Chồng liên tục giục vợ đi tắm cho mát, nào ngờ ý định mờ ám với chiếc điện thoại
Cuộc sống đã khiến tôi nhận ra, trao niềm tin tuyệt đối chính là tự hại chính mình. Ngay cả vợ chồng cũng không thể nào dành hết niềm tin cho nhau.
Tôi và anh lấy nhau được 4 năm, thời gian không quá dài nhưng quá đủ để tôi biết anh là người đàn ông tốt, hết lòng vì vợ con. Anh không giàu có nhưng luôn có chí tiến thủ, luôn muốn kiếm được nhiều tiền để chăm sóc gia đình nhỏ.
Những gì tôi nói, anh không bảo thủ cho qua mà luôn lắng nghe và đưa ra ý kiến xác đáng. Vợ chồng tôn trọng nhau, tôi cảm thấy đó là điều hạnh phúc. Vật chất có thể không như những gia đình khác, có nhiều lúc phải tích cóp từng đồng nhưng tôi lại luôn tin vào tình yêu bền vững.
Chúng tôi dường như chưa từng giấu giếm nhau điều gì. Anh đi đâu cũng nói với tôi và tôi cũng vậy. Hàng tháng có bao nhiêu tiền anh đều đưa gần hết cho tôi, chỉ giữ lại cho mình 2-3 triệu tiêu vặt và ăn trưa lúc đi làm. Rượu chè anh lại không thích nên tôi cũng yên tâm phần nào.
Anh đi đâu cũng nói với tôi và tôi cũng vậy. Hàng tháng có bao nhiêu tiền anh đều đưa gần hết cho tôi, chỉ giữ lại cho mình 2-3 triệu tiêu vặt và ăn trưa lúc đi làm (Ảnh minh họa)
Nhiều người nhắc nhở tôi đừng nên tin đàn ông quá vì họ có thể thay lòng trong chốc lát. Đàn bà thường nhẹ dạ, cả đời có khi còn không nhận ra người đàn ông bên cạnh lừa dối mình huống hồ vài năm. Tôi chỉ cười nghĩ rằng, anh sẽ không làm gì mờ ám, không bao giờ đối xử tệ bạc với tôi. Vì tôi luôn cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi là chân thành, là hết mình, không toan tính. Anh đâu có bao giờ khiến tôi phải rơi nước mắt hay buồn.
Vậy mà lần đó, khi tôi nói với anh, mọi mật khẩu của tôi kể cả các thông tin bí mật đều là ngày sinh tháng đẻ của con, tôi đã không ngờ có sự việc bất ngờ xảy ra. Tôi tin anh và cũng lo nếu vợ chồng có gặp vấn đề gì thì người kia còn biết đường mà lo tiền bạc. Vì tôi đã cầm toàn bộ tiền, tiền tiết kiệm ngân hàng tôi cũng bỏ trong thẻ của mình.
Hôm đó… anh cứ giục tôi đi tắm cho mát và hẹn hò tôi đi ăn tối. Tôi thấy chồng ân cần, quan tâm mình lại là ngày kỉ niệm của hai đứa nên cũng nhanh chóng tắm giặt. Tôi chỉ không ngờ, trong lúc đó, anh đã làm việc mờ ám trong chiếc điện thoại của tôi.
Tôi chỉ không ngờ, trong lúc đó, anh đã làm việc mờ ám trong chiếc điện thoại của tôi. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh biết mật khẩu ngân hàng và đã lén lấy mã trong điện thoại để chuyển toàn bộ số tiền tiết kiệm của tôi sang tài khoản của anh. Lúc ra, tôi cũng không hề hay biết gì về việc anh đã làm, vẫn rất vui vẻ và ung dung, tự tại.
Cho đến hơn tháng sau, khi có người đến nhà đòi nợ, nói rằng anh thua lô đề, bài bạc, tôi mới chết lặng, ngã ngửa. Chồng tôi có bao giờ cờ bạc, có bao giờ chơi lô đề. Mà anh sao lại dám liều lĩnh như vậy chứ.
Họ dọa nếu không trả họ sẽ đến nhà quấy rối không cho tôi yên tâm. Tôi sợ quá gọi cho anh thì anh chối bay chối biến. Lo lắng, tôi đã định nghĩ đến chuyện lấy tiền tiết kiệm để lo toan việc này nếu đó là sự thật thì không ngờ, khi tôi mở tài khoản tiết kiệm ra, tôi không còn thấy một xu nào trong đó. Quá hốt hoảng, tôi vội gọi cho anh thì anh cũng nói không biết chuyện gì.
Khi tôi gọi đến ngân hàng thông báo mất số tiền tiết kiệm, họ mới tra giao dịch và biết được ngày hôm đó, tôi có tất toán toàn bộ tiền và chuyển khoản tới số tài khoản này, chính là số của anh. Tôi hốt hoảng không tin vào tai mình. Tôi không ngờ anh có thể làm ra chuyện đó vào đúng ngày kỉ niệm cưới của chúng tôi.
Tôi hốt hoảng không tin vào tai mình. Tôi không ngờ anh có thể làm ra chuyện đó vào đúng ngày kỉ niệm cưới của chúng tôi.
(Ảnh minh họa)
Tôi gọi điện mắng chửi anh, anh mới thừa nhận còn hối hận xin tôi tha thứ. Chuyện nợ nần cờ bạc kia cũng là thật và giờ anh đang phải trốn không dám về nhà sợ bọn họ tới đòi.
Mấy trăm triệu anh đã rút sạch, đi đánh bài hết và giờ anh lại để lại đống nợ to tướng cho tôi. Bao năm làm vợ chồng, chắt chiu từng đồng để dự tính mua xe hay mua nhà trả góp, vậy mà anh lại phá hủy trong giây lát. Anh không còn là con người nữa.
Anh có khóc lóc van xin tôi tha thứ nhưng tôi biết, cái trò bài bạc này khi đã ngấm vào máu rồi thì khó lòng thay đổi. Tôi đã quyết định về nhà mẹ đẻ sống cùng với con và định ly dị anh. Biết tin này anh khóc lên khóc xuống, nói tôi ích kỉ, mới một lần lầm lỡ mà đã bỏ anh nhưng tôi thực sự không thể tha thứ cho người đàn ông mang hết của cải, còn giấu giếm, lén lút lấy hết tiền của vợ mà không thừa nhận. Bao nhiêu tiền như thế, tôi không xót sao được.
Tiền bạc có thể cố gắng trả cho nhau nhưng đến mức độ dối lừa như kẻ ăn cướp thế thì không thể chấp nhận được. Sau này cũng sẽ không có gì qua được mắt anh.
Không lẽ phải đợi tận 20 năm, vậy thì con tôi biết bấu víu vào đâu, con tôi còn có tương lai gì? (Ảnh minh họa)
Tôi vừa đau đớn vừa tức giận, không biết việc ly hôn ngày hôm nay có đúng không nhưng thực sự lúc này, tôi không còn thiết sống bên cạnh người đàn ông đó một phút giây nào nữa.
Bao giờ mới trả được nợ, bao giờ mới tích cóp được số tiền đã mất với công việc thu nhập thường này. Không lẽ phải đợi tận 20 năm, vậy thì con tôi biết bấu víu vào đâu, con tôi còn có tương lai gì?
Theo Eva
Sốc khi phát hiện bản chất của người vợ hiền hậu qua một quả sầu riêng
Thật không ngờ, cô ấy lại dám chỉ thẳng mặt chú tôi mà hét lên đầy tức giận.
Dù sinh ra ở thành phố nhưng tôi luôn có suy nghĩ khi nào kiếm được một số tiền kha khá thì về quê ở. Tôi thích cảm giác thanh bình mỗi sáng sớm, thích không khí hiền hòa an yên ở quê hương tôi.
Khi cưới vợ, tôi cũng nói rất rõ những dự định này với cô ấy. Lúc đó cô ấy còn ủng hộ và nói tôi đi đâu, cô ấy sẽ theo đó. Có vợ làm hậu thuẫn, tôi càng mạnh mẽ làm việc, kiếm tiền về quê ở.
Suốt 7 năm như thế, tôi mới có đủ một số tiền lớn để về quê trồng cây nuôi gà. Biết tin tôi về, chú tôi rất mừng. Ở đất quê hương, chỉ có vợ chồng chú tôi còn bám trụ lại vì mảnh đất khá khô cằn, lại ở gần bìa núi nên dân cư không đông. Chú đã cắt cho vợ chồng tôi một mảnh đất trong đất nhà chú.
Tôi thích cảm giác thanh bình mỗi sáng sớm, thích không khí hiền hòa an yên ở quê hương tôi. (Ảnh minh họa)
Đặc biệt, mảnh đất đã được vợ chồng chú trồng rất nhiều cây ăn trái. Có cả mấy cây sầu riêng đang ra quả non. Chỉ có điều, khi này, tính khí của vợ tôi cũng thay đổi hẳn. Tôi hiểu, do cô ấy sống ở thành phố lâu ngày nên việc thay đổi nơi ở hiu quạnh như thế này cần thời gian thích nghi. Tôi không trách, chỉ thấy buồn.
Hàng ngày vợ chồng tôi cùng làm vườn, trồng trọt, nuôi mấy con gà vịt. Cuộc sống an yên đúng như ước mơ của tôi. Nhưng vợ tôi lại suốt ngày kêu ca than phiền. Cô ấy cứ nói sống ở quê thật buồn chán, chẳng có gì tiêu khiển, đêm nào cũng mất ngủ vì tiếng ếch kêu. Cô ấy nói nhiều đến nỗi tôi bảo cô ấy nếu muốn thì về lại thành phố mà ở. Nhưng cô ấy không đi.
Chiều chiều, tôi thường dẫn hai con qua nhà chú chơi. Hai chú cháu uống vài ly rượu bổ, kể chuyện ngày xưa. Mấy ngày đầu, vợ tôi cũng qua, ở lại ăn uống vui vẻ. Nhưng càng về sau, mỗi khi tôi đi, cô ấy lại cau có, mày mặt nhăn nhúm. Mà hai nhà có xa nhau đâu, cách nhau có mỗi hàng rào dây kẽm.
Lại nói về mấy cây sầu riêng. Mùa hè năm nay, mấy cây sầu riêng kết quả rất nhiều. Quả nào cũng to tròn, thơm lựng. Tôi bảo vợ cứ thấy quả nào chín rụng thì nhặt đem sang cho chú thím. Khi nào chú thím cho thì lại cầm về ăn. Dù gì đó cũng là của chú thím trồng.
Ấy thế mà cô ấy lại gọi người tới bán luôn cả cây cả quả khi không có tôi ở nhà. Đến khi quả chín, người ta tới hái tôi mới biết. Nhà chú cũng không biết nên cũng bất ngờ như tôi.
Cứ thế này, tôi sẽ phải về lại thành phố mà sống vì không chịu được sự miệt thị của mọi người. (Ảnh minh họa)
Chú tôi sang, nói với người hái rằng mấy cây sầu riêng này chú trồng cho vợ con ăn nên không bán được. Chú cũng nhắc vợ tôi rằng dù chú cho đất nhưng cây trái chú trồng, muốn làm gì cũng phải hỏi chú một tiếng. Công chú trồng xới, chăm sóc mà đến một quả cũng không được ăn.
Thật không ngờ, vợ tôi lại dám chỉ thẳng mặt chú tôi mà hét lên đầy tức giận. Cô ấy mắng chú nhỏ mọn, đã cho đất còn rào cây. Cây nằm trên đất nhà tôi thì thuộc sở hữu của chúng tôi, chú không có quyền can thiệp. Điên tiết hơn, cô ấy còn to giọng thách: "Tôi đố chú đào được mấy cây sầu riêng này đem về đất nhà chú mà trồng đấy". Tôi giận quá, đuổi người mua về rồi tát vợ một cái cho cô ấy tỉnh táo lại.
Chú tôi cũng giận mà cấm luôn con qua nhà tôi chơi. Tôi sang nhà xin lỗi, chú cũng không tiếp. Không chỉ thế, hàng xóm láng giềng cũng cạch mặt vợ chồng tôi vì cái tính "ỷ mình dân thành phố, lắm tiền nhiều của nên coi tình thân không bằng quả sầu riêng".
Tôi buồn quá. Cứ thế này, tôi sẽ phải về lại thành phố mà sống vì không chịu được sự miệt thị của mọi người. Nhưng người tôi giận nhất vẫn chính là vợ mình. Tôi đang nghĩ đến việc ly hôn nhưng tội hai con còn bé. Phải làm sao để cải thiện mối quan hệ với chú tôi và để vợ tôi thấy sai đây?
Theo Afamily
Lời đề nghị của chồng khi vừa tỉnh lại sau tai nạn thập tử nhất sinh khiến vợ đang phờ phạc chăm chồng ở viện lập tức ngã quỵ Sau khi cô ngồi lại gần, anh nhẹ nhàng lên tiếng: "Em chuẩn bị tinh thần nhé, điều anh sắp nói ra có lẽ hơi sốc đấy". Cảm ơn trời phật, cuối cùng chồng cô đã tỉnh lại sau tai nạn thập tử nhất sinh. Bác sĩ nói anh sẽ hồi phục dần dần, tiên lượng khá khả quan. Gần tuần trời chăm...