rất bình thường, còn mình không tin như thế. Sáng sớm nay, mình dậy thấy điện thoại anh có hai tin nhắn, tò mò mở ra xem vì biết chắc của chị. Tin nhắn được gửi lúc 22h08, rất tình cảm, chị động viên chồng mình đừng buồn, giờ sống vì con cái, tâm sự vợ để vợ hiểu, rồi có gì cứ tâm sự với chị vì trước chị buồn chồng mình cũng tâm sự cùng. Chị hy vọng sáng đi làm nhìn thấy gương mặt vui tươi, chứ buồn thì buồn lắm.
Thực sự mình không hiểu nổi mối quan hệ như thế này là sao. Họ đã đi đến đâu rồi, liệu mình nghi ngờ là chính đáng hay do ghen tuông nên nghĩ thế? Mình luôn quan điểm, còn yêu thì sống với nhau, không yêu thì nói rõ ràng, cả 2 chia tay nhẹ nhàng, con mình nuôi chứ không bao giờ chấp nhận sự lừa dối. Mình sẽ không bao giờ tha thứ nếu chồng lừa dối.
Lúc này mình rất buồn và luôn lởn vởn trong đầu hình ảnh tưởng tượng chồng và chị thân thiết nhau ở cơ quan, nhắn tin thủ thỉ tâm sự. Giờ mình chẳng muốn nói chuyện với chồng gì cả vì thấy khinh khi nghĩ rằng anh đang nhớ thương chị đồng nghiệp. Mình nêu chi tiết trên để các bạn có kinh nghiệm tư vấn xem đó có phải là dấu hiệu của ngoại tình không hay do mình ghen tuông? Mình không thể tha thứ nếu anh ngoại tình nên sẽ không bao giờ níu kéo. Mình nên làm gì?
Theo VNE
Bị người yêu "cuỗm" hết vàng tiết kiệm
Gia đình có việc về quê, người yêu tôi đến trông nhà giúp và "cuỗm" luôn số vàng mẹ tôi tiết kiệm bấy lâu nay.
Anh là một chàng trai quê lên Hà Nội lập nghiệp, còn tôi gái Hà Nội chính gốc, là một nhân viên ngành bưu điện. Tình cờ hai đứa quen nhau khi anh thường xuyên gửi hàng của công ty thông qua bưu điện của tôi tới các khách hàng.
Từ những lần gặp gỡ công việc đó mà chúng tôi có cảm tình với nhau. Tôi yêu cái vẻ hiền lành, chất phác toát lên từ những cử chỉ, hành động của anh và nguyện sẽ cùng anh đi tới cuối con đường hạnh phúc.Mẹ tôi rất thích anh bởi bà cũng xuất thân từ một cô gái nông thôn nên bà yêu những con người hiền lành, chăm chỉ làm lụng, biết nghĩ cho gia đình. Mẹ tôi yêu quý và tin tưởng anh tới mức có thể giao cả chìa khóa nhà cho anh nắm giữ.
Thế nhưng, cùng là đàn ông với nhau, bố tôi lại rất ghét tính cách của anh. Với bố tôi, con người anh có cái gì đấy giả tạo, không thật lòng mà dường như anh chỉ đang diễn một vở kịch với gia đình tôi. Tôi yêu anh hết lòng lại được sự ủng hộ động viên chuyện tình cảm từ phía mẹ nên tôi bỏ hết ngoài tai những lời bố nói, thậm chí còn tỏ ra lạnh lùng, hờn giận bố.
Mọi chuyện giữa chúng tôi tưởng chừng như tốt đẹp và chỉ chờ đến ngày cưới của hai đứa, thế nhưng, "chuyện động trời" đã xảy đến với gia đình tôi....
Tôi còn nhớ hôm đó, cả nhà tôi nhận được hung tin phải về quê gấp vì ông chú ruột của mẹ tôi ở quê mới mất. Nhà ở thành phố không có người trông nom, lại đang vội vàng, mẹ tôi gọi điện nhờ anh tới trông nhà giúp. Anh vui vẻ nhận lời tới trông nhà cho chúng tôi, dù bố tôi không hề muốn điều đó một chút nào, thậm chí còn tỏ thái độ khó chịu.
Mặc dù ở quê tôi vẫn gọi điện hỏi han anh thường xuyên... nhưng cho đến khi trên đường về Hà Nội thì tôi không thể nào liên lạc được với anh nữa. Về tới nhà, mẹ tôi vội vàng bước lên phòng thì hốt hoảng kêu lên khi nhìn thấy tủ quần áo bị phá khóa và lật tung lên. Mẹ tôi khóc bù lu bù loa khi mất hết toàn bộ số vàng tích cóp trong mấy năm trời, trong đó có một phần là của hồi môn dành cho tôi.
Tôi chỉ còn biết lặng lẽ khóc, tiễn biệt cho mối tình đầu với những ám ảnh, buồn đau... (Ảnh minh họa)
Tôi choáng váng hết cả đầu óc, bên tai bố sang sảng quát tháo hai mẹ con nhẹ dạ tin người và không chịu nghe lời bố. Tôi run run cầm điện thoại gọi cho anh nhưng "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Lòng tôi nặng trĩu, dù không muốn tin sự thật anh đã nhân cơ hội trộm đồ của gia đình tôi nhưng mọi thứ như bầy ra trước mắt thì làm sao có thể bác bỏ được điều đó?
Sau khi bình tĩnh lại, gia đình tôi quyết định không báo công an mà coi như đấy là "của đi thay người" vì đã sớm nhận ra bộ mặt xảo trá của gã đàn ông mưu mô, xảo quyệt. Một lúc sau, tôi nhận được tin nhắn của anh ta: "Vì trót dại đánh bạc thua lỗ, không có tiền trả nợ nên anh đành làm liều. Anh sẽ cố gắng trả cho gia đình em".
Giọt nước mắt lăn dài trên má... tôi đã tin lầm người, đặt trái tim vào một con người mà bấy lâu nay tôi cứ nghĩ là hiền lành, chất phác. Tình yêu tôi dành cho anh mạnh mẽ, lớn lao tới mức tôi có thể làm bất cứ điều gì vì anh. Vậy mà đằng sau con người đội lốt sự hiền lành, thật thà, chăm chỉ làm ăn đó lại là một gã đàn ông lười biếng, muốn làm giàu từ những canh bạc đỏ đen, không biết lo cho tương lai, hạnh phúc dài lâu.
Cũng may anh sớm bộc lộ bản chất nếu không gia đình tôi, ngay chính cả bản thân tôi cũng không biết phải sống sao với gã đàn ông ham mê cờ bạc, thậm chí còn dám đánh đổi cả tình yêu, trở thành con người sống trái với lương tâm, pháp luật. Chỉ một chút lơ là thiếu cảnh giác, không tìm hiểu kỹ, tôi đã phải chịu hậu quả, tổn thương cả về mặt tình cảm lẫn tinh thần.
Tôi sẽ phải đối diện sao đây với gia đình mình, phải giải thích sao cho bố mẹ hiểu? Rồi đây, khi ám ảnh về cuộc tình đầu tiên quá lớn, quá sốc thế này, tôi sẽ phải làm gì để mở lối cho trái tim mình bước tiếp?
Tôi chỉ còn biết lặng lẽ khóc, tiễn biệt cho mối tình đầu với những ám ảnh, buồn đau...
Theo VNE
Đời địa ngục chỉ vì là 'gay' Cấp 1, tôi đã chỉ thích nhìn đàn ông trung niên vì họ chín chắn, vững chãi. Nhưng người đời, xa lánh, sỉ nhục gọi tôi là 'con điếm'. Tôi - một kẻ tội đồ! Tự trách bản thân cũng đâu thể thay đổi được gì? Tôi là kẻ khốn nạn và tôi biết điều đó. Tôi viết những tâm sự này chỉ...